Đọc truyện Chú À! Em Yêu Anh! FULL – Chương 48: Nói Chuyện!
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, hôm nay cô ra ngoài chắc chắn chưa xem lịch hoàng đạo, gặp toàn “cao nhân” đi đường không hà!!
Thời Cảnh Thường nhìn một lát, sau đó tháo dây an toàn ra, rướn người qua bên cô, cũng cởi dây an toàn cho Hứa Sơ Sơ, rồi nói:
– Cháu ra ngoài đi, bà ấy chắc là tới tìm cháu!
Hứa Sơ Sơ bị đứng hình vài giây, cô ngạc nhiên mở to mắt nhìn Thời Cảnh Thường, đột nhiên hỏi lớn:
– Chú? Hôm nay ăn bậy trúng cái gì hả? Sao lại bắt cháu ra đó nói chuyện chứ?
Thời Cảnh Thường nhìn đôi mắt mở to đầy bất ngờ của cô, không nhanh không chậm nói:
– Nói chuyện một lần đi, không thì bà ấy lại đến nhà mãi đấy, phiền!
Nói rồi, Thời Cảnh Thường nhấn nút, mở cửa tống thẳng Hứa Sơ Sơ ra ngoài.
Hứa Sơ Sơ mặt ngu ngơ đứng giữa đường: “….”
Ô trời!!!! Cái gì vậy? Hôm nay chú ấy bị gì đúng không?
Chắc chắn là bị gì rồi! Nếu không sao lại kì lạ đến vậy chứ??? Bình thường có hay ép cô làm mấy cái này đâu??? Quê???? Tại sao vậy??
Hứa Sơ Sơ cảm thấy cô sắp bị chú ấy quay đến điên rồi, sáng một con người khác, trưa một con người khác, chú ấy là đặc vụ ẩn mình hả?? Thay đổi như chong chóng!!!!!!
Chợt, một cánh tay đặt lên vai Hứa Sơ Sơ, cô nhíu mày quay đầu lại, khi nhìn thấy khuôn mặt Hà Như, thì liền lùi về sau, hất tay bà ấy ra, kéo dài khoảng cách.
Hà Như không biểu hiện gì trước hành động của cô, lên tiếng nói trước:
– Có thể uống với dì một ly nước không?
Hứa Sơ Sơ khoanh tay lại, hơi kiêu ngạo đáp:
– Xin lỗi, nhưng tôi có việc phải làm rồi!
Nói xong, cô quay lưng đi đến chỗ cổng, nhấn chuông.
Âm trong máy đột nhiên vang lên, là giọng của dì Tầm!
Hứa Sơ Sơ đang muốn nói dì ấy mở cửa cho mình thì dì Tầm lại lên tiếng;
– Tiểu thư, thiếu gia căn dặn khi nào người nói chuyện xong thì mới cho vào!
Hứa Sơ Sơ: “….”
*** Thời Cảnh Thường!!!!!!!!!!!!! Mẹ kiếp nhà anh! Anh bị khùng hả???? Bắt nói chuyện còn không cho vào nhà nữa chứ?? Anh bị bệnh thì tới viện mà chữa bệnh, bà đéo thích anh nữa!!! Chấm dứt!!!!!!
Hứa Sơ Sơ cảm thấy cô sắp bị Thời Cảnh Thường làm cho tức phát điên luôn rồi! Cái con người kì cục này!!!!!!
Hà Như nghe thấy cười mỉm, bà bước đến nhẹ nhàng, nói:
– Xem ra, con phải nói chuyện với ta, thì mới được vào rồi!!
Hứa Sơ Sơ nghe tiếng Hà Như, cô chẹp miệng quay lại nhìn bà, lên tiếng:
– Đừng gọi tôi thân mật như vậy! Tôi với bà không quen đâu!
Nói rồi, cô hướng tiệm cafe đối diện, nhấc chân đi qua.
Hà Như nhìn cô rồi cũng đi theo sau….!