Bạn đang đọc Chồng Tôi Thật Trẻ Tuổi – Chương 6
Dương Bách Huệ trầm tư không thể hiểu nổi, nàng biết Tề Sóc rõ ràng cũng rất yêu Chi Yên, hơn nữa muốn bắt Chi Yên nhọc công suy nghĩ đến chết mới đúng à, vì sao lại dễ dàng tốt bụng đợi cho Chi Yên cố ý nói muốn kết hôn thì lại trả lời như thế, thật là cho người ta không thể tưởng tượng nổi. Muốn Chi Yên đợi hắn 5 năm nữa, là quỷ quái gì vậy trời ?
Sau khi về tới nhà, nàng đem những nghi hoặc nói ra cho bạn trai thân yêu của mình, nghĩ rằng đều là nam nhân thì sẽ hiểu nhau, hẳn sẽ đoán được phần nào suy nghĩ của nam nhân kia. Sau khi bạn trai thân yêu hảo hảo phân tích 1 phen, cuối cùng cũng cho ra đáp án — Thứ nhất, Tề Sóc còn rất trẻ tuổi, tâm tình chưa muốn ổn định, không muốn kết hôn sớm đương nhiên là có thể hiểu được, hắn hiện giờ mới 25 tuổi cùng với kết hôn rất khó đi với nhau nha.
Thứ hai, Tề Sóc chỉ muốn yêu đương, không muốn kết hôn. Ban đầu đã từng cầu hôn cho nên mục đích trước nhất là nếu biết nhà gái có ý muốn kết hôn, hắn liền có thể tránh né.
Thứ ba, trước kia muốn kết hôn là thật, hiện tại không muốn kết hôn cũng là sự thật. Bởi vì trước kia hắn chỉ yêu có 1 người mà thôi, hiện tại thì khó có thể chọn lựa. Hay nói cách khác là hắn đang bắt cá 2 tay.
Thứ tư, hắn phát hiện mình mắc bện nan y, không muốn liên lụy đến người mình yêu.
(cái thứ 4 đúng là làm ta chết cười =)) TS mà mắc bệnh nan y ??? có mà bệnh BT thì có =)) cái anh bạn trai của DBH cũng hay à nha, suy nghĩ thực[cao siêu] ;))
Bạn trai của nàng phân tích nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng nếu nói Tề Sóc còn trẻ, tâm tình chưa ổn, điểm ấy có chút không đúng a. Nàng cảm thấy dựa vào điều kiện của Tề Sóc hiện giờ, muốn đồng thời qua lại 100 người bạn gái cũng không thành vấn đề, ở chung với Chi Yên lâu như vậy thì tâm đã muốn định rõ rồi.
Còn nói đến chuyện cầu hôn lúc trước của hắn, nếu mục đích hắn chỉ muốn trong tương lai có thể né tránh chuyện kết hôn thì hắn chỉ cần đối với 1 mình Chi Yên cầu hôn là tốt rồi. Cơ bản là không nhất thiết phải để mọi người đều biết mới đúng. Chẳng lẽ hắn không sợ bằng hữu bạn bè của Chi Yên như nàng nhảy vào bắt buộc hắn thực hiện lời nói lúc trước là lấy Chi Yên hay sao ?
Bắt cá 2 tay. Cái này còn phải chờ kiểm chứng lại.
Bệnh nan y. Với vấn đề này, tuy rằng bên ngoài nhìn hắn khỏe mạnh, bất quá cái này cũng cần kiểm tra cho tốt 1 chút, có chút phòng ngừa là tốt nhất.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cho người đi điều tra cũng cần phải có tiền, cái chính là nàng làm gì có tiền a.
Quên đi, điều tra cái gì mà điều tra, trực tiếp làm cho Sóc 2 mặt 1 lời hỏi rõ nói rõ thì tốt rồi !
Chính vì lẽ đó, hiện tại, nàng mới cùng Tề Sóc ngồi ở quán cà phê này.
« Ta sẽ không quanh co lòng vòng, Tề Sóc, ngươi có bắt cá 2 tay sao ? » Nàng nhìn hắn, gọn gàng dứt khoát đem tất cả những gì không hiểu nói ra hết với hắn.
