Chym To Có Tác CMN Dụng

Chương 11: Đây xem là chuyện gì chứ...


Đọc truyện Chym To Có Tác CMN Dụng – Chương 11: Đây xem là chuyện gì chứ…

Về nhà ngồi trong thư phòng dùng máy tính xem cung hoàng đạo, bổn mạng online cho biết kết quả của ta là: “Bạn đang được người nào đó yêu”, “Người yêu bạn sẽ mang lại phiền phức cho bạn”.

“Bạn đang được người nào đó yêu” sao? Là ai đang yêu ta chứ? Y tá trẻ đẹp trong nhi khoa đều chạy sạch rồi, chắc không thể nào là bọn họ. là Uyển Uyển sao? Hay là Tô Nam, hoặc là Tiết Đồng? Chắc không thể nào là tên chim non kia chứ?

“Người yêu bạn sẽ mang lại phiền phức cho bạn” là cái gì chứ? Tai họa chết người? hay là mấy loại xui xẻo chết người khác?

Mịa nó, sớm biết ngay cả xem bói online cũng không đáng tin mà.

Aiz, ngay cả xem bói online cũng không cho ta biết được kết quả tốt, ta mới không tin ta xui đến trình độ đó. Phải biết là, con người tin vào xem nói, là bởi vì nó nói đều là tốt. mấy cái mà nói không tốt đó mà…xem nó là mây trôi đi.

Đúng rồi, dùng cung để xem bói online là dùng dương lịch hay âm lịch ta?

Vốn dĩ vẫn đang nghĩ vấn đề này, Tô Nam đã tan học buổi trưa rồi, nó chạy vào trong thư phòng giục ta mau đi làm cơm, nó đói sắp chếp rồi. ta vội vàng đi vào phòng bếp coi đồ ăn, phát hiện không có thịt, có điều rau thì có. Thế là xào khoai tây, còn trộn thêm măng tây.

Hai món chay mà Tô Nam vẫn luôn phản bác, nó nói nó đang phát triển, nếu không có thịt sẽ không cao, cuối cùng ta đồng ý bữa tối sẽ làm cho nó mấy món thịt, thêm một nồi canh. Tô Nam kêu ta làm nhiều một chút, lúc về nhà thì đem về cho mẹ.

Aiz, chuyện ta và Uyển Uyển sống riêng khiến Tô Nam hình như chịu nhiều cực khổ. Người phụ nữ này, bây giờ mỗi ngày đều ăn cơm bên ngoài, cũng ốm quá nhiều rồi, cũng không chịu mời bảo mẫu.

Lúc buổi trưa, đi chợ mua một con gà, một ít hải sản cùng thịt, từ sớm đã đem gà hầm thuốc bắc, sau đó bắt đầu xử lý đồ ăn còn lại.

Bình thường tuy rằng đều là ta làm đồ ăn, nhưng loại chuyện mua đồ ăn và xử lý đồ ăn đều là Tiết Đồng ôm thầu, bây giờ ta làm nên có chút không thuận tay. Bình thường không cảm thấy được, nhưng Tiết Đồng vừa đi công tác, loại cảm giác này lại xuất hiện mãnh liệt.

Thật nghĩ không ra, con người tại sao nhất định phải ăn cơm, nếu có thể học theo mấy tiểu thuyết thần tiên tu chân, có phải là hiệu quả sẽ đạt đến tịch cốc không. Có điều… nếu người không ăn cơm, vậy miệng cùng hệ tiêu hóa có phải sẽ bị thoái hóa không? Nếu không có miệng, thực quản và dạ dày, vậy mấy loại như ruột già ruột non khẳng định cũng vô dụng. vậy trong bụng con người sẽ trống không sao, cuối cùng ngay cả bụng cũng không cần?

Hơn nữa, nếu không có ruột già, chắc cũng không có trực tràng, không cần đi ị rồi. nhưng như vậy thì…không phải sẽ không có động để chọt sao?


Đợi chút…ta vừa nghĩ đến đâu vậy? Còn thật sự là thần tiên sao? Ta chắc chắn không phải là nghĩ đến người ngoài hành tinh chứ?

Hay là, tại sao ta toàn nghĩ đến trực tràng, mà không phải là phụ nữ? kỳ lạ, quá kỳ lạ rồi, làm với Tiết Đồng quá nhiều rồi, ta cũng sắp quên bộ dạng bên dưới của phụ nữ rồi.

Sau khi đợi Tô Nam tan học về nhà ta đem một bát canh cho nó ăn trước, sau đó vào nhà bếp làm đồ ăn, sau khi đồ ăn làm xong, ta đem hải sản bỏ một ít vào hộp cơm, sau đó mới đem đồ ăn bưng lên bàn cơm. Đợi sau khi chúng ta ăn xơm xong ta đem canh hâm lại, cho vào bình giữ ấm, Tô Nam cực kỳ ngoan ngoãn đem cơm trong nồi cơm điện bỏ vào hộp cơm. Ta sờ đầu nó khen, nhưng lại bị nó vô tình đẩy ra: “Ba, ba già sờ đầu con, con sẽ không cao.”

