Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Học Sinh – Chương 745: Ngươi rốt cuộc là ai?
Ngươi rốt cuộc là ai?
– ———————
– Hoàng Nhi tỷ.
Lam Mộng Nhi nhìn thấy một màn ngay lập tức vọt tới Hoàng Nhi.
Do tu vi Lam Mộng Nhi chỉ đến Thiên Tiên sơ kỳ nên vừa mới xông ra khỏi phạm vi bảo hộ của loan giá đã gặp phải Ma Âm xâm nhập, phun ra một ngụm máu tươi vô lực rơi xuống.
Diệp Hạo đằng không mà lên ôm Lam Mộng Nhi vào trong ngực cảm khái nói.
– Tỷ muội tình thâm quá đó.
Mà lúc Diệp Hạo đang chuẩn bị cứu Hoàng Nhi cơ thể nàng đột nhiên vang lên một đạo thanh âm tê minh, một hư ảnh tràn ngập vô tận uy áp chạy ra khỏi thân thể mềm mại của Hoàng Nhi phóng về chỗ tối.
– Huyết mạch Hoàng Vương.
Diệp Hạo giật mình nói.
Loại huyết mạch này là huyết mạch Tiên thú đướng đầu nha.
Phốc!
Nữ tử cầm cây sáo trong tay phun ra một ngụm máu tươi, hai con mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Hư ảnh phượng hoàng mổ xuống một cái đã khiến phòng hộ xung quanh nàng vỡ nát, ngay cả lục phủ ngũ tạng bản thân cũng nhận chấn động kịch liệt, vào thời khắc mấu chốt nếu không phải nhờ mấy vị Trận Đạo sư liên thủ vây khốn nó, bản thân khẳng định đã vẫn lạc.
– Bao vây ả lại.
Bành Xuân trầm giọng nói.
Xoát!
Xoát!
Xoát!
Hơn 30 vị Trận Đạo sư xuất hiện bốn phía Hoàng Nhi, hai tay bọn họ kết ấn đánh ra từng đạo ấn phù.
– Thiên Hải Mê Trận.
– Huyễn Nguyệt Sát Trận.
– Ngũ Hành Khốn Trận.
– Thiên Khuynh Địa Phúc.
Diệp Hạo chú ý thấy toàn bộ Trận Đạo sư này đều có cảnh giới Trận Đạo sư Ngọc Tiên cấp.
Từ trước đến nay Trận Đạo Sư rất khó chơi.
Bởi vì thời điểm bọi hắn thi triển trận pháp có thể vượt cấp mà chiến.
Bất quá Hoàng Nhi cũng là Hoàng Nhi, dù bị những trận pháp này bao phủ nhưng nàng vẫn thi triển thân pháp na di như cũ, không ngừng đánh vỡ nguyên một đám.
Nhưng khi nàng xuất thủ, tám tên Ngọc Tiên cảnh còn lại cũng không hề nhàn rỗi, bọn họ không đả thương được Hoàng Nhi, nhưng vẫn có thể làm ảnh hưởng đến cô, cứ như thế mà nàng dần dần không chống đỡ nổi.
– Vô Ảnh Kiếm.
Ngay lúc Hoàng Nhi lảo đảo, Bành Xuân nắm chặt thời cơ, chiến kiếm trong tay đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh xuyên thủng đầu vai nàng.
Hoàng Nhi phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy càng thêm suy yếu.
Liếc qua Diệp Hạo trên loan giá nói.
– Ngươi còn không xuất thủ?
Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi lại.
– Làm sao cô nhìn ra được?
– Bên trong mỗi một khỏa Băng Cơ quả đều ẩn chứa năng lượng cũng không phải tu sĩ Thượng Tiên cảnh có thể tiếp nhận, mà ngươi lại mặt không đỏ tim không đập ăn liền bốn quả lận đó.
Hoàng Nhi nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.
– Bởi vậy tu vi ngươi chí ít cũng đến Ngọc Tiên cảnh.
– Đại tiểu thư, ngươi cũng nên hiểu cục diện hiện tại dù Ngọc Tiên xuất thủ cũng vô dụng nha.
– Nhưng ta không nhìn thấy bất kỳ sự kinh hoảng nào trên mặt ngươi cả.
Diệp Hạo nghe được như thế vung tay lên một cái, bảy ngôi sao đột nhiên xuất hiện, thời điểm chúng xuyên qua cùng một chỗ với nhau tạo ra một cổ lực lượng thần bí, cổ lực lượng này cưỡng ép những trận pháp bám trên người Hoàng Nhi chuyển sang người của những Trận Pháp sư kia.
– A.
– Chuyện gì xảy ra?
– Tại sao Sát Trận lại rơi vào trên người ta.
– Bắc Đấu Na Di Trận.
– Tiểu tử kia là một cao thủ Trận Đạo Sư.
Không có những trận pháp kia áp chế, Hoàng Nhi ngay lập tức thể hiện sức chiến siêu đẳng của mình.
Bành Xuân nhìn thấy 8 cường Ngọc Tiên chỉ trong vài hơi thở đã chết đi hơn phân nửa, oán hận nhìn qua quát lớn với Diệp Hạo.
– Tiểu tử, hôm nay ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, lão tử sẽ nhớ kỹ ngươi.
Nói xong quay người rời đi.
Bành Xuân biết rõ 30 trận đạo sư kia là mấu chốt để áp chế Hoàng Nhi.
