Đọc truyện Chúa Tể Chi Vương – Chương 27: Tân gia khiêu chiến
Tứ trọng võ đạo, mỗi bước đều rất gian nan.
Một khi bước vào tứ trọng võ đạo, sẽ thoát ly khỏi phạm trù Võ Đồ cấp thấp nhất, trở thành Võ Giả chính thức.
Cũng giống như cá chép hóa rồng.
Một Võ Giả chính thức, cho dù đặt ở bất kỳ địa phương nào trong Tương Vân quốc hay trong bất kỳ thế lực nào cũng đều nhận được đãi ngộ cực cao.
Trên đại lục này có biết bao nhiêu Võ Đồ không thể nào vượt qua được ngưỡng này?
Đối với Triệu Phong mà nói trở thành Võ Giả chính là một bước quan trọng trong việc thực hiện mộng tưởng bấy lâu.
Mà hiện giờ, mục tiêu này cuối cùng đã được thực hiện.
Đột phá tứ trọng võ đạo cũng hoàn toàn nằm trong dự liệu của Triệu Phong, chẳng qua là sớm hơn trong tưởng tượng mà thôi.
Từ lúc diễn ra võ hội ngoại tầng vào mấy ngày trước, Triệu Phong đã thử trùng kích tứ trọng võ đạo. Lúc đó, hắn phát hiện mình vẫn còn kém vài phần hỏa hầu, bởi vì sợ căn cơ bất ổn cho nên cũng không quá miễn cưỡng.
Chẳng qua, sau khi tham gia võ hội ngoại tầng, Triệu Phong trải qua nhiều phen chiến đấu, cùng giao phong với một vài đối thủ mạnh mẽ, tạo nên thúc đẩy lớn đối với bản thân.
Nếu chỉ dựa vào những điều này thì vẫn chưa đủ để Triệu Phong có thể sớm đột phá tứ trọng võ đạo như vậy.
– Thực sự phải cảm ơn phụ thân của Triệu Nhất Kiểm.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia trào phúng.
Lúc ban ngày, hắn chiến thắng được Triệu Nhất Kiểm, dẫn đến sát niệm và áp bách từ phụ thân Triệu Thiên Kiêm của hắn.
Chịu đựng khí thế áp bách đáng sợ của lục trọng võ đạo, kích phát tiềm lực và lực lượng của mắt trái, khiến Triệu Phong hoàn toàn đạt đủ điều kiện để trùng kích Võ Giả.
Thậm chí, dưới sự kích thích đó, hỏa hầu của Nộ Long Quyền vốn đỉnh phong liền bị bức đạt đêm cảnh giới viên mãn.
Đây có thể xem là một luồng trợ lực rất lớn.
Triệu Thiên Kiểm trộm gà không thành còn mất nắm gạo, đoán chừng lúc này đang rất buồn bực.
– Không ngờ tên Triệu Thiên Kiếm lại nảy sinh ý đồ xấu và sát tâm với ta.
Trong lòng Triệu Phong thầm đề phòng.
Suy xét đến điều này, Triệu Phong định tạm thời giấu đi việc mình đã đột phá tứ trọng võ đạo.
Hắn lại toàn lực thúc dục Ẩn Khí Quyết, đem tu vi giấu tại tam trọng võ đạo đỉnh phong, Võ Đạo Nội Kình cũng yêu nhược như ẩn như hiện.
Từ biểu hiện bên ngoài thì Triệu Phong nhiều nhất chỉ là một nửa bước Võ Giả mà thôi.
Sau khi tấn chức tứ trọng võ đạo, việc cấp bách đầu tiên của Triệu Phong chính là củng cố cảnh giới tu vi.
Mấy tháng gần đây, tiến bộ tu luyện của hắn thật sự kinh người.
Ngoài củng cố tu vi ra, hắn bắt đầu ngộ ra những thứ lộn xộn trong đầu.
Lúc trước, hắn thúc dục mắt trái toàn lực lĩnh ngộ những trận đấu trong thời gian ngắn, cũng nhiều lần mô phỏng lại Nộ Long Quyền.
Trải qua lần võ hội ngoại tầng ma luyện, đồng thời dưới sự kích thích áp bách của Triệu Thiên Kiêm, Nộ Long Quyên của Triệu Phong đã gần đạt đến hòa hầu viên mãn.
– Nếu như Nộ Long Quyền có thể tu luyện tới viên mãn, cho dù gặp phải võ học cao cấp đại thành thì ta cũng đủ sức đánh một trận.
Trong lòng Triệu Phong thầm ước lượng.
Thế nhưng hỏa hầu cảnh giới võ học của hắn đều là dựa vào một loại lĩnh ngộ huyền diệu khó giải thích là thuộc về phương diện tinh thần.
