Đọc truyện Chú Nhỏ Là Chồng – Chương 23: Ánh Mắt Nhìn Vợ 1
Xuống xe tôi và chú cùng nhau vào nhà thấy tôi mẹ đi đến quát nhẹ.
_ Sao con lại làm phiền chú út thế hả.
Tôi cười cười nhìn mẹ không nói gì.
_Không sao em quen rồi chị ạ.
_ Này này ai làm phiền ai mà chú bảo quen.
Tôi bĩu môi giận dỗi nhìn chú , tôi làm phiền chú cơ à.
_ Con với cái lại cãi lộn với người lớn trong nhà thế à.
Baba từ lầu đi xuống giọng nói quy nhiêm của người gia trưởng.
_ Hức !.
Tôi giận nhưng không nói dù gì lúc baba giận rất đáng sợ.
_ Anh hai.
Chú lên tiếng chào hỏi baba.
_ ừ thế cũng gọi An Thi qua đi cả nhà cùng nhau ăn cơm.
Lại gọi chị An Thi qua nói đến chị An Thi tôi cảm thấy tức cực kì , không hiểu vì sao tôi càng ngày càng không thích chị An Thi.
_ Không cần đâu dù sao chị An Thi cũng là người ngoài mà.
Baba và mama nghe xong liếc tôi một cái đáng sợ.
_ Con biết cái gì dù gì cũng sẽ gã qua nhà chúng ta.
Mama lên tiếng quát nhẹ tôi.
_ Dù gì An Thi cũng là vợ chưa cưới của chú , con đó đừng có dính chú mãi như vậy.
Baba nhắc nhở tôi.
_ Không cần đâu anh chị An Thi cổ bận lắm , cổ về lo công việc mà đừng làm phiền cổ.
Chú lên tiếng nói rồi nhìn tôi cười nhẹ.
_ Nghe theo chú út đi.
Baba lúc này xoa xoa thái dương tiến lại ghế sô pha ngồi xuống mama lúc này cũng đi theo baba lại ghế.
_ Con vô bếp xem đã.
Nói rồi tôi chuẩn bị chạy vào bếp thì một bàn tay to lớn nắm lấy tay tôi.
_ Không được ăn vụng.
Định vô bếp ăn vụng thế mà không qua được mắt chú cơ đấy.
_ Cháu không có ăn vụng.
_ Thế là ăn trước à.
_ chú!.
_ Cháu lại bảo sai đi.
Tức giận tôi vung tay đi nhanh lại ghế ngồi xuống , mama bị cảnh vừa rồi chọc cười.
Chú thấy hành động của tôi chỉ cười nhẹ không nói gì tiến lại chỗ kế tôi ngồi xuống.
_ Chú né ra.
_ Giận à ?
Chú nhìn tôi đang cao mày mà hỏi.
_ Ai giận né ra đi.
Tôi liếc chú , đôi mắt như muốn rơi lệ , không phải tôi muốn khóc vụ chú nói tôi ăn vụng mà tôi đang nghĩ chú sẽ lấy chị An Thi ư.
_ Lớn rồi chứ làm nũng với chú thế kia.
Baba nhìn tôi hơi cao mày lại , ngược lại chú lúc này ôn nhu dịu dàng nhìn tôi.
_ Anh ơi lên phòng với em tý.
Mama kéo tay baba rồi hai họ đứng dậy lên phòng.
ở đây lúc này bóng dáng hai người vừa lên lầu , chú đã bế tôi để lên đùi chú tay xoa lưng tôi như an ũi.
_ Đừng khóc anh đau.
_ Bảo bối em làm sao , ngoan anh thương.
Tôi nhìn chú rồi cúi đầu vào lòng chú cọ cọ.
_ Chú sẽ chịu trách nhiệm chứ.
Chú im lặng nhìn tôi không trả lời.
_ Chú sẽ lấy chị An Thi chứ , lỡ như cháu có thai rồi sao ?.
Lúc này tự nhiên chú cười lên rồi ôm chặt tôi hơn.
_ Có thai thì sinh chồng em đủ nuôi hai ba đứa mà.
_ Chú sẽ cưới.
.
.
Chưa nói hết chú đã cúi xuống hôn nhẹ trên trán tôi một cái.
_ Sẽ không , tin anh được không.
Nhận được câu trả lời từ chú tôi hơi yên tâm ra
_ Vì sao khóc.
Chú ôn nhu hỏi tôi , tôi lúc này nhìn chú chằm chằm.
_ Muốn xuống bếp xem thử mà chú không cho.
Chú xoa xoa lưng tôi cười nhẹ.
_ Anh thích em làm nũng với anh nhưng vậy đáng yêu chết anh được.
Trên phòng lúc baba vừa vô phòng mama đóng cửa nhìn chằm chằm baba.
_ Vụ gì mình nói đi anh nghe.
_ Anh có thấy ánh mắt chú út nhìn con gái mình không.
Baba ngơ ngác mà hỏi mama.
_ Làm sao à.
Mama liếc baba rồi đánh nhẹ lên vai baba.
_ Là ánh mắt như anh nhìn em vậy.
Baba à một tiếng rồi nói