Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 768: Mưa gió nổi lên


Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Học Sinh – Chương 768: Mưa gió nổi lên

Mưa gió nổi lên

Long Hạo Thiên có một dã tâm rất to lớn.

Hắn một mực mơ tưởng bản thân có thể thống nhất toàn bộ Hỗn Loạn Vực.

Chỉ là Long Hạo Thiên không nghĩ đến việc chân chính thống nhất Hỗn Loạn Vực so với tưởng tượng còn muốn gian nan hơn.

Dù là Long Hạo Thiên được xưng là Đệ Nhất cao thủ Hỗn Loạn Vực.

Thế nhưng khi mà thấy Diệp Hạo đến bản năng Long Hạo Thiên mách bảo trên người Diệp Hạo ẩn giấu rất nhiều bí mật.

Nhưng bí mật này rất có thể khiến cho Long Hạo Thiên bản lĩnh tiến thêm một bước nữa.

Nhưng ngay khi Long Hạo Thiên chuẩn bị hành động thì phát hiện bên người Diệp Hạo xuất hiện một cường giả Tiên Chủ Tầng 8, điều này làm cho Long Hạo Thiên vội vàng sửa lại kế hoạch đối phó với Diệp Hạo. Long Hạo Thiên là Tiên Chủ Tầng 9 không sai nhưng không phải vì vậy mà có thể xử lý được một Tiên Chủ Tầng 8.

Còn nữa ai có thể cam đoan bên người Diệp Hạo không còn Cường Giả Tiên Chủ Cảnh khác.

Và hắn cũng không muốn đem hình tượng huy hoàng mà mình gầy dựng bấy lâu nay đạp đổ đi.

Ngay lúc Long Hạo Thiên chuấn bị chế định một kế hoạch tỉ mỉ thì Thần Niệm đang giám sát Diệp Hạo của hắn chú ý Diệp Hạo đi ra khỏi gian phòng mình.

Diệp Hạo đi ra khỏi gian phòng của mình đi tới gặp Hoàng Hoàng Nhi.

– Hoàng Hoàng Nhi, ta muốn rời đi.

Hoàng Nhi Nhi đẩy cửa đại môn nói.

– Ngươi hiện tại không thể rời đi.

– Ta không thể cứ ở trong này mà chờ đợi.

– Vậy ta sẽ đi cùng với ngươi.

Hoàng Hoàng Nhi cắn cắn bở môi đỏ thẩm nói.

– Ngươi không sợ chết sao?

Diệp Hạo hài hước nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.

– Nhưng ta không thể trơ mắt nhìn bằng hữu mình chịu chết.

Hoàng Hoàng Nhi nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Hoàng Nhi thần sắc biến thành nhu hòa.


Không phải ai cũng khẳng khái nguyện bồi chết cùng ngươi.

– Đồ vật của ngươi thu thập xong chưa?

– Đã xong.

– Vậy chúng ta đi thôi.

– Tốt.

Hoàng Hoàng Nhi nhẹ gât đầu rồi sóng vai thì theo Diệp HẠo đi ra đại môn Chính Nghĩa Minh.

Mà lúc sắp đi ra khỏi đại môn Chính Nghĩa Minh thì thân ảnh Long Hạo Thiên xuất hiện.

– Diệp Hạo ta khuyên ngươi không nên đi ra bên ngoài.

– Ý ta đã quyết.

Long Hạo Thiên nghe vậy thì thở dài.

– Ta chỉ có thể bảo vệ an nguy Hoàng Nhi, về phần người ta không thể ra sức, nếu ta xuất thủ thì các cao thủ của các Đại Thế Lực sẽ không ngồi yên, bọn họ nhất định sẽ ra tay kiềm chế ta.

– Ta minh bạch.

Diệp Hạo lại cười nói.

– Long Minh Chủ, thống nhất toàn bộ Hỗn Loạn Vực có phải rất khó hay không?

Long Hạo Thiên khẽ giật mình.

Diệp Hạo có ý tứ gì?

Bất quá Long Hạo Thiên vẫn gật đầu.

– Đúng vậy, rất khó.

– Vậy hôm nay ta sẽ giúp Long Minh Chủ một tay.

Diệp Hạo nói rồi nhấc chân đi đến đại môn Chính Nghĩa Minh.

Trong mắt Long Hạo Thiên lộ ra một tia rung động.

Chẳng lẽ Diệp Hạo có năng lực ứng phó cục diện hiện tại?


Khi mà thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở đại môn Chính Nghĩa Môn vô luận là vụng trộm hay trực tiếp theo dõi đều nhao nhao trở về bẩm báo cho Thế Lực của mình.

Diệp Hạo giống như không có việc gì cùng Hoàng Hoàng Nhi vừa cười vừa nói hướng về Trung Ương Thành đi đến.

– Tình huống như nào rồi?

– Diệp Hạo muốn đến Thành Trung Ương sao?

– Chắng lẽ hắn không biết bây giờ rất nhiều Thế Lực nhắm vào hắn?

– Cho dù Diệp Hạo không biết thì Chính nghĩa Minh cũng phải biết chứ.

– Diệp Hạo bây giờ đi đến Trung Ương Thành thì cho dù là Chính nghĩa Minh cũng không thể bảo vệ được hắn.

– Trong hồ lô tên này đang bán thuốc gì vậy.

– Ta khẳng định hắn nhất định đã chuẩn bị hậu thuẩn rồi.

– Nếu không chuẩn bị trước thì cũng sẽ không chuyển một nhà Qua Ngũ đi, phải biết là cho dù là Tô Gia cũng không bắt kịp bọn họ.

Đi ra Trung Ương Thành Hoàng Hoàng Nhi bỗng nhíu mày quay đầu nhìn thoáng ra đằng sau.

