Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống

Chương 8: Tiệm thuốc Nam ngẫu nhiên gặp


Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống – Chương 8: Tiệm thuốc Nam ngẫu nhiên gặp

Tiêu Hạo bị hệ thống hố nhiệm vụ quả thật tức muốn phun máu, mang theo tâm trạng buồn bực mà ngủ thiếp đi.

Chờ khỉ tỉnh lại, nhìn đồng hồ đã hơn 4 giờ chiều, Tiêu Hạo suy nghĩ một lúc quyết định đi một chuyến ra ngoài.

Cơ bản đã biết hệ thống hố mình nhiều lần, Tiêu Hạo không thèm để ý tới nữa.Suy nghĩ việc cần làm trước mắt là kiếm tiền nạp vào đổi điểm hối đoái.

Đi đổ thạch.Không được, không được, bây giờ chưa có nhiều tiền mua đá thô để cắt.

Đi khu đồ cổ thị trường, không được, không được, đến đó đa số toàn mấy quầy bán phá đồ cổ giả mạo, không có trứng gì dùng.Bị chém đẹp thì thảm.

“Ài, mấu chốt vẫn là tiền à?Thằng nào nói tiền không mua được tất cả đâu, ra đây bảo đảm ca không đánh mày chết!”

Tiêu Hạo khuôn mặt tức giận, vừa đi trên đường vừa phàn nàn.

Nhìn trong túi 300 kim tệ, Tiêu Hạo sắc mặt muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu.

Đột nhiên, Tiêu Hạo vỗ mình cái đầu.

“Mẹ ơi, mình làm sao đần vậy đâu!đi tiệm thuốc Nam mua dược thảo về luyện đan bán kiếm tiền cũng được à.”

Thầm mắng mình đần, Tiêu Hạo vừa đi vừa hát mà đến chỗ tiệm thuốc Nam vị trí.

Tiệm thuốc Nam quy mô cũng xem như là lớn, có 3 lầu đình gỗ theo phong cách cổ kính kiến trúc triều Lý.

Nhìn trước mặt bảng hiệu to ghi 3 chữ lớn Hồi Xuân các, Tiêu Hạo âm thầm bĩu môi một cái.Còn Hồi Xuân các đâu, tính toán diệu thủ hồi xuân à?Nam y nhà thuốc này đặt tên cũng có chút nổ banh trời đi.

Từ nay ca bắt đầu luyện đan bán thuốc, nhà này tính toán cũng là tương lai đối thủ cạnh tranh đây.

Tiến vào trong Hồi Xuân các, Tiêu Hạo thấy cách làm việc cũng giống như bệnh viện tư nhân hiện đại không khác mấy.

Nhìn thấy trong tiệm thuốc mang theo đậm chất truyền thống dân tộc, Tiêu Hạo cũng không thể không thừa nhận nhà thuốc này bầu không khí thật cổ xưa trang nghiêm đâu.

Mặc dù có một số thiết bị hiện đại bên trong, nhưng phong cách cổ xưa về tác phong làm việc từ nhân viên đến bác sĩ đều mười phần quy củ cùng truyền thống.

Tiêu Hạo hỏi một vị nữ tiếp tân.

“Ở đây có bán dược thảo đúng không?”

Nữ tiếp tân cười một tiếng đáp.

“Em trai đây là đến mua dược thảo hay sao?”

“Vâng, đúng vậy!”

Mẹ, không mua chả lẽ ca đến đây là tán gái sao?Hỏi câu nghe thiếu chuyên nghiệp vãi nồi.Tiêu Hạo không nhịn được trong lòng đậu đen rau muống.

“Em là muốn mua dược thảo gì đâu?”


Tiêu Hạo dùng giấy viết trên bàn viết ra một đống tên dược thảo gồm hơn 10 vị chủ dược luyện chế giải độc đan cùng thanh tâm đan.

Muốn nói nguyên nhân Tiêu Hạo trở thành luyện đan sư vô cùng đơn giản:bị hệ thống hố.

Ở thời điểm Tiêu Hạo quan sát cửa hàng khu giờ vàng ưu đãi.Tiêu Hạo nhìn thấy quyển Hoàng cấp luyện đan phổ giá cả giảm 30% từ 1000 xuống còn 700 điểm hối đoái.

