Đọc truyện Chuyện Tình Cấp 2 – Tao Và Mày – Chương 8
Hè về rồi, ta đoán hầu như trường nào cũng tổ chức vài buổi ngoại khóa cho học sinh chứ nhỉ? Trường ta có tật lo xa, bọn ta mới lớp 7 đã bắt đi ngoại khóa học về hướng nghiệp, như vậy là quá sớm a!
Thật quá bất hợp lí!
Thực ra bọn lớp ta có làm gì đâu, cô cho giơ tay hoặc lần lượt đứng lên nói
sau này mình muốn làm gì rồi ném đá nhau túi bụi lẫn nhau chứ có cái gì
gọi là hướng nghiệp đâu.
Nhưng mà ta thích, cả lớp ta đều thích.
Hôm nay chủ nhật, là sunday đấy!
Mà trời thì mưa, mưa tầm tã.
Thế là cả bọn lóc cóc lôi hết ghế vào hội trường ngồi tránh mưa.
Cũng may, ở đấy có đá, đá viên hẳn hoi! Cuộc chiến bắt đầu.
Team ta thắng, bọn tổ 1 tổ 2 bị tổ ta với tổ 4 ném cho rơi mũ ca nô, bẩn hết quần áo
Ta ngửa mặt lên trời cảm thán: Con yêu ông trời lắm, ông cứ bị tốt bụng ý!
Một lúc sau ta chợt mơ hồ thấy tiếng nói từ trên trời vọng xuống: Không cần thiết phải nịnh ta.
…Ôi, cái giọng uy nghiêm, hùng hồn…
Hư cấu! Quá hư cấu!
Nói là nói vậy cho oai thôi chứ không phải là tổ của ta không có tổn thất
gì, điển hình là ta đây này, đứng đầu cơ, thế là ăn một phát đá vào
chân, đá nhọn, xước một vệt, chảy máu.
Ta định kệ, thế nào mà thằng Minh lại nhìn thấy cơ. Hắn lôi cái băng Urgo dự phòng dán cho ta.
Mà cũng bực cơ, tốt bụng thì dán luôn cho ta xong rồi thôi. Đây thì cái
mặt xám ngoét, liên mồm mắng ta không cẩn thận…Mày cứ sĩ chơi trò này
làm gì chứ? … Mày ngu à, không biết gọi tao mượn bông băng? ….
Muốn cãi lắm nhưng nhìn mặt hình sự quá lại thôi
Nhưng thật ra thích phết nhá, có chụy em nào được soái ca ngồi cẩn thận băng bó chân đau cho chưa? Hí hí.
Nghĩ lan man lại thấy đỏ mặt, tại mấy đứa cùng lớp nó cứ chỉ chỉ trỏ trỏ, ghét!!!
– – – – – – – – – – – – – ||||||| – – – – – – – – – – – – – – ||||||||
Giờ đến giây phút quan trọng nhứt của buổi ngoại khóa
Cô đưa cho mỗi đứa 1 tờ giấy, 1 cái bút, bảo ghi công việc sau này em muốn làm
Cả lớp bắt đầu xôn xa bàn tán, thảo luận
Ta lui lui dần về chỗ gốc cây và ngồi tự kỉ để viết
Ta rất thích tiền, bởi vì ta thực dụng
Cái đấy cả xã hội đều biết, nhưng sao ta không muốn cho hắn biết tí nào á?
Chân lí ta nghĩ về tiền là Tiền không phải là tất cả, nhưng tất cả đều cần tiền
Thế nên ta muốn làm ở ngân hàng hay là ngoại thương giống chị họ ta
Trời ơi! Cả ngày ngồi cầm tiền, ngửi mùi tiền, tiền ở khắp nơi xung quanh. Thích vãi!
Ông trời góp ý kiến: “Có đồng nào của con đâu mà thích mới chả không thích”
Nhưng mà gần tiền vẫn khá là thú vị nha!
Thế nên ta ghi vào giấy là nhân viên ngân hàng
Kí tên: Thu đẹp giai
Chả biết thằng chó nào đấy ở cạnh ta từ nãy đến giờ, nghe thấy hết những gì ta lẩm bẩm.
Ngại quá! Không biết gần đây có cái lỗ nào không cho ta chui nhờ cái!
Hắn nở nụ cười lưu manh, ghi ghi vào tờ giấy của hắn: Làm quản lí nhân viên ngân hàng
| Mày đừng hành hạ tao được không? Với cái não của mày, sang Đức còn thừa sức mà |
Bỏ qua bỏ qua
Mấy đứa lớp ta còn viết mấy cái nghề hay hay đại loại như giám đốc công ty
điện, người mẫu Vê-nớt, giáo viên dạy môn ráo rục công rân, đầu bếp rán
gà trong KFC, quản lí quầy hàng siêu thị BigC…
Hài rớt mật, hí hí.
Thôi nhé, buổi ngoại khóa kết thúc
Lớp ta đứa nào đứa nầy thương tích đầy mình.
>….
Được nghỉ nên chả phải làm gì, ta suốt ngày lên facebook, học làm bánh, tìm
quần áo đẹp trên mạng để đặt hàng…để giết thời gian
Nhưng mà ta vẫn thích lên sàn đọc truyện.
Tự dưng máy ta có cuộc gọi đến nhé, đố các chế biết là ai?
Haha, soái Quân gọi cho ta nhé!
Ta bắt mày: Hế lô Quân ca ca
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói ồm ồm: Ta đây, mai ta về nhà cũ, sáng mai lên nhà ta chơi không?
Ta ngu ra một lúc, đáp: Huynh vỡ giọng à?
– Vớ vẩn, giọng ta vẫn như trước mà.
Sau đó giở giọng nịnh nọt: Mai sang ta cho ăn
( Ngoài lề: không đùa đâu nhưng anh ấy nấu ăn ngon tuyệt cú mèo)
– Nghe như muội là lợn ý nhỉ?
Tiếng cười sặc sụa truyền đến tai ta: Vốn là như thế
Ta bực mình, cúp máy
Ngay sau đó chắp tay ngước lên trời: Cuối cùng Thiên lão lão cũng chịu cho con một thằng không tham ăn
Tiếp theo, cứ nửa tiếng điện thoại lại réo inh ỏi, ca ca gọi
Chắc tưởng mình tức thật
Khổ thân