Đối diện nàng thình lình xảy ra vấn đề, Tề Sóc nhịn không được lộ ra vẻ mặt ngây ngốc đến ngạc nhiên. Đại khái hắn nghĩ mình đang nghe lộn.
« Cái gì ? » Hắn hỏi.
« Ta hỏi ngươi có phải hay không đang bắt cá 2 tay. » Dương Bách Huệ nhắc lại.
« Có ý gì ? »
« Ngươi thật sự nghe không hiểu hay là đang giả ngu, Tề Sóc ? » Nàng không chuyển mắt, theo dõi biểu hiện trên mặt hắn hỏi.
« Ta thật sự không hiểu. » Hắn nhíu mày hỏi « Cái ngươi gọi là bắt cá 2 tay thì chỉ là bắt cá 2 tay, muốn ta nói rõ hơn nữa sao ? »
« Bằng không thì sao ? Ngươi muốn can thiệp ? »
Hắn day day huyệt thái dương, 1 chút cũng không cười nổi.
« Thế nào, ngươi có bắt cá 2 tay không ? » Dương Bách Huệ vẫn như cũ nhắc lại.
« Không có. » Hắn thở dài lắc đầu nói « Là Chi Yên nhờ ngươi hỏi ta vấn đề này sao ? »
« Không phải, ta chỉ là không hiểu ngươi động bất động liền hướng Chi Yên cầu hôn, muốn nàng gả cho ngươi, vì sao nàng vất vả mở miệng nói muốn kết hôn, ngươi lại muốn nàng đợi thêm 5 năm nữa. »
« Nàng nói như vậy với ngươi sao ? »
« Bằng không thì sao ? Ta cũng đâu đọc được suy nghĩ, có thể liếc mắt 1 cái liền nhìn ra nàng khổ sở cái gì. »
« Vậy nàng có hay không nói cho ngươi lý do đột nhiên nàng lại muốn kết hôn không ? »
Nàng ngây người 1 chút, sau đó hoài nghi nhìn hắn, nửa thật nửa đùa nói « Làm sao vậy ? Ngươi không phải mắc bệnh nan y thật đấy chứ, Chi Yên vì chứng minh nàng yêu ngươi, là mối tình đầu mới có thể đột nhiên quyết định muốn lấy ngươi, mà ngươi vì hạnh phúc cả đời của nàng nói rằng muốn nàng đợi ngươi 5 năm rồi biến nó thành lời cự tuyệt nàng ? »
Tề Sóc trợn trừng mắt nhìn nàng há hốc mồm trong chốc lát (khổ thân anh quá…ta hiểu ta hiểu =)) các nàng ấy đúng là đầu óc hết thuốc chữa rồi ), sau đó khóc không ra nước mắt lắc lắc đầu, cười khổ hỏi « Ngươi không phải là đọc tiểu thuyết ngôn tình, xem phim tình cảm nhiều quá đó chứ ? »
« Ngươi làm sao mà biết tiểu thuyết ngôn tình là loại mà ta yêu nhất ? » Nàng giật mình trợn to mắt.
« Không có. » Tề Sóc lắc đầu nói « Ta không hiểu được làm sau mà mắc bệnh nan y, đầu năm mới đã đi kiểm tra sức khỏe tổng quát rồi, tất cả đều rất bình thường, không hề bệnh cũng không hề đau ở đâu hết. »
« Nha. » Dương Bách Huệ thoạt nhìn có vẻ thất vọng, nàng còn tưởng rằng có thể thấy được 1 chuyện tình yêu chân thật ở ngoài đời như trong tiểu thuyết ngôn tình « Vậy ngươi rốt cuộc vì sao lại muốn Chi Yên chờ 5 năm ? Ngươi không yêu nàng sao ? Không muốn lấy nàng sao ? » Nàng nhanh chóng hoàn hồn, nhíu mày hỏi.
« Bởi vì lúc ấy ta rất tức giận. »
« Cái gì ? » Nàng ngây người ngẩn ngơ.
« Sở dĩ nàng đột nhiên nói muốn kết hôn là vì gặp mấy đối thủ 1 mất 1 còn từ thời ĐH, vì muốn tranh giành khoe chồng của mình có bao nhiêu điểm tốt, cùng với thời điểm ngày kỷ niệm thành lập trường, có thể cho nàng 1 người chồng có thể đem khoe ra trước mấy đối thủ kia, nên mới đột ngột quyết định cùng ta kết hôn a. » Tề Sóc chua sót trả lời nàng « Đổi thành là ngươi, ngươi có thể bình tâm tĩnh khí mà gật đầu nói [Tốt, chúng ta kết hôn đi] sao ? »
Nàng đồng tình nhìn hắn, có cảm giác không chống đỡ nổi.