Dưới hệ thống uy bức dụ dỗ Tiêu Hạo thành một cái luyện đan sư.Tiêu Hạo thịt đau bỏ ra toàn bộ gia sản 700 điểm hối đoái mua quyển Hoàng cấp luyện đan phổ này.

Cứ ngỡ mua về học tập xong quyển đan phổ này là có thể thành Hoàng cấp luyện đan sư đâu rồi.Ai dè hệ thống quăng lên cái tin tức là phải luyện đan thành công lần đầu thì mới mở ra chức nghiệp luyện đan sư.

Càng hố cha là nguyên liệu luyện đan phải tự tìm kiếm, hệ thống sẽ không cung cấp hay cho phép hối đoái.Điều này càng làm cho Tiêu Hạo phiền muộn.

Lần sau nhất định phải hỏi rõ hệ thống, con hàng này hố người đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh.

Nữ tiếp tân nhìn tờ giấy hơn mười mấy vị dược thảo, sắc mặt khẽ thay đổi, vội vàng chạy vào trong tìm kiếm thầy thuốc.

Sau mấy phút, nữ tiếp tân mang ra một vị trung niên mặc trang phục truyền thống thầy thuốc tiến đến mỉm cười nhìn Tiêu Hạo hỏi.

“Là vị tiểu huynh đệ này đến mua những vị dược thảo này?”

Tiêu Hạo gật đầu xác nhận.Trung niên thầy thuốc trầm ngâm một hồi, mới nhìn một số vị thuốc mà hỏi.

“Trong này tổng cộng 13 loại dược thảo, tôi học Nam y nhiều năm cũng chỉ nhận biết trong đấy 9 vị dược thảo.Không biết còn lại 4 vị dược thảo có thật tồn tại không?”

Tiêu Hạo nhìn thấy 4 vị dược thảo mà vị trung niên thầy thuốc không nhận biết là Ích Tham, Sùng Liêm, Kim Đảm, Bình Tinh.Gật đầu, thản nhiên nói.

“Là thật, này 4 vị dược thảo trùng hợp cũng là chủ tài liệu để luyện chế 2 phương thuốc.”

Trung niên thầy thuốc gương mặt lộ vẻ hiếu kỳ hỏi dò.

“Cái này hai phương thuốc tên gọi là gì?”

Tiêu Hạo suy nghĩ một hồi mới nói.

“Là giải độc đan cùng thanh tâm đan.Giải độc đan công dụng có thể giải độc thanh lọc gan, chỉ cần là trúng độc có độc tính không quá cao hơn phẩm cấp đan dược thì có thể giải được.Dù là uống thuốc rầy cũng có thể giải quyết.Thanh tâm đan có tác dụng tĩnh tâm an thần, giúp người bộ não thanh tỉnh, trừ bệnh mất ngủ, tinh thần sảng khoái.”

Thầy thuốc trung niên nghe xong tên vị thuốc cùng tác dụng, gương mặt kinh hãi, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nhìn Tiêu Hạo run giọng hỏi.

“Tiểu huynh đệ là…là trong truyền thuyết luyện đan sư?”

Thấy thầy thuốc trung niên kích động đến nói chuyện có chút cà lăm, Tiêu Hạo bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi.Luyện đan sư có hiếm như vậy sao?ở tiểu thiên thế giới, luyện đan sư muốn 1 đội có 1 đội, 1 đoàn có 1 đoàn.Thằng nào tu luyện cũng muốn làm thêm chức nghiệp phụ luyện đan sư à.Dù là trở thành Hoàng cấp nhất phẩm luyện đan sư cũng xem như là tự hào, vì tao có cái nhãn mác là luyện đan sư đó nha.

“Luyện đan sư rất hiếm sao?”

Trung niên thầy thuốc nghe Tiêu Hạo hồi phục lại câu nói, tâm lý như có vạn thớt thảo nê mã chạy qua.Kích động run rẩy nói ra.

