Đọc truyện Chưa Ai Nói Em Là Con Gái Sao? – Chương 17: Họp lão
Từ ngày trở về từ Lãnh gia, Diệp Hi bắt đầu vào công việc của mình, Ngô Thừa Lâm là người giỏi, anh ta quyết đoán trong công việc và thành công trong việc tìm kiếm các đối tác làm ăn mới. Tống Minh Dương được cắt cử ở phòng quản lí, Phong Vân vẫn theo chân Diệp Hi làm thư kí. Vẫn giống như kiếp trước, bộ ba kinh tế càng ngày càng được nhiều người biết đến.
Hôm nay, Diệp Hi chuẩn bị tham dự cuộc họp lão của những người trong khu phố lúc trước. Những bô lão là những doanh nhân, những người thành công trên thương trường, những người quyết đoán, cuộc họp lão hằng năm được tổ chức mỗi năm một lần. Những năm trước chỉ là họp nhỏ nhưng năm nay, các bô lão muốn tổ chức một cuộc gặp mặt lớn, mời tất cả doanh nhân đã và đang thành công trên thương trường. Những năm trước, Diệp Hi thường đến tham gia cùng Diệp gia chủ nhưng năm nay Diệp lão gia chỉ đã mất, Diệp Hi đại diện thay ông ngoại cô đến.
Diệp Hi chuẩn bị những thứ cơ bản, vẫn quần jean mài rách, áo thun rộng thùng thình, Lãnh Hàn Thiên đến đón cô lúc năm giờ chiều. Khi Diệp Hi đến nơi những bô lão đã đến đầy đủ, đây là dịp mà để mọi người gặp mặt kể chuyện nhau nghe nên họ đến sớm. Những doanh nhân trẻ tuổi vẫn chưa đến, theo đúng thời gian là sáu giờ tiệc mới bắt đầu. Đi đến bên cạnh nơi họp mặt các bô lão, Diệp Hi ngọt ngào chào “Gia gia, cháu gái Diệp Hi chào mọi người ạ, chúc mọi người sức khỏe dồi dào vui vẻ thoải mái.” Nói xong còn kèm theo một nụ cười tươi như hoa. Các bô lão đang trò chuyện rôm rã nghe vậy cũng dừng lại nhìn Diệp Hi, Vương gia chủ cười kéo tay Diệp Hi “ Diệp nha đầu càng ngay càng xinh đẹp, tài giỏi nha, đúng là Diệp lão đầu nuôi dưỡng cháu gái cưng lại tiện nghi cho Lãnh lão” Nghe Vương gia chủ nói như vậy, mọi người bật cười ha hả, Diệp Hi cũng vui vẻ cười theo. Lục lão lên tiếng “Lục tiểu tử nhà ta không có tài, không dám tranh với Lãnh tiểu tử để tuột mất cô con dâu như vậy nha”
Lãnh gia chủ vểnh miệng lên cãi lại “ ai nói, là do tiểu tử Lãnh gia có tài, Diệp Hi cháh gái bảo bối từ nhỏ đã định sẵn cho Hàn Thiên nhà ta làm sao mà lại tới lượt Lục tiểu tử chứ.” Mọi người người này tranh luận một câu, người kia đáp lại một lời, không khí vui vẻ hòa ái. Lúc này Trần gia chủ – chủ tịch tập đoàn Trần gia mới lên tiếng : “ Diệp nha đầu từ nhỏ đã ngổn ngáo, lớn lên ăn mặc lại khoing ra gì, chỉ có Lãnh tiểu tử dám thích thôi chứ Diệp nha đầu giống mấy thằng đầu đường xó chợ như vậy ai dám thích, cũng tại Diệp lão đầu, không có cháu trai nên mới cưng chiều Diệp Hi như vậy, trai không ra trai gái không ra gái thật không biết phải làm sao” Lời nói châm biếm rành rành của Trần lão cắt ngang không khí hòa thuận của buổi tiệc, những người không thích Diệp Hi thì gật đầu đồng tình, những người yêu quý thì cau mày khó chịu.
Lãnh Hàn Thiên đứng kế bên, im lặng nãy giờ nghe như vậy hai hàng chân mày nhăn lại, Trần lão từ trước đã không thích Diệp gia, là đối thủ một mất một còn trên thương trường của Diệp gia “ Trần gia chủ, ông không thích thì nói như vậy, Diệp Hi sống thật theo cá tính cô ấy, cô ấy là gái hay trai một mình Lãnh Hàn Thiên này biết là được rồi không cần Trần lão quan tâm, ông nên về quan tâm đứa cháu gái của ông kìa, trên mặt trét không biết bao nhiêu son phấn, chanh chua đanh đá nhưng lại tỏ ra ngoan ngoãn hiền lành, hừ giả tạo” Lời nói như tát vào mặt Trần lão, mọi người trong lòng vui vẻ nhưng bên ngoài không dám cười chỉ một mình Lãnh gia chủ cười ha hả : “
Hàn Thiên cháu làm tốt lắm ,Diệp Hi có là gái hay trai Lãnh gia biết là đủ, đâu cần người ngoài xen vào, với lại cháu làm phải, ai khinh thị Diệp Hi là khinh thị cháu, cháu là đại diện Lãnh gia, cháu sau này làm chồng bảo vệ vợ là chuyện kinh thiên địa nghĩa.” Trần lão tái mặt, Diệp lão mất rồi, đối thủ cả đời ông đã mất, nay ông muốn sỉ nhục Diệp Hi trước mặt mọi người để lấy lại mặt mũi ai dè Lãnh lão đầu không nể mặt ông đến một Lãnh Hàn Thiên cũng không nể mặt ông bất quá, ông thì làm được gì Lãnh gia chỉ biết im lặng giữ lại tí mặt mũi. Không khí có chút im lặng, Nguyên gia chủ cười nói : “ Hàn Thiên, cháu đưa Diệl Hi xuống dưới cùng moin người đi trên này mấy ông lão chúng ra nói chuyện của lão già có chút nhàm chán”
Lãnh Hàn Thiên cáo chào mọi người cùng Diệp Hi ra ngoài