Nửa đêm trôi qua, chỉ có vài canh giờ, Triệu Phong mặc dù có chút lĩnh ngộ, thế nhưng còn chưa thể lập tức thúc đẩy Nộ Long Quyên đến viên mãn được.
Chẳng qua, hắn tin rằng không bao lâu nữa thì Nộ Long Quyền sẽ hoàn thiện, hỏa hầu đạt đến viên mãn.
Trước lúc bình minh, Triệu Phong lại hóa thành một đạo tàn ảnh quay về gia trang, dọc đường hắn âm thầm thúc dục mắt trái bóng tối lập tức trở nên giống như ban ngày.
Với thị giác mắt trái của hắn vào ban đêm cũng có thể nhìn thấy rõ chi tiết sự vật trong phạm vi sáu bảy dặm.
Nếu như vào ban ngày, phạm vi này ít nhất còn tăng lên vài lần.
Năng lực mắt trái tăng lên, biến hóa lớn nhất chính là năng lực cảm ứng, năng lực phản ứng năng lực lĩnh ngộ và lực lượng tinh thần.
“Lực lượng tinh thần” chính là thứ mà Triệu Phong cũng không thể nào nắm bắt được.
Nói đơn giản một chút chính là năng lực tư duy của đại não tăng lên, cho dù hắn có suy nghĩ một ngày một đêm cũng không cảm thấy mệt mỏi.
…..
Sáng sớm ngày hôm sau.
Triệu Phong vẫn ngồi trên giường tu luyện không chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì năng lực mắt trái tăng lên cho nên tinh lực của hắn càng tràn đầy, giảm bớt thời gian ngủ, hoàn toàn có thể liên tục tu luyện hai ngày, chỉ cần nghỉ ngơi mấy canh giờ là đủ.
Bởi vậy, Triệu Phong càng có nhiều thời gian tu luyện, đặc biệt có ưu thế lớn đối với việc tích lũy Võ Đạo Nội Kinh.
– Đây có phải là nhà của Triệu Phong không?
Bên ngoài truyền đến một âm thanh trong trẻo.
– Là ai?
Mẫu thân Triệu thị đi ra ngoài mở cửa.
Ở bên ngoài có một trung niên nam tử ăn mặc hoa lệ đang đứng, phía sau còn có vài người mặc trang phục người hầu. Chẳng qua cho dù là người hầu thì bọn hắn cũng có tu vi nhị trọng võ đạo.
Triệu Phong nhìn qua, liền cảm thấy có chút quen mắt.
– Tổng quản đại nhân!
Triệu Thiên Dương chấn động vội vàng ra ngoài đón.
Nghe phụ thân hô lên, Triệu Phong lập tức nhớ ra người trước mắt chính là Tổng quản ngoại tầng.
Tổng quản ngoại tầng, trong tay cầm thực quyền chưởng quản toàn bộ ngoại tầng quyền cao chức trọng ngày thường rất khó gặp. Cho dù luận tu vi thì vị Tổng quản ngoại tầng này cũng đã đạt đến lục trọng võ đạo, so với Triệu Thiên Kiêm chỉ mạnh hơn chứ không yêu thua.
Triệu Thiên Dương có chút khách khí mời Tổng quản ngoại tầng vào trong nhà.
– Triệu Thiên Dương! Có được một người con tốt như vậy chính là phúc khí mấy đời của ngươi.
Tổng quản ngoại tầng mỉm cười nói.
– Bái kiến tổng quản.
Triệu Phong vừa ra khỏi phòng nhìn thấy Tổng quản ngoại tầng liền thoáng hành lễ.
Đồng thời hắn cũng thúc dục Ẩn Khí Quyết đến mức tận cùng, tránh cho đối phương nhìn ra sự thật là mình đã đột phá tứ trọng võ đạo.
– Không tệ không tệ! Ta đã điều tra qua tư liệu hộ tịch của ngươi, còn chưa đến 14 tuổi đã ngưng tụ ra Võ Đạo Nội Kình, trở thành nửa bước Võ Giả, cho dù là Triệu Lân Long năm xưa, e rằng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Vẻ mặt Tổng quản ngoại tầng rất tán thưởng.
Sau khi khách sáo vài câu, Triệu Phong mới dò hỏi:
– Hôm nay Tổng quản ghé thăm là có gì chỉ giáo?
– A! Thiếu chút nữa thì ta quên mất chính sự rồi.
