Chú Là Đồ Vô Sỉ [he]

Chương 5: Quá Khứ.


Bạn đang đọc Chú Là Đồ Vô Sỉ [he] – Chương 5: Quá Khứ.


(( Mỵ Nhi ))

Sáng ra anh ta đã đi từ sớm, dường như hôm nào cũng như thế. Không phải do a ta đi quá sớm mà là do cô ngủ dậy muộn. Hôm nào cô cũng bị hành hạ cả đêm sao dậy cho nổi cơ chứ. Thế mà người hầu ngày nào cũng nói a ta lại rất sảng khoái ra cửa đi làm. Tinh lực ỡ đâu ra vậy … haiz

Số phận cô sao lại khổ sở đến như vậy cho được. Nếu ai biết được cô đây thân là cháu dâu lại ngày đêm lăn lộn rên rỉ dưới thân chú chồng mình. Cô biết trốn vào đâu cho hết nhục nhã đây.


Anh ta là chủ tịch cao cao tại thượng, bên cạnh không ít tình nhân sao lại không buông tha cho cô. Nhất định phải giày vò cô như vậy sao.

Ngày tháng cô ỡ nơi đây thật bi ai, bị a xem là công cụ phát tiết bất kì lúc nào. Cô không dám khóc cũng không dám chống cự. Cô thật quá ngốc quá nhu nhược, sự hy sinh của cô đổi lại được cái gì. Sự hất hủi, xem thường của gia đình, sự nhục nhã từ a. Còn có cái gì tệ hơn nữa, cô cũng cắn răng mà chịu đựng thôi.

———-

Ỡ công ty, a làm việc thì lại nhớ đến cô bé ỡ nhà. Sống trên đời 28 năm, đã chơi qua biết bao nhiêu phụ nữ. Từ thỏ trắng ngay thơ đến thành thục quyến rũ nhưng chưa có ai làm a vương vấn như vậy. Thật khó chịu khi nghỉ đến cô gái đó mà.


Làn da trắng nõn nà, cặp mắt to tròn ngập nước. Ngực lại to còn có tiểu huyệt kia, thật khít khao. Làm a chỉ muốn chôn mãi côn thịt mình bên trong, mãi không xa rời. Tiếng rên rỉ nỉ non của cô dưới thân a, mùi hương ngọt ngào mê người của cô. … Chỉ tiếc là cô lại là cháu dâu tương lai của a … chỉ do số phận mà thôi.

Năm xưa là cha a phản bội mẹ a, là ông ta hại mẹ con a chia ly cách trở. Nhiều năm nay ông ta đã cố gắng bù đắp nhưng thù hận trong a vẫn chưa dứt. Cho đến ngày ông ta mất đi, a vẫn không thể tha thứ được.

Rõ ràng ông ta đã có vợ con vậy tại sao còn lừa gạt mẹ a lấy ông ta sinh a ra. Rồi một hôm bà ta dắt con trai đến nhà đòi danh phận, đòi cha a chịu trách nhiệm. Từ đó a trở nên âm lãnh, tàn ác hơn. Mẹ a cũng vì chuyện này mà sốc rồi bệnh qua đời.

Ông ta cũng coi như còn chút lương tâm và tình cảm với mẹ a. Nên cho dù bà ta bước vào Viêm gia làm nhị phu nhân nhưng không được đăng ký. Ngày ngày phải nhan khói hối lỗi cho mẹ a vì phận làm tiểu thiếp.

Con trai bà ta cũng tức là a trai của a cũng đã lập gia đình, sinh ra Viêm Tử Khiêm. Nó thua a 6 tuổi, ngày cả gia đình bà ta dọn vào ỡ, a đã thề cho họ sống không bằng chết. Dọn vào thì dễ nhưng dọn ra … trừ phi họ chết.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.