“Đâu chỉ là hiếm, phải nói là vô cùng thưa thớt.Tiểu huynh đệ quả thật hậu sinh khả úy á, không biết tiểu huynh đệ sư thừa nơi nào?”


Tiêu Hạo lắc đầu, giả vờ thần bí nói ra.

“Thứ lỗi cho, luyện đan nhất mạch của tôi không muốn thế gian người biết đến quá nhiều.Đó là từ xưa đến nay tổ huấn của sư tổ để lại.”

Thầy thuốc trung niên tâm lý có chút thất vọng, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường.

“Tiểu huynh đệ, nếu mà 4 vị dược thảo này thật tồn tại.Tôi sẽ thông báo nhờ người tìm kiếm thu mua giúp cậu.Nhưng cũng mong cậu báo cho tôi đặc điểm cùng đặc tính sinh trưởng của 4 vị dược thảo này.”

“Tốt.”

Tiêu Hạo theo như tri thức trong Hoàng cấp luyện đan phổ nói ra đặc tính của 4 vị dược thảo kia.Trung niên nam tử vừa nghe vừa ghi chép lại.

Sau một hồi ghi chép xong, trung niên nam tử tiến hành muốn ôm bắp đùi cái này luyện đan sư người trẻ tuổi.

“Tiểu huynh đệ thật lợi hại, có thể báo ra tính danh không?”

“Tiêu Hạo.”

Tiêu Hạo suy nghĩ một chút, vẫn là báo ra mình tên thật.Dù sao cái này cũng là để kéo khách hàng nha.Biết luyện đan sư chức nghiệp trên Địa Cầu hiện tại rất thưa thớt, Tiêu Hạo thật tốt muốn nhúng tay vào lĩnh vực này.Một cái sơ bộ ý tưởng dần hình thành trong đầu mình:thành lập một cái công ty chuyên sản xuất đan dược, đan dược vừa ra, toàn thế giới chấn kinh.Mua đến cung không đủ cầu, mua đến phải đào tạo thêm luyện đan sư.Nghĩ đến tiền chảy vào hầu bao như nước sông Hằng, Tiêu Hạo ánh mắt lấp lánh kim quang, khóe miệng như muốn chảy ra nước bọt.

Trung niên thầy thuốc nhìn thấy Tiêu Hạo ánh mắt lộ ra lấp lánh kim quang, không tự chủ được rùng mình một cái, tâm lý một trận ác hàn.Người trẻ tuổi này không phải là một cái gay đi.

Ho khan một tiếng, Trung niên thầy thuốc cười cười.

“Tôi là Trình Đông, nhà này Hồi Xuân các chấp sự.Rất vui được quen biết với tiểu huynh đệ.”

Tiêu Hạo cũng tiến lên bắt tay.

“Rất hân hạnh được biết ông.”

Tiêu Hạo cùng Trình Đông trao đổi phương thức liên lạc, hẹn lại ngày khác đến lấy 4 vị dược thảo kia nếu như cửa hàng thu mua về đến hàng.

Đang ở thời điểm Tiêu Hạo chờ lấy nhóm 9 vị dược thảo.Từ xa, Tiêu Hạo nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc tiến đến chỗ này.Nàng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.

“Tiêu Hạo bạn học, làm sao bạn ở chỗ này?”

Người đến nữ tử là Ninh Tuyết Yên.Sau khi bị Lăng Tích Uy làm cho thương tâm gần chết mà khóc một trận, nàng cũng rời khỏi trường học đi về nhà.

Vừa về nhà, ba nàng không hiểu ho khan kịch liệt.Ninh Tuyết Yên muốn ra tiệm thuốc Tây mua thuốc nhưng bị ba nàng mắng cho một trận giáo huấn, bảo nàng đi bốc thuốc Nam về nhà cho ông ấy.

Dưới sự bất đắc dĩ, Ninh Tuyết Yên đành phải đến tiệm thuốc Nam bốc thuốc cho ba mình.Ba nàng tính khí có chút cổ hủ, không tin Tây y, mà chỉ tin Nam y truyền thống y học nước mình.

Nam y phát triển vào khoảng 300 năm trước, đến từ thần y Lê Hữu Trác khai sáng.S quốc thời kì đó lịch sử trở thành Trịnh Nguyễn hai nhà phân tranh, S quốc bị chia cắt thành hai khu vực đàng trong đàng ngoài.