Tổng quản ngoại tầng ho nhẹ một tiếng, khôi phục vẻ nghiêm túc, nói:
– Xét thấy ngươi biểu hiện ưu dị, gia tộc đã quyết định trọng điêm bôi dưỡng ngươi. Ngay hôm nay, ngươi có thể chuyển vào nội tầng gia tộc, mỗi tháng nhận được đãi ngộ 500 lượng bạc, hoàn toàn mở cửa tầng một của Huyền Vũ các cho ngươi…
Nghe xong lời tuyên bố của Tổng quản ngoại tầng, Triệu Thiên Dương và Triệu thị đều kích động vạn phần luôn miệng nói lời cảm tạ.
Ngay cả Triệu Phong cũng có chút giật mình.
Hắn không ngờ rằng gia tộc lại nhanh chóng chọn mình để bồi dưỡng trọng điểm như vậy.
Mỗi tháng nhận được đãi ngộ 500 lượng bạc, so với đãi ngộ của hắn lúc trước còn cao gấp mấy chục lần.
Trước kia, lúc còn là nhất trọng võ đạo, mỗi tháng cũng chỉ có 10 lượng bạc lên nhị trọng võ đạo mới được 20 lượng bạc.
Mà bây giờ, không chỉ tăng tiền hàng tháng mà còn có các loại đãi ngộ khác. Thậm chí, đãi ngộ của Triệu Phong bây giờ còn vượt qua một vài đệ tử nội tầng.
Có lẽ biểu hiện của Triệu Phong thật quá mức ưu dị, cho dù không tham gia thi đấu võ hội tông thì hắn vẫn có thể được chuyển vào nội tầng của gia tộc.
– Đa tạ gia tộc tài bồi và Tổng quản ưu ái.
Triệu Phong liền tỏ vẻ biết ơn.
Trong đại tộc thường có một số việc không công chính, nhưng chỉ cần hắn vẫn còn ở trong tộc thì vẫn sẽ nhận được sự che chở, nếu như thực lực có thể tăng lên thì cũng được đề bạt, thậm chí là bồi dưỡng trọng điểm.
Đây cũng chính là cơ chế sản sinh ra cạnh tranh trong gia tộc.
– Tôt, bây giờ ta sẽ phái người sắp xếp các ngươi vào nội tầng gia tộc.
Sau khi Tổng quản ngoại tầng nói xong, liền phân phó những người hầu phía sau.
Ngay trong ngày hôm đó, một nhà Triệu Phong đã chuyển đến “nhà mới” trong nội tầng gia tộc.
Nội tầng gia tộc của Triệu thị gia tộc chính là trọng địa phàm là những đệ tử và gia quyến thân thuộc ở đây đều nhận được sự bảo hộ.
– Tiến vào nơi này, chẳng những Triệu Phong được che chở mà ngay cả cha mẹ cũng nhận được lợi ích không nhỏ.
– Căn viện này thật là lớn, hoàn toàn đủ cho ta tu luyện, lầu các hai ba tầng, còn có thư phòng, nơi tắm rửa, kho củi, chuồng ngựa….
Sau khi Triệu Phong tiến vào nhà mới, lập tức hưng phấn.
Bởi vì hắn là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, cho nên chỗ lầu các đình viện của Triệu Phong còn được phân cho vài người hầu và nha hoàn.
Sau khi chuyển vào nhà mới. Triệu Phong lại bắt đầu củng cố cảnh giới tu vi.
Bình thường tu luyện, hắn đều ở trong nhà, một khi tu luyện bí mật thì hắn sẽ đến một nơi vắng vẻ trong tộc.
Qua hai ba ngày sau, tu vi tứ trọng võ đạo của Triệu Phong đã cơ bản vững chắc.
– Chỉ còn hơn mười ngày nữa là bắt đầu thi đấu võ hội tổng của gia tộc rồi ít nhất phải tu luyện Nộ Long Quyên đến viên mãn thì ta mới có cơ hội cạnh tranh ba hạng đầu.
Lúc này, tâm tư của hắn đều đặt trên việc hoàn thiện Nộ Long Quyền đến viên mãn, mỗi đêm, lúc tu luyện Võ Đạo Nội Kình đều bỏ công sức lĩnh ngộ.
Ngay tối hôm đó, Triệu Phong cuối cùng đã tu luyện Nộ Long Quyền tới cảnh giới viên mãn, giống như nước chảy thành sông.
Nộ Long Quyền cảnh giới viên mãn, mỗi một quyền đều vang lên âm thanh hùng hồn, theo Võ Đạo Nội Kình xuất ra lại càng giống như mộ long gào rú, điếc cả màng nhĩ.
Rắc rắc…
Một quyền nhẹ nhàng của Triệu Phong đã đánh tan cây đại thụ một người ôm trước mặt thành năm sáu mảnh.
