Đọc truyện Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống – Chương 45: Bất Diệt Thiên công
Kí chủ:Tiêu Hạo
Chức nghiệp:Học sinh cấp 3 lớp 12, Địa Cầu tu sĩ, đại sư cấp đầu bếp, y sư(Hoàng cấp hạ phẩm), hacker(chuyên gia), xa vương cấp lái xe.
Chiến lực:8200(người bình thường là 5).
Tu vi:Luyện Khí tầng 15.
Điểm hối đoái:5900.
Vũ kỹ:Diệu Đề chỉ(Huyền cấp hạ phẩm).
Công pháp: Âm Dương Tạo Hóa quyết(Tiên cấp thượng phẩm).
Ý cảnh lĩnh ngộ:Kiếm chi ý cảnh(1,4).
Kỹ năng:Phá Vọng chi nhãn(cấp 1).
Nhìn mình bảng thuộc tính, Tiêu Hạo vô cùng tò mò về bản thân thiên phú.Nhìn vào phía dưới tu vi dòng chi tiết, Tiêu Hạo mở ra xem thông tin.
Linh căn:tạp hệ linh căn.
Thiên phú:thanh đồng 1 sao.
Huyết mạch:không.
Thể chất:phàm thể.
Tao đậu xanh.Tiêu Hạo nhìn mình bảng thiên phú kém chút chửi ầm lên.Này đây là mẹ nó cái gì tình huống.
“Hệ thống, chuyện này là sao?làm sao của ta thiên phú lại kém như vậy?Không phải ta trong mấy ngày từ người bình thường tăng như đi tên lửa lên tầng 15 sao?”
“Vì kí chủ là liều mạng nuốt tụ khí tán cùng song tu nên tu vi mới lên nhanh, căn cơ bất ổn, đề nghị kí chủ nên đánh bóng lại căn cơ của mình.Nếu không hậu quả là hệ thống đi tìm cái khác kí chủ.”
“Này, đi thì đi thôi, ông đây cũng không thèm, mày hố ông quá thảm rồi.”
“Đinh, trừ khi kí chủ triệt để chết đi, bản hệ thống mới có thể loại bỏ trói chặt.”
“Tao XXX.”
Tiêu Hạo quả thật muốn khóc, này khác gì nói ông mày căn cơ bất ổn là con đường chết hả?
“Có cách nào đánh bóng lại căn cơ không?”
“Vì nể tình kí chủ lần đầu hao tổn căn cơ, hệ thống hỗ trợ tặng cho kí chủ một môn công pháp luyện thể đánh bóng lại căn cơ.Công pháp đã gửi vào hòm thư, mời kí chủ kiểm tra và nhận.”
“Đậu phộng cái chết hệ thống, dội công pháp vào đầu ông mày không được à?, còn bày đặt làm màu đưa đồ qua mới chịu.”
Tiêu Hạo trong lòng đậu đen rau muống, bất đắc dĩ mở hòm thư ra mà nhận lấy công pháp.Lấy ra công pháp, trong tay Tiêu Hạo xuất hiện một cái ngọc giản sứt mẻ cùng cổ xưa theo năm tháng.
Ba nữ đang nằm cùng nhau trò chuyện, thấy Tiêu Hạo đột nhiên sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm một mai ngọc giản cổ, ba nữ cũng không trò chuyện nữa, Dương Sơ Tuyết quay sang hỏi.
“Ông xã đây là làm gì à?”
Hai nữ lắc đầu lộ vẻ không biết.
Tiêu Hạo trong lòng thì đang mắng to hệ thống vô sỉ.Đưa ông mày cái ngọc giản có công pháp mà không đưa phương pháp mở, quả thật con mẹ nó cực phẩm.
“Hệ thống, mai ngọc giản này làm sao để mở xem công pháp trong đó?”
“Đinh, kí chủ chỉ cần bỏ 5000 điểm hối đoái là có thể biết phương pháp mở ngọc giản.”
“Ta móa…..”
Tiêu Hạo quả thật…quả thật con mẹ nó muốn điên, tức giận hét lên làm ba nữ hết hồn.
“Ngọa cái tào, lại bị hố.”
Thấy mình thất thố, Tiêu Hạo cười cười nói với ba nữ.
“Không có gì, anh nhớ lại cái vụ bị Cao Viễn đào hố cho nhảy.”
Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du cười hỏi.
“Ông xã, cái này mai ngọc giản ở đâu ra à?”
Tiêu Hạo một trận mồ hôi, vội tìm lấy cái cớ mua chỗ gian hàng đồ cổ lấp liếm cho qua.Ba nữ dùng ánh mắt khả nghi nhìn Tiêu Hạo làm bản thân không có ý tứ cười cười.
“Sao nói thật mà không ai tin đâu?”
