Đọc truyện Chồng Tôi Mang Theo Không Gian Trùng Sinh – Chương 40
Edit: ღDuღ
Lịch chiếu của phim《 Sao vậy 》để cho một đám fan mê mẫn phim vô cùng thất vọng. Mặc dù bọn họ kêu la không nên thay đổi tác phẩm của họ, nhưng trong lòng vẫn đang mong đợi nhân vật ở bên trong phim 《 Sao vậy 》 bước từ trong giấy ra cuộc sống ngoài đời, bây giờ làm thành như vậy, muốn 《 Sao vậy 》 kéo dài đến 8 năm, 10 năm, đám fans hâm mộ thở dài nói: Chẳng lẽ muốn như 《 Hỏa Ảnh 》, chờ họ đã có cháu mới chiếu kết cục cho bọn họ xem.
Mọi người đang thở dài bộ phim《 Sao vậy 》 muốn thay đổi lịch quay tiếp, thì đã quan tâm rốt cuộc nguyên nhân gì phải kéo dài tập cuối phim《 Sao vậy 》.
Oa Thiếu rất ít xuất hiện, chẳng qua cười cười nói, chuyện đã có nguyên nhân, anh ấy tôn trọng hành vi củ người làm phim.
Khác với Oa Thiếu ra mặt lên tiếng, nhân vật nữ chính An Hiên vẫn không có lộ diện, có người biết chuyện vạch trần bí mật bên trong, vì An Hiên mắt thấy diễn viên nhỏ tuổi đã đoạt danh tiếng của cô ta, cố ý tìm người khiến người ta ghét bỏ diễn viên nhỏ, nhưng cô bé diễn viên nhỏ tuổi này và người làm phim có giao tình sâu đậm, nói gần nói xa còn có chút quan hệ thân thích, đương nhiên người ta sẽ giúp đỡ diễn viên nhỏ tuổi đó.
Còn chưa quay phần cuối phim《 sao vậy 》 thì đã đổi diễn viên đi rồi, vì bổ sung lịch trình cho diễn viên nhỏ, còn lập tức tuyên bố muốn đi Thailand quay phim 《 câu chuyện mối tính đầu 》.
Những người biết chuyện đều bình luận xom xả, phía dưới có rất nhiều bài viết.
Cà Chua Gia Gia: Cố ý tìm người khiến người ta ghét bỏ diễn viên nhỏ, cầu chân tướng, cầu yêu sách, chuyện cụ thể thế nào a!
Lần này phía dưới bài viết lập tức có theo rất nhiều bình luận, tỏ vẻ muốn lâu chủ giải thích rõ ràng.
Người biết chuyện cũng lập tức phản hồi: Diễn viên nhỏ tên là Triệu Tiểu Chiêu, là học sinh mới của trường Nhất trung của thành phố, An Hiên cố ý mua người tới trường học chọi trứng gà vào người Triệu Tiểu Chiêu, còn rải lời đồn vu hãm Triệu Tiểu Chiêu được doanh nhân bao nuôi, bây giờ Triệu Tiểu Chiêu đã thưa An Hiên với toà án nhân dân về tội “Cố ý vu hãm tội và tổn thương người khác”, toà án nhân dân thành phố đã lập án điều tra!
Bình luận này vừa xuất hiện, lúc này số lượng bình luận tăng vọt.
An Hiên cũng có rất nhiều người hâm mộ, dù sao người ta thành danh rất sớm!
Thấy được bình luận này, phản hồi lại lời lẽ bên trong rất sắc bén nhục mạ người phía trên, đương nhiên cũng có một đám fans nhỏ hâm mộ Triệu Tiểu Chiêu, mặc dù thưa thớt, nhưng mà cũng rất bảo vệ. Hai phe chống lại, khó phân cao thấp.
Thẳng đến một bạn trên mạng gọi “Bị thương Sayuri ” trên mạng xuất hiện, mới khiến ván này hoàn toàn thay đổi.
“Bị thương Sayuri”: Tôi cũng bất ngờ về An Hiên. Nhưng người người trước sau hai mặt, giả nhân giả nghĩa làm ra vẻ thân thiện vui vẻ, quan trọng nhất là cô ta có chứng chân thúi.
