Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí

Chương 75: 93


Bạn đang đọc Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí – Chương 75: 93

Chương 93

Translator: Bưởi

Beta: Thuỷ Tiên

[Có thời gian đi đâu shopping: Những gì tôi mơ thấy là thật! Ngay ngày hôm sau, chỗ chúng tôi có một học sinh cấp ba bị chết, nghe nói là bị cắt đứt yết hầu! Tôi không ra ngoài xem cũng biết, nhất định là lại giống y như những gì tôi nằm mơ!]

[Có thời gian đi đâu shopping: Tôi không phải là hung thủ, tại sao tôi lại mơ thấy những chuyện đó?!]

Anh ta càng nói càng tức, lại bắt đầu xuất hiện dấu chấm than.

Lần này, không đợi Cơ Thập Nhất trả lời, anh ta đã gửi đến một tin nhắn thoại khác, ngắn hơn một chút so với hai tin nhắn thoại trước.

Giấc mơ thứ ba có bối cảnh tương tự, cũng là vào ban đêm.

Lần này, anh ta phát hiện ra mình đang đi cùng một người phụ nữ, còn là thành phần trí thức có diện mạo rất xinh đẹp.

Cô gái trí thức này có vẻ thuộc về kiểu nữ cường nhân. Trên đường về nhà sau khi tăng ca vẫn gọi liên tiếp mấy cuộc điện thoại, tất cả đều liên quan đến công việc. Có thể nhìn thấy trên tay còn cầm theo văn kiện, mặc trên người bộ quần áo công sở được cắt may khéo léo.

Anh ta chưa gặp nữ cường nhân này bao giờ. Điểm khác biệt so với hai giấc mơ trước là con đường này rất sáng, không phải là con đường tối đen như mực của hai lần trước. Chỉ có điều, trên đường không có một bóng người, cũng là điểm chung rõ ràng nhất giữa ba giấc mơ.

Nữ cường nhân cất bước rất vội vã, có lẽ là vội về nhà, trên đường còn chạy băng qua ngã tư. Anh ta giống như hồn ma bay lơ lửng đi theo cô ấy, trực tiếp nhìn thấy cô ấy đi vào ngã rẽ.

Đằng sau ngã rẽ là một căn chung cư nhỏ. Nơi đây có nhiều nhân viên tri thức và nhân viên văn phòng sinh sống.

Anh ta thường đi dạo ở đây. Căn chung cư này không tính là mới, phải đi qua một con đường tối đen như mực tầm năm mươi mét mới đến cổng khu chung cư. Con đường này còn tương đối gập ghềnh, gạch lát đường giống như bị người ta đập vỡ.

Anh ta đi theo sau cô ấy, nhìn cô ấy vừa đi vào bên trong vừa mắng chửi con đường khoảng năm mươi mét này quá tăm tối, không lắp đèn đường này kia.

Đúng lúc này, bỗng có một cái tay duỗi ra, trực tiếp lôi kéo nữ cường nhân còn đang oán trách kia vào trong bóng tối.

Nữ cường nhân hét lên một tiếng, ngắn ngủi và sắc bén.


Ngay sau đó, nơi này khôi phục lại sự yên tĩnh, chỉ nghe thấy những âm thanh nhỏ vụn khác. Cũng không biết đang làm gì, nhưng anh ta đoán chừng, hẳn là đang cắt cổ lấy máu.

Quả nhiên anh ta đoán không sai. Trong nháy mắt mây mù tan đi, ánh trăng chiếu rọi, soi sáng nơi này hơn đôi chút.

Người đàn ông mặc đồ đen đứng bên bức tường, trên mặt vẫn đeo mặt nạ. Chiếc mặt nạ lần này lại được đổi khác, đổi thành mặt của một người khác trong bộ phim.

Không giống chiếc ly thủy tinh lấy máu như hai lần trước. Lần này thay bằng một chiếc ly đế cao [*]. Máu trong chiếc ly như thể là rượu vang trong bữa tiệc thượng lưu, khiến lòng người đắm say.

[*] Ly đế cao: Ly thường dùng để uống rượu vang.

