Chồng Ma Của Em

Chương 26: Tôi Vẫn Chưa Sẵn Sàng


Đọc truyện Chồng Ma Của Em – Chương 26: Tôi Vẫn Chưa Sẵn Sàng


Tôi cảm giác lần này bản thân nhất định sẽ không thoát được, nhất định sẽ bị Lãnh Mạch cưỡng đoạt.


Khi tôi vừa nói ra câu tôi chưa sẵn sàng thì thật ngoài dự đoán, mọi thứ đã đi đến bước.


cuối cùng, Lãnh Mạch đột nhiên thả tôi ra sau đó lùi lại hai bước, rời khỏi cơ thể tôi.
Sự thay đổi này khiến tôi hơi bất ngờ, ngoảnh đầu lại nhìn anh ta, anh ta cũng đang nhìn tôi với ánh mắt phức tạp: “Sao, không bị tôi cưỡng đoạt nên em cảm thấy thất vọng phải không?”

“Anh!” Tôi tức run lên, vội vàng kéo chiếc.


váy ngủ đã tuột xuống ngực lên rồi chỉnh đốn lại một chút: “Anh cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Hừ!”

Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt lạnh như băng rồi đột nhiên cười nhẹ, anh ta hiếm khi cười, mà nụ cười này chính là núi băng tan chảy hòa tan vạn vật suýt chút nữa thì đã cướp đi hồn phách của tôi, tôi đơ ra một lúc mới có thể tỉnh táo lại, thầm mắng bản thân không có tiền đồ sau đó trừng mắt với anh ta: “Anh còn mặt mũi để cười sao?”

“Thật hết cách với em” Anh ta nói thì thầm.


“Cái gì?” Tôi nghỉ ngời mình đã nghe.

nhầm, cái con ma vừa lạnh lùng vừa xấu tính này lại có thể nói chuyện với giọng điệu dịu dàng như vậy ư?

“Tôi sẽ cho em thêm thời gian để chuẩn bị” Anh ta lại nghiêm mặt nói: “Tôi cảnh cáo em lần cuối cùng, em là người phụ nữ của tôi, nếu còn để cho người đàn ông khác tiếp cận em thì tôi sẽ không tử tế như hôm nay nữa đâu.”

Tôi tức giận cúi đầu xuống và không dám phản bác anh ta, tôi biết ý nghĩa của câu nói anh ta sẽ cho tôi thêm thời gian chuẩn bị là gì, là câu nói trước khi trả lời tôi để tôi chuẩn bị thêm một thời gian sau đó ăn thịt tôi, trái tim nghẹn lại, tôi không thể chống cự được anh ta, hơn nữa đối đầu với anh ta cũng chẳng có lợi gì tôi chỉ có thể im lặng không nói gì “Không phải là muốn ăn mì sao, còn không mau nấu đi.” Anh ta giơ tay lên gõ vào đầu tôi một cái.


“Đau quá,Anh không thế đừng động tay động chân với tôi được sao” Tôi ôm đầu tức giận: “Anh phiền chết đi được, ra ngoài đi!”

“Người phụ nữ chết tiệt” Anh ta lườm tôi một cái nhưng ngược lại cũng không làm gì, sau đó quay người rời đi.


Tôi khua năm đấm sau lưng anh ta, coi như dùng cách này để trút giận.


Con ma thối tha nói anh ta cũng muốn ăn mì, tôi đành phải nấu hai bát, tôi bê bát mì lớn ra ngoài cho anh 1a, anh ta như thể ông chủ ngồi vắt chân trên ghế đọc báo, tôi ngứa mắt liền đá đều anh ta một câu: “Tôi không ngờ người của Minh giới các anh cũng quan tâm đến việc quốc gia đại sự của loài người chúng tôi!”

“Dù sao cũng chẳng có ai não tàn như: em” Anh ta không thèm ngẩng đầu lên mà cứ thế đáp lại “Anh! Anh mới là đồ não tàn!” Tôi nói không lại anh ta, chỉ có thể tức giận dậm chân đi xuống nhà bếp bê bát mì của mình lên.


Lão Quỷ ngồi cách chúng tôi không xa đang gặm chiếc bánh mì tôi để trên bàn và không dám lại gần, tôi kéo chiếc ghế ở trước mặt Lãnh Mạch rồi ngồi xuống, ăn một miếng mì lớn trong sự không vui, kết quả là bị bỏng, tôi kêu lên một tiếng, chân tay luống cuống vội cầm cốc nước lạnh bên cạnh uống một ngụm lớn, sau đó mới bình thường trở lại.

Cuối cùng Lãnh Mạch cũng chịu rời mắt khỏi tờ báo ngẩng lên nhìn tôi: “Em là ma chết đói đầu thai à!”

“Anh mới là ma chết đói đầu thai ấy!”

Vốn dĩ đó chỉ là một câu cãi lộn không có lực sát thương nhưng sắc mặt anh ta bỗng nhiên trầm xuống, tôi cảm giác cả căn phòng đều đóng băng rồi, dây thần kinh co lại trong chốc lát, chỉ sợ anh ta lại định làm gì tôi.


“Có phải tôi chưa nói với em, tôi đến từ Minh giới” Giọng anh ta lạnh băng.


Tôi run rẩy lí nhí đáp lại: “Tôi biết anh đến từ Minh gi “Nếu như đã biết, thế em có biết coi tôi là ma đói là đang sỉ nhục tôi không?”