Bên dưới bình luận còn kèm theo bệnh án, bên trên cuốn vở được viết theo thể chữ rồng bay phượng múa.
Tinh Linh cổ quái: Phía trên này ghi gì, xem không hiểu, cầu phiên dịch.
Bác sĩ nhân từ: Tôi có 30 năm kinh nghiệm trong y học đảm bảo bệnh án phía trên viết người bệnh quả thật có chứng đổ nhiều mồ hôi lòng bàn chân, dễ dàng sinh sôi bệnh khuẩn, sẽ phát mùi khác thường.
Lúc này “Bị thương Sayuri” lại gửi thêm một bài viết: An Hiên có hành vi bạo lực, nếu không hài lòng, sẽ đánh người trợ lý hả giận, ‘hình minh hoạ’ bằng chứng.
Ay ôi!!! Này, sự bất ngờ này thật đủ kinh sợ đấy.
Theo độ hot của bình luận này bạo tăng, một loạt bài viết “Nữ minh tinh Đài Loan, An Hiên có chân thúi” “Tiên Kiếm – Kiều Nguyệt Như có chứng bạo lực ” “An Hiên bởi vì ghen ghét diễn viên diễn tốt hơn cô ta, mướn người chọi trứng thối”…, tin tức đã lan tràn ở trên mạng, lần lượt tăng lên top mười tìm kiếm baidu.
Mấy ngày nay, hoạt động của đoàn ekip《 sao vậy 》 đã thay đổi.
Đoàn ekip《 Sao vậy 》 quả thật sáng suốt, nếu để cho người này diễn vai nủ chủ đáng yêu xinh đẹp của chúng ta, quả thực hủy tác phẩm của người ta mà, lòng đau như cắt!
Oa Thiếu của chúng ta chịu khổ, muốn đóng cặp với người phụ nữ ác độc này, may mắn chuyện không thành, bằng không thì tôi sợ Oa Thiếu của chúng ta buổi tối sẽ ngủ không yên rồi!
Nếu như vậy, kỳ thật lại để cho diễn viên nhỏ diễn đến lớn lên, rất tốt, tránh khỏi đến lúc đó khuôn mặt đổi để đổi lại, tôi sẽ mất cảm giác mất.
Mặc dù thời gian quay phim dài, nhưng vì thành ý nhà làm phim, tôi cũng có thể chờ đợi!
Theo hướng gió trên mạng thay đổi, cuộc sống của Triệu Tiểu Chiêu vẫn theo khuôn phép cũ mà tiến hành. Chuyện bên này Ngô Du đã xử lý không sai biệt lắm, lại trở về Mĩ Quốc, tiếp tục việc học của mình. La Kiến Lan đưa bà ngoại đi bệnh viện kiểm tra, kết quả kiểm tra và dự đoán của Triệu Tiểu Chiêu không khác nhau mấy, ung thư dạ dày giai đoạn đầu đầu, bác sĩ nói, may mắn kịp thời phát hiện, sau khi phẩu thuật, chỉ cần kiểm tra định kỳ, sẽ không còn phát tác nữa.
Điều này làm cho một nhà La Kiến Lan nhẹ nhàng thở ra, sau đó chính là khua chiêng gõ trống chuẩn bị, lại để cho bà ngoại nằm viện trị liệu.
Bà ngoại giải phẫu rất thành công, ở nửa tháng sau, thì về nhà nghỉ ngơi.
Theo thời tiết ngày càng lạnh, rất nhanh đã vượt qua thi cuối kỳ, Triệu Tiểu Chiêu vẫn dùng thành tích đệ nhất toàn trường trên nửa học kỳ, ở nhà với bà ngoạọavài ngày, cô cùng với đoàn ekip đến ThaiLand để quay phim《 Câu chuyện mối tình đầu》.
Lúc này Thailand vẫn rất oi bức, Triệu Tiểu Chiêu từ trên máy bay xuống, bên ngoài kéo tới từng sóng nhiệt, làm cho cô cảm thấy có chút không khỏe. Tay kia cầm quạt, quạt vài cái, theo dòng người đi ra sân bay.
