Chư Giới Tận Thế Online

Chương 1499: Chiến Đấu Với Thần Linh Hỗn Loạn (2)


Đọc truyện Chư Giới Tận Thế Online – Chương 1499: Chiến Đấu Với Thần Linh Hỗn Loạn (2)

Thần kỹ Atula – Che Mờ Nhật Nguyệt!

Vù vù… Một thứ vô hình nào đó dùng tốc độ cực nhanh phóng đi.

Cả cơ thể của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bị chém thành hai nửa, dần dần rơi rụng xuống phía dưới.

“Ngươi muốn giết ta như vậy hay sao?”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cười hỏi, hai nửa cơ thể của nó đột ngột biến thành một luồng sương mù màu xám, rồi nhập vào thành một thể.

Cơ thể của nó lại xuất hiện lần nữa.

Cố Thanh Sơn liếc mắt nhìn tới tình hình cuộc chiến phía dưới.

Ở mặt đất bên dưới, trận chiến rất kịch liệt, Anna cũng đang bùng nổ ra sức sát thương cực mạnh.

Toàn bộ quái vật trên chiến trường đều bỏ qua đối thủ trước mặt mình, điên cuồng lao về phía cô.

Kẻ địch của cô càng ngày càng nhiều!

Mặc dù có rất nhiều người liên tục tới hỗ trợ cô, thế nhưng áp lực mà Anna nhận được lại càng lúc càng lớn.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả hơi đăm chiêu nhìn về phía Cố Thanh Sơn: “Chà chà! Chuyện lạ à nha! Cố Thanh Sơn, hóa ra ngươi cũng biết sợ hãi cơ đấy, nếu sớm biết được là như thế thì ta sẽ giết chết cô gái kia từ lâu rồi. Nhưng mà hiện tại cũng không muộn…”

Trong hư không, sương mù màu xám lại xuất hiện trong tay của nó.

“Đi! Đây chính là ý chí Hỗn Loạn, xóa bỏ sự tồn tại của cô gái kia đi!”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả hét lớn.

Một cột sáng Thần phạt rộng mấy chục mét từ trên trời hạ xuống, bắn thẳng về phía Anna.

Cố Thanh Sơn vội vàng cúi người hạ thấp trọng tâm, dùng mấy lần Súc Địa Thành Thốn, đi tới phía trước Thần phạt, dự định ngăn cản nó.

Hắn rút Địa Kiếm ra!

Biển lửa vô tận nén lại thành một luồng lửa cháy hừng hực, lượn lờ quanh lưỡi kiếm.

Ly Hỏa!


Đây chính là thần kỹ Hỏa Hủy Kiếm Pháp, dùng sức hủy diệt của biển lửa để phá hủy mọi thuật pháp.

Biển lửa của thần kỹ đều bị Cố Thanh Sơn nén lại trên lưỡi kiếm, cũng không biết có thể phá hủy được luồng thần phạt kia hay không.

Cố Thanh Sơn dùng toàn lực chém ra!

Lửa và luồng ánh sáng xám mạnh mẽ va chạm với nhau!

Uỳnh!

Cố Thanh Sơn bị thổi bay ra ngoài.

Ánh sáng xám của thần phạt bị đánh nát, hóa thành từng điểm sáng ở trong hư không, rồi sau đó lại bay lên trở về bầu trời.

Bọn chúng lại trở về trong tay của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cười gằn, nâng lên luồng sương xám trong tay lên.

“Cố Thanh Sơn, ta đã biết nhược điểm của ngươi rồi, ngươi hãy…”

Cố Thanh Sơn bỗng nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện trước mặt Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

“Chết!”

“Chờ ngươi tự nạp mạng từ trước rồi!”

Kiếm và luồng sáng xám lại va vào nhau.

Một luồng sóng khí với khí thế mạnh mẽ lan ra khắp nơi.

Đây chính là trận chiến giữa người và Thần!

Cố Thanh Sơn đưa tay ra nắm lấy một thanh kiếm khác, đang định ra tay lần nữa.

Bỗng nhiên, một bóng đen khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đánh bay Cố Thanh Sơn đi.

“Ma Long?”


Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả sợ hãi, vội vàng suy nghĩ.

Tại sao bây giờ nó mới trở về?

Thế nhưng một đòn này thật sự là đỉnh của đỉnh, thừa dịp Cố Thanh Sơn không đề phòng đã tấn công rất chuẩn xác.

Chẳng lẽ nó vẫn luôn trốn ở một bên quan sát?

Thật sự là một tên nham hiểm…

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả còn đang suy nghĩ, đúng lúc này Ma Long lại quay trở lại, há miệng cắn vào người nó.

Điều này làm cho Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả kinh ngạc tới ngây người.

Tại sao vừa tấn công Cố Thanh Sơn xong, con rồng này lại tấn công mình chứ?

Vì không nghĩ tới, cho nên Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã bị Ma Long cắn trúng.

“Ngươi điên rồi…”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả kinh ngạc và sợ hãi quát lớn.

Đúng lúc này, Ma Long lại biến thành một thanh kiếm, biến mất trước mặt Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Cố Thanh Sơn thay thế thanh kiếm, dùng tay đặt lên trên người Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Từ khi Ma Long xuất hiện đánh lén Cố Thanh Sơn tới lúc Cố Thanh Sơn bị đánh bay và Ma Long quay lại tấn công Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, mặc dù diễn giải rất lâu thế nhưng chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt.

Cho dù tốc độ phản ứng của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả rất nhanh, thế nhưng vẫn không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.

Cố Thanh Sơn đã ra tay lần nữa.

