Đọc truyện Chủ Nhân Cầu Nại Hà – Chương 113: Trong Vòng 10 Phút
Khóa học cấp tốc mà Nha Cô nói chính là đem cái hợp đồng mà ngày trước tôi đã từng kí để cô ta dạy tôi.
Cô ta dường như khá là phấn khích, lại còn chủ động sắp xếp căn phòng thành một lớp học, mặc một bộ đồ vest, trang điểm giống như một giáo viên, lại còn không biết lôi ở đâu ra một cặp kính nữa chứ.
Tôi cảm thấy trông thật nhạt nhẽo, không nhịn được mà nói: “Sao lại ăn mặc khoa trương vậy?” “Cái gì mà khoa trương….”, Nha Cô nói, “Tôi là vì nghĩ cho cậu đấy chứ, bình thường học trêи trường lớp quen rồi cho nên làm như vậy để gợi cho cậu cảm giác quen thuộc.” Tôi lắc đầu nói: “Giáo viên của tôi chẳng ai như cô cả, giáo viên của chúng tôi chỉ thích đi dép lê với mặc quần ngố thôi.” “Được thôi, cứ cho là tôi suy nghĩ quá nhiều đi…e hèm, bắt đầu lên lớn!” Nha Cô chững chạc nói: “Khi mà gặp phải hồn quỷ, điều quan trọng nhất là bảo vệ bản thân mình trước.
Cậu phải bảo vệ được bản thân mình trước mới có thể đánh bại được hồn quỷ, cho nên tôi sẽ dạy cậu cách làm thế nào để chặn được hồn quỷ ở ngoài cửa.” Tôi lạnh lùng đáp: “Cuối cùng cũng chịu dạy.” “HÌ HÌ…..” Nha Cô khúc khích cười, sau đó lấy ra một tấm gỗ nhỏ.
Tấm gỗ nhỏ này được nhuộm thành màu đỏ, Nha Cô đưa tấm gỗ đó cho tôi rồi nói: “Đây là tấm gỗ được ngâm trong máu.” Tôi hỏi: “Lại là máu chó mực sao? Mấy người không thể nhân tính hơn với loài chó à?” “Cái này cậu yên tâm, máu chó mực đều là mua ở mấy khu đồ tể…”, Nha Cô nghiêm túc nói, “Bên trêи tấm cô có khắc một thứ rất quan trọng, cậu xem kĩ đi.” Tôi tò mò cầm tấm gỗ lên xem thận kĩ, hóa ra là khắc hình một con chó.
Nha Cô cười nói: “Chó có thể trấn trạch, treo tấm gỗ này lên trêи cửa, quỷ hồn sẽ không dám tiến vào.
Và đương nhiên, cũng phải treo cả vào cửa sổ.” “Giết con chó rồi lấy máu ngâm tấm gỗ này, kết quả lại khắc một hình con chó khác lên để bảo vệ an toàn cho mình….”, tôi thở dài đáp, “Người Đưa Sông quả thực chẳng tốt đẹp gì.” Nha Cô chẳng vui vẻ gì trả lời: “Cậu suy nghĩ nhiều làm gì, dù gì những thứ đấy là để bảo vệ tính mạng cho cậu! Đừng nói nữa, hôm nay cậu hãy học khắc cái này đi, bởi vì thứ này sau khi khắc xong chỉ có hiệu lực một đêm, cho nên đều phải khắc trong tức khắc để sử dụng.” Tôi nhìn tấm gỗ, rồi nói: “Biết rồi, để tôi thử.” Nha Cô cười khúc khích, cầm một con dao nhỏ và một tấm gỗ chưa khắc đưa cho tôi.
Tôi thử khắc một đường, phát hiện ra rằng làm cái này không dễ một tẹo nào.
Nha Cô ngồi bên cạnh phá lên cười: “Khó đúng không? Cứ từ từ, hồi xưa tôi phải khắc một tháng mới khắc được nhanh, bây giờ chỉ cần 1h là khắc được một tấm gỗ rồi.” “Ừm…..không dễ thật.” Tôi thành thật trả lời, Nha Cô vẫn nói tiếp: “Người trẻ tuổi mà, không sao, con đường phía trước của cậu còn rất dài.” Tôi cẩn thận quan sát từng li từng tí một tấm gỗ trêи bàn, thử khắc lại một lần nữa.
Hình con chó này thì không phức tạp, chỉ là một cái đầu con chó mà thôi.
Sau khi thử vài lần, tôi đã tìm ra được một bí quyết.
Đầu tiên, tôi khắc thử đường viền hình đầu con chó, sau đó bắt đầu loại bỏ những phần thừa đi, cuối cùng cũng khắc được tấm đầu tiên.
Nha Cô nhìn thấy tôi làm thành công, hài lòng nói: “Được đấy, mới 4 tiếng…..nhóc con, cậu vẫn còn kém xa tôi hồi xưa, ngày xưa tôi chỉ mất 3 tiếng là khắc được cái đầu tiên rồi.” Tôi nhìn tấm gỗ, suy nghĩ một hồi, cuối cùng đáp: “Tôi chỉ mất 10p.”.