Chú Và Em Bé - ???????

Chương 27: 24. Anh Nghiện Bé Đến Không Thoát Ra Được


Bạn đang đọc Chú Và Em Bé – 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 – Chương 27: 24. Anh Nghiện Bé Đến Không Thoát Ra Được

Bẵng qua hai tuần, chú Kim đợi chờ mãi vẫn chưa thấy Jungkookie ư hử gì chuyện đính hôn. Dựa vào cái nết của bé thì phải la hét lê lết ăn vạ bám dính anh suốt từ hôm đấy rồi chứ nhỉ? Hay là bé không biết?

Taehyung mới đi làm về, mở cửa ra liền được một luồng không khí ấm áp phủ lên người. Jungkookie lại chạy sang đây chơi một mình rồi. Taehyung cong miệng cười, cởi áo khoác lên lầu tìm kiếm bé con nhà mình.

Cửa phòng sách còn không có đóng hẳn, Taehyung nhẹ nhàng đẩy ra liền nhìn thấy bé con đáng yêu đang ngồi bệt trên thảm mải mê lắp lego. Anh đứng khoanh tay dựa vào cửa chăm chú dõi theo từng cử chỉ của bé. Bé con có thói quen trỏ trỏ ngón tay lên đầu lúc tập trung suy nghĩ gì đó, thi thoảng còn lắc lắc một cái.

Bé tập trung đến nỗi còn không có phát hiện Taehyung về. Anh gõ gõ lên cửa.

– Má ơi gì zạ? Aa Taehyung về ~

Bé con giật mình quay người lại, rồi nhanh chóng vui mừng bật dậy nhảy hai ba bước câu lên người anh. Taehyung nhanh tay đón lấy bé con nghịch ngợm, vỗ mông bé một cái, giọng điệu đầy cưng chiều mà trách mắng:

– Nhảy vậy rồi anh không đỡ kịp bé thì sao hả?

– Nhưng mà đã có lúc nào anh để bé ngã đâu, nhờ ~

– Ghét.

– Ỏoo người iu ai đẹp trai quá nè ~ anh iu đi làm có mệt hong bé thơm anh một cái nhớ ~

– Một cái thì thơm làm gì?

– Chỉ một cái thôi anh đòi hỏi thậc đấy…um…

Hành động luôn không nói nhiều, Taehyung ngậm lấy cái miệng nhỏ của bé con đáng ghét. Kỳ cà kỳ kèo mắc mệt, hôn cho ná thở giờ chứ lại.

– Taehyung bắt nạt em…

– Bé nói nhiều quá, anh làm thay bé còn gì.

Hôn chóc một cái lên môi xinh hờn dỗi, Taehyung thả bé xuống cho bé chơi tiếp, mình thì xuống nhà nấu cơm nhưng Jungkookie không chịu, nhất quyết bám víu.

– Hongggg bé xuống cùng cơ, Taehyungie ôm bé xuống ik ~

– Xuống phụ bếp hả?

– Bé xuống giám sát, xem chú có cho cái gia vị đặc biệt gì vào khum, mà bé nghiện cơm chú nấu quá trời ăn ở đâu cũng khum ngon bằng á!

– Thế bé nói xem anh có phải giám sát bé 24/24 không, xem bé có năng lực đặc biệt gì mà anh nghiện bé đến không thoát ra được?


Chời đấc ơi các chị ơi cíu bé!!!! Chú Kim cứ thế thôi, cứ vừa thính bé vừa trưng cái khuôn mặt đẹp trai số 1 ra, các chị bảo bé íu đúi như zị làm sao bé chịu nổi???

– Nooo chú đừng như thế mà…

Bé con lại xấu hổ rồi! Bé đỏ hồng mặt dụi đầu vào cổ anh không chịu ngẩng lên. Cưng quá muốn chọc bé khóc quá.

Taehyung kìm nén suy nghĩ xấu xa lại. Giờ mà trêu chọc linh tinh thì đến đêm mới có cơm ăn mất.

– Bé ngồi ngoan ở đây, anh nấu cơm.

