Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 771: Huyền Hoàng Chung


Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Học Sinh – Chương 771: Huyền Hoàng Chung

Huyền Hoàng Chung

– Từ khi chúng ta vẫn lạc thì cũng đã qua 3000 năm rồi, trong suốt 3000 qua cũng đã gặp qua tổng cộng 80 vị Tu Sĩ, thế nhưng cả một đám người toàn là một đám sài lang.

– Ta cảm thấ đây là thời điểm đồ vật kia xuất thế.

– Tiểu tử này ta nhìn xem thuận mắt.

– Vậy liền gọi người này gọi lại.

Diệp Hạo lúc này đang bố trí Trận Pháp thì bỗng nhiên không gian bốn phía trở nên vặn vẹo, rồi hắn kinh ngạc phát hiện bản thân xuất hiện ở trong thôn xóm.

– Tiểu bối, ngươi đã thông gia 5 khảo nghiệm của chúng ta.

– Khảo nghiệm>

Diệp Hạo khẽ giật mình.

– Khảo nghiệm của chúng ta là ngươi có vì chiếm lấy Tinh Huyết mà giết chúng ta hay không.

– Không biết những người nếu không qua thông qua khảo nghiệm thì sẽ như thế nào?

Diệp Hạo hỏi một câu nhưng ngay lức tức lão giả đang nói chuyện lập tức lảng sang một vấn đề khác.

– Không biết ngươi có rõ năm người chúng ta năm đó đáng nhau vì vật gì?

Vị này chuyển đề tài như vậy thì Diệp Hạo ý thức được đám gia hỏa kia hung nhiều hơn cát rồi.

Nhưng mà Diệp Hạo lập tức bị đề tài của lão giả này hấp dẫn.

– Đồ vật khiến cho Tiên Tôn ra tay không nhiều lắm, ta suy đoán món đồ này có quan hệ với Tiên Vương đúng không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Lão giả kia gật đầu.

– Chính xác hơn thì chúng ta phát hiện Đông Phủ Tiên Vương. Bên trong Động Phủ chúng ta còn phát hiện thêm một kiên Vương Cấp Pháp Bảo.

– Vương Cấp Pháp Bảo.

Diệp Hạo sắc mặt đại biến.

Diệp Hạo rất rõ ràng thế gian này Pháp Bảo mạnh nhất chính là Vương Cấp pháp bảo/.

Mỗi một kiến Vương Cấp Pháp Bảo đều có uy năng kinh thiên động địa.


Tỉ như Khốn Tiên Thằng trong tay Diệp Hạo.

Dù đã mất đi Khí Linh nhưng vẫn như cũ có thể trọi được cường giả cấp Tiên Chủ.

– Tiên Vương Động Phủ sẽ không chỉ duy nhất một cái Vương Cấp Pháp Bảo chứ?

Diệp Hạo nói khẽ.

– Ngoại trừ Vương Cấp Pháp Bảo bên ngoài còn có một cái Truyền Tống Ngọc Phù, mà căn cứ theo vị Tiên Vương kia nhắn lại thì Truyền Tống Ngọc Phù thông đến Thượng Cổ Chiến Trường, chính là nói rất nhiều sinh linh cường hoành Thời Đại Thượng Cổ đã chết rất nhiều, thâm chí có thể có cả Thần Linh trong truyền thuyết.

– Thần Linh?

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại.

Kẻ khác có thể nói Thần Linh là một lời đồn nhảm nhưng bản thân Diệp Hạo biết rõ thế gian thật có Thần Linh.

– Đáng tiếc chúng ta vì Vương Cấp Pháp Bảo ra ta đánh nhau, kết quả ngươi cũng thấy đấy.

Lão giả cười khổ nói.

– Ngươi thông qua được khảo nghiệm của chúng ta, chúng ta quyết định đem món Vương Cấp Pháp Bảo cho ngươi.

Nói đến đây thì Diệp Hạo cảm thấy không gian xung quanh lại xảy ra biến hóa, một khắc sau hắn thấy bản thân xuất hiện bên trong một Động Phủ tràn đầy Huyền Ảo Chi Lực.

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh rất nhanh liền rơi vào một cái cổ chung màu vàng.

– Đây là?

Diệp Hạo ý thức đây có thể là Vương Cấp Pháp Bảo trong miệng lão giả kia nói.

– Huyền Hoàng Chung.

Lão giả trầm giọng.

– Huyền Hoàng Chung trong truyền thuyết là do Thông Huyền Tiên Vương Thời Đại Thượng Cổ luyện chế, bất quá Thông Huyền Tiên Vương đã sớm vẫn lạc ở trong Thượng Cổ Đại Chiến, về sau hắn là truyền đến tay vị Tiên Vương này.

– Huyền Hoàng Chung Khi Linh vẫn còn sao?

Diệp Hạo hỏi.

– Đúng vậy.

– Các người không cùng trao đổi với Khí Linh của Huyền Hoàng Chung sao?

– Khí Linh Huyền Hoàng Chung rất cao ngạo không thèm để ý đến chúng ta.


Một vị lão giả cười nói.

– Hi vọng người có thể được Khí Linh để mắt đến.

Diệp Hạo tiến lên phía trước rồi đặt tay lên Huyền Hoàng Chung.

Rất nhanh một đạo thanh âm khinh thường vang lên lên giữa không trung.

