Chung Cực Nhân Loại

Chương 17: Ta Nói Lụm Được Thì Các Ngươi Tin Không


Đọc truyện Chung Cực Nhân Loại – Chương 17: Ta Nói Lụm Được Thì Các Ngươi Tin Không


Ngọc Cấp Vũ Kỹ-Tam Thiên Lôi Trảm: 1 triệu vàng
Huyến mạch bán thần thú Long Tượng: 10 triệu vàng.
…..
“Hệ thống ngươi cho Lão tử 10000 vàng trong khi cửa hàng toàn bán đồ triệu vàng để làm gì??!!!” Nhìn năm món đồ trong cửa hàng Lục Dạ chỉ muốn chửi má nó.

Tuy là trong năm món đồ này không có cái nào Lục Dạ cần nhưng nhìn mình nghèo như vậy thực sự vô cùng bực bội a.
“Chủ nhân còn đòi gì nữa, có làm thì mới có ăn! Hệ thống ưu ái cho ngươi 10000 vàng làm đầu tư rồi còn gì, hãy trở thành chúa tể kiếm vàng, nhà hủy diệt cửa hàng, ông hoàng vòng quay đi!!”Nguyệt nhi ngồi trên vai hắn liền khinh bỉ nói rồi lại giơ ngón tay cái lên như muốn động viên.
“Clm ngươi im đi, bitcoin còn chưa giảm nữa kìa.

Bổn đại gia thế nhưng là phải xài máy tính không card a, cay thế nhờ!”Lục Dạ bức xúc nói một câu không có ý nghĩa như thế rồi không tiếp tục đấu với tiểu nha đầu này nữa.(dịch này nghèo quá các đh a:(( )
“Hệ thống mở thử vòng quay đi!”Biết mình giờ chưa đủ trình để tung hoành cái cửa hàng không khác gì gà rán kia nên Lục Dạ liền chuyển qua xem vòng quay.(Lên Google dịch mà gõ garena để biết thêm nhé :))
Lúc này xuất hiện trước mặt Lục Dạ là ba vòng quay, mỗi vòng lại có mười ô và mỗi ô đều có màu sắc khác nhau.
“Vòng quay chia làm ba loại là quay Vũ kỹ, quay công pháp và quay vật phẩm! Vật phẩm là bao gồm Đan dược, phù chú, vũ khí,..v…v”Nguyệt nhi nhìn ba vòng quay này mà giải thích cho Lục Dạ.

“Vậy còn mấy ô màu trên kia thì sao?”Lục Dạ nhìn trên bàn quay 10 ô kia thì có 2 ô màu đen, 2 ô màu trắng, 3 ô màu xanh lam, 2 ô màu vàng cùng 1 ô màu đỏ.

Mỗi ô lại có độ to nhỏ khác nhau, to nhất phải kể đến 2 ô màu trắng tiếp theo là 3 ô màu xanh lam, 2 ô màu đen nhỏ hơn màu xanh lam một chút.

Cuối cùng là 2 ô màu vàng nhỏ gấp đôi màu trắng và 1 ô màu đỏ duy nhất phải nói là cực kì nhỏ với chưa đến hai ngón tay của hắn nữa.

Trên 10 ô đó đều là hình dấu chấm hỏi.

(?)
“Mỗi vòng quay có tổng cộng 10 ô, trong đó 2 ô màu trắng là mất lượt, 2 ô màu đen là mất lượt và trừ vàng ngẫu nhiên, 3 ô màu xanh là cộng vàng ngẫu nhiên hoặc quay thêm một lần, 2 ô màu vàng là vật phẩm từ Vương cấp->Đế Cấp, cuối cùng 1 ô màu đỏ là vật phẩm đặc biệt siêu việt Đế Cấp hoặc hơn thế!!”Nguyệt nhi nghe hắn hỏi thì liền đưa tay chỉ từng ô màu trên vòng quay mà giải thích.
“Vậy quay một lần mất bao nhiêu vàng??”Lục Dạ cũng biết cái gì cũng phải có thắng có thua, phần thưởng khủng thì tất nhiên cũng phải có hình phạt.
“Mỗi lần quay tốn 10000 vàng, chủ nhân có thể quay liên tiếp 10 lần với giá 90000 vàng, còn được thứ gì thì nhân phẩm thôi!”Nguyệt nhi tiếp tục nói.
“10000 vàng cho một lượt quay….vậy thì quay luôn đi, nói gì chứ ta vẫn tự tin vào nhân phẩm của mình!!”
“Hệ thống quay vật phẩm đi!”Không suy nghĩ nhiều Lục Dạ liền quyết định quay luôn, dù sao 10000 vàng cũng chẳng mua được gì trong cửa hàng.
“Keng, đang bắt đầu quay thưởng!”
“Tách..tách..tách……tách…….tách…….”Tiếng kim quay di chuyển vang lên rồi dần chậm lại, đến khi dừng lại hẵn thì một âm thanh liền vang lên trong đầu Lục Dạ.
“Keng, kí chủ quay vào ô màu trắng mất lượt!”
“Haizz, đúng là không thể nào may mắn hoài a!”Nghe hệ thống thông báo cùng kim quay chỉ vào ô màu trắng kia, Lục Dạ chỉ thở dài một cái.

