Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Học Sinh – Chương 788: Thanh Thanh tìm người thân
Thanh Thanh tìm người thân
– Ta xác định.
Thanh Thanh nghiêm túc nói.
– Ngươi theo ta đi gặp Tông Chủ.
Tống Du lúc này nói.
Chuyện này quá quan trọng.
Không phải việc Tống Du có thể quyết định.
Tông Chủ Ly Hỏa Tông Chung Phương nghe được Tống Du tự thuật sau đó trầm ngâm một cái nói.
– Thanh Thanh, cả thiên hạ tu sĩ trùng tên không có 1 vạn cũng có 8000, tại sao ngươi khẳng định hắn là công tử của ngươi?
– Lúc công tử nhà ta dưới hạ giới tu hành gặp được đệ tử Cửu Âm Cung tu hành dưới hạ giới Lý Thiên Thiên.
Thanh Thanh suy nghĩ một cái nói.
– Lý Thiên Thiên không chỉ một lần tới nhà của ta mà còn mời công tử nhà ta sau khi đến Tiên Vực thì tới Cửu Âm Cung tìm nàng.
– Ngươi biết Cửu Âm Cung Lý Thiên Thiên?
Chu Phương giật mình nói.
Cửu Âm Cung thế nhưng là đại Tông Môn Âm Dương Vực a.
Căn bản không phải Ly Hỏa Tông có thể so sánh.
Lý Thiên Thiên thế nhưng là một trong cửu đại chân truyền đệ tử Âm Dương Cung, tương lai thậm chí có khả năng chấp chửng quyền hành Cửu Âm Cung.
– Biết.
Chu Phương nhìn chằm chằm Thanh Thanh một hồi nói.
– Thanh Thanh, loại chuyện này không nên nói đùa.
– Tông Chủ, Thanh Thanh cũng không dám nói đùa với ngươi.
– Vậy thì tốt, hiện tại ta dẫn ngươi tới Đông Thành tìm công tử nhà ngươi.
Chu Phương quyết định thật nhanh nói.
Chu Phương nghĩ dù Diệp Hạo không phải công tử của Thanh Thanh, có thể bám vào Cửu Âm Cung Lý Thiên Thiên cũng được.
– Cái gì?
Tống Du không ngờ Tông Chủ dĩ nhiên quyết định tự mình mang Thanh Thanh tới Đông Thành. Bất quá chợt Tống Du vội nói.
– Tông Chủ, ta cũng muốn đi.
– Vậy ngươi đi theo a.
Chu Phương nhẹ gật đầu.
Chu Phương an bài một vài công việc ở Tông Môn sau đó mang theo Thanh Thanh, Tống Du đi tới Đông Thành.
Tu vi Chu Phương cũng đã đạt đến Tiên Chủ cảnh.
Bởi vậy Chu Phương toàn lực chạy chỉ vẻn vẹn ba ngày đã đến Đông Thành.
Sau khi đến Đông Thành Chu Phương lập tứ liên hệ Trưởng Lão dẫn đội Ly Hỏa Tông.
Không qua bao lâu thời gian Trưởng Lão dẫn đội cùng ba vị đệ tử xuất hiện trước mặt Chu Phương.
– Tông Chủ, sao ngươi lại tới đây?
Trưởng Lão dẫn đội Vương Đan kinh ngạc nói.
Chu Phương nhìn thoáng qua thanh niên mặc bạch bào.
Thanh niên bạch bào nghiêm túc cúi đầu.
– Phương Mục, thành tích lần này như thế nào?
Nghe vậy thanh niên bạch bào Phương Mục cài cúi đầu sâu hơn.
– Thế nào?
Chu Phương nhìn về phía Vương Đan nói.
Vương Đan cười khổ nói.
– Tông Chủ, Phương Mục ở vòng thứ nhất đã đào thải.
– Cái gì?
Chu Phương giật mình nói.
– Phương Mục thế nhưng là 20 chuyển a.
– Đúng, Tông Chủ ngươi không biết đệ tử khóa này mạnh bao nhiêu đâu.
Vương Đan cười khổ nói.
– Còn hai người các ngươi?
Chu Phương nhìn về phía hai đệ tử còn lại.
Hai đệ tử lắp bắp lên.
– Cái này, Tông Chủ, chỉ có Ngọc Tiên 18 chuyển trở lên mới có tư cách được khảo hạch, nói cách khác họn họ không có tư cách tham gia tranh bá tái.
Vương Đan ho khan một tiếng bất đắc dĩ nói.
Chu Phương có chút hỗn loạn.
Chu Phương từ đủ loại con đường mới biết được lần tranh bá này hàm kim lượng rất lớn, thế nhưng vô luận như thế nào Chu Phương cũng không ngờ nói lại cao đến trình độ này.
– Đúng rồi, Tông Chủ, ngươi đến đây làm gì?
Vương Đan tiếp lấy hỏi.
– Ta tới nơi này là vì Diệp Hạo.
– Diệp Hạo? Bách Cường Bảng Diệp Hạo?
Vương Đan kinh nghi nói.
– Tông Chủ biết người này?
– Tạp dịch này nói Diệp Hạo là công tử ở hạ giới của nàng.
Chu Phương chỉ Thanh Thanh nói.
– Không có khả năng a?
Vương Đan hồ nghi nói.
Thật sự Vương Đan không tin.
Diệp Hạo thế nhưng là Tiên Tôn tương lai a.
Dù thu tạp dịch cũng sẽ không thu người như Thanh Thanh a.