Lê Hữu Trác làm một cái quan văn ở đàng ngoài, nhưng bất mãn vì triều đại chính sách mục nát, quyết định về sơn lâm ẩn cư, nghiên cứu y thuật mà trị bệnh cứu người.Thế là Nam y ra đời từ đây.


Ninh Tuyết Yên không ngờ đi bốc thuốc cũng gặp phải bạn học.Nàng hiện tại có chút không biết làm sao đối mặt với Tiêu Hạo.

Ninh Tuyết Yên biết rõ sự kiện này cũng không như thế dễ dàng kết thúc.Lăng Tích Uy tính khí hỏng bét đến không thể tệ hơn, làm sao có thể bỏ qua cho Tiêu Hạo.

Tiêu Hạo gặp người quen là Ninh Tuyết Yên tiến đến cười nói.

“Mình là đến mua dược thảo đâu rồi.Còn bạn thì sao?”

“A, mình là đến bốc thuốc cho ba.Ông ấy không hiểu sao bị ho khan kịch liệt như không muốn ngừng.”

Ninh Tuyết Yên gương mặt lo lắng nói ra.

Tiêu Hạo nghe xong, an ủi Ninh Tuyết Yên.

“Ba bạn chắc sẽ không sao.Mình nghĩ là ba bạn phổi suy yếu nên mới ho kịch liệt khi thời tiết thay đổi.”

Ninh Tuyết Yên nghe vậy, tâm lý cũng có chút buông lỏng, thấp giọng nói.

“Tiêu Hạo bạn học, bạn tốt nhất cẩn thận Tích Uy gọi người giáo huấn bạn nha.Trưa nay mình có đến khuyên bảo Tích Uy nhưng anh ấy không nghe mình.Thật xin lỗi bạn.”

Tiêu Hạo nghe vậy, biết là Ninh Tuyết Yên lo lắng mình bị bạn trai nàng giáo huấn, tâm lý không khỏi thầm yy:chả lẽ nàng thích ta rồi?Phục hồi tinh thần lại, Tiêu Hạo có chút không quan trọng khoát tay áo nói ra.

“Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.Nếu Lăng Tích Uy muốn giáo huấn mình thì có làm gì cũng vô dụng, bình tĩnh mà đối mặt thôi.Cùng lắm thì nằm bệnh viện mấy ngày.Nếu là việc đó xảy ra thật, Ninh đại hoa khôi muốn bồi thường tại hạ tiền thuốc men viện phí à nha.”

Nói đùa, ca hiện tại cũng là 300 sức chiến đấu Luyện Khí tam trọng tu sĩ nha.Đám phàm nhân yếu gà muốn động thủ trên đầu thái tuế thì chuẩn bị đón nhận bản thái tuế lửa giận đi.

Tiêu Hạo trong lòng cười lạnh thầm nghĩ.

Ninh Tuyết Yên thấy Tiêu Hạo bình chân như vại, tâm lý khí muốn chết, sẵn giọng nói.

“Bạn người này làm sao như thế đâu?nếu bạn có xảy ra chuyện gì thì mình áy náy lắm có biết không hả?”

Tiêu Hạo nghe vậy, cười gian nói.

“Ninh đại hoa khôi là đang quan tâm kẻ hèn này sao?Vinh hạnh, vinh hạnh.”

Ninh Tuyết Yên nghe vậy, tức giận xách lỗ tai Tiêu Hạo.

“Bạn nói hưu nói vượn cái gì đâu?Ai thèm quan tâm bạn chứ, chẳng qua là việc này cũng vì mình mà ra nên mới sẽ áy náy.”

Lúc này, từ phía nhà kho dược thảo, Trình Đông đi ra thấy thái độ thân mật hai người.Tâm lý nghi ngờ càng nặng:chẳng lẽ tiểu huynh đệ nam nữ đều ăn sạch.

Tiêu Hạo mà biết Trình Đông suy nghĩ, khẳng định có xúc động muốn đập chết cái này đầu óc đen tối người.

