Chuyện Sinh Viên

Chương 35


Bạn đang đọc Chuyện Sinh Viên: Chương 35

             Chap 19
6 giờ sáng dậy, nhắn tin cho thằng hoàng, xin sếp t nghỉ làm, hôm nay có việc xí, sáng pé Nhi đi học, mình ngồi đợi pé trang về ……… 10 giờ nó mò về, thằng nào chở ko biết, nó vào phòng …..
M : em ra đây với anh
T : em đang mệt
M : mệt gì cũng phải đi với anh …..
T : em mệt, muốn nằm nghĩ …..
M : nếu còn xem anh là thằng anh của em thì đứng dậy …
T : có chuyện gì ngồi đây nói …..
M : ra đây, đi cafe …… anh chỉ nc được khi có cafe ….
Nó đi ra, chở nó ra cafe ngồi ……
M : anh hỏi thật, em đang sống theo cái kiểu nào zậy ….
T : kiểu nào kệ em, hỏi làm gì …..
M : em sống như thế người ta khinh lắm …..
T : đời em chẳng còn gì cả, khinh em hả, cứ khinh …..
M : đừng ăn nói bất cần vậy, tối qua em đi đâu
T : em đi ngủ
M : ngủ với thằng vừa chở em về đó hả
T : nó đó, có chuyện gì ko

M : em bán rẻ nhân cách mình vậy sao
T : đời em, em quyết định, a ko có quyền can thiệp ….
M : đúng, nhưng anh vẫn còn xem em là 1 đứa em của a nên anh mới ngồi đây và nói, em sống kiểu đó ….. sao vậy em
T : em thích, em muốn vậy ….
M : người ta thì thích muốn phấn đấu vươn lên, còn em thì ….
T : thì sao hả, thằng nào cần em cho …… lũ đàn ông khốn nạn …..
M : em đừng có nói vậy, em còn 1 đứa em, em là 1 người con mà cả nhà hy vọng nữa mà ….
T : ai hy vọng, gia đình thì ko khác nào ……, người yêu thì toàn lũ chó …….
M : em phải là tấm gương cho pé Nhi chứ ….
T : nó khinh em rồi, khỏi cần nói …..
M : đừng nói vậy, anh biết tính pé Nhi …..
T : đời em sao thì em quyết định, mong anh tôn trọng em ….
M : em ko nghe lời anh sao ….
T : cuộc đời của em, anh ko có quyền can thiệp …..
M : em bán rẻ mình quá trang àh, một lần nữa anh lại thất vọng về em, tiền bạc em đâu thiếu, em làm cái gì vậy ……….
T : em nói rồi, ai cần em cho …. a đừng có hỏi nữa …..
M : nhân cách em ở đâu, em bán rẻ mình quá …..
T : anh mua ko, em bán cho anh …… ( nó nói với zọng khinh khích, hất cằm, bất cần đời …… ) !!!!!!!!
M : em trơ trẽn thật đó T
T : trơ trẽn, anh tốt quá
M : anh ko khẳng định anh tốt, nhưng anh biết chắc những việc anh đang làm là ko sai
T : ko nói nhiều nữa, mặc xác em, anh ko có quyền la mắng em
M : nếu em chưa từng nhận anh là anh của em, anh chẳng thèm nói
T : thôi đi về, em ko muốn nghe gì nữa ….
M : đáng lẽ sẽ là 1 cái tát nữa cho em, nhưng a thấy thật sự ko cần thiết nữa rồi, e đâu còn xem anh là anh của em, là người nhà của em
T : em ko muốn nghe nữa, đi về ….
Tính tiền xong thì mình dắt xe chở nó về rồi mình đi về, đọng lại sau cuộc nói chuyện chỉ là 2 từ : BẤT CẦN ….. pé trang nó đã bất cần đời rồi, thật sự mình vẫn ko hiểu lý do tại sao trang lại làm như vậy, tiền nó đâu thiếu, cuộc sống vẫn cho phép nó đầy đủ mà, còn tình …… có lẽ nó thiếu, nhưng nó là 1 người có học, biết suy nghĩ mà, sao lại như vậy, có nhiều cái boăn khoăn lắm, ko có lời giải …… bước chân về nhà …. trong lòng buồn tênh trống trải, lên chỉ muốn lập bài viết ” mình phải làm sao đây ” , nhưng như lần trước, viết xong rồi lại ko post, mà chỉ để đó rồi tắt đi ….. thật sự ko biết phải làm thế nào nữa, đúng là có trời mới biết cuộc đời ta sẽ đi về đâu ……, ko biết sẽ như thế nào đây ……, nằm ngủ 1 giấc tới chiều tối, thằng H về ….. ( mặt tí tởn lắm )
H : sao nay nghỉ làm mày
M : tao có chuyện
H : chuyện gì, nói anh giải quyết giúp chú ….
M : thôi ko có gì đâu, khi nào cần thì t nhờ mày ….