Ngô Du ở bên ngoài sân bay đợi cô, thấy bóng người của cô, thì bước lên nghênh đón, một tay giúp cô cầm hành lý, một tay kia tự nhiên dắt tay của cô.
“Bà ngoại em thế nào?” Ngô Du hỏi.
“Đã khôi phục rất tốt, còn phải cám ơn anh giúp đỡ liên lạc với tiến sĩ Kim.” Triệu Tiểu Chiêu có chút nghiêng đầu, nhìn về phía Ngô Du bị kính râm to như vậy ngăn trở nửa khuôn mặt.
“Em muốn cám ơn anh như thế nào?” Ngô Du có chút cúi người, nhìn tới bả vai Triệu Tiểu Chiêu nói, “Em vẫn lùn như vậy, không cao được chút nào!”
Triệu Tiểu Chiêu trừng mắt anh một cái: “Em cũng cao rồi, được không, là anh lại cao lớn thêm, anh có 1m8 chứ nhiêu.”
Ngô Du cười cười: “1m85, anh thường xuyên chơi bóng rổ, tranh thủ cao đến 1m90.”
“Anh muốn trở thành hươu cao cổ sao.” Triệu Tiểu Chiêu từ chối cho ý kiến.
“Không thích anh cao, có phải vì em quá thấp hay không?” Ngô Du duỗi bàn tay lớn ra, vừa vặn bao trùm ở đầu Triệu Tiểu Chiêu.
“Không, em cảm thấy em cao như vậy là vừa rồi, bây giờ em 1m65, lại cao thêm 2-3 cm, là vừa.” Triệu Tiểu Chiêu lắc đầu, muốn vứt bỏ móng vuốt trên đầu.
Ngô Du cũng không làm khó cô, sờ soạng vài cái thì dời đi.
“Em sắp thi cấp ba rồi, cấp 3 có muốn đến Mĩ học hay không?”
Triệu Tiểu Chiêu lắc đầu: “Em cảm thấy học ở trong nước rất tốt.”
“Ừm.” Ngô Du nghe cô trả lời hơi có chút mất mát, anh ngược lại rất hi vọng Triệu Tiểu Chiêu đến Mĩ học, như vậy hai người có bạn.
Hai người nói chuyện một hồi lâu, xe bảo mẫu đã tới chạy đến studio.
Studio, Đan Đạo đã đến.
Phòng chụp ảnh cũng đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần đến đã có thể bắt đầu quay chụp rồi.
Bởi vì thời gian khẩn trương, chỉ có không đến thời gian một tháng, cho nên buổi chiều mọi người cử hành nghi thức khởi động máy thì tiến vào giai đoạn chính thức quay.
Ngay từ đầu, nhân vật nữ chính Tiểu Thủy là một cô gái xấu xí, cô thích cây cỏ trong trường học, sau đó cùng một đám bạn bè khuê mật làm rất nhiều việc ngốc nghếc, cuối cùng Tiểu Thủy chậm rãi lớn lên lột xác thành một cô nương xinh đẹp, lại cho rằng nam sinh cô đau khổ theo đuổi căn bản không thích cô, cô khóc đứt gan đứt ruột, sau đó rời đi, kỳ thật, đứa bé trai kia cũng sớm đã bị sự cố chấp lại lương thiện của cô gái hấp dẫn, cũng thích cô.
Mấy năm sau, hai người đã trưởng thành, một lần ngoài ý muốn bất ngờ gặp gỡ, cuối cùng người có tình sẽ thành thân thuộc!
Triệu Tiểu Chiêu rất thích câu chuyện này, cho nên diễn rất để ý, về phần Ngô Du hơn phân nửa diễn xuất chỉ cần giữ vững dáng vẻ soái ca của mình, đáng yêu là được rồi, đến cảnh cuối cùng, trong tay kia đang cầm một bó hoa hồng trắng, nhìn Tiểu Thủy cười nói vui vẻ bên một nam sinh khác, hơn nữa còn là bạn thân của anh, thâm tình trong ánh mắt buồn bã che giấu, quả thực diễn rất sắc sảo, người xem nhìn thấy cảm thấy trái tim đều đau!