Tên tiểu quỷ này, tính cách sao mà y chang ta lúc nhỏ.

Nhà mới của Uyển Uyển ở gần công ty, hai phòng ngủ một phòng khách, nhà hơn 50m2, môi trường xung quanh cũng không tồi, tầng trệt của nhà cũng tốt. nhưng…

Ta vừa mở cửa phòng liền chảy mồ hôi, Uyển Uyển cái gì cũng tốt, chính là không chịu làm việc nhà. Trên bàn trà trong phòng khách đều là hộp cơm, bao đồ ăn vặt các loại nằm trên đất, lần trước ta giúp cô ấy giặt quần áo giờ vẫn còn ngoài ban công, mà đồ trong máy giặt đã chật ních.

Ta đem Tô Nam đi xem tivi, bắt đầu bận trái bận phải dọn dẹp. khó trách ta luôn bị Tô Nam nói là mẹ già, đây chỉ có thể trách mẹ Tô Nam quá lười, chỉ cần vừa có công việc, liền sẽ không để ý bất cứ gì trong nhà (bao gồm ta và Tô Nam).

Đợi đến lúc ta đem đồ đạc trong nhà dọn dẹp gần xong thì Uyển Uyển cuối cùng cũng về, vẻ mặt tiều tụy. nhìn thấy ta, cô ấy vui vẻ chạy đến ôm ta nói: “A Đình, anh cuối cùng cũng đến, mấy ngày trước đều là tên gia hỏa Tiết Đồng đem Tô Nam về nhà, mỗi lần chỉ đến dưới lầu liền đi về, anh bây giờ có thể đến thật tốt.”

Lúc nhìn thấy mấy hộp cơm trên bàn, cô ấy vui vẻ hôn ta một cái, nói: “Quá tốt rồi, có sự quan tâm của anh rồi, thật tốt.”

Ta để cô ấy ngồi trên sofa nghỉ ngơi một lúcm sau đó đem hộp cơm vào phòng bếp giúp cô ấy hâm lại một chút. Uyển Uyển vui vẻ ăn cơm, nhìn dáng vẻ cô ấy ăn cơm, ta đột nhiên cảm thấy tim cũng trở nên ấm áp. Ta thích chăm sóc Uyển Uyển như vậy, thích dáng vẻ vui vẻ của Uyển Uyển, thích phụ nữ yêu kiều như Uyển Uyển, thích cảm giác gia đình này.

Tên tiểu tử Tô Nam này, vốn dĩ đã ăn cơm ở chỗ ta rồi, nhưng sau khi nhìn thấy Uyển Uyển ăn cũng chạy qua đòi Uyển Uyển đút ăn vài miếng: “Mẹ, cho con ăn hai miếng với.”

Uyển Uyển đem đồ ăn để qua một bên, chính là không cho Tô Nam: “Không được, đây là ba con đặc biệt làm cho mẹ, hơn nữa con không phải đã ăn rồi sao?”


“Nhìn thấy mẹ ăn thì con đói.”

“Nhiều nhất chỉ có thể cho con một chút, này này, đừng dùng tay bốc mà!”

Nhìn thấy cách sống chung của Uyển Uyển và Tô Nam không có chút dáng vẻ của mẹ con nào, ta đột nhiên cảm thấy dường như chúng ta không có ở riêng.

Ta đang nghĩ, nếu như chúng ta lúc đó không có ở riêng, có phải là ngày ngày đều có thể trải qua niềm vui đoàn tụ không? Có điều nếu thật sự như vậy, Tiết Đồng phải làm sao? Cảnh đời cậu ta rất khổ, nếu ta và cậu ta không ở bên nhau, cậu ta sẽ thế nào? Lại lần nữa tìm một người kết hôn hay là với đám gay lúc trước hỗn loạn?

Bất luận là nghĩ tới Tiết Đồng cùng nam hay nữ ở bên nhau ta đều cảm thấy trái tim co rút lại đau đớn, biết kiến thức y khoa ta hiểu đây không phải là bệnh tim, chỉ duy nhất có thể chính là ta không hy vọng Tiết Đồng cùng người ngoại trừ ta ở bên nhau.

Giúp Uyển Uyển xử lý xong chuyện nhà bên đây ta vốn muốn rời đi, nhưng nghĩ nghĩ Tiết Đồng đi công tác, ta trở về cũng không ý nghĩa. Hơn nữa, cùng vợ và con trai ta ở cạnh nhau, ta tại sao phải rời đi lúc nửa đêm?

“Này, A Đình, anh đêm nay định ở lại đây hả? không sợ Tiết Đồng túm anh trở về hả?” Uyển Uyển nhìn bộ dạng ta, biết ta muốn ở lại, nên hướng ta chọc.

Ta nói: “Cậu ấy đi công tác rồi.”

Uyển Uyển ngáp nói: “Vậy anh cùng tiểu Nam ngủ sớm đi, đừng chơi game trễ quá.”