“Tôi chỉ tiện miệng nói mà thôi” Không biết tại sao anh ta lại vì một chuyện bé như thế này mà nổi nóng.


“Ma là loài sinh vật hạ đẳng thấp kém, không được đánh đồng tôi với chúng”

“Câu nói mọi người đều bình đẳng anh chưa nghe qua hay sao?” Câu nói này của anh ta thực sự khiến tôi không vui: “Ma cũng có sự tôn nghiêm và cuộc sống của ma, anh dựa vào cái gì mà nói người ta là loài sinh vật hạ đẳng thấp kém!”


Anh ta nheo mắt và đồng tử phát ra một tia sáng lạnh như dao: “Mọi người đều bình đẳng? Đó chỉ là nói về thế giới loài người các em mà thôi, đối với chúng tôi, sinh ra đã phân cao thấp sang hèn, không có cái gọi là bình đẳng”

“Tôi biết anh không phải người cũng không phải ma! Đan xen giữa người và ma thì là ma đồng tính sao?” Tôi không vui vẻ phản bác anh ta.


“Haha” Anh ta cười khẩy: “Xem ra Dạ Minh đã nói với em rất nhiều.”

Lúc này tôi mới phát hiện ra bản thân đã lỡ lời liền lập tức ngậm miệng lại không thèm cãi nhau với cái tên biến thái người không ra người ma không ra ma này nữa, tôi quay ra ăn mì, ăn mì là được chứ gì!

“Tôi cảnh cáo em lần cuối, đừng có bất cứ sự tiếp xúc nào với tên Dạ Minh kia nữa, nghe thấy không?” Anh ta nói với ngữ khí nặng nề.


Sự nguy hiểm toát ra từ người anh ta thật sự có thể bức bách người ta không thể thở nổi, tôi không biết giữa anh ta và Dạ Minh rốt cuộc có mối quan hệ gì, mà tôi cũng không dám hỏi, đối diện với sự áp bức mạnh mẽ của anh ta tôi chỉ đành gật đầu: “Tôi biết rồi…”

Anh ta hừ lạnh một tiếng không thèm quan tâm đến tôi nữa, anh ta lấy đũa ăn mì, ăn được một miếng anh ta lại bắt đầu chế giễu tôi: “Khó ăn quá đi, em nói xem vai của em không thể gánh chân không thể chạy, chỉ số thông minh lại thấp, tay chân vụng về, bây giờ nấu đồ cũng khó ăn như vậy, tôi thật sự không biết em còn có tác dụng gì”

Nói xong, anh ta lại bố sung thêm một câu: “À, tác dụng duy nhất là dùng để ngủ”

“Mẹ kiếp! Anh ăn mì của tôi mà còn nói nhiều như vậy! Không ăn được thì đạp đổ à”

Tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi, sao lại có một con ma đê tiện thế này.


Thấy tôi tức giận như vậy ngược lại anh ta lại thấy rất vui, một đăng thì chê mì của tôi không ngon, một đảng lại ăn hết sạch, tôi thật sự hận không thể chạy đến cho anh ta hai cái bạt tai.

Nhưng đây chỉ là tôi nghĩ trong lòng, trên thực tế sau khi anh ta ăn xong liền sai tôi đi rửa bát, tôi cũng chỉ có thể không cam tâm tình nguyện mà đi rửa.


Đợi tôi rửa bát xong đi ra ngoài thì không biết Lãnh Mạch lại đi đâu rồi, sau khi Lãnh Mạch đi khỏi Lão Quỷ lại khôi phục lại vẻ hoạt bát chạy đến trước mặt tôi: “Cô Đồng cô thật lợi hại! Thật đó! Người có thể cãi nhau với đại nhân chỉ sợ trên đời này duy chỉ có cô thôi!

Lão Quỷ tôi bái phục cô, bái phục, bái phục!

Tôi trợn tròn mắt: “Tôi bảo ông giúp tôi điều tra người chồng của Ác quỷ kia, ông điều tra đến đâu rồi?

“Nhắc đến chuyện này…” Lão Quỷ lập tức trở nên nghiêm túc: “Mấy hôm nay tôi đã đi dò hỏi rất nhiều những cô hồn dã quỷ, cuối cùng cũng thu thập được một chút tin tức “È?“ Tôi cũng lập tức trở nên có hứng thú liền ngồi xuống ghế sofa: “Mau nói tôi nghe xem nào!”

“Chồng của Ác quỷ chết vào cuối thời Minh, có ba người con trai và 4 cô con gái.
Hai người con ở nước ngoài, bốn cô con gái được gả vào các gia đình quan chức giàu có! Còn một người con trai thì thủ mộ cho cha, có điều cũng lập gia đình rồi.
Liên quan đến mộ của chồng Ác quỷ cũng tìm ra rồi, nhưng…” Nói đến đây Lão Quỷ liền dừng lại.


“Nói tiếp đi” Tôi không hiểu liền giục lão: “Nếu như đã tìm được ngôi mộ đó, chúng ta hãy mau đi xem đii”

“Cái này, thật ra…” Lão Quỷ lại ngập ngừng rồi cúi đầu một lúc “Thật ra những chuyện này đều là Lãnh Mạch đại nhân nói cho tôi bị đại nhân bảo tôi chuyển lời đến cô, còn bảo tôi đừng nói là ngài ấy nói với tôi, nhưng tôi mãi vẫn không được thu thập được gì, cũng không có cách nào giấu diếm cô được”


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.