Chủ Thần Quật Khởi

Chương 11: Tông Đồ Của Chủ Thần


Đọc truyện Chủ Thần Quật Khởi – Chương 11: Tông Đồ Của Chủ Thần

Trên tầng mây thứ chín, cảnh tượng sơ khai như thời kỳ hồng hoang.

Chủ Thần Điện đứng đó, hùng vỹ mà tĩnh lặng như vắt ngang bốn phương trời, bao quát cả vũ trụ, kéo dài vô tận từ quá khứ đến hiện tại, từ hiện tại đến tương lai.

– Nhiệm vụ hoàn thành! Bắt đầu kết toán!

Luồng khí xung quanh Ngô Minh tuôn trào lưu động, quang ảnh tái hiện lại cảnh tượng xuyên việt đến Đại Hạ bị người Hồ xâm lược cùng sự nỗ lực ở thôn Đại Thanh.

Chốc lát sau, một hàng chữ viết của Chủ Thần Điện hiện ra, giống như vân triện, lại giống như kim văn, mang theo hơi thở thần bí nhưng lại khiến con người ta vừa xem liền hiểu:

– Nhiệm vụ tuyến đầu: Sống sót! Hoàn thành! Đạt được một trăm tiểu công!

– Giết được năm tên kỵ binh người Hồ, đạt được hai trăm năm mươi tiểu công!

– Giết được một dũng sĩ Đồ Lỗ, đạt được một trăm tiểu công!

– Giết được Saman, đạt được ba trăm tiểu công!

– Tổng thành tích đạt được: bảy trăm năm mươi tiểu công!

– Nhiệm vụ của người mới hoàn thành, chúc mừng canh thân số sáu mươi chín đã vượt qua nhiệm vụ của người mới, trở thành Luân Hồi Giả chính thức!

– Kiểm tra cho thấy ba hồn bảy phách của Luân Hồi Giả canh thân số sáu mươi chín bị tổn hại, có muốn bắt đầu trị liệu hay không? Lần trị liệu này sẽ tiêu tốn một ngàn tiểu công!

– Một ngàn? Ba hồn bảy phách?

Ngô Minh sởn da gà: “Linh hồn của ta bị thương ấy hả, sao ta lại không biết Saman kia còn có năng lực tổn thương linh hồn người khác chứ…”

Sắc mặt Ngô Minh đột nhiên cứng lại, ra là thế, Chủ Thần Điện nói đến có lẽ không phải Saman mà là linh hồn vốn xuyên việt mà đến của hắn!

– Nhưng mà… một ngàn tiểu công? Có bán ta đi cũng không đủ à nha! Nhiệm vụ của người mới không phải là dễ gian lận nhất hả? Sao đến phí trị liệu cũng không trả nổi là thế nào?

Ngô Minh nhìn tình cảnh nghèo kiết xác của mình mà lệ rơi đầy mặt, đột nhiên hỏi: – Tiểu công có tác dụng gì?

Xoẹt!

Trong tích tắc, màn sáng khổng lồ rơi ầm xuống, vô số chữ lớn sáng rực rào rào xuất hiện như thác đổ, chói lóa cả mắt.

Bí kíp luyện công, dòng máu, vũ khí phép thuật, tạp loại…

Danh mục mỗi loại hiện lên, đầy đủ rực rỡ y như trong siêu thị, chả thiếu thứ gì.


Ngô Minh trước hết nhìn vào cột bí kíp luyện công, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn có cảm giác bị vàng 24k làm chói lóa cả hai mắt.

– “Hỗn Độn công”: Hỗn độn sơ khai, vạn vật làm sao xuất hiện? Người luyện công pháp này, trở về với căn nguyên, đúc ra hỗn độn kim thân, tồn tại vĩnh hằng! Yêu cầu trao đổi: một triệu thiên công!

– “Khai Thiên Tịch Địa công”: Khi luyện thành có thể biến đổi đất, nước, lửa, gió, mở ra trời đất, tạo nên thế giới! Yêu cầu trao đổi: chín trăm chín mươi chín ngàn thiên công!

– “Thái Cực Thượng Thanh Huyền công”: bí kíp chí tôn của Đạo gia, do tổ tôn đích thân truyền lại, cao nhất có thể đạt đến cảnh giới của Thái Thượng Vô Cực Thánh Nhân! Yêu cầu trao đổi: chín trăm chín mươi ngàn thiên công!

