Chú Và Em Bé - ???????

Chương 7: 6. Cứ Đến Giờ Là Cơ Thể Em Auto Chạy Sang Nhà Chú Á!


Bạn đang đọc Chú Và Em Bé – 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 – Chương 7: 6. Cứ Đến Giờ Là Cơ Thể Em Auto Chạy Sang Nhà Chú Á!


    Chuyện là hôm nay mẹ Won đích thân xuống bếp múa dao. Múa được 30 phút bố Bin thấy không ổn lắm liền kịp thời ngăn lại, bác Choi dọn dẹp làm cơm kịp bữa tối cho cả nhà.

   Đến bữa, có một em bé trịnh trọng đứng lên cúi đầu hai cái với ông bà bô:

   – Bố, mẹ, em cảm ơn bố mẹ rất là nhìu!!

   – ???

   – Vì bố mẹ đã sinh ra em nè, nuôi nấng dạy dỗ em lớn lên xinh trai học giỏi vậy nè ~

   – Ừ mẹ đẻ em ra thì phải giống mẹ chứ ~

   Bố em từ chối cho ý kiến. Thi thoảng hai mẹ con hơi có vấn đề tí, nhưng mà không sao, vui cửa vui nhà lắm nên bố không có ngăn cản.

   Cơm nước xong xuôi bé con vội vàng xỏ dép, ôm tập đề với giấy dày cộp tót sang nhà hàng xóm.

   – Mẹ ơi em qua chú Kim nhaaaa

   – Về muộn mẹ khoá cổng ráng chịu đó!

  
   Em bé hớn ha hớn hở bấm chuông. Woaa bé tính giờ cấm có sai mà, chú Kim đúng là vừa mới tắm xong, khăn vẫn còn đang vắt trên tay kìa.

   – Em bấm giờ đó hả?

   – Dạ cứ đến giờ là cơ thể em auto chạy sang nhà chú á!

   Jungkook tự đổi dép lê, lon ton phi vào tự nhiên như nhà mình.

   – Xin phép mẹ chưa?

   – Em xin rùi. Có mỗi câu hôm nào chú cũng hỏi thế?

    Ờ. Chứ lỡ có vấn đề gì với con trai bảo bối thì tôi sống không yên ổn với mẹ em được đâu.


   – Trong tủ lạnh có dưa hấu đấy.

   – Vâng ạ hihiii

   Sau đó chú Kim mở laptop làm việc, Jungkookie cũng bày đề tiếng Anh ra vừa ăn vừa làm, sẵn tiện có chỗ nào khó thì hỏi chú luôn.

  
   – Chú ơi cứu emm

   – Huh?

   Chú giảng dễ hiểu cực, giọng chú lại còn trầm trầm ấm ấm nữa. Mắc cái chú Kim đẹp trai quá trời, nghe giọng chú là cứ phải ngắm cái góc nghiêng chết người của chú, bé không làm sao tập trung được, mấy lần chú phải giảng đi giảng lại cho bé cơ.

   – Ngẩn ra làm gì?

   – À… s..sao ạ?

   Taehyung thở hắt ra, cầm bút nói lại từ đầu.

   – Đây nhé, đằng trước đã dùng “waiting” rồi, V-ing đúng không, thì những động từ đằng sau cũng phải chia -ing hết. Mà ở đây lại là “go” nguyên thể, thì chỗ này sai, sửa lại là “going”. Hiểu chưa?

   – Còn ở đây, ” Ten years is a decade”, tại sao lại là “is” mà không phải “are”?

   – Vì “ten years” là cụm danh từ định lượng ạ.

   – Đúng rồi. Thưởng cho miếng dưa hấu. ( =))))) )

   ” Hứ, thưởng thơm một cái thì còn nghe được”

   Nghĩ zị thui, bé ngại lắm ó ~

   – Em có xét điểm tiếng anh đâu, học lấy tốt nghiệp thôi._ Taehyung khuyên bé như thế.

   – Hông. Em tính rồi. Để thi được thủ khoa thì hơi khó chút xíu, cho nên bằng mọi giá em phải được tổng điểm tốt nghiệp cao nhất.

   Taehyung cạn lời.

   – Sao không đi du học?_ Với điều kiện nhà Jungkook thì cho mấy đời đi du học cũng được nói gì đến một mình bé.

   – Em không thích ý. Em không muốn xa nhà. Với cả mẹ Won cũng không muốn em đi đâu. À với chú biết gì hônggg?_ Jungkook nhớ ra cái gì, hai mắt sáng rỡ nắm lấy tay Taehyung lôi kéo._ Mẹ Won bảo em thi đại học xong mẹ sẽ đẻ em gái cho em chơi cùng đó!!