– Dạaaa

Bé con ngồi trên ghế, cầm điện thoại chú Kim nghịch một lúc. Chú để ảnh màn hình là ảnh bé nè. Nhưng mà bé chụp biết bao nhiêu ảnh đẹp chú không để, dứt khoát phải để cái ảnh chú chụp sát mặt bé. Lúc đó bé đang dỗi chú á, bé phụng phịu mặt xị ra, hai má thịt phúng phính béo lắm huhu. Nói thế nào chú cũng không chịu đổi, bé tức á!

– Hôm nay bé không uống sữa à? Vẫn còn nguyên này.

– Bé mải ngồi lắp nên quên mất tiu lun.

– Đói không? Bé đợi xíu nhé cơm sắp được rồi.

– Bé hong đói đâu

– Cho bé thử cái này. Ăn xem vừa chưa.

– Aaaa

Cơm nước xong xuôi, Taehyung đuổi bé ra ngoài phòng khách để anh rửa bát. Trời lạnh nên nhiệm vụ vứt rác anh cũng không cho bé làm nữa, tự mình dọn dẹp xong xuôi rồi ngồi xem TV cùng bé.


– Có phải dạo này bé bỏ lỡ chuyện gì không?

– Khum có đâu ạ

Không thì bảo là không chứ khum khum là cái quần què gì -.- Bé ở trường toàn học được mấy cái từ ngữ kì cục gì đâu.

– Bố mẹ không nói gì với bé à?

– Hổng có. Sao thế ạ?


Taehyung lấy làm lạ. Lẽ ra cô chú phải nói với Jungkookie từ hôm đấy rồi chứ nhỉ? Hay là chú vẫn cay mình nên chưa muốn cho Jungkookie biết?

Nếu mà đúng là chú vẫn cay mình thật thì cũng hơi căng…

Không rõ vì sao chú chưa nói gì với Kookie, nhưng Taehyung quyết định kệ chú vậy, trước cứ báo với Kookie đã, nhỡ có bị chú quýnh cho thì cũng đành chịu thôi.

– Bé ơi

– Dạaa

– Hôm chú gọi anh sang nói chuyện ấy, bé nhớ không?

– Vâng bé nhớ mà. Sao ạ?

– Ừ, hôm đó anh biếu chú ít quà, xin phép cô chú cho anh với bé đính hôn đó. Ý bé thế nào?

Jungkookie nghe đến ngơ ngẩn. Chú Kim mới nói gì á?

Đính hôn á? Bé và chú á?

?

Ô.

Tuyệt vời luôn.

Chúc vui vẻ, hạnh phúc, bình an.

– Bé thích lắm ạ.

Ngơ ngác nhìn chú Kim một hồi, thấy chú cứ tủm tỉm cười, chốc chốc lại cầm tay bé lên hôn hôn thơm thơm, bé mới bàng hoàng nhận ra là bé vừa buột miệng nghĩ gì nói đấy rồi!

Mẹ Won ơi em xin lỗi mất giá quá mẹ ơi huhuhu!!!

Jungkookie đập đầu vào gối, mặt mũi rồi đến cả tai cả cổ cũng đỏ hồng lên vì xấu hổ. Taehyung nhìn thấy không nhịn được, mân mê tai bé con, vừa cười vừa trêu chọc.

– Bé nói gì ấy nhở? Giờ có tuổi rồi nghe chả rõ ý.


– Bé ơi?

– Bé à? Bé nói to rõ ràng lại đi anh chưa nghe thấy đâu.

Rồi Taehyung thấy bé con ngồi thẳng dậy, vừa khẩn trương vừa xấu hổ đến nỗi hai tay liên tục xoắn vào nhau làm nó cũng dần dần đỏ lên.

– Bé bảo là bé thích lắm… Bé cũng đồng ý đính hôn ấy. Taehyung nghe rõ chưa? Bé thích chú lắm, chú đừng đổi ý nha? Được không Taehyungie?

Tại sao lại không được? Anh thích bé đến nỗi chỉ muốn cưới bé về luôn thôi, lấy đâu ra chuyện đổi ý với chả không? Anh giận bé cứ lo lắng không đâu, mà chính mình nghe vào lại thấy ngọt đến tận tâm can.