Người đàn ông đeo mặt nạ không uống một hơi hết sạch như những lần trước, mà hắn ta nhấp từng ngụm, từng ngụm một, mãi cho đến khi uống hết một ly máu.

Người phụ nữ trên mặt đất đã tắt thở, đầu nghiêng sang một bên, yết hầu vẫn còn đang chảy máu.

Sau khi uống máu xong, hắn ta cẩn thận đặt chiếc ly đế cao xuống dưới yết hầu của người phụ nữ, ngay chỗ miệng vết thương rồi nhanh chóng hứng đầy một ly máu đã tràn ra ngoài.

Người nọ liếc nhìn một cái rồi rời đi, biến mất trong bóng đêm.

Giấc mơ cũng kết thúc.

Không thấy tin nhắn trả lời, thay vào đó “Có thời gian đi đâu shopping” gửi tin nhắn đến: “Tôi không phải là hung thủ đó chứ? Hung thủ chắc chắn không phải tôi, tôi không uống máu. Nhất định là người kia có tư tưởng bi3n thái!”

Đối với lời nói của anh ta, Cơ Thập Nhất không đưa ra bất kỳ lời phủ nhận nào.

Cô tiện tay tìm kiếm “Bí ẩn của ma cà rồng” trên mạng. Đây là một bộ phim điện ảnh nước ngoài, cốt truyện rất đơn giản, là cuộc đấu đá giữa các gia tộc ma cà rồng, liên quan đến sự xuất hiện của ma cà rồng.

Hình ảnh miêu tả ma cà rồng rất đơn giản, sống bằng cách uống máu, hoạt động vào ban đêm, tướng mạo đáng sợ,

Trên mạng cũng có những suy đoán về bọn họ. Một bên nói bọn họ mắc một căn bệnh nào đó nên phải bổ sung một nguyên tố nào đó trong máu. Một bên nói là một dịch bệnh nào đó đã từng bùng phát trên diện rộng ở nước ngoài.

Mà chiếc mặt nạ hung thủ đeo trong miệng “Có thời gian đi đâu shopping” nói đều là chiếc mặt nạ làm thành gương mặt của nhân vật trong bộ phim này.


Trong “Bí ẩn của ma cà rồng” có tổng cộng năm gia tộc, mà hiện giờ đã xuất hiện ba người. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra, sợ là anh ta sẽ mơ thêm hai giấc mơ nữa.

Bấy giờ đã là đêm khuya, theo như lời anh ta kể, hai giấc mơ này có thể sẽ thật sự xảy ra vào ngày mai. Cơ Thập Nhất nói: “Bây giờ anh đi báo cảnh sát có lẽ vẫn kịp.”

Đối phương lập tức trả lời: “Không, không, tôi không muốn, tôi không muốn bị coi là kẻ giết người! Chuyện này không liên quan gì đến tôi!”

Giọng điệu của anh ta khiến Cơ Thập Nhất có chút bất đắc dĩ. Hỏi anh ta ở đâu, anh ta không trả lời, chỉ muốn biết ý nghĩa nội dung trong giấc mơ là gì.

Nhưng chỉ dựa vào ba giấc mơ này, cô không thể phân biệt được hình ảnh của hung thủ trong mắt anh ta.

Nguyên nhân nằm ở chỗ, hung thủ trong lời nói của “Có thời gian đi đâu shopping” đều đeo mặt nạ. Tất cả các khía cạnh cơ thể đều không được mô tả chi tiết, cô không thể phác họa sơ bộ ra hình ảnh của người đó được.

Cơ Thập Nhất lại tìm kiếm tin tức mới nhất về việc cắt cổ. Nhưng hầu hết các vụ án giết người xuất hiện trên trang tìm kiếm đều là những vụ án giết người nổi tiếng trên thế giới, không phải là những vụ án gần đây.

Không biết có thật hay không, hay là đã bị xóa.

Suy nghĩ một lúc, cô gọi điện cho Liên Diệc vào lúc đêm khuya.

Thân là cảnh sát, điện thoại của bọn họ phải mở 24/24, vì vậy điện thoại chỉ “reng” một tiếng đã được nhận: “Alo?”