Hiện tại bọn họ đã không còn tác dụng, bản thân hắn nếu chạy, chẳng khác gì chờ chết.
– Ta cho ngươi chạy sao?
Chưa hết một lần hô hấp Diệp Hạo đã xuất hiện trước mặt Bành Xuân.
– Đi chết đi.
Bành Xuân rút Tiên Kiếm trong tay chém một cái lên người Diệp Hạo, một đạo kiếm quang mà mắt thường khó phân biệt được ngay lập tức chia cắt bầu trời.
Vô Ảnh Kiếm!
Tuyệt thế Kiếm Quyết mà Bành Xuân tu luyện được.
Vô Ảnh Kiếm quyết xem trọng một chữ.
Nhanh!
Đáng tiếc người Bành Xuân gặp lại là Diệp Hạo.
Nếu bàn về tốc độ Diệp Hạo còn nhanh hơn hắn.
Diệp Hạo đánh ra một quyền về phía Bành Xuân.
Hành vi của Diệp Hạo trong mắt Bành Xuân không khác gì tự tìm đường chết.
Bành Xuân hắn là cường giả hưng là Ngọc Tiên 19 chuyển, một kiếm mà hắn toàn lực chém ra dù 21 chuyển, thậm chí 22 chuyển cũng không dám dùng tay không mà đỡ đâu.
Đáng tiếc Bành Xuân không biết Diệp Hạo không phải 21 chuyển, cũng chả phải 22 chuyển mà đã đạt đến 24 chuyển.
Diệp Hạo dùng huyết dịch Thượng Cổ Thiên Ưng tăng thực lực bản thân lên, nhưng nó cũng chỉ chỉ trợ giúp bản thân hắn tăng lên hai cảnh giới.
Nói cánh khác giữa Diệp Hạo và Bành Xuân chênh lệch năm cảnh giới.
Cái này còn chưa tình tới sức chiến đấu của Diệp Hạo.
Bành Xuân rất nhanh đã ý thức được người ngăn cản mình kinh khủng bựa nào.
Một quyền của Diệp Hạo trực tiếp cầm giữ toàn bộ hư không.
– Dừng tay, ta là đệ nhất chân truyền Xuân Dương Cung.
Trong mắt Bành Xuân lộ ra hoảng sợ nói.
– Xuân Dương Cung thì có thể hù sợ ta?
Diệp Hạo không thèm dừng lại lên tiếng khinh bỉ.
Bịch một tiếng nhục thân cùng thần hồn Bành Xuân dưới một quyền của Diệp Hạo hoàn toàn tan nát.
Sau khi chém giết Bành Xuân, Diệp Hạo tiện tay cầm luôn túi Càn Khôn của hắn, nhảy vài cái trở về chiến trường, Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện Hoàng Nhi lại một lần nữa bị trận pháp khống chế.
– Cô cũng quá sida rồi.
Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.
– Lại còn châm chọc a?
Hoàng Nhi trừng Diệp Hạo một cái.
Hơn 30 tên Trận đạo sư Ngọc Tiên cấp đều có thể ngăn cản một đạo quân cả ngàn tu sĩ nha.
– Thiên Phiên Địa Phúc.
Hai tay Diệp Hạo kết ấn đánh ra một đạo trận pháp.
Từ khi Diệp Hạo xuất hiện, hơn 30 Trận Đạo Sư đều nhìn chằm chằm hắn, bọn họ thấy Diệp Hạo đánh ra Thiên Phiên Phúc Địa thì vội vàng phá giải trận pháp của hắn.
Trận pháp của Diệp Hạo chưa kịp giáng lâm đã tan thành mây khói.
– Thú vị, thú vị, thật thú vị, ta cũng muốn nhìn xem các ngươi có thể phá giải bao nhiêu?
Diệp Hạo nhìn thấy một màn này tốc độ kết ấn càng nhanh.
Mặt mũi Hoàng Nhi tràn đầy kinh ngạc nhìn một mình Diệp Hạo đối chiến trận pháp cùng hơn 30 tên Trận Đạo Sư.
Bởi vì chỉ sau vài hơi thở Trận Đạo sư như ong vỡ tổ đối phó với mình ban đầu toàn bộ đều đối phó với Diệp Hạo.
Hoàng Nhi không hề xuất thủ chém giết bọn họ mà dùng một khỏa Tiên Đan để khôi phục.
Hoàng Nhi nhìn ra Diệp Hạo vẫn còn giữ lại thực lực, hơn 30 Trận Đạo sư này không phải đối thủ của hắn.
Quả nhiên cô suy đoán chính xác.
Cứ như vậy đối chiến mười trận pháp, đám Trận Đạo sư đã xuất hiện tử thương, mà một khi xuất hiện tử thương cũng dần tạo thành hiệu ứng domino, cứ như vậy ngắn ngủi trong 3 phút, hơn 30 Ngọc Tiên hoàn toàn bị Diệp Hạo giết sạch sẽ.
Diệp Hạo vui vẻ thu Túi Càn Khôi của bọn họ vào.
Trong tay những Trận Đạo sư đều có không ít vật liệu Trận Đạo, nếu bản thân tự mua sắm chắc phải hao phí không ít Tiên Thạch.
– Ngươi rốt cuộc là ai?
Khôi phục hơn một nửa, Hoàng Nhi nhẹ giọng hỏi.