Bạn đang đọc Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh – Chương 13: Phía Trước Có Bass Qua Lại
Jofar nói: Ngươi chọn.
…!Ta chọn? Nghe thấy lời này, Bass còn khiếp sợ hơn Nefes, thậm chí ngoại trừ lông trên cặp trứng lộn, tất cả số lông khác đều nổ tung.
Bass làm qua hồng nương sao?
Đương nhiên.
Năm tháng tươi trẻ ai chưa từng giúp cặp tình nhân nhỏ vì không cùng chỗ ngồi mà ngày ngày thương nhớ, hận không thể lên lớp đều phải mặt mày đưa tình chuyền giấy?
Từ hàng thứ nhất truyền tới hàng cuối cùng, cũng chỉ là chuyện gõ gõ ghế tựa, truyền ám hiệu mà thôi.
Đặc biệt là thời cấp ba và đại học của Bass, thời điểm làm bạn cùng bàn với nhân vật huyền thoại vườn trường ưu tú, nhà có tiền còn đủ đẹp trai, đừng nói hỗ trợ nữ sinh cùng lớp đưa giấy, thật ra là mỗi ngày đều bị thư tình của người khác nhồi vào bàn học.
Nhưng Bass đã từng thành công chưa?
Đáp án là —— không có! Một lần đều không có!
Bass không biết mình có phải từng bị nguyền rủa hay không, phàm là tờ giấy cậu truyền qua, không tới ba ngày, tình nhân nhỏ truyền giấy nhất định chia tay!
Cậu xem trọng ai với bạn cùng bàn trai tài gái sắc, ai đó cuối cùng nhất định sẽ tuôn ra các loại tình sử phức tạp, hoặc là liên tục xui xẻo một tuần lễ.
Hơn nữa loại xác suất này cư nhiên không phải mấy chục phần trăm! Mà là 100%!
100%…!Bass khóc thút thít: Tại sao ta gacha không có nhân phẩm như vậy.
Tỷ lệ cực cao, nội dẫn tàn nhẫn, khiến hết thảy học sinh lẫn giáo viên trường năm đó cũng không nhịn được trêu chọc, nhóm tình nhân nhỏ đụng tới cậu dồn dập lộ vẻ mặt sợ hãi, sợ hãi đi đường vòng.
Giáo viên cấp ba nơi nơi tìm cặp yêu sớm căn bản không cần đi các góc vườn trường tuần tra, chỉ cần thả một tấm thông cáo, mặt trên viết: “Nơi này có Bass qua lại” sáu chữ lớn, bảo đảm phạm vi 50m không một cặp tình nhân!
Bởi vậy, mấy năm đi học kia, tất cả mọi người kính trọng gọi hắn là: Sát, thủ, tình, yêu!!!
Bass: “…” Tâm linh nhỏ bé của ta rắc một tiếng, bị chết thấu thấu…
Chiến tích thê thảm đau đớn từng lưu xuống quá mức rộng lớn, dẫn đến Bass hiện tại từ cậu biến thành nó, từ người biến thành mèo, vừa nghe đến cái này lòng vẫn còn sợ hãi.
Bass kinh hoảng trừng lớn một đôi oánh lục mắt mèo, quay đầu đối với Nefes đại thần quan liều mạng lắc đuôi ám chỉ.
“Miêu ~ “
—— Đại thần quan làm sao sẽ cho phép chuyện hoang đường như thế xảy ra đâu?…!Đúng, đúng không?
Mà không nghĩ tới, Nefes trầm mặc chốc lát dĩ nhiên còn thật sự gật đầu đồng ý, “Kỳ thực bản thân Miêu Thần liền có tiên đoán năng lực, từ xưa tới nay cũng không phải là không có tiền lệ.” Huống hồ những năm này đây là lần thứ nhất vương nhả ra, không đồng ý cũng phải đồng ý!
Hi vọng của Bass tan vỡ: “…” Không không không không nên để cho ta chọn a đm, ta là sát thủ tình yêu đó!
Bass muốn chạy, Jofar từ lâu đã dự liệu được, nụ cười càng mê người, nắm hai chân trước của Bass, “Làm sao hoàn không vui, hả? Chẳng lẽ là ăn dấm?”
…! Ăn dấm cái beep, nếu không phải sợ có mẹ kế liền có bố dượng, rốt cuộc không còn cá khô nhỏ ăn, ta —— khụ khụ, trước tiên không nói cái này.
Bass thở dài buông ra một cái móng vuốt, thịt đệm của một cái móng vuốt nhỏ khác để lên ngón út của Jofar, móng vuốt nỗ lực giãn ra, gian nan làm ra một cái động tác ngoéo tay.