   Thôi, Taehyung không muốn phân tích sâu thêm nhà họ Jeon này nữa.

.
.

– Chú ơi em bảo nè…

– Khoan đã. Tôi hỏi. Sao em gọi tôi là chú, mà xưng em vậy?_ Taehyung thắc mắc cái này từ lần thứ hai gặp Jungkook, lâu lắm rồi á.

– Thì sao ạ?

– Tôi hỏi tại sao mà?

– Chú muốn em xưng cháu với chú à?_ Jungkook bịt miệng chớp mắt thể hiện mình rất shock.

Taehyung cầm bút gõ cho một cái vào đầu. Không biết trong cái đầu nhỏ ấy còn bao nhiêu thứ khó hiểu nữa đây?

– À đấy tí thì quên mất. Chú chú, em hỏi chú này nha, trước đây ý, chú đã từng có người yêu chưa?

– Rồi.

Jungkook xụ mặt.


– Mấy người thế ạ?

Taehyung híp mắt ngửa đầu suy nghĩ làm Jungkook phát bực, chọc tan nát miếng xoài.

– Nhiều quá chú đếm không nổi hả?

– Cũng không nhiều lắm, bảy tám người gì đó…

– Chú Kim!!!

– Trêu em thôi._ Taehyung lại xoa xoa cái đầu dừa của nhóc con._ Có một người. Nhưng lâu lắm rồi, từ hồi mới lên đại học.

Jungkook thở phào. Làm bé tí nữa thì tức điên muốn uýnh chú luôn!

– Thế chú thích người như thế nào ạ? Chú có hình mẫu lý tưởng không?

– Tạm thời chưa nghĩ đến.

Jungkook nghe thế thì sốt ruột, ngồi hẳn dậy lo lắng thay Taehyung.

– Sao lại thế ạ? Chú nghĩ đi chứ, chú định ngâm đến bao giờ nữa?

– Muộn rồi, em về đi.

Chú Kim xấu tính lại đuổi người ta rồi ~

.
.
.


   Còn 10 ngày nữa thôi là đến kì thi quan trọng nhất cuộc đời, vậy là bé đã học với chú Kim được hai tháng rồi nha. Mấy môn kia bé không sợ, bé học giỏi lắm, sợ mỗi tiếng anh thôi. Nhưng mà bé cũng học tốt lên nhiều lắm rồi đó, chú Kim còn khen bé mà. Cái gì bé đã quyết tâm rồi thì bé sẽ làm đến cùng.

  
   – À chú ơi, em bảo nè…

   – Ừ?

   – Nếu mà điểm tiếng Anh của em được trên 5 ý, thì chú hoàn thành một điều ước giúp em được không?

   Hôm nay Taehyung cũng bận việc nên để Jungkook ngồi làm đề bên cạnh. Taehyung nghe cậu nói thì cũng ngừng tay lại nghỉ ngơi một lúc.

   – Nói xem nào.

   – Hônggg đợi có điểm em mới nói cơ.


   – Để xem đã.

   – Chú ~~~~ chú đồng ý đi mà, một việc nhỏ tí xíuuuu thui á ~

   – Rồi rồi. Làm xong chưa?

   – Em xong rồi nè ~

   – Xong rồi thì về đi.

    -.-

   – Em biết có quán thịt cừu xiên nướng mới mở ngon lắm thi xong em mời chú đi ăn nhaaa bye bye thầy Kim ~

   Taehyung phất phất tay nhìn theo. Bóng Jungkook khuất hẳn sau cánh cửa, anh cười khẽ. Không hiểu sao cậu bé có thể vui tươi hớn hở nói liến thoắng cả ngày như vậy.

_____________


   Vừa bước vào đã thấy mẹ Won ngồi nghiêm khoanh tay trên ghế.

   – Muộn một phút đấy nhé em Kookie.

   – Gớm 1 phút…_ Jungkook bĩu môi.

   – Thôi đi ngủ sớm đi. Đừng có đú đởn thức đêm thức hôm mẹ đánh cho thì lúc đấy lại khóc nhè nha.

   – Em biết rồiiii chúc mẹ ngủ ngon moah moahh ~

   Mẹ Won thấy cưng quá thơm chụt trán bé một cái, tét cái mông một cái rồi mới ngúng nguẩy bỏ về phòng.

   Mắc mệt mẹ Won quá ~

   Jungkook cũng về phòng nằm vật ra giường, nghĩ đến lời hứa của chú Kim. Hihi bé có kế hoạch cả đó. Bé sẽ đòi chú đưa đi chơi, rồi bé sẽ tỏ tình với chú!


________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.