Đọc truyện Chu Sa – Chương 1:
Biên tập: Mama Tổng Quản
(*”▽`*)
————————————
Khu biệt thự quốc tế Tam Hoàn phía đông Xương Thành, được xem là khu nhà cao cấp nhất trong giới thượng lưu, các hộ gia đình ở đây thường là thương gia thường xuyên đến Phúc Kiến, trên đường gặp được các minh tinh cũng không phải là hiếm.
Cũng có không ít những cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp động lòng người, chẳng phải đi làm, ra ra vào vào cũng ngồi siêu xe không cần đi bộ, chỉ dắt chó đi dạo, rồi đi mua sắm đã là toàn bộ đời sống sinh hoạt.
Những người sống ở đây đều ngầm hiểu, rõ ràng là một bầy chim hoàng yến mà.
Đến đêm khuya, tại một căn biệt thự trong khu, cô gái chủ nhà buông lỏng áo ngủ ra nằm úp sấp lại, còn mấy cô gái trẻ khác thì vừa đắp mặt nạ dựa vào ghế sô pha rộng lớn, vừa bưng ly rượu vang tám chuyện.
Dù là chim hoàng yến cũng có vòng giao tiếp của riêng mình, trong lúc giao tiếp thế này, nếu như có thể thu hoạch được tin tức giá trị nào đó cho kim chủ của mình, chắc chắn sẽ tăng thêm giá trị bản thân, cũng tránh được tình cảnh bi thảm bị vứt bỏ, hoặc là phải làm cho mình nổi bật nhất trong đám oanh oanh yến yến của kim chủ.
Từng cô gái mới vào đây, nói chung vẫn muốn tìm cách tham gia vào nhóm này, các cô giống như là mấy chị em vô cùng thân thiết, thường cùng tag nhau lên dòng trạng thái trên weibo, cùng nhau uống trà chiều, cùng nhau đi spa.
Nhiều người không biết rõ sự tình, còn tưởng cuộc sống các cô thuộc dạng bạch phú mỹ xa hoa, bình luận đều nói bản thân rất hâm mộ.
Mọi người vừa chụp ảnh chung xong, liền nhanh tay chỉnh Photoshop, chủ nhân căn nhà là Tề Trân Trân đã post lên: “Rượu vang, áo ngủ, nằm lười, cũng có chút say rồi. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]”. Mấy cô gái khác đang đắp mặt nạ lại mang cảm giác tinh xảo đáng yêu.
Phía dưới bức ảnh lộ ra một góc nhỏ nhãn hiệu Valmont và phân nửa nhãn chai rượu vang, chính là góc độ mọi người phải sắp xếp rất lâu.
Tâm trạng Tề Trân Trân cực kỳ tốt nhảy vào bình luận, “Vivian Trân” có 25 vạn fan theo dõi, mỗi ngày đều hóng Tề Trân Trân up hình mới chụp lên, hình cô ta đi du lịch, hình cái túi xách mới nhất của cô ta.
Bình luận mới nhất: “Tối nay, Tôn Hướng Đông không ngủ ở chỗ cô à?”.
Vẻ tươi cười của Tề Trân Trân liền ngưng bặt, nhanh tay xoá đi bình luận này, sau đó kéo người bình luận vào danh sách đen, cũng không biết có người nào chụp lại màn hình hay không, thật khiến người ta bực bội.
Tôn Hướng Đông là kim chủ của cô ta, hơn nữa cực kỳ cưng chiều cô ta, nguyên nhân chính khiến cho Tề Trân Trân có thể lấy được địa vị chủ chốt trong cái vòng nhỏ hẹp ở đây, là bởi căn hộ theo chuẩn quốc tế này do Tề Trân Trân đứng tên.
Thật lòng Tề Trân Trân rất biết ơn Tôn Hướng Đông.
Nhưng cô ta cũng không muốn phải thừa nhận mối quan hệ giữa cô ta với Tôn Hướng Đông, đại khái nghĩ đến cùng đều khó chịu, Tề Trân Trân thở dài một hơi, Tôn Hướng Đông, rốt cục cũng quá già.