Tiêu Hạo trong lòng thì đang làm phát liên hoàn chửi hệ thống, điểm hối đoái còn 5900 mà cũng bị hệ thống cho hố mất.Cắn răng nhịn đau mà thanh toán 5000 hối đoái điểm, Tiêu Hạo cũng nhận được phương pháp mở ra ngọc giản.Nhưng phương pháp mà Thiên Cơ các đưa ra lại làm Tiêu Hạo tức muốn lộn ruột:nhỏ máu nhận chủ.
Tao cái đậu xanh con mẹ bán cá, ngọc giản chứ có phải pháp bảo đâu mà còn nhận chủ.Vì muốn kiểm chứng lại xem cái này có phải là bị lừa gạt không, Tiêu Hạo ném mai ngọc giản cho ba nữ hỏi.
“Mấy em có cách nào xem thông tin trong mai ngọc giản này không?”
Dương Sơ Tuyết lắc đầu.
“Em là lần đầu thấy ngọc giản đây, làm sao biết mở nó thế nào đâu?không lẽ là giống tiểu thuyết đưa thần thức vào tra xét?”
Ninh Tuyết Yên gật đầu nhưng sau đó lắc đầu áy náy.
“Thông thường đạt đến Trúc Cơ kỳ là có thể dùng linh giác xem thông tin trong ngọc giản, nhưng đó chỉ là phổ thông ngọc giản.Em nhìn ngọc giản này là loại cổ ngọc giản thời gian cũng lâu lắm rồi, chắc là ở thời đại xa xưa.Mà những mai cổ ngọc giản thì phải Nguyên Anh kỳ trở lên sở hữu thần thức thì mới xem xét được thông tin trong đó.”
Tiêu Hạo quả thật có chút bất đắc dĩ, dùng tay trích ra một giọt máu nhỏ vào mai ngọc giản.Ba nữ ở ánh mắt quái dị nhìn Tiêu Hạo, bất ngờ mai ngọc giản lúc này có phản ứng.
Một đoàn không rõ ánh sáng bỗng nhiên bao phủ lấy Tiêu Hạo rồi biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại nằm trên giường mai cổ ngọc giản.
Ninh Tuyết Yên nhìn thấy Tiêu Hạo biến mất, con ngươi co rụt lại rồi chợt nghĩ đến cái gì, nàng bất khả tư nghị mà thất thanh hô lên.
“Lại là thượng giới truyền thừa ngọc giản.”
Khương Du Du cùng Dương Sơ Tuyết lộ vẻ không hiểu, Ninh Tuyết Yên bắt đầu nói về thượng giới truyền thuyết.
Tiêu Hạo không hiểu bị mang đến một không gian xa lạ.Nơi này xung quanh đều một mảnh tối tăm, ở đang lúc cảm thấy không biết làm sao, cả một vùng trời đột nhiên sáng lên.Một đạo hư ảnh uy vũ như đế vương lâm thế đột nhiên xuất hiện.Dù chỉ là bóng lưng nhưng Tiêu Hạo có thể cảm nhận được hư ảnh này kinh khủng, chỉ nhìn thôi mà cũng cảm thấy khó thở không động được.
Đạo hư ảnh này chỉ nhìn thấy bóng lưng làm Tiêu Hạo không nhìn thấy rõ mặt của người này.Trong lòng lại suy đoán chắc chắn người này là một vị tiền bối mạnh gấp vạn ức lần so với mấy người mà Tiêu Hạo từng tiếp xúc, kể cả nửa bước Hợp Thể hai cái tiểu ma nữ.
Nhìn lên tinh không mà thở dài, đạo hư ảnh lúc này cũng mở miệng.
“Sinh linh vạn vật đều bình đẳng, vì sao luôn có đấu tranh, luôn có sự không công bình đây?nếu chư thiên vẫn tiếp tục lâm vào loạn thế, ta lần này buộc phải đứng ra.Hậu bối nhận được truyền thừa của ta nghe cho kỹ, ta cả đời sở học chính là một môn luyện thể công pháp gọi Bất Diệt Thiên công.Môn này công pháp cũng không phải do ta sáng tạo, mà nhặt được từ trong một di chỉ cổ tu sĩ để lại.Môn công pháp này có tất cả 11 tầng, hậu bối lưu ý là quyền này luyện thể công pháp là bản tàn quyển, nếu tu luyện đạt đến 11 tầng viên mãn thì sẽ biết được nơi cất giấu 2 bộ phận còn lại của môn công pháp này.
“Đáng tiếc, ta bản thân chỉ tu luyện đến tầng 10 viên mãn, tầng 11 cũng không thể nào luyện thành.Nhưng mà cũng chính nó đã để ta bình định loạn thế, viết ra một kỷ nguyên mới cho sinh linh của chư thiên này.”