Một đồ án Đồng Tiền bằng vàng nhẹ nhàng xuất hiện trên người hắn, rồi thuận theo cánh tay của hắn bay ra ngoài, bắn vào trong cơ thể của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Địa Thần – Cấm Tuyệt!


[Cấm Tuyệt: Kẻ nào bị ngài đánh trúng sẽ bị phong ấn toàn bộ lực lượng siêu phàm, thời gian duy trì một phút.]

Đây là một loại trong ba năng lực của Địa Thần, ngang bằng với “May Mắn Chân Thực” và “Che Chở”. Ba mươi ngày mới có thể dùng một lần, rất là quý giá.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã mất đi tất cả lực lượng.

Thế nhưng nó không lo sợ chút nào, chỉ hơi kinh ngạc mà hỏi: “Đây là thuật pháp gì vậy? Lại có thể phong ấn tất cả thần lực của ta!”

Cố Thanh Sơn không nói lời nào, đưa tay rút Địa Kiếm ra.

Ánh kiếm sắc bén lượn lờ trên lưỡi Địa Kiếm, sau đó chia thành vô số ánh kiếm, đâm về phía Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Ngàn đao xuyên thân!

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã bao giờ phải chịu loại cực hình này đâu?

Nó không chịu được, hét thảm.

“Nhớ kỹ một chuyện…” Cố Thanh Sơn bình thản nói: “Không phải là ta sợ hãi, mà là càng ngày càng muốn giết chết ngươi.”

Trường kiếm chém ra, lưỡi kiếm lướt qua cổ của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Địa Quyết!

Cơ thể Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bị chém thành thịt vụn, sau đó lại biến thành bột mịn, hoàn toàn biến mất khỏi nơi này.

Thế nhưng cái đầu của nó vẫn cười to.

“Ha ha ha ha, Cố Thanh Sơn, ngươi tưởng ta không biết Địa Kiếm mạnh như thế nào sao?”

“Ta có được toàn bộ lực lượng của Kỷ nguyên Hỗn Loạn, nó cũng đã bảo vệ linh hồn ta với rất nhiều thuật pháp thuộc luật nhân quả, ngươi sẽ không bao giờ giết được ta.”

Tới tận khi nó nói xong, đầu của nó mới hoàn toàn vỡ ra, biến mất.

Một giây sau.

Bên trong bức tường sương mù xám nối liền trời đất kia, xuất hiện một tiếng thét sắc nhọn.

Gió nổi mây vần.

“Như thế cũng không chết sao? Xem ra thi thể khổng lồ kia không nói sai.” Cố Thanh Sơn nhỏ giọng nói.

Phía trước Cố Thanh Sơn, có một bóng người dần dần đi ra từ trong làn sương mù xám.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.


Nó chậm rãi lắc đầu: “Cố Thanh Sơn, một chiêu vừa rồi của ngươi thật sự mạnh mẽ, thế nhưng người phụ nữ của ngươi sắp chết rồi.”

Cố Thanh Sơn nhìn xuống phía dưới.

Những quái vật thần thoại phe Hỗn Loạn đều đang điên cuồng lao tới phía Anna.

Kẻ địch thực sự càng ngày càng nhiều.

Barry và Mèo Con đã trở về bên cạnh Anna, hỗ trợ ngăn cản kẻ địch đang lao về phía cô.

Tất cả mọi người dần dần tập trung xung quanh Anna.

Cả hai bên đều hiểu được kế hoạch của đối phương.

Trên chiến trường, Trật Tự và Hỗn Loạn đều vây xung quanh Anna, phát động đợt quyết chiến sau cùng!

Cố Thanh Sơn không nhìn về hướng đó nữa mà nhìn về phía Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Lời nói của thi thể khổng lồ vẫn còn đang vang vọng trong đầu của hắn:

“Còn phải xem thần linh Hỗn Loạn đó là cấp độ nào nữa, nếu là Chân Thần mở ra Kỷ nguyên Hỗn Loạn thì toàn bộ Kỷ nguyên Hỗn Loạn đều sẽ giúp nó, nó sẽ có được vô cùng vô tận lực lượng và mạng sống, là tồn tại không thể đánh bại.”

Toàn bộ Kỷ nguyên Hỗn Loạn…

Cố Thanh Sơn không suy nghĩ nữa, hắng giọng rồi hỏi: “Ngươi có đau không?”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả hơi giật mình, hỏi: “Ngươi nói cái gì?”

Cố Thanh Sơn: “Vừa rồi khi ta chém ngươi ngàn nhát, ngươi có thấy đau hay không?”

Sắc mặt của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả trầm xuống.

Nó nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, hơi do dự rồi nói: “Không, chắc chắn là không thể! Loại năng lực ngươi vừa sử dụng rất mạnh mẽ, chắc chắn không thể dễ dàng thi triển thêm lần nữa được!”

Địa Thần – Cấm Tuyệt đương nhiên không thể dễ dàng thi triển, thế nhưng chắc chắn Cố Thanh Sơn sẽ không nói sự thật này ra.

Hắn chỉ cười cười, quơ quơ thanh kiếm lên hỏi: “Vậy sao? Nếu như ngươi cảm thấy là thật, thì tới thử lần nữa chứ?”

Ánh mắt của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả dao động theo thanh kiếm, mãi cũng không nói thêm lời nào.

Mặc dù mình được Kỷ nguyên Hỗn Loạn bảo vệ, sẽ không chết được.

Thế nhưng vừa rồi quá đau đớn, ngay cả nó cũng không muốn trải nghiệm cảm giác đó lần thứ hai.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.