Con mèo đen nhỏ còn chưa toàn bộ rút đi lông tơ hơi dài có vẻ xoã tung, ngửa đầu kinh sợ kinh sợ nhìn chủ nhân tuấn mỹ biến thái của nó, mắt mèo oánh lục lộ ra một chút chột dạ.
“Miêu.”
—— Cái kia…!Chúng ta thương lượng xong a.
Jofar: “?”
“Miêu.”
—— là ngươi nhất định phải để ta chọn nha, nếu sau này lão bà ngươi ngoại tình, x sinh hoạt không hài hòa cái gì, đều không liên quan đến ta nha!
Jofar: “???”
Độ cong bên môi Pharaoh Ai Cập vĩ đại cứng đờ một chút, Bass không nhìn thấy nên cho là hắn nghe không hiểu, thở một hơi nhanh chóng ôm lấy Jofar ngón tay lắc lư ba lần.
Ngoéo tay thắt cổ ~ một trăm năm ~ không cho biến ~
Tìm cho mình cái an ủi tâm lý an ủi xong, Bass cuối cùng cũng coi như yên tâm buông ra móng vuốt, đạp ổ mèo mấy lần chuẩn bị ngủ tiếp.
Nefes ở một bên, đem biểu tình đột nhiên cứng ngắt âm trầm lại của vương, cùng con mèo đen nhỏ không hề tự giác đập vào đáy mắt, ở trong lòng lắc đầu, “Vương.”
Jofar cùng Bass đồng thời nhìn về phía nàng, Nefes cầm trượng hành lễ: “Chuyện phát sinh trong phòng nghị sự hôm nay nhất định sẽ gây nên chút gợn sóng, cần sắp xếp nhân thủ nhìn chằm chằm bọn họ, Nefes xin được cáo lui trước —— con mèo đen nhỏ này đại khái là đói rồi, vừa vặn liền để thần giao nó cho thị nữ trước cửa dẫn đi thôi.”
Jofar nghe vậy cúi đầu liếc nhìn Bass, Bass cũng ngu ngốc nhìn hắn, lúc Bass đang vui mừng nghĩ Jofar sẽ lưu nó lại, Jofar trực tiếp nhấc sau cổ nó lên ném cho Nefes.
“Miêu nha ——” Đậu móa!
Bass bị hành động đột nhiên xuất hiện của hắn làm sợ đến kêu thảm thiết, trên không trung giương nanh múa vuốt bay nhảy mấy lần, liền trực tiếp bay vào bộ ngực mềm mại của Nefes.
Chạm tới thân thể nữ tính mềm mại một khắc kia, Bass sợ hãi không thôi nhanh chóng khống chế chính mình co rút lại móng vuốt, sợ chọc người Nefes ra mấy cái lỗ máu nhỏ.
Dù sao bị vuốt mèo cào trúng rất đau, trong tâm lý Bass, Nefes dù lợi hại đến đâu cũng là một cô gái thôi.
Nhận ra con mèo nhỏ trong ngực lo lắng sợ hãi co móng vuốt lại, Nefes nhíu nhíu mày hơi kinh ngạc, nàng vỗ vỗ đám lông xõa tung vì bị hù trên lưng Bass.
Vì mới chỉ có nửa tuổi, lông của mèo đen nhỏ vẫn khá dài, bàn tay đè xuống còn có thể phát hiện nếu nó không có lông xoã tung lên thì thật sự rất nhỏ gầy, nắm mấy lần phảng phất có thể đem nó cuộn lên nắm chặt, nhiệt độ ấm áp, da lông xoã tung, xúc cảm phi thường thoải mái.
” Vừa thông minh vừa đáng yêu con vật nhỏ…”
Nefes ôm Bass, hai mắt đầy trí tuệ có nhàn nhạt ôn nhu chợt lóe, nàng hướng Jofar hành lễ lần thứ hai liền rời đi cung điện trống trải này.
Bass có chút ngượng ngùng bị nữ hài tử ôm trong ngực như thế, chớp mắt một cái nằm nhoài trên bả vai nàng nhìn lại phía sau, Jofar đã tiếp tục cầm lấy chồng giấy công tác phảng phất sẽ không giảm bớt lên, căn bản không có ngẩng đầu nhìn nó một cái.
Miêu đại gia:…!Không biết vì sao, hơi chút tức giận, rầm rì, nhất định là vừa nãy sen ném ta quá mạnh rồi!
Cửa cung điện bị đẩy ra, lại bị thân vệ đóng lại, ngăn cách người từ từ đi xa, Bass lấy lại tinh thần, phát hiện Nefes cũng không có giao nó cho lão nữ quan Alena đang đợi ở cửa, mà là ôm nó xuyên qua trụ đá trắng, đi vòng mấy cái chỗ ngoặt.