Trời ạ, nói đi nói lại nửa ngày nguyên lai hết thảy là do Chi Yên, chính nàng tự gieo gió gặt bão a, nàng làm cái quái quỷ gì vậy trời ? Lý do đột ngột muốn kết hôn như thế này thì ai có thể chấp nhận nổi chứ ? Càng miễn bàn việc nàng dùng tình sâu vô cùng, toàn tâm chịu bị trả giá thôi.
Nữ nhân này thật là……Thương tâm khổ sở đắc tội có nên được nha.
« Thật có lỗi, hiểu lầm ngươi. » Dương Bách Huệ đồng tình hướng hắn giải thích.
« Chỉ có thể nói thật tốt khi Chi Yên có 1 người bạn như ngươi a. » Hắn cười khổ lên tiếng.
« Người như ngươi thật đúng là tốt. » Nàng nhịn không được cười thành tiếng « Quay lại chuyện lúc nãy, theo ta được biết, ngươi không phải rất muốn lấy Chi Yên hay sao ? Tuy rằng Chi Yên đột nhiên đáp ứng là vì lý do đó, nhưng ngươi chẳng lẽ sẽ bỏ qua cơ hội này mà không lấy nàng sao ? » Nàng nói.
Nhắc tới vấn đề này, trên khuôn mặt tươi cười của Tề Sóc có chút đau khổ.
« Nàng hiện tại căn bản không hề muốn đề cập đến chuyện kết hôn, ta nhắc nàng thì mặt nàng liền biến sắc, ta thật sự không biết làm sao có thể lấy nàng bây giờ. » Hắn nhịn không được thở dài.
« Ngươi hẳn phải biết nàng đối với việc ngươi trả lời 5 năm cảm thấy rất khổ tâm sao ? »
« Ta biết. Nhưng sau khi ta mang nàng đi chọn nhẫn kết hôn, nàng lại nói chuyện lấy nhau chỉ là nói giỡn, nàng cho tới bây giờ vẫn chưa muốn kết hôn. » Tạm dừng 1 lát sau, hắn không nhiên được liền oán giận nói 1 câu « Nàng ấy thật là cho ta tức chết a ! »
« Đúng là làm cho người ta tức giận, bất quá ngươi hẳn không phải là loại người hay tức giận để bụng ? » Dương Bách Huệ chớp mắt 1 cái cũng không thấy hắn có chút nào đau khổ, mà còn cảm thấy hắn giống như sẽ có kế hoạch hay hành động kinh người cho xem, giác quan thứ 6 của nàng luôn luôn chuẩn xác nha.
Hắn gật gật đầu.
« Như thế nào ? » Nàng đột nhiên lộ ra vẻ tò mò.
« Cái gì mà như thế nào ? »
« Ngươi có kế hoạch gì, nói nghe 1 chút xem nào. »
« Trước tiên phải cho ta biết ngươi tính đứng về phía ai a. » Tề Sóc có chút đăm chiêu đánh giá nàng.
« Đương nhiên là hy vọng 2 người các ngươi có thể không chỉ yêu nhau mà ngày càng trở nên gắn bó hơn. » Nàng không chút do dự mở miệng nói « Đúng rồi, đã quên không cám ơn ngươi đã giúp Chi Yên vụ mở văn phòng, làm cho ta cũng có được 1 công việc mới, không cần lại phải vì miếng ăn mà phải quỳ gối khom lưng, thực cám ơn. » Nói xong nàng 2 tay chắp lại hướng hắn lạy 1 cái.
« Người ngươi cần cảm ơn phải là Chi Yên mới đúng. » Hắn lắc đầu nói.
« Hai người ta đều tạ ơn hết, đại ân đại đức nguyện kiếp sau báo đáp. » Lại cúi đầu.
Không biết nên nói cái gì, Tề Sóc hít 1 hơi dài, quyết định cho nàng vào đoàn chủ mưu này.