Mỗi quyền tùy ý đánh ra đều sánh ngang với công kích của Thanh Đầu Hổ Vương ngày trước.
– Nộ Long Quyền cảnh giới viên mãn, lại phối hợp với Lăng Độ Khí Quyết, quả là như hổ thêm cánh…
Trên mặt Triệu Phong khó mà kìm chế được cảm giác hưng phấn.
Phóng mắt khắp nội tầng và ngoại tầng trong Triệu thị gia tộc, Triệu Phong còn chưa nghe nói có người nào có thể tu luyện võ học trung cấp đến cảnh giới viên mãn cả.
Bởi vì, người có năng lực và thiên phú này, cũng bằng thời gian đó, có thể luyện võ học cao cấp đến đại thành thậm chí tiếp cận đỉnh phong.
Sáng sớm ngày hôm sau…
Triệu Phong khoanh chân ngồi vẫn tiếp tục tu luyện Võ Đạo Nội Kình.
Năng lực của mắt trái mang đến cho hắn lực lượng tinh thần cường đại có nhiều thời gian hơn để tu luyện Võ Đạo Nội Kình.
Bởi vậy, Lăng Độ Khí Quyết cũng vững vàng tiến bộ.
– Triệu Phong! Triệu Phong!
Bên ngoài truyền đến từng đợt kinh hô.
Hả?
Triệu Phong nhìn ra ngoài chỉ thấy một vài đệ tử ngoại tầng quen thuộc, chạy đến trước cửa của mình.
Một người trong đó chính là Triệu Khôn.
– Xảy ra chuyện gì?
Triệu Phong có chút ngạc nhiên.
– Có mấy tên đệ tử Tận gia đến chỗ chúng ta khiêu chiến, ca ca ta và đám người Triệu Quang đều thảm bại tại chổ.
Triệu Khôn thở hổn hển.
Đệ tử Tân gia? Khiêu chiến?
Triệu Phong không chút hoang mang chuyện này và ta có quan hệ gì chứ?
– Trong số mấy người đó, có người chỉ thẳng họ tên ngươi mà khiêu chiến, khiêu chiến đệ nhất đệ tử ngoại tầng của Triệu tộc.
Triệu Khôn vội vàng nói.
– Bọn hắn ở đâu?
Nếu như người khác chỉ đích danh khiêu chiến thì Triệu Phong cũng không muốn trốn tránh.
Hắn gần đây có chút đột phá, vừa vặn muốn hoạt động gân cốt một chút.
Chỉ trong chốc lát…
Triệu Phong đi theo mấy tên đệ tử ngoại tầng chạy đến trước cổng chính của Triệu tộc.
Phía trước truyền đến một trận huyên náo.
– Haha, đệ tử cùng lứa của Triệu tộc, không chịu nổi một kích sao?
– Phi ca tiến bộ thần tốc, ba tên chuẩn Võ Giả kia, ngay cả một chiêu của ngươi cũng không tiếp được.
– Nghe nói ngoại tầng của Triệu gia các ngươi gần đây xuất hiện một thiên tài tên là Triệu Phong bảo hắn ra đánh một trận đi.
Một đám đệ tử Tân gia, khoảng chừng trên dưới hai mươi người đứng chen trước cửa Triệu gia.
Có hai người cầm đầu, bên trái là một thiếu niên mặt sẹo, bên phải là một thiếu niên đội món rơm.
Tu vi của hai người này đều đạt đến tứ trọng võ đạo.
Đặc biệt là thiếu niên đội nón rơm, một thân tu vi còn đạt đến tứ trọng võ đạo đỉnh phong.
– Ồ! Là hắn!
Triệu Phong đã nhận ra tên thiếu niên mặt sẹo ở bên trái chính là Tân Phi mà lần trước gặp được ở Hoành Vân Thiên Lâm.
Đã qua một tháng rồi không ngờ Tân Phi cũng đột phá tứ trọng võ đạo, xem ra lần trước chém giết sinh tử với Thanh Đầu Hổ Vương cũng đã kích phát tiềm lực của hắn.
Xem thế cục hiện nay, bên phía Tân gia có hai đã Võ Giả tọa trấn. Ngược lại, bên Triệu gia thì có năm sáu tên đệ tử đã bị đánh trọng thương.
Trên người Triệu Nhạc, Triệu Càn đều có vết thương.
– Triệu Phong ngươi đến rồi!
Triệu Nhạc cố gắng nhịn đau, lúc nhìn thấy Triệu Phong thì trên mặt liền lộ vẻ vui mừng.
Dù sao thì Triệu Phong hiện nay cũng là đệ nhất đệ tử ngoại tầng