Đọc truyện Chuyện Tình Hôn Nhân FULL – Chương 56: Vì Thành Phố Này Có Người Anh Yêu
Năm năm sau, trên mạng lan truyền thông tin sốt dẻo về cô người mẫu đang nổi tiếng hiện nay, Mạc Tịnh Kỳ cùng Phùng Thiệu An và mẹ anh ta đã qua nước Úc sinh sống, vốn thông minh rất nhanh cô đã học được tiếng anh để giao tiếp, năm năm qua cô đã cố gắng để trở thành người mẫu nổi tiếng như bây giờ, những nổ lực cô cố gắng đều được đền đáp xứng đáng.
Nhậm Minh Uy lúc nào cũng cho người tìm tung tích của Mạc An Nhiên dù một hy vọng nhỏ anh cũng không bỏ qua, còn Mộc Tuyết thì khỏi nói cô ta những năm qua đã quá thê thảm, lần này tới lần khác bị Minh Uy lừa cho những tên hám gái, những đối tác để ý cô ta, ai muốn gì anh đều giao Mộc Tuyết ra, cô ta bị cưỡng bức lần nào cũng tệ hại, không đánh đập thì cũng đem ra hành thể xác nhưng cô ta vẫn không rời khỏi Minh Uy, có lẽ mặt cô ta đã quá dày rồi chăng.
Thư kí đi vào cho anh coi tin tức về cô gái anh cho người điều tra không ai khác là Mạc Tịnh Kỳ, lúc anh trở lại đảo cô từng ở nhưng đã muộn, cô đã bay sang Úc rồi.
Anh cầm điện thoại thư kí lên xem, người mẫu đang hot hiện nay.
Là em phải không Mạc An Nhiên, cảm giác này thật giống năm năm trước vẫn xao xuyến bồi hồi, quen thuộc, ánh mắt ấy thật giống với An Nhiên.
– Tôi muốn hợp tác với công ty cô ấy
Thư kí gật đầu rồi liên lạc với công ty mà Mạc Tịnh Kỳ đang làm, thì ra cô ấy đã sang Úc, anh ngồi ngắm bức ảnh An Nhiên, tay anh sờ dọc bức ảnh, miệng cười chua xót.
– Hẹn ngày gặp em
Dù Mạc Tịnh Kỳ có phải Mạc An Nhiên không nhưng anh vẫn muốn gặp lại, ánh mắt ấy làm anh chắc chắn rằng chính là vợ anh.
Hôm nay ở công ty Mạc Tịnh Kỳ mở cuộc hợp báo, có đầy đủ phóng viên, đối tác và những người có chức cao vọng trọng tham gia, cuộc hợp báo này rất lớn có thể xuyên quốc gia, máy quay phim hướng về cô người mẫu xinh đẹp mĩ miều, cô ngồi xuống ghế lắng nghe mọi người trao đổi cũng có một số phóng viên hỏi cô.
Minh Uy cũng nghe ngóng được sẽ có cuộc hợp từ công ty bên Úc, anh bật tivi lên xem, màn hình đang chiếu về cô, rất sắc nét, cô đang trả lời về công việc của cô, do máy quay quay vừa thân hình cô, anh thấy trên tay Tịnh Kỳ đeo một chiếc đồng hồ Rolex Datejust, thật quen mắt, anh nhận ra là chiếc đồng hồ anh cho người của nhãn hiệu đó thiết kế riêng cho An Nhiên, đồng hồ đó chỉ có một.
Anh cấp tốc gọi cho thư kí.
– Alo, anh sắp xếp mốt vé may bay sang Úc, ngày mai xuất phát.
Thư kí đang bận việc còn phải chuẩn bị, ây da số làm thư kí khổ quá đi thôi nhưng cũng không cãi được mệnh lệnh, thư kí nhanh chóng sắp xếp đặt vé máy bay cho sếp của mình, không biết sếp bị gì nữa mà bay gấp thế.
Hôm sau, Minh Uy rất nhanh gọn lẹ đã chuẩn bị xong hành lý, anh mặc bộ vest màu xanh xẫm thắt cà vạt màu đen, anh kéo hành lý để lên xe rồi cùng thư kí đến sân bay, vốn không có công tác gì hết vì anh tìm thấy Mạc An Nhiên rồi.
Tại sân bay, hai người đang làm thủ tục, xong xuôi ai nấy đều ổn định chỗ ngồi, ngồi trên máy bay anh rất nôn nóng gặp Tịnh Kỳ, trên máy bay thư kí gọi đồ ăn cho sếp và mình để lót bụng, chuyến bay này khá dài và lâu nếu không ăn sẽ đói chết.
– Sếp ăn đi, sao sếp lại bay sang Úc gấp thế
– Nhiều chuyện, tôi muốn bay sang Úc thì kệ tôi
Thư kí xí một tiếng rồi cầm đồ ăn lên ăn, thư kí đã làm việc cho anh đã lâu nên anh không bắt bẻ, nếu là người mới chắc chắn sẽ toang với anh.
Bay nửa ngày trời cuối cùng cũng tới, máy bay hạ cánh an toàn, hành khách di chuyển xuống, Tịnh Kỳ ở thành phố Sydney nên anh cũng đến thành phố Sydney luôn.
Bắt xe đi tìm khách sạn, do người tài xế cũng là dân ở đây nên chở hai người trước một khách sạn khá cao cấp, trả tiền xong Minh Uy cảm ơn tài xế rồi bước vào khách sạn thuê phòng.
( Khúc này là giao tiếp tiếng anh mà tớ không biết tiếng anh nên mình sẽ viết tiếng việt, các bạn thông cảm nha )
– Xin chào quý khách, quý khách muốn thuê phòng đôi hay phòng đơn ạ.
– Xin chào, chúng tôi thuê phòng đơn, hai phòng
– Vâng, đây là thẻ của quý khách, phòng của quý khách là 1402 và 1403 tầng sáu ạ, vui lòng thanh toán ạ
Minh Uy trả tiền rồi xách hành lý vào thang máy lên phòng nghỉ ngơi, bay nửa ngày dài quá mệt mỏi rồi, bước vào phòng tắm anh lại khóc nhưng nước mắt đã hoà lẫn với nước trong vòi sen, không lúc nào mà anh không nhớ An Nhiên, anh nhớ cô sắp phát điên rồi.
Tắm xong, anh ngắm nhìn thành phố xa lạ nhưng anh cảm thấy quen thuộc vì thành phố này có người anh yêu
Mạc Tịnh Kỳ em chờ đó cho tôi, tôi sẽ tìm em và bắt em về, tôi chắc chắn em là Mạc An Nhiên.
.