Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh

Chương 29: Mèo Giải Vây


Bạn đang đọc Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh – Chương 29: Mèo Giải Vây


Editor: Đan Mộc
“Bast, lát nữa liền nhờ vào ngươi!” Gương mặt xinh đẹp của Nefes tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, chắc do gần đây cùng Jofar thức đêm tăng ca, không nghỉ ngơi tốt.
Nàng giơ Bass lên trước mắt, vội vội vàng vàng nói một câu khó giải thích được.
“Meo?”
—— Cái gì?
Bass không tìm được manh mối vừa muốn hỏi, Nefes liền ngắt lời nó, “Kẻ trước đây từng cấu kết với hai vị công chúa, nam nhân tên Saya đó chạy rồi, hơn nữa gã không phải nô lệ, mà là gián điệp nước khác!”
Bass ngẩn ra.
Nefes còn nói: “Nam nhân này đã đào tẩu ngay bữa tiệc tối ngày đó, nói cách khác gã biết hành động của chúng ta, gã vốn là nô lệ do em gái tướng quân Konopo mua về, sau khi chạy khỏi vương cung, hắn tìm em gái tướng quân Konopo, thuyết phục đối phương đi trộm lệnh bài của tướng quân, cùng gã chạy trốn, thế nhưng…”
Nefes đang nói với một tốc độ kinh người, đến thời khắc này lại dừng một chút, ánh mắt chăm chú nhìn Bass, nhìn đến mức khiến Bass khẩn trương, mới nói: “Thế nhưng, sau khi người của chúng ta đuổi theo, lại phát hiện thi thể của em gái tướng quân Konopo, cách tường thành không xa.”
“…”
“Không phải tên đó cảm thấy mang theo phụ nữ không dễ chạy trốn, mà là gã vốn đã có ý giết người! Chúng ta còn phát hiện một bức thư do Saya để lại trên thi thể.”
Bass nuốt nước bọt: “Meo?” Thư gì đấy?
Nefes mím mím môi, ánh mắt lấp loé lảng tránh nội dung bức thư, chỉ nói: “Là một phong thư khiêu khích, cũng bởi vì thứ này, chúng ta mới đoán đối phương là gián điệp, hơn nữa thân phận chắc chắn rất cao…!Vương xem thư xong liền giận tím mặt, hiện tại tướng quân Konopo đang quỳ trong đó, hắn từng theo vương xuất chinh, là một người trung thành, vương muốn xử tử hắn ———— Bast, ta cần ngươi ngăn cản vương!”
“…”
À, ngăn cản…
Khoan, chờ chút! Ngươi nói cần ai?
Bass trợn to mắt mèo, “Meo ngao ——” ta là một con mèo, không phải là người! Càng không phải là vợ yêu của hắn, ngươi bảo ta ngăn không phải là đang nói đùa à!
Nefes: “Ngươi cái gì cũng không cần làm, hiện tại ngươi chỉ cần đến bên người vương, làm hắn tỉnh táo lại là được, vương sủng ái ngươi nhất, cũng chỉ có ngươi thôi Bast!”