« Chúng ta tính gạt Chi Yên chuẩn bị hôn lễ, chờ hết thảy sau khi sắp xếp xong xuôi, sẽ đem nàng ấy đến hội trường trực tiếp thành hôn. » Hắn nói cho nàng hay.
« Oa, ngươi thật là mạnh bạo nha. » Dương Bách Huệ sửng sốt, nhịn không được trợn to đôi mắt, sau đó nhếch miệng cười.
Hắn không cảm thấy xấu hổ chút nào liền gật đầu.
« Chúng ta là chỉ những ai ? » Nàng tò mò truy vấn.
« Bạn bè bằng hữu tốt, trừ bỏ cô dâu ra. »
« Oa, thật là 1 đội hình rất lớn nha ! » Nàng nhịn không được kêu lên sợ hãi.
Tề Sóc mỉm cười, sau đó hỏi : « Có thể mời ngươi hỗ trợ được không ? »
« Ngươi muốn ta làm như thế nào ? » Đôi mắt nàng sáng lên, không chút do dự nhanh chóng gật đầu. Nàng thích nhất là giúp người ta làm chuyện này, ha ha……
« LâmTán Đức cầu hôn ngươi ? » Quan Chi Yên kinh hỉ tròn 2 mắt.
« Ừ » Dương Bách Huệ vui vẻ gật gật đầu, vẻ mặt xấu hổ.
« Chúc mừng ngươi, Bách Huệ. Chúc mừng ! Thiệt chúc mừng ! » Quan Chi Yên lập tức hưng phấn từ chỗ ngồi đứng lên, nhanh chóng bước đến bên người nàng dùng sức ôm nàng 1 chút.
Bạn thân muốn kết hôn, nàng thật sự cảm thấy vui mừng cho nàng ấy !
« Cám ơn. Cho nên hôm nay sau khi tan tầm, ngươi có thể đi giúp ta chọn nhẫn được không ? » Dương Bách Huệ cười hỏi.
« Đương nhiên. » Nàng lập tức đáp ứng « Ủa, nhưng sao ngươi lại không cùng đi với Tán Lâm ? »
« Hắn đang làm việc. » LâmTán Đức làc 1 họa sĩ truyện tranh « Hơn nữa hắn nói chuyện này tự ta quyết định, hắn hoàn toàn không có ý kiến. »
Dương Bách Huệ mặt không đỏ lời không run nói dối, tất cả những điều này đều là nói dối, mục đích là tìm 1 cái cớ hợp lý để mang cô bạn thân này đi lựa nhẫn cưới mà thôi.
Đây là việc đầu tiên mà Tề Sóc nhờ nàng hỗ trợ, việc thứ 2 chính là chọn và thử áo cưới. Muốn hoàn thành 2 nhiệm vụ này, nếu không phải dùng lý do chính nàng kết hôn để hoàn thành việc này thì thật sự không tìm thấy lý do nào tốt hơn.
« Nha. » Quan Chi Yên gật gật đầu « Vậy ngươi quyết định khi nào thì tổ chức ? »
« Đại khái khoảng tháng sau, giữa hoặc cuối tháng. »
« Nhanh như vậy sao ? »
« Ừm, cho nên ngoài việc lựa nhẫn, ngươi còn phải đi theo giúp ta thử áo cưới nữa, mà chính ngươi cũng phải thử. »
« Ta cũng phải thử ? »
« Đương nhiên, ngươi phải làm phù dâu cho ta nha, hay là ngươi không muốn ? » Dương Bách Huệ nhíu mày nghiêng người nhìn cô bạn này.
Quan Chi Yên sửng sốt, lập tức trả lời nhanh chóng « Ta đương nhiên đồng ý rồi ! »
« Vậy là tốt rồi. » Nàng cười yên tâm.
« Tuy vậy thời gian chỉ còn hơn 1 tháng mà thôi, hiện tại mới chuẩn bị thật sự có kịp không ? Còn chưa có chụp hình cưới nữa đó ? » Quan Chi Yên không khỏi nhíu mày lại.