– Ngọc Tiên 29 Chuyển cũng muốn thu phục ta?

Lúc này 21 Tu Sĩ đều lên tiếng kinh hô.

– Ngọc Tiên Cảnh?

– Không có khả năng.

– Tiểu tử này rõ ràng là Tiên Chủ Thập Nhất Tầng.

Những lời của đám Tu Sĩ này nói làm cho Huyền Hoàng Chung chú ý, rồi một đạo hư ảnh già nua từ trong Huyền Hoàng chung đi ra.

– Tiểu tử lời bọn họ nói có ý tứ gì?

– Bởi vì ta có Không Gian Tạo Hóa.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

– Không Gian Tạo Hóa?

Khí Linh trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, bất quá chợt không thèm để ý nói.

– Ngươi nên minh bạch Không Gian Tạo Hóa đến Tiên Tôn cảnh liền không có tác dụng gì?

– Không Gian Tạo Hóa bất quá chỉ là một đạo tạo hóa của ta thôi.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

– Người còn tạo hóa cái gì?

– Ta tạo hóa còn vượt xa ngươi có thể tưởng tượng.

Nghe vậy Khí Linh ha ha cười.


– Ngươi nên biết rõ những năm qua ta kiến thức không biết bao nhiêu tạo hóa sao? Cho dù là Tiên Vương tư chất bao gồm trong đó.

– Vấn đề tạo hóa ta nắm giữ không phải thứ mà Tiên Vương chi tư có thể so.

Lời Diệp Hạo làm toàn trường kinh hãi.

Bởi vì lời này nghe hết sức ngông cuồng.

– Tiểu tử, ta cho ngươi một cơ hội thu lại lời người vừa nói.

Thần sắc Khí Linh lập tức lạnh lùng.

– Nếu không ngươi sẽ trả giá đắt.

Diệp Hạo cười cười liền trao đổi Tạo Hóa Chồi Non bên trong Thức Hải, rồi từng đạo từng đạo Tạo Hóa Chi Quang liền tràn ra.

Mười đạo!

Trăm đạo!

Nghìn đáo

Khi mà Tạo Hóa Chi Quang xuất hiện trên người Diệp Hạo đến nghìn đạo thì dù là Khí Linh trong mắt lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì bên trong ký ức Khí Linh không có người nào nắm giữ nghìn đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Mà cái này không phải là cực hạn của Diệp Hạo.

Vạn đạo!

10 vạn đạo!

100 vạn đạo!

Đến cuối cùng cho dù là Khí Linh đều không nói nên lời.

Vô cùng vô tận!

Khí Linh cùng với 21 Tu Sĩ ở đây đều bị choáng váng.

Bởi vì cái này không hợp với lẽ thường.

– Người.

Khí Linh chỉ Diệp Hạo á khẩu không nói lên lời.

Diệp Hạo mỉm cười rồi chặt đứt liên hệ với Tạo Hóa Chồi Non.

– Đây là chuyện gì?

Khí Linh bình phục một chút rồi nói.

Thiên Đạo cho ta một khỏa Tạo Hóa Chủng Tử.


– Tạo Hóa Chủng Tử?

Khí Linh trừng lớn 2 mắt nói.

– Làm sao có thể.

– Nếu không làm sao ta có thể có vô cùng vô tận Tạo Hóa Chi Quang đây?

– Thiên Đạo vì sao lại cho ngươi Tạo Hóa Chủng Tử?

– Cái này không tiện để nói ra.

Diệp Hạo nói rồi trong tay xuất hiện một đoạn dây thừng kim sắc.

– Tiền bối nhận ra vật này không?

– Khốn Tiên Thằng!

Khí Linh giật mình nói.

– Trong tay ngươi làm sao có thể có Khốn Tiên Thằng.

– Ngộ Đạo Thụ đưa cho ta.

– Ngộ Đạo Thụ, lão gia hỏa còn chưa chết sao?

– Ngộ Đạo Thụ cách cự ly thành Thần cũng không còn bao xa.

– Thành Thần?

– Không sai.

– Cũng không biết Chủ Nhân tiến vào Cổ Chiến Trường ra sao?

Khí Linh Huyền Hoàng Chung khẽ thở dài nói, rồi nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

– Huyền Hoàng Chúng có thể giao cho ngươi sử dụng, nhưng ta hiện tại sẽ không thần phục người, bởi vì ra còn muốn tìm Chủ Nhân ta.

– Có thể.

– Dù là Chủ Nhân ta chết đi thì ta cũng sẽ không lập tức thần phục ngươi, trừ phu tu vi ngươi vượt qua ta.

– Đồng ý.

Diệp Hạo trong lòng không thể vui hơn được.

Bất quá Diệp Hạo cũng biết rõ chuyện này không thể tùy tiện bại lộ, nếu không sẽ có khả na8g dẫn đến cường giả Tiên Vương đến tranh đoạt, dù sao phần lớn Tiên Vương cũng không có Vương Cấp Pháp Bảo.

– Nơi này có một giọt Tinh Huyết do Chủ Nhân của ta năm đó lưu lại, giọt Tinh Huyết này có thể trợ giúp ngươi tăng lên đến 33 chuyển, bất qua ta vẫn là đề nghị người đến 32 chuyển hãy phục dụng.

Khí Linh trầm ngâm một chút rồi đưa cho Diệp Hạo một cái bình ngọc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.