Bass thở dài: “Meo ngao ~” ta không ngăn được, Jofar, hắn đã sớm…!không còn thích ta rồi…
Khi nó nói xong, trong lòng liền nổi lên một trận chua xót.
“Không thích?” Nefes nhíu mày, “Làm sao có thể chứ.”
“Meo!” Sao lại không thể, Bass cúi đầu quẫy đuôi, “Meo nha ~” hắn nhốt ta lại, không cho ta ra ngoài, cũng không về tẩm cung, chẳng lẽ không đúng sao?
Coi như bận rộn, trước đây hắn đi đâu cũng bảo thị nữ mang ta mang theo đấy.
“Dĩ nhiên không phải!”
Nefes như chặt đinh chém sắt phủ nhận, khiến Bass kinh ngạc ngẩng đầu, chớp mắt nhìn nàng.
“Sở dĩ vương nhốt ngươi, không mang theo ngươi, không phải vì chán ghét ngươi.” Nefes nghiêm mặt, khuôn mặt tái nhợt, “Mà do từ sau ngày đó, ngươi luôn nhìn vương với vẻ sợ sệt, vương sợ ngươi chạy trốn, nên mới nhốt ngươi ở tẩm cung.”
“…”
Câu trả lời này, thật sự làm Bass bất ngờ.
Nó chột dạ dời tầm mắt, ấp a ấp úng: “…!Meo.”
Ta, cũng không sợ hắn lắm mà.
Nefes nhíu nhíu mày, “Hả?”
Bass:…!Được rồi, là có một chút chút chút sợ.
Nhưng lý do hắn nhốt ta, ta thật sự không ngờ tới là cái này!!!
Nefes không có thời gian phí lời với Bass, chỉ lo vào chậm một bước, tướng quân Konopo đã bị xử tử, “Bast, ngươi nên tin tưởng trọng lượng của mình trong lòng vương, đi, chúng ta đi vào cứu người!”
Nói xong, vẻ mặt nghiêm túc của Nefes lập tức biến thành khuôn mặt tươi cười, ôm Bass nhanh chóng đẩy cửa bước vào trong.
Bass ngậm miệng, lựa chọn tích cực phối hợp.
Chờ đến gần nơi sâu trong cung điện, Bass cũng nhìn thấy con sen biến mất đã lâu của nó.
Không khí tĩnh mịch, cảm giác ngột ngạt dọa người quấn quanh một bên khác, một nam nhân cúi đầu quỳ một gối trên đất, không thấy rõ mặt.
Ngoài sự tức giận trên mặt, Jofar cũng lộ ra vài phần mệt mỏi theo dõi hắn, đôi môi nở nang mân thành đường thẳng, ánh mắt lạnh lùng khủng bố.
Đứng bên tay Jofar, là nam nhân Bass từng gặp lần trước, cái người rõ ràng đang cười híp mắt nhưng không giống như người tốt ấy.
Khi Nefes bước vào lần nữa, ánh mắt bọn họ tự nhiên đổ dồn trên người nàng, đồng thời cũng nhìn thấy Bass trong lòng nàng.
Bass: “…” Sát khí! Còn gấp hai!
Bretton trời sinh gương mặt tươi cười, ánh mắt lấp lóe nhìn con mèo nhỏ trong ngực Nefes, trong nháy mắt thay Konopo đang quỳ thở phào nhẹ nhõm.
Khi phát hiện con mèo đen lỗ tai gấp lại đang ngó dáo dác, vẻ mặt âm u giận dữ của Jofar chậm lại, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng.
“Lý do.” Jofar hỏi Nefes.
Nefes mặt không biến sắc mỉm cười, “Vương, thị nữ nói với ta rằng Bast bị bệnh, tinh thần hai ngày nay cũng không tốt, ta sợ có chuyện xảy ra, liền sai người hầu trực tiếp mang Bast tới.”
Meo đại gia thân thể rất tốt, ăn rất ngon: “…” Được rồi.
Nó phối hợp trợn trắng mắt, lè lưỡi ra, tai to khép lại bên miệng, một bộ mồm méo mắt lác, suy yếu kéo dài âm thanh meo meo hai tiếng.
Jofar cau mày nghe tiếng mèo kêu suy yếu vô lực, đưa tay ra, “Đưa nó cho ta.”
“Vâng.”
Nhận ra vương không còn phóng sát ý nữa, Nefes thở phào nhẹ nhõm nhanh chóng rón rén tiến lên, đem con mèo đen trong ngực đưa tới.
Bass vẫn bảo trì trạng thái mèo bệnh, bốn chân thẳng tắp, đệm thịt hoa mai hướng lên trời, từ trong ngực Nefes lăn tới ngực Jofar, nước miếng chảy ra dính trên quần áo thuần trắng của hắn.

Jofar ôm Bass như ôm trẻ sơ sinh.

Nhưng khi cúi đầu, lại nhìn thấy đôi mắt con mèo đen chuyển loạn và bộ dáng mồm méo mắt lác rất khoa trương, ngay lập tức hắn biết rằng nhóc con này là đang giả bộ bệnh.
Bass sống không bằng chết kêu rên: “Meo ~” ai da ta đau quá, không biết đau chỗ nào, dù sao cũng là đau, ai da ~ mẹ ơi ~ khó chịu quá ~
Jofar đè khóe môi đang muốn nhếch lên, hỏi: “Bị bệnh thật hả?”
Bass điên cuồng gật đầu: “Meo ~” thật đấy thật đấy, ngươi xem đầu lưỡi ta này, chắc là ăn cá nhiều nên trúng gió rồi!
Jofar nắm đệm thịt trên chân nó, nhíu mày: “Nhưng móng vuốt của ngươi không nóng.”
“Meo!”
Lòng ta nóng! Nóng ruột!
“Tại sao lại nóng ruột?”
“Meo…”
Cái này, cái này…
Bass không nhịn được nhìn Nefes, Nefes làm khẩu hình cố lên với nó.
Không còn cách nào.
Da mặt dưới lông của Bass nóng bừng, nhỏ giọng meo meo:
Ta…
“Hả?”
Thực ra…
“Ừm.”
Ta nhớ ngươi nha…
“…”
Nửa ngày, không nghe thấy Jofar hồi âm, vì vậy hắc đống đống lén lút ngẩng đầu, liền nhìn thấy trong đôi mắt như đá quý kia, như có ánh mặt trời chiếu vào, chăm chú nhìn nó, chói mắt mà dịu dàng.
Như giữa đất trời tràn ngập băng tuyết, ngươi cho rằng nó là hàn đàm, lại biến thành ôn tuyền.


Khói bay lượn lờ, hơi nước tràn đầy, đem Bass chiếu rọi trong mắt hắn, như đang ngâm mình trong một mảnh ấm áp khiến toàn thân khoan khoái.
“Nhóc con…”
Jofar đột nhiên cúi xuống, doạ Bass đang xuất thần đối diện hắn nhắm mắt lại, mũi mèo ướt nhẹp nóng lên.
Hóa ra là nó được hắn hôn nha.
Bass ngây ngốc mở mắt ra, nhìn Jofar mặt mày dịu dàng, khóe môi vung lên nụ cười.
“Phù phù, “
“Phù phù, “
“Phù phù, “
Chú mèo đen thùi liếm liếm môi, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.
Tác giả có lời: 【 Tiểu kịch trường 】
Bass:…!Ta có chút động lòng.
Nghe vậy, Jofar cau mày: Cốt truyện quá chậm, ta không ngại nhân 【 bíp—— 】 thú.
Tác giả ngu xuẩn:…
Tác giả ngu xuẩn: Ta ngại!
Đan Mộc: Surprise hông? Vui hông? Nay có hai chương đó, hehe.

ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.