Bạn đang đọc Chuyên Gia Luyện Cấp – Chương 52: Tâm Giao
Lựa chọn giữa tổ đội luyện cấp hay đơn độc luyện cấp luôn mâu thuẫn lẫn nhau. Nếu như đơn độc luyện cấp, game thủ thường khó tìm được trang bị tốt. Không thể phủ nhận tầm quan trọng của trang bị trong một cuộc chiến. Một người toàn thân bạch trang cơ bản không có khả năng thắng người cùng cấp mặc lam hay tử trang. Người mặc lam, tử trang tự thân thuộc tính được cộng thêm nên mạnh hơn gấp năm lần trở lên so với người mặc bạch trang. Hơn nữa, những trang bị lam, tử trang thường hay có những thuộc tính đặc biệt càng làm cho thực lực hai bên thêm chênh lệch. Dưới sự chênh lệch lớn như vậy còn đánh đấm gì được nữa.
Nhưng nếu tham gia tổ đội. Game thủ sẽ từ từ thích ứng với lối chơi tổ đội. Một khi thích ứng với tổ đội, người đó sẽ không còn nhớ tới cảm giác luyện cấp một mình nữa. Bất tri bất giác quên hết những kinh nghiệm tích lũy trước kia.
Nhưng thời gian của mỗi người dù sao cũng có hạn, không thể cùng lúc chọn cả hai được. Do đó, sự phân cực của máy chủ là rõ ràng. Người có thao tác tốt không thiếu, nhưng người sau khi rời đội ngũ không cách nào sinh tồn được lại càng lúc càng nhiều.
Tên Ám vu kia được coi là kẻ có khả năng PK yếu nhất trong số các Ám vu. Đây tuyệt đối không phải do Lâm Phỉ khinh địch mà là do nàng trước đây đã từng quyết đấu và đánh bại một game thủ class Ám vu.
Class khác cũng có kỹ năng dùng để dò xét trạng thái Ẩn hình của Đạo tặc, chỉ có điều không tốt như Nhìn trộm chi nhãn của Ám vu mà thôi. Nếu đã biết được khoảng cách trinh sát của Nhìn trộm chi nhãn, với tính cách cẩn thận của Lâm Phỉ tuyệt đối sẽ không cho Ám vu bất cứ cơ hội nào phát hiện ra hành tung của nàng.
Những người đó dưới sự thống lĩnh của Vong linh Vu sư một đường thẳng tiến. Thế tiến công như chẻ tre. Đám khô lâu binh tuy bình thường trông yếu ớt nhưng dưới sự phối hợp chặt chẽ lại cực kỳ đáng sợ. Những chỗ nào phát hiện sơn trư thì cả đám liền ùa lên đem bọn chúng phanh thây. Mãnh hổ nan địch quần hồ. Dùng đạo lý này để hình dung đám khô lâu binh tuyệt đối chính xác.
Trên đường cả đám gặp phải một Cuồng bạo sơn trư vương, đây là loại boss tùy thời có thể xuất hiện khá là cường hãn, vừa mới xuất hiện đã tiêu diệt sáu khô lâu binh, nhưng lập tức bị vô số khô lâu binh xung quanh bao vây chém chết. Chứng kiến cảnh vô số lưỡi hái vung lên như đàn kiến khổng lồ cắn nuốt thân hình to lớn của Cuồng bạo sơn trư vương. Đáy lòng Lâm Phỉ tràn ngập cảm giác lạnh lẽo. Đây chính là chiến thuật biển xương của Vong linh Vu sư. Thật đáng sợ cho dù là class cận chiến hay pháp hệ nếu bị nhấn chìm dưới biển xương này cơ bản chính là thập tử vô sinh.
Lâm Phỉ từng cố gắng nghiên cứu thủ ngữ của Vong linh Vu sư, nếu như có thể nghiên cứu thành công thì khi cùng hắn đối chiến có thể nắm thế chủ động. Bất quá tốc độ sử dụng thủ ngữ của Vong linh Vu sư thật sự quá nhanh hơn nữa do khoảng cách hơi xa căn bản không thể nhìn rõ cho nên Lâm Phỉ đành bỏ cuộc.
Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tâm cùng Tiêu Linh một mực theo phía sau, duy trì khoảng cách một trăm mét tới chỗ Lâm Phỉ. Trên đường đi, khắp nơi đều là xác của sơn trư. Hơn nữa tử trạng lại cực kỳ kinh khủng làm bốn người sợ hãi không thôi.
” Mấy cái này kinh khủng quá, là do tên Vong linh Vu sư kia làm ra sao?” Thiên Tâm không nhịn được hỏi.
Thiên Cuồng không ngừng di chuyển pháp trượng trong tay phải, trầm ngâm chốc lát nói:” Pháp trượng của tên này mạnh mẽ một cách dị thường. Khẳng định hạn chế cũng không ít. Thông thường, ngoại lực càng mạnh thì lực tự thân hắn càng yếu. Lát nữa nếu cùng hắn đánh nhau, mọi người nhất định không được dây dưa với đám khô lâu đó mà phải tập trung đối phó với hắn. Chỉ cần giết được hắn, đám khô lâu này chỉ là một đám phế vật mà thôi.”
“Được.” Đám Tiêu Linh đáp.
Trên đường đi tới, Thiên Tâm nhặt được từ trong đám xác chết ba kim tệ và một kiện lam trang. Cầm miếng kim tệ gõ gõ vào tảng đá xác định là thật, tấm tắc nói:” Bọn người đó giàu thật, nhiều vật phẩm rơi ra thế mà không thèm nhặt một cái.”
Thiên Phi lập tức liếc mắt khinh thường rồi đuổi theo Thiên Cuồng và Tiêu Linh. Huyệt động dần dần trở nên u ám, tầm nhìn càng ngày càng thấp. Trong bóng tối, quái vật rõ ràng chiếm ưu thế hơn so với game thủ. Điều này hiển nhiên gia tăng độ khó cho các game thủ khi cùng quái vật chém giết.
Đối với đám người Thiên Cuồng lại cảm thấy ngược lại, tầm nhìn càng thấp, độ khó khi giết sơn trư vương càng cao làm cho bọn hắn càng dễ đánh lén.
Càng đi sâu vào bên trong mặt đất càng trở nên lầy lội. Gió lạnh thổi không ngừng. Trong không trung dày đặc hơi thở ác ma. Tiêu Linh đối với hơi thở này hoàn toàn không để ý nhưng Tiêu Cuồng lại cám thấy rất chán ghét, cau mày lại, phản ứng so với Thiên Tâm và Thiên Phi còn nghiêm trọng hơn.
Tiêu Linh cảm thấy có chút kỳ quái. Theo lý mà nói, Thiên Cuồng là một Hắc ám Ám mục phải có khả năng thích ứng nhất định với hơi thở ác ma mới đúng. Tại sao hắn lại lộ ra bộ dáng khó chịu như vậy?
Cây pháp trượng Lôi Đức Kéo mà Thiên Cuồng đang cầm trong tay đột nhiên phát ra bạch quang bao phủ lấy pháp trượng. Bạch quang nhè nhẹ thấm vào da thịt Thiên Cuồng. Đối với người đang chịu áp lực trầm trọng như Thiên Cuồng thật chẳng khác gì kẻ khát nước mà gặp được cam lộ. Toàn thân cảm thấy thư sướng.
Tiêu Linh lại cảm thấy hiếu kì. Pháp trượng của Thiên Cuồng bình thường đều phát ra hắc quang, tại sao lại chuyển thành bạch quang?
Trong tích tắc, nhẫn trong tay Tiêu Linh vù vù kêu lên, phát ra hắc quang kinh người. Một ngọn hắc hỏa vây quanh toàn thân Tiêu Linh. Tay hắn biến thành một hắc hỏa chi thủ. Hình thành sự đối lập mãnh liệt đối với pháp trượng Lôi Đức Kéo. Tựa hồ đang cảnh giác lẫn nhau.
