Đọc truyện Chú À! Em Yêu Anh! FULL – Chương 421: Náo Động Đêm Tân Hôn! 4
Trò chơi thứ nhất kết thúc, Mạc Lệ, Thẩm Băng và Hứa Á Nhan chiến thắng oanh liệt, cả ba người nhìn đám đàn ông nhỏ bé, lên tiếng chế giễu:
– Sức có hạn thì đừng có mà ra oai, thật mất mặt chết!
Mạnh Huyền Chân nghiến răng, anh nhìn qua Vĩ Sâm, nói:
– Cả đội…!nhờ hết vào cậu đấy! Ráng làm cho tốt!
Nói rồi, anh lấy tay mình vỗ vỗ lưng Vĩ Sâm, tiếng kêu “bình bịch”, đau như muốn nổ phổi!
Vĩ Sâm nuốt nước bọt, nhìn ánh mắt đầy sát khi của đàn anh, gật đầu.
Anh tiến lên trước, đưa ra luật cho trò chơi thứ 2:
– Trò thứ 2, chúng ta sẽ chơi đoán tên bài hát sau khi nghe 1 đoạn nhạc ngẫu nhiên, anh Kỷ cũng sẽ là người mở nhạc.
Dứt lời, Kỷ Từ Mặc lấy điện thoại ra, cầm mảnh giấy đã ghi sẵn tên bài hát, tư thế ở mức chuẩn bị.
3 cô gái nhếch môi, gật đầu sẵn sàng.
Cả hai bên đều xong, Kỷ Từ Mặc bắt đầu mở bài hát.
Đoạn nhac đầu tiên vang lên, Hàn Cẩn Du hô lên trước:
– Chúng ta không giống nhau, của Đại Tráng!
Kỷ Từ Mặc tắt nhạc, hô lên:
– Đúng!
Bài hát thứ nhất xong, tiếp tục sang bài hát thứ hai, bài hát thứ ba…!lần lượt các đáp án đều đươc nói ra hết.
– My love – Westlife
– Because i love you – Shakin’ Stevens
– Yêu anh – Kimberly!
….!
Kỷ Từ Mặc đứng dưa vào tường, nhìn đám người đang chơi, chớp mắt không nói, đôi con ngươi đột nhiên nhớ lại hình ảnh lúc nãy, khi Thẩm băng xoay người chạm mắt anh….!lúc đó…!
Đang suy nghĩ, chợt phía dưới chân có gì đó nhột nhột, anh cúi xuống, im lặng trong 3s nhìn lạnh lẽo, rồi ngước lên, nét mặt không biểu hiện gì đặc sắc.
Chỉ là môt con chuột nhỏ…!đang cố gắng bám vào chân anh!
Đến bài hát cuối cùng, Kỷ Từ Mặc bật 1 đoạn ngẫu nhiên gần 30s, thế nhưng không ai lên tiếng trả lời được, tất cả đều im lặng nhìn nhau lắc đầu.
Bài hát đã chạy đến gần cuối, đám người vẫn lắc đầu không biết tên, cứ tưởng rằng không ai có thể trả lời đươc, đột nhiên Thẩm Băng lại lên tiếng:
– When you tell me that you love me – Westlife.
5 người đồng loạt nhìn về phía Thẩm Băng, vừa ngạc nhiên lại vừa nghi ngờ, sau đó nhạnh chóng xoạy qua đơi chờ câu trả lời của Kỷ Từ Mặc.
Anh tắt nhạc, chậm rãi nhìn xuống, đáp:
– Đúng!
Dứt lời, Mạc Lệ và Hứa Á nhan reo lên, hết lời khen ngợi Thẩm Băng.
Người Thẩm Băng không nhúc nhích, cô mím môi nhìn lên, ánh mắt chiếu thẳng về phía Kỷ Từ Mặc…!bài hát này…!là lúc còn ở Kỷ gia, anh mở cho cô nghe hằng ngày.
Khúc nhạc quen thuộc, sớm đã khắc sâu vào trong trí nhớ rồi!