– “Phật Đà kim thân”: tuyệt đỉnh thần công chốn Phật môn, đúc thành thân thể vạn Phật, trở thành Phật tổ trong tương lai! Yêu cầu trao đổi: chín trăm chín mươi ngàn thiên công!

– “Tinh Thần Hàng Thế quyết”: tập hợp lực lượng của các vì sao trên Thiên cung, ngưng tụ mệnh cách Tử Vi Chân Long, nghịch thiên đổi mệnh! Yêu cầu trao đổi: tám trăm năm mươi ngàn thiên công!

– Cái nào trông cũng có vẻ lợi hại…

Ngô Minh lại tiện tay mở ra các loại dòng máu:

– Dòng máu thuần khiết của mười hai vị tổ Vu! Yêu cầu trao đổi: năm trăm ngàn thiên công!

– Dòng máu Thần Long! Yêu cầu trao đổi: hai trăm năm mươi ngàn thiên công!

– Dòng máu Chu Tước! Yêu cầu trao đổi: hai trăm năm mươi ngàn thiên công!

– Dòng máu Toàn Quy! Đầu chim đuôi ba ba, khắc chế khiên gỗ… một trăm ngàn thiên công!

– Dòng máu Chu Yếm! Đây là hung thú, lông trắng giống khỉ và vượn, móng vuốt màu đỏ, xuất hiện thì thiên hạ đại loạn! Yêu cầu trao đổi: một trăm ngàn thiên công!

– Dòng máu Tà Lang! Thú tượng trưng cho điềm xấu, thân mình như con cáo khổng lồ, đuôi trắng đỏ, đi tới đâu nơi đó chiến tranh thiên tai không dứt! Yêu cầu trao đổi: chín mươi ngàn thiên công!

Còn có các loại pháp khí:

– Hỗn Độn châu, một triệu thiên công! Bàn Cổ tạc, một triệu thiên công, Hiên Viên kiếm, một triệu thiên công! Sao ngươi không đi cướp đi?

Ngô Minh phiền muộn, mở sang một trang khác, nhìn thấy “Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận” cũng có giá một triệu thiên công y hệt như thế bèn hoàn toàn câm nín: – Thiên công rốt cuộc là thứ gì?

– Điểm thành tích của Chủ Thần Điện chia thành thiên công, đại công và tiểu công! Tỷ lệ quy đổi là mười lấy một! Vật có ký hiệu thiên công, chỉ có thể lấy thiên công để đổi. Các loại điểm thành tích có thể phân chia, cộng lại, mỗi lần như vậy sẽ bị trừ một khoản phí nhất định!


Ngô Minh xem đến đây, thật sự lệ rơi đầy mặt: “Đến phân chia, cộng lại cũng mất một khoản phí thủ tục, ta sai rồi! Ngươi còn ác hơn cả đi cướp, sao không đi cho vay nặng lãi luôn đi?”

Nói xong hắn bỗng giật mình, tìm đến cột vũ khí phép thuật, lật tung từ dưới lên trên cuối cùng cũng tìm thấy cái trống máu tựa tựa như cái của tên Saman kia.

– Trống phép da người: Vũ khí phép thuật chuyên dụng của Saman giáo, do xương, máu, da người làm thành, có thể tăng thêm uy lực của phép thuật! Cấp bậc của vật phẩm: Vũ khí phép thuật cấp thấp! Yêu cầu trao đổi: năm mươi đại công!

Ngô Minh thử trao đổi, quả nhiên một khung nhắc nhở hiện ra: “Không đủ đại công, có muốn chuyển đổi tiểu công hay không? Lần này cần tiêu tốn năm trăm năm mươi tiểu công!”

– Không!

Ngô Minh mang vẻ mặt đau khổ mà nhấn nút từ chối, sớm biết cái trống rách kia có giá như thế, hắn cho dù phải mạo hiểm cũng phải thử một chút.

Mà càng khiến hắn phẫn nộ hơn nữa là sự vô liêm sỉ của Chủ Thần Điện!

– Rõ ràng năm trăm tiểu công là đủ rồi, thế mà ngươi còn đòi thêm một khoản phí thủ tục! Thậm chí đại công chia thành tiểu công cũng thu tiền… Được một tấc lại muốn tiến một thước, còn quá đáng hơn cả quân ăn cướp!