« Hình thì sau khi kết hôn chụp cũng được a ! » Dương Bách Huệ nhún nhún vai, 1 lúc sau, nàng thử hỏi « Ngươi cảm thấy việc chụp hình cưới rất quan trọng sao ? »
« Ta không biết suy nghĩ của ngươi thế nào, nhưng đối với ta thì không có hứng thú, bỏ 1 đống tiền chụp mấy tấm hình tạo dáng này dáng kia cứng ngắc mà cả đời nhìn không quá 2 lần, không bằng để tiền đó bỏ tiết kiệm sinh lời thì tốt hơn. »
« Hắn thật đúng là hiểu ngươi. » Dương Bách Huệ nhịn không được lẩm bẩm.
« Cái gì ? » Chi Yên nghe không rõ.
« Không, không có gì. » Bách Huệ lập tức chuyển sang chuyện khác « Theo cảm tưởng của ngươi thì hôn lễ như thế nào là tốt ? »
« Ta sao ? »
« Ừm. Ta muốn tham khảo 1 chút, bởi vì hiện tại đầu ta vẫn trống rỗng, chưa nghĩ ra được cái nào hay. »
« Nếu là ta, ta thích đơn giản 1 chút, giống như trong film điện ảnh truyền hình của nước ngoài ấy, ở nhà mình mở 1 bữa tiệc nhỏ, mời tất cả bạn bè bằng hữu thân thiết, không khí ấm áp hài hòa. Nhưng ta biết ba mẹ ta nhất định là không chịu như vậy, họ thích làm cho náo nhiệt, nếu không bày khoảng 100 bàn thì sao cảm thấy vừa lòng a ? Huống hồ ba mẹ ta dữ dội không thể thay đổi được, cho nên ta cũng chỉ có thể lựa chọn làm đứa con gái ngoan. » Quan Chi Yên thở dài nói.
« Hoặc ngươi có thể tổ chức như ý mình trước, sau đó thì theo ý ba mẹ ngươi đãi lớn không được sao ? » Dương Bách Huệ hỏi.
« Ta không muốn đã kết hôn 1 lần lại phải làm thêm 1 lần nữa. »
« Vậy sao ? Thế thì đúng là phiền toái nha. » Dương Bách Huệ vuốt cằm lẩm bẩm tự nói.
« Phiền toái cái gì ? Đây là chuyện phức tạp của ta chứ nào phải của ngươi. » Quan Chi Yên nhịn không được cười nói, tươi cười có vẻ chua xót « Huống hồ có lẽ ta cơ bản không có cơ hội bị việc này làm cho phiền não đâu. »
Dương Bách Huệ không khỏi gật đầu, bởi vì tất cả đều đã có Tề Sóc thay ngươi phiền não rồi, đương nhiên không tới lượt của ngươi đâu.
Thật hy vọng đến lúc nàng kết hôn, Lâm Tán Đức cũng có thể giống như Tề Sóc phụ trách thu xếp hết thảy mọi việc, mà nàng chỉ cần ở yên một chỗ trang điểm ăn mặc cho thật đẹp và đợi nhận những lời chúc phúc của mọi người thì tốt rồi. Ai, thật sự là hâm mộ Chi Yên quá đi !
Hai người bất giác chìm vào suy nghĩ của riêng mình, sau đó lại tự nhiên mà quay lại tiếp tục công việc.
Chuyên tâm làm việc, thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác đã đến giờ ra về.
Quan Chi Yên đem chìa khóa giao lại cho người trợ lý ở lại tăng ca, sau đó liền cùng Bách Huệ rời khỏi công ty đón xe tới khu Đông. Ở trên đường nàng gọi điện báo cho Tề Sóc hôm nay sẽ về muộn.
« Khi nào tới giờ về thì gọi cho ta biết, ta đi đón 2 người. » Tề Sóc chỉ nói 1 câu như vậy.
Vì thế nàng liền mang theo tâm trạng cao hứng khoái trá pha chút phức tạp, ăn xong bữa tối, cùng Bách Huệ bắt đầu đi dạo các cửa hàng trang sức chọn nhẫn kết hôn.
« Chi Yên, ngươi xem, thật đẹp quá ! »
Nhìn từ bên ngoài vào hướng tới tủ kính thấy trang sức đủ mọi kiểu dáng sang trọng, sáng lấp lánh, Dương Bách Huệ cả người đều hưng phấn lên.
« Đừng đứng ở bên ngoài cửa kêu, chúng ta đi vào xem đi. » Chi Yên mỉm cười nhìn nàng nói.