Nếu như nói thời điểm ở Trung Ương Thanh thì đám kia còn giấu giấu diếm diếm thì khi thấy Diệp Hạo đi ra Trung Ương Thành thì bọn chúng không còn ẩn tàng nữa mà nghênh ngang đi sau Diệp Hạo.

Ở trong ánh mắt rất nhiều người Diệp Hạo bây giờ là một người chết.

Nếu không phải là bởi vì hai bên ở giữa còn kiềm chế lẫn nhau thì đám gia hỏa này đã sớm động thủ.

– Diệp Hạo muốn hay không chúng ta bây giờ lách qua Ngân Hà Giản?

Hoàng Hoàng Nhi nói khẽ.

– Theo ta được biết thì Ngân Hà Giản cũng đã hội tụ rất nhiều cao tthu3.

– Ngươi cảm thấy có khả năng lách qua sao?

Diệp Hạo cười nói.

– Bốn phía Ngân Hà Giản cũng đồng dạng bị phong tỏa.

– Ngươi biết rõ?


Hoàng Hoàng Nhi trừng lớn hai mắt nói.

– Hôm qua khi ta Luyện Đan đến canh năm thì có đi dò xét, nhưng đám gia hỏa này không có một dạng bố trí nào cả, ta thực sự hoài nghỉ những cái Thế Lực này chỉ là một đám quân ô hợp hay không?

Diệp Hạo nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.

– Ngươi có hậu thủ đúng không?

– Đúng.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.

– Nếu không có chuẩn bị thì ngươi nghĩ ta có khả năng làm cho một thiếu nữ thiên kiều bá mị bồi chết cùng ta hay sao?

– Bồi tiếp ngươi cùng chết, chẳng lẽ ngươi không thích sao.

Đôi mắt đẹp của Hoàng Hoàng Nhi liếc nhìn Diệp Hạo một cái.

– Ta còn chuẩn bị vấn đỉnh Tiên Vương đây.

– Vấn đỉnh Tiên Vương?

Thần sắc trong mắt Hoàng Hoàng Nhi chợt cứng lại.

– Ta nghe nói dù là Ngọc Tiên 33 Chuyển cũng không có ai có thể vấn đỉnh Tiên Vương.

– Từ cổ chí kim Thiên Kiếp kinh khủng nhất chính là Tiên Vương Kiếp.

Diệp Hạo ứng tiếng nói.

– Ngươi Thiên Sinh Mị Thể nếu có thể tự thân dung nhập vào có khả năng trùng kích Tiên Vương cảnh.

Hoàng Hoàng Nhi trầm mặc lại.

Chốc sau chậm rãi nói.

– Thực lực ta hơn phân nửa đều dùng để áp chế Thiên Sinh Mị Thể, nếu có thể hoàn toàn dung nhập Thiên Sinh Mị Thể vào cơ thể thì ta nghĩ hẳn sẽ có tư cách trùng kích Tiên Vương Cảnh.

Con ngươi Diệp Hạo co rụt ;ại.

Diệp HẠo đã sớm biết rõ Hoàng Hoàng Nhi không đơn ginả.

Nhưng lại không nghỉ Hoàng Hoàng Nhi lại đến mức này.

– Nói như vậy ngươi muốn giải khai phong ấn khí đến Ngọc Tiên Cảnh?

Diệp Hạo liền nghĩ đến cái gì.

– Ta muốn trùng kích 33 chuyển khẳng định phải tự cởi bỏ phong ấn.

Hoàng Hoàng Nhi gật đầu nói.


– Tới thời điểm tham gia Đông Vực Tranh Bá Tái thì ngươi chỉ có thể đi đến 32 Chuyển.

Diệp Hạo nói khẽ.

– Ta hiện tại cũng mới 26 Chuyển.

Hoàng Hoàng Nhi cười nói.

– Cự ly 32 Chuyển còn sớm.

Diệp Hạo đưa cho Hoàng Hoàng Nhi một cái bình ngọc.

Thần niệm của nàng vừa quét qua thì lập tức rung động.

– Đây là Tinh Huyết gì?

– Tinh Huyết của Tiên Tôn.

– Cái này quá trân quý.

– Ta đã lưu lại đủ ta dùng rồi.

Diệp Hạo lắc lắc đầu nói.

– Ta cho ngươi Tinh Huyết có thể giúp ngươi tăng lên tới 30 Chuyển, về sau muốn tăng lên tiếp chỉ có thể tiến vào Ngũ Tôn Vẫn Lạc Địa.

– Vị tiền bối kia không phải nói Không Gian Áo Nghĩa phải đạt mười thành trở lên sao?

– Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta sẽ đi chịu chết?

Diệp Hạo cười cười nói.

– Ta vẫn không hiểu tại sao ngươi lại đem vật trân quý đến vậy đưa cho ta?

Hoàng Hoàng Nhi chỉ bình ngọc nói.

– Chỉ lả muốn giai nhân cười một cái.

– Tin ngươi mới lạ.

Hoàng Hoàng Nhi minh bạch Diệp Hạo không hề có ý tứ với mình vì ánh mắt của hắn khi nhìn nàng không hề có một tia dục vọng.

Hoàng Hoàng Nhi tuy nói vậy nhưng cũng đem Tinh Huyết thu vào.

Bởi vì nàng xác thực càn Tinh Huyết.

Có mấy giọt Tinh Huyết này Hoàng Hoàng Nhi liền có thể đạt đến cảnh giới Tiên Tôn hay thậm chỉ là Tiên Vương chỉ trong vài năm.

– Đến Ngân Hà Giản thôi.

Lúc này Diệp Hạo nhìn phía trước nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.