“Nếu như hậu bối đã nhận được ta truyền thừa, cố gắng tu luyện thật tốt, đem môn công pháp này phát dương quang đại, đánh tan các thế lực muốn gây tranh chấp kích động chư thiên sinh linh tạo loạn thế.”
Tiêu Hạo nghe xong, nội tâm âm thầm kinh hãi.Môn công pháp luyện thể này quả thật trâu bò, luyện đến tầng 10 viên mãn đã có thể bình định chư thiên, vậy tầng 11 sẽ khủng bố cỡ nào?
Chờ chút, bình định loạn thế của chư thiên.Không lẽ người này chính là vị đại nhân đã bình loạn đại kiếp nạn mà Yên nhi nói đến thời điểm cổ Tiên giới sao?
“Được rồi, công pháp chờ khi ta hư ảnh biến mất sẽ dội vào đầu ngươi.Quán thâu truyền thừa có thể mất chút ít thời gian cùng thống khổ, nhưng rất nhanh sẽ không sao.Hậu bối, tạm biệt.Nếu như có duyên chúng ta sẽ gặp mặt.”
Tiêu Hạo trong đầu bắt đầu bị quán thâu vào một lượng kiến thức truyền thừa Bất Diệt Thiên công.Đầu đau nhức như muốn chết đi sống lại, Tiêu Hạo bị ngọc giản truyền tống về chỗ cũ.Ba nữ thấy Tiêu Hạo bị đưa trở về, nhưng tình trạng lại vô cùng thống khổ mà ôm đầu đau đớn đều lo lắng lên.
Sau một hồi, Tiêu Hạo đầu đau đớn cũng đình chỉ mà mở hai mắt bắn ra một tia sắc bén kiếm ý, cả thân thể trở nên nhẹ nhàng, ý cảnh cùng đạo tâm dường như có dấu hiệu buông lỏng.Tiêu Hạo âm thầm vui mừng:đại phát, lần này quả thật là kiếm lợi lớn.Không ngờ hệ thống cũng có lúc đáng yêu thế này đây, um moa, hôn một cái.
Ba nữ thấy Tiêu Hạo ánh mắt sắc bén bắn ra kiếm ý đều lộ vẻ không thể tin kinh hô.
“Kiếm ý, làm sao có thể?”
Tiêu Hạo cười hắc hắc vỗ ba nữ cái mông.
“Mấy bà xã hư, anh bây giờ chứng minh rồi nha.Anh quả thật lĩnh ngộ được kiếm ý mà nói không ai chịu tin.Bây giờ là thời điểm trừng phạt đây.”
Sau một tràng kịch chiến trên giường, đồng hồ cũng đã gần 4 giờ chiều, Tiêu Hạo nói với thân thể nhũn như đống bùn ba nữ.
“Mấy vị bà xã, mặc quần áo vào chúng ta đi thôi.Đến đổ thạch phường quẩy một chuyến nào.”
Ba nữ tức giận trợn trắng mắt mà u oán nói.
“Anh cái đồ biến thái gia súc, làm sao lại không biết mệt đâu?”
“Ông xã lưu manh, người ta vùng dưới còn đau quá, thân thể như nhũn ra không dậy được.”
“Ông xã háo sắc, không đi đâu, em lúc này quả thật không còn chút sức lực nào.”
Tiêu Hạo thấy ba nữ nằm ì trên giường không chịu xuống, nội tâm có chút im lặng:mấy em diễn kịch thật giỏi à, đều là tu đạo giả mà còn không dậy nổi, cho đi làm diễn viên thì đạt mấy cái giải oscar không biết chừng.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Tiêu Hạo cười hắc hắc nhìn ba nữ.
“Không muốn đứng lên đúng không?vậy thì nằm luôn trên giường chờ ông xã đến chinh phạt đi.”
Ba nữ nghe vậy lộ vẻ sợ hãi chạy tán loạn mà đem quần áo mặc lại.
“Không muốn.”
Rời khỏi khách sạn, nhóm 4 người cũng lái xe đến đổ thạch phường.Trước khi đi, Tiêu Hạo phải khổ bức theo ba nữ mua đồ nướng mang theo ăn tại đường Nguyễn Trung Trực.
Tiêu Hạo thấp giọng nói thầm: “ba cái bà xã quả thật khó nuôi, ăn một lần cả một núi đồ ăn vặt.Kiểu này sớm bị ăn đến bại gia mất.”
Ba nữ tức giận nhìn Tiêu Hạo đưa ra phán quyết.
“Hứ, dám nói xấu bà xã nhóm, tối nay về nhà cho anh ngủ bụi không được vào phòng.”
“What?”
Tiêu Hạo trong lòng lệ rơi đầy mặt.Ôi mẹ ơi, hôm trước còn nói lão cha bị lão mụ cho ngủ ngoài mà cười trộm đâu, hôm nay lại đến mình.Cái này là người cười hôm trước hôm sau người cười tình huống sao.