Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 428: Phát Hiện!


Đọc truyện Chú À! Em Yêu Anh! FULL – Chương 428: Phát Hiện!


Hứa Sơ Sơ ở nhà dưỡng thai, khoảng thời gian đầu này đối với đứa bé trong bụng cô vô cùng quan trọng, nên Thời Cảnh Thường không cho cô làm gì cả.

Một ngày ngoài ăn, chơi, ngủ, lâu lâu tám chuyện với ai đó thì thật sự không có bất kì hoạt động “dữ dội” nào khác.

Mọi công việc ở trong tộc đều giao cho Hứa Á Nhan và Hứa Thanh làm.

Cô đến một cái móng tay cũng không rờ tới được.

Hơn nữa, dì Tầm và người hầu đều ở bên cạnh túc trực, bất kể ngày đêm, vừa giám sát vừa chăm sóc, mọi nhất cử nhất động của cô đều được báo lại cho Thời Cảnh Thường từng giờ từng phút, còn nghiêm ngặt hơn người ta canh nhà tù nữa.

Hứa Sơ Sơ thật sự hoài nghi, có phải một ngày cô đập bao nhiêu con muỗi có khi anh cũng biết luôn đúng không?
Cô là mang thai bình thường thôi, chứ có phải hoàng hậu nương nương mang long thai đâu, làm như sắp sinh thái tử không bằng!
Haizzz, hôm nay trời còn mưa, sấm chớp vang đùng đùng, làm kế hoạch ra vườn hái dâu của cô cũng tan thành mây khói luôn rồi!
Đang ngồi uống trà nhàm chán trong phòng khách, chợt dì Tầm đi vào, nhìn cô nói:
– Thiếu phu nhân, bác sĩ Tần đến.


Hứa Sơ Sơ nhướn mày, nhanh chóng đáp:
– Tần Mễ đến sao? Cô ấy đến chơi à? Mau, mau mời cô ấy vào đây!
Lời Hứa Sơ Sơ vừa dứt, Tần Mễ từ phía sau kịp lúc vào tới, lên tiếng chào hỏi trước:
– Thời phu nhân!
Hứa Sơ Sơ cười vui vẻ, cô chỉ tay vào ghế, đáp:
– Bác sĩ Tần! Cô đến thật này, mau ngồi đi, ngồi xuống đây chơi với tôi!
Tần Mễ cười mỉm, ngồi xuống đối diện Hứa Sơ Sơ, nhìn sắc mặt cô thật tốt lành, liền nói:
– Thời phu nhân hôm nay rất có tâm trạng, khí sắc hồng hào như vậy, thân thể chắc chắn là rất thoải mái, khỏe mạnh.

Hứa Sơ Sơ cười, phất tay cho người hầu phía sau tiến lên rót nước cho Tần Mễ, miệng vừa đáp:
– Có cô đến tôi càng thoải mái, khỏe mạnh hơn.

Dạo này tôi bị cấm cung, đã rất lâu chưa thể gặp người ở thế giới bên ngoài rồi, gặp được cô, tôi như thấy ánh sáng vậy!
Tần Mễ bật cười thành tiếng trước độ hài hước của Hứa Sơ Sơ, không ngờ lâu ngày không gặp cô ấy lại vui vẻ như vậy!
Sau khi người hầu lui xuống, Tần Mễ bắt đầu vào chuyện chính, cô rút một tập giấy từ trong túi xách ra, để lên bàn, nói:

– Thời phu nhân, hôm nay…..thật ra tôi đến đây là muốn cho cô biết 1 chuyện, vì đây là chuyện theo tôi nghĩ khá nhạy cảm, nên tôi mong cô có thể bình tĩnh nghe tôi nói, được không?
Nụ cười trên môi Hứa Sơ Sơ hơi tối lại, nhưng cô vẫn giữ phép lịch sự đúng mực, nhướn mày hỏi:
– Là chuyện gì vậy, cô nói đi?
Tần Mễ chớp mắt, cô nhìn tập giấy trong tay, quyết định đẩy nó đến chỗ Hứa Sơ Sơ, bắt đầu lên tiếng:
– Vài ngày trước, tôi giúp một tiền bối ở bệnh viện khám chữa cho bệnh nhân 1 ngày, vô tình trong lúc sắp xếp bàn, tôi nhìn thấy tài liệu của Mạc tiểu thư trong hồ sơ khám bệnh của chị ấy.

Lúc đó tôi mới biết, Mạc tiểu thư từng đi khám ở bệnh viện chúng tôi.

Hứa Sơ Sơ chớp mắt, nghĩ vài giây rồi đáp:
– Mạc Lệ đến bệnh viện…có nghĩa là cậu ấy bị bệnh sao? Là bệnh gì vậy ?
Tần Mễ rũ mắt, cô nhìn Hứa Sơ Sơ, liếc ánh nhìn về phía tập giấy, nói:
– Cô cứ xem cái này đi đã, đây là…!hồ sơ chuẩn đoán bệnh tình của Mạc tiểu thư.

Hứa Sơ Sơ nhìn Tần Mễ kì lạ, nhưng chỉ nhíu mày không nói, cô vươn tay đến lấy tập giấy, mở hết ra nhìn vào trong.

Tần Mễ bặm môi, cô chớp mắt, có chút đắn đi lên tiếng :
– Bản chuẩn đoán này có ghi, Mạc tiểu thư – cô ấy….!bị mắc chứng tác dụng phụ hậu phẫu thuật.

Mà theo tôi được biết, thì lúc cô ấy 17t, đã từng thực hiện phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng, tôi nghi ngờ…!Mạc tiểu thư đang trực tiếp chịu tác dụng phụ từ cuộc phẫu thuật năm đó…!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.