Thiên Cuồng và Tiêu Linh nhìn nhau ngạc nhiên, nhịn không được cùng phá lên cười. Lúc này bọn họ mới biết đối phương cũng có một kiện vật phẩm cấp truyền thuyết trở lên thế mà lại giấu diếm lẫn nhau. Bất quá họ cũng không trách việc đối phương tận lực che giấu. Dù sao ra ngoài hành tẩu có số việc không thể nói.
Bắt đầu từ giờ khắc này cả hai đều không che giấu chứng tỏ khúc mắc trong lòng cả hai đều tan thành mây khói.
Trong lòng Tiêu Linh dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ giống như đối với cảm giác đám người Dục Huyết, Dục Ảnh dành ình.
Tiêu Linh đến lúc này mới phát hiện, bản thân mình cũng không phải có thói quen cô độc. Chỉ là có rất ít người giống như Thiên Cuồng, Dục Huyết làm mình có cảm giác bằng hữu mà thôi.
Thiên Cuồng đi tới sát một bên, nhìn chiếc nhẫn đang được ngọn hắc hỏa thiêu đốt hỏi:” Cái nhẫn này tên là gì thế?”
“Giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi” Tiêu Linh trả lời.
” Khả năng đạt được class tam hệ Ác ma Thuật sĩ của ngươi là do nó à? Kỳ thật ta cũng đã đoán được chỉ là không dám xác định” Thiên Cuồng mỉm cười nói.
” Đúng vậy có thể đạt được class tam hệ Ác ma Thuật sĩ cũng có thể học được kỹ năng của tam hệ Ác ma Thuật sĩ ” Tiêu Linh gật đầu đáp.
Thiên Cuồng dừng 1 chút hỏi:” Vậy class của bản thân ngươi cũng là class thuật sĩ à?”
“Không phải, chính xác là – Cơ giới luyện kim Thuật sĩ. ” Tiêu Linh nói, lúc này cũng không có cần che giấu gì nữa.
Thiên Cuồng, Thiên Tâm, Thiên Phi nhìn nhau hoảng sợ, tam hệ Ác ma Thuật sĩ hơn nữa còn là Cơ giới luyện kim Thuật sĩ, thật đáng sợ. Bọn họ hiểu rất rõ chức nghiệp như thế này có ý nghĩa gì. Khi đánh boss, bản thân game thủ cùng con rối cơ giới không có khả năng tương hỗ. Trong khi đó, là 1 Thuật sĩ Tiêu Linh có thể tạo ra sát thương gấp hai lần so với class cận chiến chủ lực mà bản thân con rối cơ giới lại có thể tạo ra sát thương nhất định. Game thủ như vậy đối với đoàn đội có tác dụng rất lớn.
Thiên Cuồng hỏi: “Vậy con rối cơ giới của ngươi đâu? “
Mặt Tiêu Linh có chút đỏ lên. Nếu hắn nói bản thân mình từ trước tới nay chưa từng chế tạo con rối cơ giới thật không biết giấu mặt vào đâu. Loại sai lầm sơ đẳng này quả thật đáng xấu hổ. Tiêu Linh vung tay lên đem Cơ giới Thạch tượng quỷ thả ra.
Cơ giới Thạch tượng quỷ phe phẩy hai cánh kim loại vừa nhìn thấy Tiêu Linh lập tức mừng rỡ kêu loạn lên. Mặt quỷ trông càng đáng sợ hơn.
“Cơ giới Thạch tượng quỷ! ” Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tâm thì thào nói, Thiên Cuồng cuối cùng cũng hiểu ra. Ngày đó Tiêu Linh mượn bảo thạch chính là để chế tạo ra Cơ giới Thạch tượng quỷ. Có thể tạo ra Cơ giới Thạch tượng quỷ cũng phi thường lời rồi. Trên cả đại lục này người có thể đem theo Cơ giới Thạch tượng quỷ còn chưa tới 3 người.
” Chỉ là ta chỉ có thể dùng bảo thạch của các ngươi chế tạo ra Cơ giới Thạch tượng quỷ cấp thấp nhất.” Tiêu Linh nói, có chút xấu hổ. Dù sao độ thuần thục kỹ năng Công trình học của hắn cũng quá thấp. Tạo ra Cơ giới Thạch tượng quỷ cấp thấp nhất đã là cực hạn của hắn rồi.