Đọc truyện Chồng Yêu Bá Đạo – Chương 144
“Rầm!”
Du Diễm Phong bị lực bất ngờ đánh ngã xuống bàn.
Anh ta không không chế kịp lưng đập mạnh làm đổ cả cái bàn, chẽn đĩa văng khắp nơi, cà phê đổ tung tóe tỏa ra thứ mùi nồng đậm, vẩy lên quần áo của anh ta, khiến anh ta từ khí chất thong dong thành hết sức chật vật.
Như một con cá, anh ta bật dậy từ dưới đất, hung ác nhìn người mới đến, “Chiến Mặc Thần, mày nổi điên cái gì?!”
Cùng lúc, trong lòng anh ta cũng có chút chột dạ.
Không phải là hắn đã nghe thấy anh nói mấy câu “đào góc tường” chứ? Nếu như là anh, anh cũng sẽ hận không thể cho thằng đàn ông “đào góc tường” chém thành trăm mảnh.
Có điều, nếu anh chính là người “đào góc tường”, anh lại cảm thấy, Chiến Mặc Thần không trân trọng người con gái bên cạnh mình thì đúng là đáng đời! Trong nháy mắt, Du Diễm Phong liền bừng bừng khí thế.
“Tao nổi điên?” Chiến Mặc Thần như ma thần tiến đến, một lần nữa không thèm giải thích đám cho Du Diễm Phong một quyền.
Như con cọp nổi điên đang lạnh lùng tiếp cận.
Chiến Mặc Thần hung dữ, Du Diễm Phong cũng không cam chịu yếu thế, rất nhanh hai người liền lao vào đánh nhau.
“A! Áo của tôi!”
“Nhanh lên, đi mau!”
“Chồng ơi, ô ô ô… túi xách của em!”
“… Hai người đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”
Hai người đàn ông không chút kiêng kị đánh nhau trong quán cà phê, tiếng hét và sự hỗn loạn đằng sau như đang mua vui cho bọn họ.
Cố Phi Yên đứng ngoài cuộc chiến, cảm giac hai người họ vẫn còn giữ lại chút lý trí, thế mà cô không bị quấn vào vòng đánh nhau. Bọn họ như có sự ăn ý từ trước, dần dần cách xa vị trí của cô, để cô đứng ngoài nhìn… Lợi hại đấy!
Thế nhưng, đây là điều cô muốn chắc?
Bọn họ tưởng rằng làm thế là có thể không khiến cô sốt ruột sao?
Chiến Mặc Thần lại nổi điên cái gì vậy… giây phút này, cô và Du Diễm Phong có cùng điều thắc mắc.
Hai người đàn ông đánh nhau đến mức cao độ, ai cũng làm mặt nghiêm túc, đôi mắt ngoan lệ nhìn chăm chăm vào đối thủ, quyeefn cước mạnh mẽ không hề giữ lại.
Mắt thấy quán cà phê bị hai người họ làm rối tung, tứ phía toàn là bàn nghiêng và chén đĩa đổ vỡ, Cố Phi Yên nhận thức được, nếu như cô đi khuyên can, khẳng định là rách họng cũng không xong.
Khi cô đang rất nóng vội, cô bỗng nhiên nhớ tới lời Du Diễm Phong nói với mình.
“Đúng thế, bảo vệ ở bách hóa Tinh Quang tăng gấp đôi, mỗi người đều nhớ kỹ mặt cô trong ảnh, cô có khuôn mặt này là có thể gọi bảo vệ, ngộ nhỡ gặp chuyện cũng đừng sợ, cso hiểu không?”
Cô không sợ!
Cô không trị nổi bọn họ, vậy để người khác đến trị!
Vội vội vàng vàng chạy ra ngoài quán cà phê, Cố Phi Yên đến chỗ có bảo vệ, giữ chặt một người hỏi, “Này… Anh có biết tôi không?”
“A… Cố tiểu thư, tôi tất nhiên biết cô!” Anh bảo vệ trẻ nhẹ gật đầu, trên mặt mang nự cười hiền hòa, nhanh chóng nhiệt tình hỏi, “Xin hỏi cô gặp phiền phức gì sao, có cần tôi giúp không?”
“Cần cần, anh trước đi cùng tôi sau đó gọi người, bảo họ tới quán cà phê đó!” Cố Phi Yên chỉ rõ phương hướng.
“Vâng, Cố tiểu thư.” Anh bảo vệ trẻ vừa đi vừa nói với đồng nghiệp qua bộ đàm.
Vừa đến cửa quán cà phê, quản lý khuôn mặt đau khổ với vài nhân viên phục vụ lập tức vây quanh, “Anh bảo vệ đẹp trai, các người mau mau ngăn lại hai người kia đi, không thì cửa hàng này của chúng tôi sẽ bị phá nát mất!”
