Chu Sa

Chương 19: Âm mưu


Đọc truyện Chu Sa – Chương 19: Âm mưu

Biên tập: Mama Tổng Quản

“Đêm qua, tổng giám đốc Giang Thừa của công ty Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn xảy ra tai nạn giao thông, phải đưa vào bệnh viện cấp cứu, đi cùng trên xe còn có bạn gái cũng bị xây xát ở nhiều nơi, may mắn không nguy hiểm đến tính mạng. Theo nguồn tin cho biết, lúc ấy tốc độ xe của Giang Thừa vượt mức 150km/h, va chạm với xe tải đi ngược chiều, nhưng do chuyển hướng kịp thời nên không gây ra hậu quả nặng nề, tuy nhiên theo hình ảnh tại hiện trường cho thấy, bên trái chiếc xe do Giang Thừa đều khiển khi đó đã xuất hiện dấu vết hư tổn nghiêm trọng.”

“Tập trung chút xíu…” Giang Thâm cắn nhẹ lên môi dưới của Chu Sa.

Chu Sa cũng cắn lại Giang thâm: “Tai nạn giao thông của Giang Thừa…”

Giang Thâm đành buông Chu Sa ra: “Anh nghe rồi.” Song, thật đáng tiếc.

Giang Thâm tưởng tượng một chút nếu đây là tin tức Giang Thừa bị thương nghiêm trọng.

Chuyển đến tin tiếp theo: “Công ty đầu tư tài chính Hồng Tượng công bố đạt được thoả thuận tài trợ với Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn, được biết, Đầu tư tài chính Hồng Tượng sẽ góp vào một trăm triệu nhân dân tệ, trong số cổ phần của Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn… chiếm lĩnh…”

Đã gấp đến vậy rồi à, nằm trên giường bệnh cũng phải liên hệ Hồng Tượng cơ đấy?

Quả nhiên là một liều thuốc mạnh.

Giang Thâm hôn Chu Sa một lần nữa.

Cảm xúc của Giang Thâm vẫn không hề dao động, nhiệt độ trên môi hắn không chút biến đổi, lưỡi của hắn cũng không dừng lại một chút nào.

Cùng một lúc, Chu Sa nghe được hai tin tức.

Giang Thừa không phải người thích đua xe, hắn đã nghĩ cái gì mà phóng với tốc độ nhanh đến thế? Lại vì cái gì mà gấp gáp từ bỏ Minh Sâm rồi lựa chọn Hồng Tượng nhưu vậy? Trong chuyện này có mối quan hệ gì?

Cô hút lấy lưỡi Giang Thâm, có lẽ cô đã đóng vai trò rất lớn trong chuyện này.

Đêm hôm qua, Giang Thừa phát hiện mình và Giang Thâm ở bên nhau.

Điều này chắc chắn đã tạo thành ảnh hưởng lớn đối với Giang Thừa nhiều hơn những gì cô nghĩ, cho nên trong cuộc giao dịch này, Giang Thừa đã bị tác động.


Chu Sa cảm thấy có một gánh nặng vô hình.

Nếu như nói việc Giang Thâm dùng chiêu hoành đao đoạt ái với Bùi Oanh là sự thật, vậy thì đêm qua hắn lại diễn cảnh này cho Giang Thừa xem một lần nữa sao?

Sau đó ở đoạn đường kia, Giang Thừa muốn phát tiết cơn thịnh nộ đã dồn nén nhiều năm ra ngoài, rất có thể sẽ lựa chọn đua xe—- nên cũng rất có thể sẽ xảy ra chuyện.

Trong lòng Chu Sa trào lên một chút khó chịu, cô biết Giang Thâm có âm mưu, nhưng cái kiểu công khai xem cô như quân cờ khiến Chu Sa vui không nổi.

Chu Sa cắn đầu lưỡi Giang Thâm thêm chút nữa, Giang Thâm bị đau lại càng hôn sâu hơn.

Chỉ là có một vấn đề, một khi Giang Thừa tức giận thì tất nhiên sẽ bỏ Minh Sâm mà chọn Hồng Tượng. Giang Thâm cần gì phải làm như vậy? Hơn nữa, sao Giang Thâm lại có thể bình tĩnh như thế? Rõ ràng hắn rất muốn lấy được cổ phần của Thừa Diễn, nhưng làm như vậy chính là đẩy Giang Thừa về phe đối thủ, hắn lại muốn làm gì đây? Hoặc nói đúng hơn, hắn còn muốn lợi dụng cô làm cái gì đây?

Chu Sa nghĩ, cô muốn yên tĩnh mà xem xét một chút.

Cuối cùng, nụ hôn chào buổi sáng triền miên dây dưa cũng kết thúc, trong lòng hai người đều có tâm tư riêng, nhưng khi tách ra lại không hề có biểu hiện khác thường.