Một người đàn ông năm mươi tuổi mập mạp, đầy thịt mỡ, cho dù có bảo dưỡng tốt đến đâu, cũng khiến cho trong đáy lòng Tề Trân Trân luôn có một tia kháng cự.
Đúng vậy, có địa vị, có tiền tài, hay là đàn ông có quyền lực, tuổi đều đã không còn nhỏ, Tề Trân Trân nhìn một lượt những cô gái trẻ khác, kim chủ của bọn họ không bằng Tôn Hướng Đông. Trong nhóm này có hai cô tình nhân phải ở chung một căn nhà, mà người đàn ông của họ tóc bạc bụng bia, cho nhà ở cho phí sinh hoạt, nhưng cũng không có nhiều hơn một xu tiền mặt.
Nhưng cũng có ngoại lệ.
Tâm trạng Tề Trân Trân lại khó chịu hơn mới nãy, vừa có địa vị, có tiền, có thế, vừa là đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai, người đó ở lầu trên nhà cô ta. Nhưng, ở đó lại có một người phụ nữ.
“Ê, các cậu lên weibo xem chưa, Giang Thừa bị chụp lén nè!”. Cô gái ngồi trên sô pha cầm di động la lên.
Cùng lúc đó, Tề Trân Trân cũng được tin nhắn gửi qua “Giang Thừa đi tiệc tối cùng cô gái thần bí, cử chỉ thân mật.”
Tề Trân Trân bấm vào xem mấy tấm hình, cũng không rõ nét lắm, nhưng đối với người có khí chất như Giang Thừa thì dù có mờ hơn nữa cũng có thể nhận ra. Bản thân hắn là tổng giám đốc của một công ty khoa học kỹ thuật, vậy mà mỗi lần lên trang bìa của báo giải trí, lại có thể đẹp trai đến không có giới hạn.
Trong hình Giang Thừa mặc áo khoác màu đen, ôm một cô gái vào ngực khẽ hôn lên trán, sau đó hai người lên chiếc Bentley của Giang Thừa, nhưng không chụp được hướng đi.
Trong nháy mắt, Tề Trân Trân như được mở cờ trong bụng.
“Trân Trân, cậu xem có phải người phụ nữ trên lầu kia đã bị Giang Thừa bỏ rồi hay không?” Mấy cô gái khác cũng cười ha ha.
Tâm trạng Tề Trân Trân bỗng chốc tốt lên liền share qua wechat, lục trong danh bạ hồi lâu, kéo đến một người tên Chu Sa, liền ấn nút gửi đi, tiện tay gửi thêm một icon tươi cười đầy ẩn ý.
Một năm trước, khi Chu Sa bước vào cái vòng lẩn quẩn này, cô ta liền mời cô vào nhóm, lại trực tiếp bị ngó lơ, Chu Sa cũng không làm quen với ai trong số họ, nhưng trong thành phố tư bản này, Giang Thừa lại là người mà ai cũng muốn tranh nhau làm thân, việc này khiến công việc của đám chim hoàng yến không được trơn tru.
Dần dà, việc chờ đợi cô bị Giang Thừa vứt bỏ đã trở thành nguyện vọng của đám chim hoàng yến này. Cô cho rằng cô là ai? Cô dựa vào cái gì mà muốn khác với chúng tôi, cô bất quá cũng chỉ là tình nhân được người ta bao dưỡng thôi.
———————————–
Lời của Mama: Hai người phụ nữ và một con vịt đã thành cái chợ, chỗ này lại là một đám phụ nữ thích sống ảo, thật là loạn mà. ╮ (╯_╰)╭
Cầu bình chọn a~~
Chuyện phúc lợi: Ta đã tạo 1 blog cá nhân trên Facebook tên là “Mama Tổng Quản”. Nó chỉ là của riêng ta thôi. Thế nên bắt đầu lại từ con số 0. Ta treo phúc lợi khi trang đạt được các mốc 77 like, 777like và 7777 like nhé.