Đáng tiếc cho dù Ngô Minh có kháng nghị thế nào, Chủ Thần Điện vẫn sừng sững bất động.

Ngô Minh cũng xem như hiểu rõ, đối mặt với quân độc tài không thèm nói lý này, mình nói gì cũng không có tác dụng, đành phải lật đi lật lại cột danh mục bí kíp luyện công, cuối cùng cũng tìm được thứ muốn xem:

– Hả: “Quy tức pháp”! Đây là phương pháp mình chuyên dùng để rèn luyện khí ở phủ tạng lúc còn ở Nội Tráng cảnh mà, tỷ tỷ mất nhiều công sức mới lấy được về tay, có giá một trăm tiểu công! Mà hiện tại mình lên được Chân Khí cảnh, cần phải tu luyện phiên bản cao hơn “Linh Quy Dưỡng Khí Công”! Phải trả đến ba trăm tiểu công… Thôi bỏ đi… Mấy cái bí kíp luyện công sau này đến chỗ tỷ tỷ xem thử xem sao, không nên lãng phí…

Ngô Minh nghiến răng mà đóng cửa sổ trao đổi lại, nhìn bình luận ba hồn bảy phách bị tổn hại mà lắc lắc đầu: “Vẫn nên giải quyết mối họa ngầm này trước đã…”

Hắn không muốn linh hồn của mình bị lưu lại di chứng gì, chỉ là chỗ tiền hai trăm năm mươi còn thiếu thực sự khiến hắn cực kỳ buồn bực.

– Chủ Thần Điện, ở đây có thu lại bí kíp luyện công hay vật phẩm không?

Ngô Minh hỏi thử.

– Có! Nhưng nhất định phải thông qua kiểm định, xác nhận là vật có giá trị!

Thật trùng hợp, trên người Ngô Minh không có thứ gì dư thừa, bí kíp luyện công của bản thân lại đã có trong danh mục của Chủ Thần Điện, nghĩ cũng đừng mong chiếm được lợi ích.

– Vàng bạc cũng không thu… ai dà, nếu như nhẫn của mình ở đây thì có thể thử rồi…

Ngô Minh đang nhăn mặt chau mày, bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, từ trong ngực lấy ra miếng ngọc bội đã hại hắn tiến vào Chủ Thần điện.


Sau khi hắn vào trong phó bản liền bị lột sạch, trên người chỉ còn lại miếng ngọc bội này, có thể thấy là vật không bình thường.

– Ngọc bội. Vật kỳ lạ chưa được biết đến, cần giám định.

Lúc này, bề mặt ngọc bội càng trở nên lóng lánh, ngôi sao vàng bên trong di chuyển ngày càng nhanh.

Ngô Minh tựa như gặp ảo giác, khi hắn lấy miếng ngọc bội ra, khung cảnh hồng hoang hỗn độn như chấn động.

– Giám định!

Ngô Minh nơm nớp lo sợ nói: “Giám định có thu tiền không thế? Hy vọng phí không cao quá, khiến ta tán gia bại sản…”

Được cái lần này Chủ Thần Điện không những không thu phí, ngược lại còn sốt ruột hơn cả Ngô Minh, trực tiếp ra tay.

Ầm!

Một trụ sáng từ Chủ Thần Điện trên chín tầng mây mạnh mẽ đáp xuống, thanh thế cuồn cuộn bao phủ lấy miếng ngọc bội.

– Làm gì vậy?

Ngô Minh liên tục lùi lại phía sau, nhìn Chủ Thần Điện mà mặt hơi biến sắc: “Lẽ nào…”

Miếng ngọc bội bề mặt sáng loáng lưu chuyển trong trụ sáng, đột nhiên biến thành vô số hình chiếu, thậm chí tạo ra trong Ngô Minh một ảo giác to lớn vô hạn như bao trùm cảm thế giới.

Một lúc lâu sau trụ sáng mới biến mất, ngọc bội chậm rãi rơi xuống, Ngô Minh gấp rút xem kết quả:

– Nghi ngờ là kỳ vật của thế giới nguyên bản, bộ phận thất lạc của Chủ Thần Điện! Có muốn đóng góp cho Chủ Thần Điện hay không?

– Ố? Khen thưởng thì sao? Cho ta bao nhiêu điểm thưởng đây?

Ngô Minh kinh ngạc hỏi.