H : Đm, bữa nay sao vậy ……
M : ko có gì, t ngủ tiếp đây
Nằm đó mà có ngủ được đâu, nhưng cũng chẳng muốn dậy, Nhi nó gọi cũng ko thèm nghe, thằng H tắm xong rồi đi ăn đâu đó …….. đang nằm, thì nó đá cửa cái rầm …..
H : dậy mày, đi chơi, t mới trúng con lô …..
M : chơi đếu gì đang mệt …..
H : lần này anh trúng đậm chứ ko như lần trước ……
M : nhiêu ….
H : chục cũ thôi,
M : cái đếu, sao nay chơi đậm vậy …..
H : đang sầu tình, đánh năm sinh em nó ….
M : pé trang hả
H : ukmh ! qua rủ tụi nó đi bar chơi mày …..
M : chơi cái đếu gì, có chuyện cần nói với mày đây, t định dấu, nhưng chắc phải nói mày biết ……
H : chuyện gì ?
M : chuyện pé trang
H : có gì qua đó rồi nói sau
M : ko ! phải nói ngay bây giờ
H : đm, phiền quá, sao nói đi
M : Mày có nghĩ trang là RAU ko ?
H : Đm, nói cái đếu gì vậy
M : t cũng ko tin, nhưng ko hiểu sao nó lại như vậy
Rồi mình ngồi kể nó những diễn biến của ngày hôm qua và trưa hôm nay, nó nghe xong, ko nói gì ….. đi ra trước phòng, đập đầu vô tường rồi nói ” chỉ là do tao – do tao ”

Kéo nó ra, rồi 2 thằng ngồi nói chuyện, tìm cách giải quyết chuyện này, đứng trước hoàn cảnh đó, nó ko biết nói gì cả, chỉ ngồi rít thuốc , còn mình thì hết cách rồi, nói hết rồi nhưng vẫn ko thể nào lay chuyển được thái độ em nó ….. Thôi để cho 2 đứa nó gặp nhau thử xem sao , mình gọi điện cho pé Nhi ……
M : Đang làm gì đó em
N : học bài anh
M : có 2 đó ko
N : ủa ! 2 chưa nói anh hả, 2 nói 2 đi chơi vài ngày ….
M : đi với ai em
N : 2 nói đi với bạn
M : bạn nào
N : Nhi ko biết
M : trời, chị em mà vậy đó, nó nói đi mấy ngày
N : 2 nói vài ngày, Nhi có biết đâu ….
M : đi đâu ….
N : hình như Đà Lạt anh …..
M : uk vậy thôi em học bài đi …..
Bối rối vô cùng, ko biết chuyện gì nữa đây, quay qua thằng H nói với nó :
M : pé trang đi đà lạt rồi …. đi với ai ko biết, có khi nào …..
H : nó chỉ im lặng, rồi châm thêm 1 điếu thuốc nữa …..        


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.