Bass hiếu kỳ từ trong lòng nàng quan sát xung quanh, sau khi không nhìn thấy thân vệ của vương, Nefes mới nhẹ nhàng đem Bass thả trên mặt đất, tao nhã kéo váy, ngồi xổm trước mặt Bass.
“Bast.” Nefes vẫn là bộ dáng cười khanh khách vĩnh viễn không thay đổi.
Bass biết đây là tên phần lớn Miêu Thần tại Ai Cập, nó ngửa đầu xem Nefes, nhẹ giọng “Miêu” một chút.
“Vương rất sủng ái ngươi, Bast, ngươi là con mèo đầu tiên hắn tứ tay mang về, đồng thời ngươi vẫn là Miêu Thần được tuyển chọn.”
Nefes âm thanh rất ôn nhu, kết hợp cùng vẻ ngoài đoan trang thông tuệ mỹ lệ, rất dễ dàng khiến người liên tưởng đến nữ trưởng bối thân cận, “Ta hi vọng sau này ngươi vẫn trung thành với vương, làm bạn bên người vương.”
“…! Miêu.” Các ngươi đều rất kỳ quái nha, Bass bị bộ dạng trịnh trọng của Nefes làm ngơ ngác, tại sao các ngươi yêu thích cùng một con mèo nói nhiều như vậy chứ?
Một con mèo có thể làm cái gì?
Thời điểm xuyên thành một cục mèo nho nhỏ chỉ có thể meo meo kêu, Bass đã giúp chính mình nghĩ xong một đời.
Nó là một con mèo, nó không làm được việc của con người, bởi vì nó không có ngón tay linh hoạt, chỉ có bốn cái móng vuốt liền năm, sáu bảy đều xòe không ra.
Cho nên cả đời này, mục tiêu của Bass chưa từng có cứu vớt thế giới như nhân vật chính hoạt hình, cũng không có dã tâm xuyên vào tiểu thuyết trợ giúp Pharaoh chinh phục Ai Cập rộng lớn.
Ngoại trừ thân phận “thú cưng của Pharaoh” hơi hơi trâu bò này ra, nó không có thứ gì.
Bass không khổ sở, trên thực tế nó là một người rất kiên cường.
Đột nhiên xuất hiện bất ngờ khiến nó vĩnh viễn cáo biệt cha mẹ, đi đến cổ lão thời không, tại cổ quốc xa lạ, làm một con mèo.
Vậy thì làm xong…!Nó muốn trong thời tiết ấm áp nằm trên phiến đá đã bị phơi nóng, lười biếng mở miệng mọc đầy răng nhọn ra ngáp, phơi nắng thành một bãi miêu bánh.
Muốn trong đêm đen ngồi xổm ở một góc nào đó trong cung điện trông chuột, tuy nó căn bản không bắt được ~
Còn muốn ăn mỹ vị cá khô, bị tiểu tỷ tỷ đi ngang qua gãi cằm xoa lưng, thoải mái khiến cả con mèo đều hạnh phúc muốn chết.
Sau đó, khi tuổi thọ hơn mười năm đã hết, một con mèo đối diện mặt trăng giữa bầu trời đêm, ngồi cực kỳ lâu, tưởng niệm cha mẹ và bạn bè của, hồi tưởng nhân sinh không buồn không lo của mình, chờ đợi thời khắc kia đến…
Ta thuận theo vận mệnh của ta, ta bố trí xong cuộc đời của ta.
Bass từng suy nghĩ quá, cho nên liền thả ra, muốn làm cái gì thì làm cái đó, muốn làm sao meo meo kêu to liền làm sao meo meo kêu to, trước kia làm người phải khoác các loại nhãn mác không dám đi phá hoại, hiện tại biến thành thú hoang rồi sẽ không bị ràng buộc!
Tự do tự tại, thật tốt.
Bass mất công tốn sức ngửa đầu nhìn nữ nhân trước mặt, trong thế giới của nó, nhân loại là sinh vật cỡ nào khổng lồ cỡ nào a.
“Miêu ~” Ngươi nói với ta có ích lợi gì? Ta cái gì cũng không muốn, cũng không dự định đi làm cái gì.
Cái gì mà dùng thân mèo phụ tá Pharaoh, sau đó sáng tạo thật nhiều thật nhiều kỳ tích, khiến vô số người khiếp sợ, đồng thời hô to thật là không giống mèo làm a ~ danh lưu thiên cổ?
Xin lỗi, ta là một con mèo thần kinh, không phải một Miêu Ngạo Thiên, trong văn làm mất mặt thăng cấp lưu, tiểu nhân vật như ta cũng là cái tên bị vả mặt kia.