– Phải hay không phải thì đi nhìn xem là biết.
Chu Phương nói khẽ.
– Cũng đúng, dù sao Tông Chủ cũng đã đến đây rồi.
Vương Đan nhẹ gật đầu nói.
– Đúng rồi, Tông Chủ, cường giả Tiên Chủ cảnh có thể tùy tiện ra vào, hôm nay đúng là trận chiến đầu tiên của danh sách Bách Cường Bảng, sau đó ngươi có thể nhìn thấy Diệp Hạo.
– Tông Chủ, đây là chân dùng công tử nhà ta.
Thanh Thanh ngay lập tức đưa cho Chu Phương một tấm hình.
Chu Phương tiếp nhận ảnh chụp nhẹ gật đầu.
– Ngươi ở đây chờ.
Chu Phương chợt đi tới hội trường.
Sau khi đến hội trường Chu Phương nhìn thoáng qua bốn phía liền đi tới chỗ Mộc Nhã.
Bởi vì Chu Phương nhìn thấy trên quần áo của Mộc Nhã có kí hiệu của Đông Tiên Điện.
Hỏi một chút vị này chẳng phải là biết sao.
– Xin hỏi vị đạo hữu này.
Mộc Nhã nhìn Chu Phương một cái khẽ nói.
– Chuyện gì?
– Đông Tiên Điện các ngươi có phải có một đệ tử tên là Diệp Hạo phải không?
Nghe được Chu Phương hỏi thăm Diệp Hạo Mộc Nhã ngay lập tức cảnh giác.
– Ngươi hỏi cái này làm gì?
Nói ra câu này thần niệm Mộc Nhã cũng gắt gao tập trung vào Chu Phương.
Mồ hôi lạnh trên trán Chu Phương ngay lập tức chảy xuống.
Tiên Chủ cảnh cũng có mạnh có yếu.
Chu Phương chỉ là Tiên Chủ tầng một, mà Mộc Nhã lại là Tiên Chủ tầng bốn, song phương căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
– Đạo hữu, đừng hiểu lầm.
Chu Phương vội nói.
– Lần này ta tới là vì một đệ tử Tông Môn chúng ta.
– Sao?
– Là như thế này, một nữ đệ tử của Tông Môn ta nói rằng công tử nàng đi theo dưới hạ giới tên là Diệp Hạo, trùng hợp trong Bách Cường Bảng lại có tên Diệp Hạo, cho nên ta mới đưa nàng tới đây nhìn xem.
– Cái tên Diệp Hạo trong thiên hạ không có 1 vạn cũng có 8000 a.
Mộc Nhã không tin Chu Phương mà nói.
– Cái đó… ngươi nhìn xem có phải là người này hay không?
Chu Phương đưa bức ảnh cho Mộc Nhã.
Mộc Nhã tùy ý liếc qua, lần này nhìn Mộc Nhã biến sắc.
– Nữ tử kia đâu?
– Đang ở trong thành.
– Ngươi mang nàng tới đây.
Mộc Nhã trầm giọng nói.
Nghe được như thế Chu Phương sao còn không biết công tử trong miệng Thanh Thanh thực sự là thiên chi kiêu tử của Đông Tiên Điện.
…….
– Ta nói, ngươi ngẩng cổ lên nhìn thì có tác dụng sao?
Một thiếu nữ nhìn thấy bộ dáng mong mỏi chờ mong của Thanh Thanh mới khinh thường nói.
– Đúng vậy, cũng không biết bản thân có thân phận gì? Ngươi thế nhưng là tạp dịch đẳng cấp thấp nhất a.
Một cô gái đứng ở một bên cũng tán đồng nói.
– Một cái tạp dịch lại nói quen biết với thiên chi kiêu tử, ta nói, ngươi có phải bị hóa điên rồi hay không?
– Đúng vậy, đợi đến lúc Tông Chủ xác nhận không phải công tử nhà ngươi, ngươi chuẩn bị chờ rút gân lột da đi.
Thiếu nữ kia hừ lạnh nói.
Ba!
Ngay lúc Tống Du đang định nói một tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, tiếp lấy Tông Du phát hiện Tông Chủ Chu Phương chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở giữa sân.
Chu Phương đưa bàn tay lên cao nhìn thiếu nữ kia tức giận nói.
– Lưu Phân, lá gan ngươi cũng ngày càng lớn a.
– Tông Chủ.
Lưu Phân kinh ngạc.
Nàng không ngờ Tông Chủ sẽ ở trước mặt mọi người cho mình một bạt tay.
Không phải Tông Chủ yêu thương mình nhất sao?
Nàng không phải nói tương lai bản thân có thể cùng Phương Mục kề vai sao?
Vậy tình huống gì đây?
– Im miệng.
Chu Phương lạnh lừng nhìn Lưu Phân nói.
– Trở về Tông Môn liền đi diện bích 3 năm cho ta.
Lưu Phân còn muốn nói nhưng bị Phương Mục đè xuống.
– Chẳng lẽ bây giờ ngươi còn không ý thức được tình huống hiện tại sao?
Phương Mục truyền âm nói.
– Cái gì?
– Công tử của tạp dịch này chính là Bách Cường Bảng Diệp Hạo.
Phương Mục trầm giọng nói.
– Bách Cường Bảng mang ý nghĩa gì ngươi cũng hiểu a. Cơ hồ chính là cường giả Tiên Tôn tương lai.
Tiên Tôn!
Vừa nghĩ tới hai chữ này tay chân Lưu Phân cũng trở nên lạnh buốt.