Lúc này, quay phim bởi vì không có lo lắng về diễn viên, mọi người muốn vội vàng về nhà ăn mừng năm mới, cũng đều phối hợp mười phần, hai nhân vật chính Triệu Tiểu Chiêu và Ngô Du diễn không có bị bắt bẻ, rất nhanh đã hoàn thành quay phim, sớm định ra kế hoạch 30 ngày, vậy mà xong trước 10 ngày rồi.
Mọi người đến ngày cuối cùng giao thừa cùng cũng xong việc, cùng nhau ăn một bữa tiệc, thì tự mình ngồi máy bay về nhà.
Triệu Tiểu Chiêu và Ngô Du trực tiếp về với ông bà.
Triệu Tiểu Chiêu quanh năm suốt tháng đi diễn lâu lâu mới trở về một chuyến, nhưng cảm tình của cô với người nhà cũng rất nồng hậu, dù sao kiếp trước cô luôn ngốc trong nhà một mình đến tốt nghiệp trung học.
Ngô Du đưa Triệu Tiểu Chiêu đến nhà an toàn, thì ngồi xe đi nội thành. Từ khi mẹ anh và cha của anh ly hôn, anh lấy danh nghĩa của mẹ mua một căn nhà ở nội thành. Thân thể mẹ anh đã tốt lên rất nhiều, không còn đáng lo, bởi vì không thích ăn mừng năm mới bên Mĩ, cảm thấy không có cảm giác, cho nên hàng năm anh đều về với ông bà ở một thời gian ngắn.
Lúc Ngô Du về đến nhà, trời đã tối đen.
Chân trời có rất nhiều pháo hoa lộng lẫy nhiều màu được bắn lên. Ngô Du gõ cửa phòng, trong phòng vang lên tiếng bước chân, sau đó một người phụ nữ khuôn mặt tươi cười mặc tạp dề mở cửa cho anh.
Anh nhìn bà cười: “Mẹ, con chết đói rồi, mẹ đã nấu cơm tất niên chưa?”
Người phụ nữ hai tay xoa xoa tạp dề, nụ cười sáng lạn trên mặt giống như pháo hoa trên bầu trời: “Tốt rồi, tốt rồi, chỉ còn chờ con, mau vào, đi rửa tay, mẹ làm cho con rất nhiều món ngon đấy.”
Ngô Du đi vào phòng, nhìn ngọn đèn ấm áp, còn có mùi thơm trên bàn thức ăn tỏa ra bốn phía, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Nói tới Triệu Tiểu Chiêu sau khi về đến nhà, thì thấy trong nhà mình rất nhiều người, được đặt 4 bàn, người đến người đi, rất náo nhiệt.
Cô cầm lấy hành lý vẫn còn ngây người, thì có một người dì cô đã quên tên trở lại giúp cô cầm hành lý, vô cùng thân thiết mà nói với cô: “Tiểu Chiêu đã trở về rồi, nhanh đi rửa tay, còn có một bàn không có dọn lên đâu, con ngồi đó trước đi.”
Triệu Tiểu Chiêu vội vàng cự tuyệt dì ấy, nói: “Dì để con cầm được rồi, dì vội thì đi trước, con dẹp đồ, đợi lát nữa tới dùng cơm.”
“Ai ôi!!!, con bé này lại hiểu chuyện như vậy, được được, con đi vào trước, dì đi mời người khác.” Dì ấy khen Triệu Tiểu Chiêu một hồi, thì đi vào buồng trong tiếp khách.
Triệu Tiểu Chiêu chào hỏi một vài người, quẹo vào trong phòng, lên lầu hai, đi vào trong phòng của mình, lúc này mới yên trầm tĩnh lại.
Được yên tĩnh, cô nhắm mắt lại, vốn chỉ muốn nằm nghỉ một chút, nhưng thật sự quá mệt mỏi, cứ như vậy ngủ luôn.