Con mèo nhỏ nhẹ nhàng không trọng lượng ngồi xổm trên mặt đất, đuôi vòng qua chính mình, biến thành một hòn than mao nhung ngoan ngoãn.
Chòm râu dài lay động, miệng nhỏ chữ nhân vung lên nụ cười.
“Miêu ~” nó thật dài kêu một tiếng.
—— Huống hồ Jofar căn bản cũng không làm sao thích ta, ngươi xem lúc hắn ném ta không khác gì ném tạ, ạch, ngươi biết cái gì là ném tạ sao, chính là —— thôi, ngược lại ngươi cũng nghe không hiểu ta nói cái gì.
Chóp đuôi Bass vung theo nhịp, bốn chân đứng lên, dự định rời đi, ai biết mi tâm Nefes nhăn lại, hơi nghi hoặc một chút hỏi: “Tại sao ngươi cảm thấy chúng ta nghe không hiểu? Sở dĩ vương tức giận không phải là vì nghe được lời ngươi nói sao?”
“……”
Quả cầu lông đen nhỏ cứng ngắc, sau đó nó không thể tin nổi trừng lớn mắt nhìn về phía đại thần quan trước mặt: “Miêu?” Các ngươi có thể nghe hiểu lời của ta?
Nefes: “Đương nhiên, tuy rằng không thể phiên dịch toàn bộ, mà có thể hiểu được bảy, tám phần mười, làm sao? Ngươi không biết? Thần dụ không phải một loại năng lực thần linh giao cho hóa thân của mình (động vật) sao?”
Bass: “…” Ta còn thật không biết…
Huống hồ thế giới này thật sự có thần? Ai Cập thần linh hóa động vật dĩ nhiên là thật?!
Cái đậu móa…
Này cùng trong phim ảnh tiên phong đạo cốt lão đạo trưởng đối mặt một đám yêu ma quỷ quái, đột nhiên móc ra một cái súng tiểu liên cộc cộc cộc vật lý siêu độ giống nhau, đem giá trị qua khoa học của Bass khiếp sợ nát tan!
“Ở mỗi một cái thần miếu, mèo bị tuyển chọn đều có năng lực như vậy, tuy có rất yếu ớt, chỉ có thể biểu đạt rõ ràng đúng hoặc sai, loại liền từ vựng cơ bản đều có thể biểu đạt rõ ràng như ngươi, tại Ai Cập phi thường hiếm thấy.” Nefes không hiểu tại sao Bass không biết, bởi vì dù là trong các Miêu Thần, thần dụ rõ ràng dễ hiểu như thế quá ít, trước kia không có ai đi cố ý quan sát qua, cho nên nàng cũng không có tra cứu, chỉ bổ sung:
“Bast, ta cùng ngươi nói nhiều như vậy, là vì ngươi xác thực rất đặc biệt.
Trực giác của ta nói cho ta, tương lai ngươi sẽ ở trong lòng vương chiếm phân lượng rất lớn…!Trực giác của ta chưa từng sai lầm, xem như là năng lực của đại thần quan như ta đi.”
Đã từng, Nefes bằng vào phần thần ban này, thiên phú kỳ dị đời đời gia tộc lưu truyền tới nay, đem toàn bộ lợi thế của mình đều đặt ở trên người một vương tử không bắt mắt như Jofar, chiếm được địa vị như ngày hôm nay.
“Thời gian muộn lắm rồi.” Nefes liếc nhìn sắc trời, đứng lên, “Lời khuyên nhỏ cuối cùng, Bast, xen vào thiên phú thần dụ của ngươi, ta khuyên ngươi không nên ở trước mặt vương đề cập quá khứ của hắn.”
Nefes ly khai, chỉ để lại cho Bass còn không chưa lấy lại tinh thần một cái bóng lưng yểu điệu mơ hồ.
Mới biết mình xuyên tới thân thể con mèo này còn có năng lực có thể nói kỳ huyễn như vậy, Bass bối rối.
Quả cầu lông đen nho nhỏ ngổn ngang trong làn gió mãnh liệt của Ai Cập.
Bass: Ban đầu ta tưởng rằng người Ai Cập rất trâu, bọn họ có thể nghe hiểu động vật nói chuyện, hiện tại ta biết rồi…!Giời ạ! Trâu bò không phải là người! Là mèo a!
Nội tâm phức tạp, khác nào mua một tấm vé tàu đi cổ quốc văn minh khoa học, lên xe rồi mới phát hiện hai chữ khoa học biến thành ma huyễn!
Bass cầm phiếu, tê cả da đầu.
Cái gì kia…
Chú bán vé ơi, có thể trả vé không….