Chu Sa nhìn thoáng qua màn hình máy tính của Giang Thâm, dừng lại ở cửa sổ giao diện tin tức Hồng Tượng đầu tư, nhìn xuống phía dưới cùng, lại là phần profile của tổng giám đốc Hồng Tượng, kèm theo một tấm ảnh.

Ảnh chụp theo kiểu thường thấy, chụp nửa người với âu phục, mặt cậu ta vô cảm, lại khiến người ta ngẩn ngơ, đây không nên là hình ảnh của mục tin tức kinh tế tài chính.

Cậu ta nên xuất hiện ở cuộc bình chọn hot boy*, tuyển chọn thần tượng mới, xu hướng trong trò yêu đương, hoặc xuất hiện trong giấc mơ màu hồng phấn của các thiếu nữ.

(*): Từ gốc là 校, tiếng Anh là School grass, dịch sát nghĩa là “trường cỏ”. Theo baidu thì đây là chỉ về anh chàng được công nhận là đẹp trai nhất trường, bắt nguồn từ Đài Loan. Chàng trai này cũng là biểu tượng nhan sắc cũng như gu thẩm mỹ của trường đó luôn.

Chu Đường?

Chu Sa nhìn chằm chằm tấm ảnh kia.

Trẻ tuổi, hoàn mỹ.

Chu Sa có một loại cảm giác quen thuộc quái dị.


Cô đè cảm giác hoang đường đó xuống đáy lòng, cô tin chắc đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy Chu Đường.

Chu Sa chỉ vào màn hình: “Đây là tổng giám đốc của Hồng Tượng à? Trẻ thật đó.”

“Đúng vậy, Trường Giang sóng sau xô sóng trước.” Giang Thâm cười khẽ một cái: “Chu Đường còn chưa đầy hai mươi tuổi.”

Giang Thâm mổ lên môi Chu Sa một cái: “Chu Sa thì sao? Hai mươi mốt tuổi nhỉ?”

Chu Sa không trả lời vấn đề tuổi tác: “Sao hắn được quản lý Hồng Tượng?”

“Hồng Tượng? Công ty này so với cả Chu thị mà nói chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi.” Giang Thâm có chút hứng thú kể chuyện: “Chu Đường xuất thân từ Chu gia ở New York, năm xưa Chu gia đặt chân lên Bắc Mĩ, thành lập tập đoàn Chu thị, hẳn là em có nghe qua.”

“Vậy vì sao hắn không ở lại New York?”

“Chủ tịch hiện tại của Chu thị – Chu Khải Nguyên là bố của Chu Đường, nhưng nghe nói sức khoẻ của hắn không tốt lắm, dần dần uỷ quyền lại, Chu Đường và em trai của bố cậu ta, cũng tức là chú Hai của cậu ta – Chu Khải Minh đang trong quá trình tranh giành quyền lực, chắc là Chu Đường không chiếm được thượng phong, nếu không cũng sẽ không vì trốn tránh lưỡi dao của chú Hai cậu ta mà lựa chọn tiếp quản khu vực châu Á. Chu thị xâm nhập vào chiếm giữu thị trường quốc nội cũng rất sớm, nhưng Hồng Tượng là do một tay Chu Đường gầy dựng.”

“Coi như tuổi còn trẻ, nhưng cậu ta không có thế lực của riêng mình sao?”

“Trước đây cậu ta có một đồng minh, chắc là Châu gia, em có nghe qua Châu gia chưa?”

Chu Sa chỉ nghĩ đến một bài thảo luận rất “hot” trên một diễn đàn nào đó hơn mười năm trước.

“Châu gia rất bí ẩn, tình hình tài sản thật sự của bọn họ chưa từng công bố ra, nhưng không một ai nghi ngờ khả năng của Châu gia.”. Giang Thâm tiếp tục nói: “Châu gia là thành viên hàng đầu trong hội đồng quản trị của Chu thị, giữa họ có một lần liên hôn thành công, nghe nói người thừa kế hiện tại của Châu gia sẽ trở thành con rể của Chu Khải Nguyên.”

“Thế đã xảy ra chuyện gì?”

Giang Thâm ngừng lại một chút: “Con gái của Chu Khải Nguyên, chị gái của Chu Đường, đã qua đời.”

Đây là bí mật hào môn mà Chu Sa chưa bao giờ tiếp xúc qua.


“Quan hệ đồng minh với Châu gia có lẽ đã xuất hiện vết rạn nứt, nhưng biết đâu vẫn sẽ ủng hộ Chu Đường, ai mà biết được.” Giang Thâm bổ sung.

