Đọc truyện Chồng Yêu Là Anh Rể – Chương 19: Số phận
Hôm nay A Tu ở nhà một mình, ba mẹ đều đi làm hết, cậu nhóc thấy buồn chán nên lẻn xuống phòng con ả đang bị nhốt.
« Này nhóc, tỉnh lại đi… » A Tu lấy tay chọt chọt má con ả, vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ nhìn nó.
« Ư… » thằng nhóc nghe thấy tiếng có người gọi giật mình tỉnh dậy lấy tay dụi dụi mắt ngước lên nhìn mặt thằng nhỏ vẻ buồn chán…
« Tên gì? »
« Hứa Minh! »
« Muốn đi chơi không? »
*gật đầu*
Thế là hai cậu nhóc lẻn ra ngoài chơi, chơi những trò đám con nít thường hay chơi như bắn súng, ném bóng nước, vẽ và đóng giả làm siêu nhân…
Hai anh em chơi có vẻ rất vui, cứ chơi mãi chơi mãi cho đến khi bụng kêu mới mò vào nhà ăn cơm…
Sau đó thì lại đi ra chơi tiếp và ngủ thiếp đi lúc nào…
Cô và anh về nhà thì thấy hai cậu nhóc đang ngủ dưới sàn bèn sai quản gia đem đi tắm rửa rồi đưa về phòng…
*Thở dài*
« Sao vậy? Nhớ chuyện cũ à? »
« Ừm…Nếu khi thời gian quay trở lại thì tốt biết mấy »
« Ừm… »
« Trời hôm nay thật đẹp đúng không? »
« Đúng vậy! »
«…»
«….»
[…]
« Trịnh Nguyệt Nguyệt, cô đứng lại cho tôi »
«…»
*tạt xô nước*
« Đây là sự chào hỏi của cô sau mấy ngày gặp lại ư? » cô lấy khăn lau nước trên mặt lạnh lùng nói..
« Thứ mặt dày…cướp chồng của tao bây giờ còn cướp luôn con của tao… »
*bàn tán xôn xao*
« Này chị…ăn nói cho cẩn thận, tôi cướp chồng và con chị khi nào? Chị có bằng chứng không? Với lại chẳng phải chị lên giường với chồng tôi nên mới có con Sao?… Vậy xin hỏi đó là con của chị với chồng chị hay là của chị với chồng tôi?… Hửm? »
« Tao…tao… »
*Thì ra là kẻ phá hoại gia đình người ta trước…đúng là đồ mặt dày không biết liêm sỉ…còn dám tạt nước vô người Idol tao…khốn khiếp…*
*Đúng vậy…phải dạy cho cô ta bài học mới được…*
*Ừ*
« Mà bà chị này…sau này muốn đánh ghen thì đừng có vô phim trường của tôi nói lung tung…nếu không hậu quả ra sao…chị biết rồi đó » cô lại gần nói nhỏ vào tai ả cười tà mị.
« Nếu không còn gì thì xin phép chị đi trước đừng đứng ở đây cản trở công việc của chúng tôi » cô cười khinh bỉ nói lớn đưa tay hướng ra cửa hơi cúi người xuống…
« Hừ… » ả tức giận không nói lên lời đành ngậm cục tức đi về nhà…Trên đường về ả bị đám Fan của cô chặn lại…ném đá, tạt nước mắm vô người…ả tức điên chửi lại họ thầm chửi rủa cô…lập tức chạy ngay về nhà…
Về đến nhà hắn nhìn thấy cô bộ dạng nhem nhuốc còn có mùi nước mắm kinh tởm khiến hắn ngạc nhiên đi lại hỏi…
« Chuyện gì vậy? »
« Không phải là nhờ ơn cô vợ nhỏ bé trước đây của anh sao? » ả tức giận phủi phủi quần áo, nói giọng khinh bỉ.
« À…có phải là cô lại chọc gì đến em ấy phải không? » hắn cười mỉa mai ả càng khiến ả tức điên..
« Phải thì sao? »
« Thì đó…đáng đời… »
« Anh… » ả bừng bừng sát khí đưa tay chỉ vào người hắn..
« Anh..anh cái gì? Tôi nói cho cô biết từ giờ đến ngày mai nếu cô không tìm được Hứa Minh về thì hậu quả gì…cô biết rồi đó… »
Hắn hất tay ả ra nhìn ả bằng ánh mắt giết người, đe dọa ả rồi liếc ả một cái xong bỏ đi..
« Nhớ tắm rửa cho sạch sẽ…tối nay tôi không muốn phải ăn thịt thối… »
«…»