“Tiểu huynh đệ, đây là của cậu nhóm dược thảo.Mời kiểm tra lại xem.”

Tiêu Hạo mở túi ra kiểm tra, thấy đúng là 9 loại dược thảo mình cần tìm, cảm ơn nói.

“Cảm ơn anh Đông, nếu có thông tin về 4 vị kia dược thảo nhớ liên hệ với em.”

Trình Đông cười haha, quay sang nhìn Ninh Tuyết Yên.

“Tiểu cô nương này chắc là bạn gái của em à?”


Tiêu Hạo cùng Ninh Tuyết Yên trăm miệng một lời.

“Không phải!”

Trình Đông ánh mắt ra vẻ ta hiểu nhìn Tiêu Hạo.

“Em nói này anh Đông, cô nàng này không phải em bạn gái…”

Hai người đang vui vẻ trò chuyện.Đột nhiên từ bên ngoài khiêng vào một ông lão nằm trên cán cứu thương.

Người nhà của ông lão cũng khẩn trương lo lắng tiến vào hô.

“Thầy thuốc, thầy thuốc mấy người đâu rồi.Ông già tôi bị ngất rồi, ai lên xem xét bệnh trạng ổng cái nào.”

Người phụ nữ ngoài 40 ăn mặc bất phàm có chút lo lắng nói.

“Anh, chỗ này có đáng tin không?Hay là mình đi bệnh viện thôi.”

Người trung niên nam nhân hơn 50 tuổi nghe phụ nữ ngoài 40 nói, sắc mặt tức giận nói ra.

“Cô thì biết cái gì?suốt ngày chỉ lo làm ăn ở ngoài, có thèm quan tâm bệnh tình của ổng đâu mà nói.Bệnh ổng tái phát tôi toàn dẫn đến đây để trị, nhiều lần cứu ổng mấy cái mạng đó.”

“Em xin lỗi, đều là em không tốt.Em cũng vì quá mê công việc, lần tới em sẽ bỏ thời gian về thăm ba.”

Phụ nữ trung niên ngoài 40 cúi đầu xin lỗi.

“Thôi, xin lỗi cũng không giải quyết được cái gì.Chờ thầy thuốc cứu tỉnh lại ông già rồi hãy nói.”

Sau một lúc, mấy người thầy thuốc sắc mặt khó coi đi ra phòng chữa trị, cúi đầu đối với hai người trung niên nam nữ nói ra.

“Xin lỗi, hy vọng hai người đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng.Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng lực bất tòng tâm.”

Trung niên nam tử hơn 50 tuổi bị câu nói cho sững sốt, nét mặt già lộ vẻ khó có thể tin.

“Làm sao có thể?”

Phụ nữ trung niên ngoài 40 tuổi nghe vậy khóc lên hét.

“Ba ơi sao ba lại bỏ chúng con mà đi.Mấy người đúng là lang băm mà, làm sao nói sẽ chữa khỏi bây giờ lại không được?”

Trung niên nam nhân hơn 50 tuổi cũng lấy lại bình tĩnh, nhìn nữ nhân quát.

“Khóc cái gì khóc, cô không phải muốn ổng ngủm củ tỏi sớm sớm để kế thừa nhóm kia ruộng đất hả?”

Nói xong, quay sang nhìn đám thầy thuốc, run giọng nói.

“Cho chúng tôi đến nhìn ba lần cuối được không?”

“Được, mấy người theo nhóm chúng tôi đi thôi.”

Nhóm thầy thuốc gật đầu, dẫn hai người đi vào phòng chữa bệnh.

“Đinh, phát động chi nhánh nhiệm vụ.Triển lộ phong mang: chuẩn bị làm một cái luyện đan sư làm sao có thể không trị bệnh cứu người đâu.Tiến hành trị tận gốc bệnh tình của ông lão trong phòng chữa bệnh.Thành công khen thưởng: Thần Nông tiên(quyển trên), 1000 điểm hối đoái.Thất bại trừng phạt:thu hồi 30 năm tuổi thọ.”

Thanh âm điện tử phát động nhiệm vụ vang lên làm Tiêu Hạo đứng ngây tại chỗ một mặt mộng bức.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.