“Tôi là Cơ Thập Nhất. Không biết anh có tiện hay không. Gần đây có vụ án mạng nào bị rạch cổ họng hay không?”

Liên Diệc vốn đang nhoài người nằm trên bàn nghỉ ngơi, nghe thấy lời nói của cô thì đột nhiên ngồi bật dậy, hỏi nhỏ: “Cô… có manh mối muốn báo hả?”

Nghe vậy, Cơ Thập Nhất biết nhất định có án tử, nhưng sợ là bên ngoài đã bị xóa tin, để tránh gây ra hoảng loạn.

Cô hỏi: “Không biết nạn nhân có phải là nam nhân viên văn phòng và học sinh cấp ba không?”

“Đúng vậy.” Liên Diệc híp mắt, không hề giấu giếm.

Trong vụ án này, rõ ràng hung thủ là cùng một người. Nhưng bởi vì cách thức gây án quá kỳ dị và đẫm máu, vừa cắt cổ lại vừa uống máu, vì không để cho dân chúng hoảng loạn, việc đầu tiên mà đồn của bọn họ cần làm chính là phong tỏa tin tức liên quan.


Đối với những thứ trên Internet, tất nhiên đã bị xóa mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. Lần này bọn họ đã phải nỗ lực rất nhiều.

Sau khi nhận được câu trả lời này, Cơ Thập Nhất nhanh chóng chia sẻ toàn bộ thông tin mà cô có được.

Không ngờ chuyện này lại xảy ra ở khu Uyển Tân, tiết kiệm được không ít công sức. Hơn nữa, Liên Diệc biết chuyện cô giải mã giấc mơ, nói ra cũng thuận tiện hơn một chút.

Sau khi nghe Cơ Thập Nhất kể lại, Liên Diệc có chút khiếp sợ.

Trước đây anh ta tin chuyện giải mã giấc mơ là có căn cứ, nhưng lần đã vượt quá nhận thức, khiến người ta khó lòng tưởng tượng nổi. Một người không liên quan gì lại nằm mơ thấy trước thông tin của người sẽ chết.

“Nạn nhân thứ ba là một người phụ nữ thuộc tầng lớp trí thức…”

Hai nạn nhân ban đầu tuy không quen biết nhau, nhưng địa điểm xảy ra án mạng chỉ cách nhau có mười mấy mét. Nếu lần này không đoán sai, sợ là cũng sẽ ở chỗ đó.

Liên Diệc nhanh chóng liên lạc với người giỏi máy tính trong đồn, nhờ anh ta tìm xem người “Có thời gian đi đâu shopping” này rốt cuộc đã ở đâu. Mà anh ta đi đánh thức mấy người làm nhiệm vụ trong đồn, dẫn đội đi đến khu vực đó.

Nơi tìm thấy hai nạn nhân đều nằm ở rìa trung tâm thành phố. Nơi này tập trung nhiều chung cư và công ty, nhân viên ở đó tương đối nhiều. Bởi vì ở đây có những nhóm xã hội đen nhỏ nên việc việc giám sát điều khiển phait cách mấy ngày mới đổi một lần.

Hai lần giám sát điều khiển trước đây đều không quay được cái gì.

Con đường Nhân Dân này dù có lượng người đi vào ban ngày rất nhiều, nhưng ban đêm lại tương đối ít ỏi. Thỉnh thoảng mới thấy nhân viên văn phòng tăng ca về nhà, hay là có học sinh của mấy lớp bổ túc.

Lúc ngồi trên xe, Liên Diệc vẫn đang suy nghĩ về chuyện lúc nãy.

Theo như lời của Cơ Thập Nhất, người này đã mơ thấy quá trình nạn nhân bị giết, mà hung thủ lại đeo mặt nạ. Cô không rõ hình ảnh của người này trong giấc mơ, nói cách khác là không có tác dụng gì.

Trừ phi người nằm mơ có thể mơ thấy gương mặt của hung thủ, còn không, sợ rằng phải là đích thân người nằm mơ đi tìm hung thủ.