– Không đủ quyền hạn, không thể trả lời!

– Không thì tùy tiện đổi một công pháp, dòng máu tương đương cho ta cũng được, ta cũng không tham lắm đâu, mười hạng đầu trên bảng thiên công là được…

– Không đủ quyền hạn, không thể trả lời!

Ngô Minh lại hỏi thêm vài câu nữa, ý cười hiện lên trên mặt: “Thế mà là một phần thất lạc của Chủ Thần Điện? Hơn nữa… cũng không ép buộc hay cướp đoạt, thậm chí mê hoặc lừa gạt mình giao ra cũng không làm được… Quả nhiên Chủ Thần Điện lúc này chỉ là một vật chết tư duy cứng ngắc, nói cách khác… chỉ là một chương trình bị động bị hạn chế?”

– Ta lựa chọn đóng góp!

Ngô Minh khẽ cắn răng, đưa ra quyết định.

Thôi thì, cả ngàn con chim trong rừng cũng không bằng một con chim trong tay.

Với cảnh giới hiện nay của hắn, căn bản không thể nào nghiên cứu vật này, mà cảnh ngộ trong phó bản trước cho thấy, vật này trong phó bản của Luân Hồi Giả chả có tác dụng gì.


Hơn nữa cho dù là ở thế giới bên ngoài, với thân phận, địa vị của hắn, muốn từ từ leo đến lúc có thể đột phá ngụy trang, nghiên cứu thế giới nguyên bản chỉ sợ không biết đã phải trải qua bao nhiêu phó bản luân hồi rồi, thi cốt cũng đã lạnh.

Thậm chí còn phải vô cùng cẩn thận, không được để lộ một chút tin tức nào.

Đạo lí dân thường vô can, giữ ngọc là tội, Ngô Minh lại càng hiểu rõ.

– Dù sao cũng không phải đồ của mình, đánh cược sai cũng chả đau lòng!

Ngô Minh cắn răng, lập tức lựa chọn đồng ý.

Ầm!

Trong tích tắc, trời đất đảo lộn, ngọc bội đột nhiên biến thành một tia sáng, đi vào trong Chủ Thần Điện phía trên khung cảnh hồng hoang.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Dòng khí Thái Sơ lưu chuyển, toàn bộ thế giới phát sinh biến hóa cực lớn.

Chủ Thần Điện nổ vang, càng trở nên to lớn hùng vỹ, quang mang vạn trượng, một tia sáng bỗng nhiên chiếu xuống, đi vào trong thân thể Ngô Minh.

– Đinh! Luân Hồi Giả canh dần sáu mươi chín có đóng góp kiệt xuất cho Chủ Thần Điện! Quyền hạn cơ bản tăng lên rất nhiều! Thu được danh hiệu dành riêng cho mình- Tông đồ của Chủ Thần.

– Tông đồ của Chủ Thần? Có tác dụng gì thế?

Trên mặt Ngô Minh đầy dấu chấm hỏi.

– Tông đồ của Chủ Thần là người có đóng góp lớn lao cho Chủ Thần Điện, Chủ Thần mong muốn cùng với các tông đồ, ngày càng lớn mạnh!

– Luân Hồi Giả mang danh tông đồ của Chủ Thần sẽ có những đặc quyền sau đây:

– Thứ nhất, biết được thông tin về nhiệm vụ luân hồi trước ba ngày!

– Thứ hai, mỗi khi nhiệm vụ kết thúc, được miễn phí trị liệu hạn mức năm ngàn tiểu công!

– Thứ ba, có được tầm nhìn thực, miễn phí thủ tục khi quy đổi điểm thành tích!

– Thứ tư, cứ cách ba nhiệm vụ luân hồi, được quyền miễn phạt nếu nhiệm vụ tuyến đầu thất bại!

– Ta… Ta… Ta…

Ngô Minh hoàn toàn kinh sợ rồi.

– Cái này… Cái này quả thật…

Trong lòng đã mơ hồ hiểu rõ, cho dù Chủ Thần Điện có đem tuyệt thế công pháp hay dòng máu cao cấp nhất đưa cho hắn, mối quan hệ giữa hai bên vẫn là ngươi nuôi sống ta, ta phụ thuộc vào ngươi, nhưng mà hiện tại quả thật là tiết tấu muốn xoay người làm chủ, tự mình quyết định một phen mà!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.