Bách Huệ lập tức dùng sức gật đầu, nắm lấy tay nàng kia nhanh chóng kéo vào trong.
Vừa thấy có khách tới, nhân viên cửa hàng lập tức mang theo nụ cười thân thiết niềm nở đón tiếp.
« Hoan nghênh quý khách. Xin hỏi 2 vị cần mua thứ gì ? »
Dương Bách Huệ khẩn cấp nói rõ ý đồ « Chúng ta muốn xem nhẫn kim cương . »
« Mời hai vị qua bên này. »
Theo sự dẫn dắt của nhân viên cửa hàng, các nàng được đưa tới 1 phòng trưng bày các tủ kính chứa đủ loại kiểu dáng trang sức.
Không đợi nhân viên tiếp đón, Bách Huệ hai mắt hưng phấn lập tức chạy tới 1 tủ xem, không quên kéo theo cô bạn kia lại cùng xem.
« Chi Yên, nhanh xem 1 chút, nhanh xem đi. »
« Là ngươi kết hôn chứ không phải ta nha, ngươi xem thì tốt rồi, trước tiên chọn những kiểu ngươi thích, sau đó ta sẽ cho ngươi ý kiến. » Chi Yên cười lắc đầu nói, trong lòng ê ẩm, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Cứ nghĩ nàng mãi mãi không có cơ hội và khả năng cùng Tề Sóc đi chọn nhẫn, tâm tình của nàng liền thấp đến tận đáy, làm sao còn có tâm trạng xem xét lựa chọn chứ ?
« Mặc kệ, con mắt của ngươi so với ta thực tốt hơn, ngươi giúp ta chọn. »
« Bách Huệ, đây là nhẫn cưới của ngươi, đương nhiên phải là tự mình ngươi lựa chọn –»
« Ngươi giúp ta chọn, nhanh lên nào ! » Không để ý tới sự kháng cự của nàng, Bách Huệ ngắt lời nàng.
« Bách Huệ…… »
« Nhanh nào, ngươi đi cùng ta đến đây không phải là giúp ta sao ? Nhiều nhẫn như vậy chính ta nhìn mà còn muốn hoa hết cả mắt, ngươi nhanh qua giúp ta. » Tựa hồ cảm thấy cô bạn này tới giờ phút này tâm tình có hơi phức tạp, Bách Huệ bốc đồng vẫy tay nói.
Quan Chi Yên cảm thấy hơi bất đắc dĩ, nhưng là nàng cũng biết điều vô lý rằng nàng đâu phải Bách Huệ. Bách Huệ dẫn nàng đến, không phải vì muốn nhờ nàng hỗ trợ cho ý kiến sao ? Nàng sao có thể chỉ vì tâm tình của mình mà không giúp đỡ đây ?
Nhẹ thở dài 1 hơi, nàng nhìn cô bạn thân gật gật đầu.
« Được rồi, chúng ta đều tự chọn 2 cặp nhẫn đi, đến lúc đó từ 4 mà chọn ra 1 đôi ngươi ưng ý nhất. » Nàng đề nghị.
« Tốt, cứ như vậy mà làm đi. » Dương Bách Huệ gật đầu vừa lòng.
Hai người bắt đầu chuyên tâm tìm chiếc mà các nàng cảm thấy vừa ý nhất, đột nhiên Chi Yên ngẩng đầu lên, lấy tay kéo cô bạn của mình đến bên cạnh rồi nói nhỏ vào lỗ tai của nàng kia hỏi « Bách Huệ, ngươi có khoảng bao nhiêu ? Ngươi chưa nói cho ta biết. »
« Bao nhiêu cũng được. » Bách Huệ trả lời nhanh chóng.
« A ? »
« Bao nhiêu cũng được. » Nàng lặp to lại 1 lần nữa.
Chi Yên ngây ra như phỗng nhìn nàng, hoài nghi nàng đang nói giỡn hay nói thiệt « Lúc này là nói thật, Bách Huệ, ta hỏi thật đó. »
« Ta cũng trả lời thật mà. »
« Thực xin lỗi, chúng ta qua bên này nói chuyện 1 chút » Quan Chi Yên đột nhiên quay đầu hướng nhân viên trả lời, sau đó kéo bạn mình đến 1 góc « Bách Huệ, ngươi xác định Tán Lâm có tiền đến [bao nhiêu cũng được] sao ? »
« Nhẫn kết hôn chỉ mua 1 cái, nếu còn phải vì tiền mà tính toán chi ly không phải thật làm mất vui sao ? » Dương Bách Huệ tỏ vẻ.