Dù sao hắn cũng đã triệu hồi được rất nhiều đồ xịn rồi, xui một lần cũng không sao, ít nhất cũng không bị trừ vàng.
Nguyệt nhi ngồi trên vai hắn cũng thở phào, nếu mà lúc nãy tên này lại quay ra đồ tốt chắc nàng hoài nghi nhân sinh quá.
“Lục Dạ ca ca, ngươi đang làm gì vậy nha??”Bất chợt từ sau lưng một giọng nói thánh thót vang lên khiến Lục Dạ hồi thần lại mà quay đầu.
Chỉ thấy sau lưng hắn Hoa Vô Tuyết, Kim Huyền Ngọc cùng Ngọc nhi và cả tiểu nha đầu Kim nhi đều đang tò mò nhìn hắn, người vừa mở miệng chính là Ngọc nhi.
“Không có gì~ Ta chỉ vừa kiếm được vài thứ hay ho mà thôi!”Lục Dạ cười mỉm trả lời rồi bước tên bên cạnh mấy cô gái này.

“Thứ hay ho??”Cả bốn người nghe hắn nói hai mắt đều hiện tò mò cùng hiếu kỳ, bọn họ rất muốn biết Lục Dạ kiếm được thứ gì.

Tên này thường chỉ có hứng thú với chiến đấu cùng trêu chọc Kim nhi và Hoa Vô Tuyết a.
“Cho ngươi này!”Lục Dạ lật tay lấy ra khối ngọc bội chứa Hóa Kiếm Thánh Điển đưa đến trước mặt Ngọc nhi.
“Đây là?”Nhìn khối ngọc bội này, các cô gái đều biết nói chưa công pháp nhưng lại không biết là công pháp gì.
“Không phải Ngọc nhi vẫn không thể tiến thêm tu vi sao, đây là công pháp ta vừa kiếm được rất thích hợp với ngươi nha!”Lục Dạ nhìn các nàng không hiểu nên liền giải thích.
“Thật….thật sao?”Ngọc nhi kinh ngạc nhìn chằm chằm khối ngọc bội này.

Nếu muốn nói điều gì khiến nàng buồn phiền nhất thì chắc chắn sẽ là việc tu vi vẫn không thể nào tiến thêm khiến cho khi hóa thành vũ khí thì chỉ là Chân Cấp Cực Phẩm.
“Tất nhiên là thật, bổn đại gia cũng không rảnh rỗi mà lừa ngươi a!”
“Nhớ tu luyện cho tốt, bổn đại gia chỉ có mình ngươi là vũ khí thôi đấy!”
Lục Dạ đưa tay lên xoa lấy đầu Ngọc nhi rồi nói một câu như vậy và đặt khối ngọc bội lên tay nàng.
“Ta nhất định không khiến Lục Dạ ca ca thất vọng!” Tiếp nhận khối ngọc bội Ngọc nhi hai mắt liền hiện lên tinh quang, nàng nhìn Lục Dạ kiên định nói.
“Công pháp đó có đẳng cấp gì thế?”Kim Huyền Ngọc đột nhiên mở miệng hỏi khiến cả bốn cô gái lại cùng tập chung nhìn Lục Dạ, các nàng cũng rất muốn biết công pháp hắn lấy ra sẽ là đẳng cấp gì, chắc sẽ không quá thấp đâu.
“Đẳng cấp sao? Chắc là hơn Đế Cấp một chút đấy!”
“Cái gì??!!”Lời nói vừa ra khỏi miệng, cả ba cô nàng Hoa Vô Tuyết, Kim Huyền Ngọc cùng Ngọc nhi đều kinh hãi hét lên.

Tiểu nha đầu Kim nhi thì lại chẳng biểu hiện gì nhiều, nàng chỉ dùng ánh mắt kì quái nhìn ba cô nàng kia, không hiểu tại sao họ lại hét lên.

“Hơn….hơn Đế Cấp!!”Mặc kệ ánh mắt của Kim nhi cả ba cô nàng lắp bắp nhìn Lục Dạ như thấy quỷ mà nói, cả ba người cũng không nghĩ rằng Lục Dạ nói dối bởi theo tính cách của hắn thì sẽ chẳng nói dối làm gì.
“Hắc hắc, kinh hỉ hay không nha, vượt qua Đế Cấp nhưng chính xác là đẳng cấp nào thì ta cũng không biết!”Lục Dạ nhìn khuôn mặt bất ngờ kinh hãi của ba cô nàng mà cười nói.
“Cái này….công pháp này ngươi từ đâu mà có?”Hoa Vô Tuyết sau vài giây kinh ngạc liền nhìn Lục Dạ chăm chú mà hỏi.

Nàng đối với nam nhân này vẫn biết quá ít, không biết từ lúc nào nàng lại muốn biết thêm về nam nhân đã cướp đi lần đầu của mình này.
“Ta nói lụm được thì các ngươi tin không?”
“Tin cái con khỉ!!”Cả ba đồng thanh nói, vượt qua Đế Cấp nếu một kẻ khác nói là cửu tử nhất sinh để đạt được các nàng có khi còn chẳng tin vậy mà tên này lại nói hắn lụm? Xin lỗi ngươi lụm ở đâu dẫn ta theo với a!!
Nhưng Lục Dạ nói vậy cũng khiến ba nàng biết được rằng hắn không muốn tiết lộ thế nên là cũng không truy cứu nữa.
Kim Huyền Ngọc thì lại nhìn Lục Dạ với ánh mắt chứa đầy sự hiếu kì cùng tò mò, nam nhân này càng ngày càng khiến nàng muốn biết thêm về hắn nha đó là suy nghĩ của nàng bây giờ.

Thiếu nữ chưa yêu ai bao giờ lúc này vẫn chưa biết khi một cô gái tò mò về một người con trai thì cách luân hãm đã không còn xa nữa rồi.
Nói chuyện thêm vài câu Lục Dạ liền cùng ba cô nàng cùng một tiểu loli đi vào khoang thuyền, trước khi bước vào hắn lại nhân lúc những người khác không để ý mà thì thầm điều gì đó với Hoa Vô Tuyết khiến nàng hơi đỏ mặt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.