– Làm sao có chuyện anh đổi ý được? Giờ bé còn nhỏ nên anh mới phải tính chuyện đính hôn thôi…_ Chứ bé mà đủ tuổi rồi thì ngày mai đám cưới luôn còn được.

– Nhưng sao bố mẹ không nói gì với bé nhỉ?

– Chú bảo đợi qua tết âm rồi tính. Anh cũng báo với bố mẹ anh rồi, đến lúc đó hai nhà gặp nhau bàn chuyện trước rồi chọn ngày.

Qua tết âm, vậy là còn gần tháng nữa à? Chết, thế bé muốn gả cho chú luôn ngày mai thì có mê trai quá khum các chị nhỉ?

– Bố mẹ Taehyungie có hiền không? Em hơi sợ…

– Có gì mà phải sợ. Nhà anh hiền lắm, ai cũng thích bé như anh nè.

– Thật không?

– Hay là cuối năm bé qua nhà anh ăn cơm tất niên? Để anh báo bố mẹ.

– Từ từ đã Taehyungie huhu… Em chưa chuẩn bị tinh thần đâu…

– Bé đáng yêu vậy ai cũng thích bé mà.

– Aizzz… Thui bye chú, bé về đã, về hỏi tội bố Bin.

– Thơm một cái.

– Moahhhh

Bé con đội mũ áo lên, tạm biệt anh người yêu chạy về nhà. Mở cửa ra cái, khí thế bừng bừng hô to:

– EM CHÀO BỐ!

– Ừ ừ em Kookie về đó hả?_ Bố Bin giật mình tí thì đánh rơi chén trà. Ai lại vừa làm gì có lỗi với con trai mình thế?

– Vầng. Bố này, em nghe nói bữa trước bố với chú Kim bàn chuyện đính hôn của em bố nhỉ?

– Ừ đúng rồi. HẢ???


– Bố!!! Thế mà từ hôm đấy đến giờ, là bao nhiêu lâu rồi? Mà bố không nói gì với em?

– Không phải bố không nói!_ Bố Bin luốn cuống đặt chén trà xuống._ Bố nhiều việc, bận quá bố quên mất. Thật đấy! Mẹ em bố cũng quên chưa bàn bạc mà!

– Á à, đến mẹ Won bố cũng giấu à? Bố đợi đấy, em gọi điện cho mẹ!

– Ối em Kookie ơi em đừng thế!!_ Bố Bin vội chạy lại giật cái điện thoại của em xuống giấu ra đằng sau.

– Bố trả em! Em phải mách mẹ! Để xem mẹ biết chuyện mẹ có xử đẹp bố không!!!

– Thôi mà bố xin lỗi em! Bố mắc nợ em cái gì cũng được chứ em đừng mách mẹ, nha em Kookie nha?

Em Kookie mãi không cướp lại được điện thoại, tức giận đến thở hổn hển. Rồi như nghĩ ra điều gì, em bé đảo mắt tính toán, cười khúc khích:

– Bố nói thật hông?

– Ừ… Thật…

– Vậy bố không được làm khó Taehyungie của em nữa. Không được khó chịu, cau có với người iu em!

– Em một vừa hai phải thôi nha em Kookie. Bố chiều em quá nên em được nước lấn tới hả?

– Bố đồng ý đi, em không những không mách mẹ, khi nào bố mẹ nói chuyện em nói đỡ thay bố nữa.

-…

– Đảm bảo mẹ không giận bố quá một ngày lun nh…

– Thành giao. Điện thoại của em. Em đi lên tắm sớm rùi ngủ sớm cho đỡ lạnh nha. Con trai nhà ai mà ngoan quá vậy nè.

– Dạa

Em bé vui tươi phấn khởi tót về phòng. Bố Bin ơi là bố Bin, bố đáng iu quá thuii ~

Còn bố Bin đáng iu của em Kookie thì sau khi em về phòng, bố pha ấm trà mới, điềm tĩnh rót trà, uống hết một chén, hít một hơi thật sâu, vận nội công…


– KIM! TAE! HYUNG!!!!


____________

Idol gen Z Jeon Jeikei ~

Tưởng tượng màn hình điện thoại của chú Kim

có cưng quá khum zạ kookoo ơiii


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.