Ta cười khan, tuy rằng ở đây cũng có đồ để ta thay, nhưng lúc ta ở bên này hầu như đều là cùng Tô Nam ngủ chung trên giường nhỏ của nó hoặc là ngủ trên sofa. Bình thường cũng thôi đi, nhưng đêm nay nhiệt độ thấp như vậy, ta không thể ngủ sofa.

“Uyển Uyển, em có cần một gối ôm hình người phát nhiệt tự nhiên không?”

“Anh muốn ngủ chung với em hả?”


“Ừm.”

“Tiết Đồng không thỏa mãn anh hả?”

Ta rất lúng túng, cùng vợ mình ngủ một đêm mà lại nói về người đàn ông khác, thật là rất kỳ lạ.

“Anh bảo đảm, chỉ là ôm ngủ, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì với em.”

Uyển Uyển đi vào phòng ngủ của mình nói: “Muốn ngủ thì tới ngủ đi, nhớ tắm đó. Nếu như anh làm chuyện gì với em, em nhất định sẽ méc với Tiết Đồng.”

Uyển Uyển, em cũng quá hung ác rồi đó, có ai nói như vậy với chồng mình không hả? nếu như anh đêm nay thật sự làm gì với em, em đi nói với Tiết Đồng, đến lúc Tiết Đồng không phẫn nộ bộc phát với cúc hoa của anh mới lạ đó.

“Này, Uyển Uyển, anh mới là chồng em, không phải Tiết Đồng.”

“Ừm, em biết, anh mau đi tắm đi.”

Sau khi tắm xong, ta mặc đồ ngủ vào dưới ánh mắt tò mò của Tô Nam, đi vào phòng ngủ của Uyển Uyển.

Phòng của cô ấy không có cảm giác hài hòa và nữ tính, mà là vừa chuyển đến thì chỉ sửa thông thường, cùng mấy đồ dùng bình thường trong phòng ngủ, ngoại trừ cái giường sắt có khung uốn lượn ra, hoàn toàn cái gì cũng không có thêm đồ của ai.

Uyển Uyển đang dựa đàu giường lên mạng, thấy ta vào liền kêu ta ngủ. kháo, sao giống kêu gọi khách hàng vậy hả?

Sau đó thật không dễ gì mà tắt đèn, hai chúng ta đều ngủ, Uyển Uyển sợ lạnh liền chui vào trong lòng ta.

Ôn hương nhuyễn ngọc đang ôm, ta cảm thấy mình có chút tâm viên ý mãn muốn làm chút gì đó với Uyển Uyển, nhưng ta lúc bình thường chỉ cần dưới tình huống này thì nhất định chym ta sẽ cao hứng đứng dậy mà giờ lại như đang ngủ không động đậy.

“Uyển Uyển, có thể cho anh sờ ngực em một chút không?”

“Về mà sờ ngực Tiết Đồng nhà anh.”


“Uyển Uyển, cho anh sờ một chút, anh muốn chứng minh một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Anh hoài nghi anh đã vô năng với phụ nữ rồi.”

“Đây là chuyện tốt, sau này sẽ không có phụ nữ bị anh hại…ặc…A Đình, anh vừa nói gì hả?”

Uyển Uyển ngồi dậy, mở đèn đầu giường nhìn ta.

Sau đó, Uyển Uyển đồng ý cho ta sờ, có điều cô ấy tuyên bố, nếu như ta làm mạnh, cô ấy nhất định sẽ báp cảnh sát.

“Này này, Uyển Uyển, em là vợ đó, chồng cùng vợ ngủ không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa sao? Sao lại báo đến cảnh sát?”

“Bởi vì đồ chơi đó của anh căn bản chính là hung khí, cùng anh làm chính là chịu chết.”

Ta kháo…lời gì vậy hả, ta cùng Tiết Đồng đã làm nhiều lần như vậy, nếu như cùng ta làm chính là chịu chết, vậy ta giết cảnh sát cũng đã giết cả ngàn lần rồi.

Sau đó, Uyển Uyển từ từ ngủ, ta ôm cô ấy một chút buồn ngủ cũng không có.

Chym ta trong lúc thử nghiệm hoàn toàn không có chút ý niệm nào muốn đứng dậy, rõ ràng nó hôm qua ở trong tay Tiết Đồng vẫn luôn cực kỳ tràn đầy sức sống, nhưng bây giờ nó lại bất động rồi.

Rõ ràng ta cảm thấy mình nên thích phụ nữ, nhưng tại sao, người phụ nữ ta yêu đang trong lòng ta, ta lại một chút phản ứng cũng không có.

Đột nhiên, ta nghĩ tới một chuyện vô cùng đáng sợ, đó chính là, ta dường như đã trở thành một nam đồng chí chỉ có hứng thú với đàn ông.

Sau đó, ta nghĩ đến chuyện tọa hoài bất loạn của trăm ngàn năm trước, lúc đó cảm thấy họ Liễu này là một tên ngốc, sau đó ta cảm thấy hắn ta chắc là bị liệt, mà bây giờ, ta cho rằng ta và hắn ta như nhau, là nam đồng tính.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.