Vừa sốt ruột vừa hoảng loạn, biểu cảm quả thực không thể cay đắng hơn.
“Không vấn đề gì!” Bảo vệ vỗ vỗ ngực, nhưng, khi hắn ta bước vào nhìn thấy bóng dáng họ, lập tức mở to mắt quay đầu nhìn Cố Phi Yên, không dám tin hỏi, “Cố tiểu thư, đó… người đang đánh nhau là Du tổng của chúng tôi sao?”
Cố Phi Yên ngay tức khắc đen mặt, “… Đúng vậy.”
“Vậy người đánh nhau với ngài ấy, tiểu thư biết không?”
“Là Chiến Mặc Thần.”
“A?!” Anh bảo vệ trẻ trợn mắt há mồm nhìn Cố Phi Yên, một lúc mới phản ứng lại, vội vàng hô qua bộ đàm, “Lão Trương lão Trương, điều gấp ba nhân thủ đến đây, người đang đánh nhau là nhân vật cấp Boss, chúng ta người ít chỉ có thể mất kinh nghiệm thôi!”
Cố Phi Yên, “…”
Sao cô lại đang cảm giác nhân thủ Du Diễm Phong sắp xếp rất không đáng tin nhỉ?
Thật là bi thương!
Sự thật đã chứng minh cho suy nghĩ của Cố Phi Yên, trực giác của cô rất chính xác, cho dù nhiều hay ít bảo vể đến, những người này căn bản không xen vào được, một mặt thực lực cách biệt quá nhiều, một mặt khác bọn họ cũng đang ở tình thế khó xử, không biết nên ra tay với ai.
Những ý này, là do anh bảo vệ đó lải nhải với cô.
Động thủ với Du thiếu, ngộ nhỡ Du thiếu bị Chiến thiếu nhân cơ hội đánh lén, những người bảo vệ an ninh như họ còn có thể sống tiếp không?
Động thủ với Chiến thiếu… Con mẹ, vậy họ cũng cần phải đến gần Chiến thiếu mới được a!
Không thể nhịn được nữa, lo lắng trong lòng khiến Cố Phi Yên trở nên bưu hãn!
“Đừng đánh nhau nữa, đều dừng lại cho tôi!”
Cô vọt tới gần, ném túi xách trong tay về phía hai người họ, trong tíc tắc họ dừng lại, cô lập tức như gió chạy tới trước mặt Du Diễm Phong, bổ nhào về phía anh ta, muốn dùng lưng chặn lại thế công của Chiến Mặc Thần.
Cô đang đánh cược, Chiến Mặc Thần sẽ không tổn thương cô.
Quả nhiên…
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cái ghế trên tay Chiến Mặc Thần làm vũ khí giây phút sắp nện xuống Cố Phi Yên đột ngột dừng lại, cách cô vẻn vẹn 1cm, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng gió làm bay tóc cô!
Gắt gao nhắm tịt măt, tim Cố Phi Yên đập như trống.
Thẳng đến khi xung quanh yên lặng, không có bất kỳ tiếng động nào, cô mới chậm rãi nhả ra một hơi.
Tiếng gió vừa rồi, giống như đang đối đầu với ma thần địa ngục Chiến Mặc Thần, cô mới thật sự biết sợ.
Nhẹ thở một hơi, cô quay lại nhìn về phía người đàn ông ngang ngược kia.
Gân xanh nổi lên trên tay anh, ánh mắt cũng trầm lạnh đến cùng cực, “Cố Phi Yên, đừng có tìm chết!”
“Tôi tìm chết thì sao, chẳng lẽ cứ phải đứng nhìn hai người các người đánh nhau, đứng một bên không làm gì?!” Cố Phi Yên không chút nghĩ ngợi hét lên với Chiến Mặc Thần, so với anh còn phách lối hơn, trong mắt hạnh trào lên cơn giận như thiêu đốt, trách mắng, “Chiến đại thiếu võ công cái thế, bây giờ ngài có thể nói rồi chứ, chưa biết tốt xấu đã xông đến đánh người, lần này anh lại có lý do gì?”
Cô thật sự sắp bị hù chết!
Tâm trạng cô đang rất xấu!
“Hắn muốn cướp em đi, chẳng lẽ không phải là lý do?” Chiến Mặc Thần hung hăng ném ghế sang một bên, lạnh lùng nhìn Cố Phi Yên, giọng nói lạnh như gió thổi từ động sâu.
Anh không ngờ được, anh đến đây đẻ tìm Du Diễm Phong tính sổ, lại bắt gặp hai người họ đang tán tỉnh!
Anh hao tâm tổn sức giúp cô, cô lại đi anh anh em em với người ám toán mình, nữ nhân này, làm sao có thể ngu xuẩn như vậy?! Ngốc đến mức bị người ta bán đi còn muốn kiếm tiền trả cho người ta!