Đọc truyện Chú Nhỏ Là Chồng – Chương 40: Bất Ngờ Quá Đi
Cuộc gọi lần thứ 20 tôi gọi cho chú , nhưng chú không nghe máy.
Ở trường tổ chức văn nghệ nên có lẽ tôi không đi đến bệnh viện tìm chú được , muốn gọi nói chú biết một câu cho chú không đợi tôi.
Nhưng lần thứ 20 tôi gọi chú vẫn không ai nghe máy .
_ Tao về đây .
Tôi hơi lo cho chú nên muốn chào tạm biệt lũ bạn để đi tìm chú .
_ Mày mà về là bọn tao giận đấy .
Con bạn trong nhóm tôi thấy tôi đòi về thì nói vẻ mặt giận dữ làm người ta sợ hãi .
_ Đúng đấy tý nữa Đình Lâm cũng đến đó bà mà đi là bọn tôi giận đó .
Con nhỏ Ngọc Nghi đứng chặn cửa lớp nói với tôi , chỉ là giờ đây lòng tôi rất bấp an .
_ Thích không , cua đi rồi né ra cho tao về .
Vừa nói xong thì điện thoại tôi reo lên một tiếng là tin nhắn của chú gửi đến .
* Xin lỗi vợ anh vừa làm xong ca phẫu thuật .*
Thấy được tin nhắn của chú làm tôi yên tâm hơn rất nhiều .
_ Ê con điên mày cười cái gì .
Ngọc Nghi thấy tôi cười thì hỏi , tay kéo tôi đi lại chỗ ngồi mấy đứa kia cũng đi theo .
_ Con Nghi dạo này điên lắm chứ nhìn điện thoại rồi cười một mình .
Tôi nghe thằng bạn trong nhóm nói liếc nó một cái rồi thôi .
Điện thoại lại reo lên là chú gọi tôi , tôi vui vẻ nhấn nghe mặt kệ mấy đứa đang đứng hóng chuyện .
_ Vợ ơi em đến chưa .
Giọng chú đầy mong đợi hỏi tôi qua điện thoại .
_ Xin lỗi …
Tôi thấy có lỗi với chú rất nhiều nhưng rất lâu rồi tôi không đi chơi với chúng nó .
_ Xin lỗi chú trường cháu hôm nay có lễ hội văn nghệ nên là …
_ Ừ thế vợ chơi đi hẹn gặp vợ ở nhà .
Giọng chú thay đổi khi nghe tôi nói xong câu đó có vài phần buồn trong đó .
_ Vâng yêu chú , về nhà cháu bù sau được không .
Nghe tôi nói thế giọng cười mê hoặc của chú qua chiếc điện thoại cũng đủ làm mặt tôi đỏ , mà chúng nó bây giờ đang nhìn nhau bàn tán .
_ Thế vợ chơi sm với anh đi .
Định trả lời chú thì Đình Lâm vô lớp tôi lên tiếng chào mọi người.
Bọn nó đứng dậy chuẩn bị rời đi bị hối nên tôi chỉ ưm nhẹ một cái rồi cúp máy .
_ Nghi lâu rồi không gặp .
Đình Lâm chào tôi , tôi cũng lễ phép chào lại cậu ta .
_ Chuyện lần trước ..
Đám bạn đi trước thấy chúng tôi đi sau nói chuyện cũng mặc kệ vì bọn nó đang muốn làm mai mối cho bọn tôi .
Nghe cậu ta hỏi tôi nhớ đến vụ lần trước gặp cậu ta tại cổng trường .
_ Quên rồi hihi xin lỗi cậu .
Nghe xong Đình Lâm hơi xấu hổ nhìn tôi , thấy thế tôi chạy lại chổ bọn kia mà nói chuyện .
Tiết mục cuối cùng diễn xong cũng đã hơn 7h tối bọn nó bảo Đình Lâm đưa tôi về , tuy bị tôi không đồng ý nhưng cậu ta cố chấp quá nên tôi cũng đồng ý , ý kiến của bọn nó .
Trên đường về cậu ta nói tôi hai ba câu tôi cũng trả lời cho qua .
Đình Lâm đưa tôi đến nhà của chú đứng trước cổng tôi chào tạm biệt và chúc ngủ ngon.
Định mở cửa thì bị Đình Lâm kêu lại .
_ Nghi
Nghe cậu ta kêu tôi cũng quay người lại hỏi .
_ Làm sao à .
Tuy trời tối nhưng đèn đường cùng đèn trong sân chiều ra ngoài nên tôi nhìn rất rõ mặt Đình Lâm đỏ ửng.
Tôi sợ cậu ta bị cảm nên tiến lại gần hỏi thăm .
_ Cậu …
Chưa kịp nói gì đã bị Đình Lâm kéo vào lòng cúi đầu hôn.
Thật ra chỉ là môi chạm môi , tôi vùng vẫy thoát ra nếu người khác sẽ có cậu ta cái tát vào má rồi đấy.
Tôi đứng im nhìn Đình Lâm mở miệng hỏi .
_ Tại sao lại làm như thế , tại sao cậu dám làm như thế .