Nhưng mà dựa vào việc dựa vào loại giấc mơ huyền học này không phải là điều mà cảnh sát nên làm. Bây giờ bọn họ đã có một vài đầu mối về vụ án cắt cổ uống máu này rồi.

Vốn bọn họ cho rằng hung thủ là một kẻ bi3n thái chỉ muốn thỏa mãn dục v0ng bi3n thái của bản thân. Thì bây giờ bọn họ đã có thêm manh mối, chỉ sợ là hung thủ đang bắt chước bộ phim ma cà rồng gần đây, nhiều lần khiêu khích cảnh sát.

Loại khiêu khích này không phải là chưa từng có. Hung thủ tự cho rằng mình rất thông minh và sẽ không bị phát hiện, kết quả sau cùng ư, tất nhiên là ở trong tù giam cả rồi.

Đến đường Nhân Dân, mấy người nhảy xuống, con đường rất yên tĩnh, chỉ có tiếng bọn họ đi lại, đèn đường cũng mờ mờ ảo ảo.


“Ngõ, chung cư…”

Trước đây bọn họ đã từng lục soát nơi này. Liên Diệc lẩm bẩm hai chữ này, nhanh chóng đi về một hướng, không hề dừng lại.

Rất nhanh, ngay sau đó thôi, anh ta nhìn thấy cảnh tượng kia.

Ở góc tường đằng xa, khi ánh đèn pin rọi vào, có một người phụ nữ tr4n truồng nửa thân trên, đầu nghiêng về phía bọn họ, hai mắt nhắm nghiền, bên cạnh miệng cô ấy đặt một chiếc ly đế cao, khi này đã chứa đầy máu.

“Này… bi3n thái quá đi thôi!” Ai đó thốt lên.

Một người khác nói: “Đây chắc chắn là cố ý, đúng là không để cho người ta làm người mà!”

Bọn họ xử án nhiều năm, có vụ án nào chưa từng thấy qua đâu. Chặt xác, băm xác, hay là móc nội tạng, cắt cổ, tất nhiên là là từng thấy qua cả rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên có loại cắt cổ uống máu này, lần này còn để cái ly hứng đầy máu chờ bọn họ nữa chứ.

Liên Diệc nhíu mày, vẫy tay: “Gọi pháp y đến.”

Pháp y đến rất nhanh. Nhìn thấy cảnh tượng này thì thở dài một hơi, đeo găng tay vào rồi bắt đầu khám nghiệm.

Rất nhanh sau đó, anh ta lùi lại nói: “Thời gian tử vong là trong vòng ba giờ, vết thương trí mạng là ngay yết hầu, bị con dao gọt hoa quả rạch, giống như hai nạn nhân trước. Nạn nhân lần này giãy giụa tương đối kịch liệt, trên thi thể có nhiều vết thương do ma sát.”

Liên Diệc hỏi: “Trong vòng ba giờ? Hung thủ có để lại manh mối gì không?”

Pháp y lắc đầu: “Không. Hắn ta rất thận trọng. Trên móng tay dài của nạn nhân chỉ có một ít tro bụi trên tường. Tôi đoán lần này sẽ không để lại bất kỳ dấu vân tay nào, là có mưu tính từ trước.”

Lời nói này giống như hai lần trước. Liên Dịch nghe nhiều rồi, nhưng cũng không thả lỏng, gật đầu, bắt đầu quan sát tỉ mỉ nơi này.

“Anh ta nhìn thấy người bị hại kia…”

Lời nói của Cơ Thập Nhất hiện lên trong đầu anh ta, Liên Diệc không do dự nữa, bắt đầu mô phỏng theo cảnh tượng này.

Thực tế thì cảnh tượng này không khác biệt mấy so với cảnh tượng trong giấc mơ mà cô nói. Cho nên, rất rõ ràng, giấc mơ này không thể không khiến cho người ta tin tưởng.

Như vậy, người nằm mơ đã đứng ở góc nhìn nào mới có thể nhìn thấy mọi quá trình xảy ra mà không hề bị ngăn cản, còn hung thủ lại không hề phát hiện ra?

– —–oOo——

*** 93 ***


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.