“Bởi vì trong mắt của nhà tư bản chỉ có lợi ích, mà không có tình cảm, đúng không?” Chu Sa ôm cổ Giang Thâm, nói ra ý kiến.

Giang Thâm cười: “Có đôi khi, lợi ích cũng là tình cảm, tình cảm cũng là ích lợi.”

“Chị gái của Chu Đường, vì sao lại qua đời?”

“Không biết.”

Chu Sa nhìn vào mắt Giang Thâm, quay lại chủ đề lúc nãy: “Cuối cùng Thừa Diễn vẫn chọn Hồng Tượng.”

“Ừ, có hơi tiếc.” Giọng điệu Giang Thâm rất nhẹ nhàng.

Chu Sa nhìn thấy trong mắt của Giang Thâm không hề dao động.

“Sao nhanh như thế Giang Thừa đã đưa ra quyết định rồi?”

“Bảo bối…” Giang Thâm đè Chu Sa lên bàn, “Nãy giờ em cứ hỏi anh về người đàn ông khác…”

Hắn đang lảng sang chuyện khác?

Chu Sa nhìn Giang Thâm vén váy cô lên, cởi hết đồ bên dưới ra.

Chu Sa cười cười, cô ôm choàng lấy cổ Giang Thâm.

Tránh trả lời cũng là một loại đáp án.

Giang Thâm cởi nút áo trước ngực Chu Sa ra, kéo nội y của Chu Sa xuống dưới, khiến cho bộ ngực trắng nõn nà lộ ra bên ngoài, Giang Thâm nhoài lên ngực Chu Sa, liếm lên đỉnh hồng, hắn dùng cơ thể tách đùi Chu Sa ra, đầu côn th*t cọ xát bên ngoài hoa huy*t của Chu Sa.

Chu Sa bị xoa nắn khiến cả người mềm nhũn.

Mắc mớ gì phải gạt đi dục vọng vủa bản thân chứ?

côn th*t của Giang Thâm chậm rãi len vào, đầu lưỡi quấn quýt với lưỡi của Chu Sa, hạ thân cũng kết hợp chặt chẽ với hạ thân.


Chu Sa rên lên thành từng tiếng nhỏ.

Ngoài cửa, Thôi Nhất Minh yên lặng đứng đấy.

Anh ta biết là không nên, nhưng bản thân anh ta không quay người đi được, tiếng rên tỉ uyển chuyển mất hồn của Chu Sa bên trong cánh cửa dường như khiến anh ta có thể nhìn thấy cảnh tượng hương diễm phóng túng kia.

Bàn tay của anh ta vì nắm chặt quá mà trở nên trắng bệch.

Giang Thừa không có gì đáng ngại, trong giây phút nguy hiểm cuối cùng khi hai xe va chạm, tuy rằng phần lớn đầu xe bị phá huỷ nghiêm trọng, nhưng cũng may chỉ là bị hoảng sợ, không bị thương gì.

Nhưng hắn không từ chối đề nghị ở lại bệnh viện quan sát của bác sĩ, hắn thật sự không muốn về căn nhà trống trải vắng lặng kia, căn dặn trợ lý đi cùng cảnh sát để hỗ trợ khắc phục hậu quả xong, nằm trên giường trong phòng bệnh giúp hắn sắp xếp lại suy nghĩ.

Giang Thâm và Chu Sa không ngừng biến đổi đan xen trong tâm trí hắn.

Giang Thừa phát hiện mình đã có một quyết định vô cùng qua loa đối với Chu Sa.

Phẫn nộ qua đi, ghen ghét và đau thương như cỏ dại sinh sôi, như lửa rừng đang cháy, bao trùm lấy lục phủ ngũ tạng của hắn.

Hắn thật sự thích Chu Sa rồi sao?

Nhắm mắt lại, dường như có thể nhìn thấy Chu Sa hoạt bát, từng cái nhăn mày từng một nụ cười của cô, lần đầu tiên của cô ở trên giường, dù run rẩy nhưng vẫn bình tĩnh chống đỡ, cô vui vẻ khi tốt nghiệp, cô vì hắn rửa tay nấu canh, cơ thể đỏ rực lúc cô đạt cao trào, cô lạnh lùng và quyến rũ, cô kéo dài âm cuối khi gọi tên hắn.

“Giang Thừa…”

Lửa càng cháy càng lớn, thiêu đốt tim phổi, thiêu đốt đại não.

Là lỗi của hắn.

Hắn buông tay quá dễ dàng.

Nếu chẳng thể kháng cự, thì vì sao không thử tiếp nhận chứ?

Còn cơ hội, Giang Thừa yên lặng suy nghĩ.

Về phần Giang Thâm, trong mắt Giang Thừa hiện lên một tia giá buốt, cầm di động gọi cho phó tổng giám đốc của Hồng Tượng một cú điện thoại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.