« Nhưng cũng phải theo khả năng làm được nha. »
« Yên tâm, tác phẩm mới đây của hắn đột nhiên rất đắt hàng, không chỉ có tiền nhuận bút gia tăng thêm không ít, tiền xuất bản cũng thu về nhiều hơn trước. Ngươi không cần phải thay hắn lo lắng. » Tề phú hào, Tề đại ca, đại thiết kế sư, lễ cho phù dâu của ngươi tốt nhất cũng phải lớn 1 chút nha, nếu quá nhỏ ta không tha cho ngươi !
« Bách Huệ, đặt tiệc cũng cần dùng rất nhiều tiền, ngươi không lo lắng đến điểm này sao ? »
« Ây da, tóm lại chúng ta cứ lấy ra những cái mình thích trước đã, còn về vấn đề giá tiền thì đến cuối cùng có thể xem xét lại là được. Đi, chọn trước nói sau, dù sao cũng không có người quy định chọn rồi thì nhất định phải mua. » Dương Bách Huệ kéo nàng trở lại quầy.
Quan Chi Yên bất đắc dĩ nhìn người bạn này liếc mắt 1 cái, thôi thì cứ chiều theo ý cô nàng cũng được.
Tia sáng lấp lánh ánh lên từ cặp nhẫn kim cương làm cho người ta động tâm, Quan Chi Yên bất giác chú ý đến, cẩn thận chọn ra 2 cặp.
« Mang vào thử xem nào. » Dương Bách Huệ nhìn nàng nói.
Nàng trừng mắt nhìn, ban đầu tỏ vẻ mờ mịt, lập tức bật cười thành tiếng.
« Ngươi đang nói cái gì vậy, muốn mang thử cũng nên là ngươi chứ sao lại bảo ta thử ? » Nàng cười cười từ chối.
« Tay ngươi thon dài như vậy, mang vào nhất định rất đẹp, ta muốn ngươi mang thử cho ta xem thôi. » Dương Bách Huệ hăng say lộ rõ nói « Được rồi, mang thử xem nào, dù sao thử cũng đâu có mất tiền. »
« Bách Huệ, ngươi thật là…… » Quan Chi Yên nhịn không được liếc nhìn nhân viên phục vụ của cửa hàng l cái, có chút xấu hổ.
« Vị tiểu thư này nói đúng đó, mang thử không mất tiền, tiểu thư cứ đeo vào xem. » Nhân viên cửa hàng mỉm cười, tính tình hảo tốt cổ vũ nàng.
« Ngươi thấy không, người ta là nhân viên còn nói như vậy, ngươi liền đeo vào cho ta xem nào. » Dương Bách Huệ nóng ruột nói nàng.
Không còn cách nào khác, Chi Yên đành phải ứng theo yêu cầu của mọi người mang nhẫn đeo vào ngón áp út.
Nhẫn cưới nha, cả đời này có 1 ngày nàng sẽ đeo nó sao ? Nàng kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn trên tay.
« Thế nào, lớn nhỏ vừa vặn chứ ? » Dương Bách Huệ hỏi.
« Vừa vặn. » Nàng hoàn hồn trả lời.
« Đưa ta xem xem. » Dương Bách Huệ đem tay nàng kéo tới, cẩn thẩn xem xét kỹ lưỡng 1 chút « Viên kim cương này không phải là nhỏ quá đấy chứ ? »
« Không đâu, ta cảm thấy rất cân xứng vừa vặn, thanh tú rất đẹp a. » Quan Chi Yên nhìn nhẫn trên tay nói.
« Cái này mấy carat ? » Dương Bách Huệ hỏi nhân viên cửa hàng.
« Đại khái khoảng 0.5 carat. »
« Không được, ít nhất cũng phải 1 carat. » Dương Bách Huệ nhíu mày nói « Tiểu thư, loại này có đính viên 1 carat không ? »
(Nếu ta mà là BH, hô 3 hay 5 carat lun…chi mà có 1 carat trời…TT.TT vẫn nhỏ xíu à…>.