Bạn đang đọc Chồng Chúng Ta Ly Hôn Đi! – Chương 5
“Vâng… Em biết rồi.
Lát nữa em sẽ đến công ty.”
Ngập ngừng một lát, Vân Mộng Dao mới chậm rãi nói: “Chị Cẩm Hi, cảm ơn chị.”
“Em khách sáo với chị làm gì? Chị là người đại diện của em đương nhiên chị sẽ làm hết khả năng của mình để giúp em nổi tiếng.
Thôi chị có chút việc bận, lát nữa gặp lại em ở công ty nha.”
Vân Mộng Dao của hiện tại mới hai mươi ba tuổi, vừa tốt nghiệp từ học viện nghệ thuật nổi tiếng, chính thức tiến vào giới giải trí, bởi vì xuất thân chính quy, hơn nữa lại có bố làm chỗ dựa, cho nên khởi điểm trong giới giải trí của cô cũng cao hơn so với những người khác.
Ngay từ khi còn nhỏ, Vân Mộng Dao đã được tham gia đóng vai nhí trong một số bộ phim, làm người mẫu nhí cho một số tạp chí thời trang.
Hơn nữa, trước khi tốt nghiệp, Vân Mộng Dao cũng đã từng tham gia diễn qua một số bộ phim điện ảnh cho nên lúc này ở trong giới giải trí đã không tính là người mới nữa rồi.
Càng lớn, Vân Mộng Dao lại càng xinh đẹp, mũi cao, mắt ngọc mày ngài, cùng với làn da trắng hồng dù có phơi nắng cũng không đen, dáng dấp xinh đẹp, đến khi trưởng thành, dáng người càng trước lồi sau lõm, eo nhỏ ngực lớn, bên cạnh đó thiên phú về mặt diễn xuất của cô cũng rất cao.
Nhờ ngoại hình cùng tài năng vượt trội của mình mà Vân Mộng Dao đã thu hút được một lượng fan hâm mộ kha khá.
Ba mẹ Vân bởi vì lo cho con gái tiến vào giới giải trí sẽ bị chèn ép cho nên cũng đã thành lập hẳn một công ty giải trí để chống lưng cho cô.
Mà công ty đó chính là công ty đại diện của Vân Mộng Dao.
Bên cạnh đó, họ còn đề cử cho cô một người đại diện kim bài, người đó chính là Đường Cẩm Hi.
Tuy ở trong công ty, Đường Cẩm Hi không phải là người đại diện có quyền lực nhất, nhưng tài nguyên trong tay Đường Cẩm Hi cũng rất nhiều.
Hơn nữa, Đường Cẩm Hi cũng đã từng làm người đại diện của không ít những minh tinh hạng A.
Sau khi cúp điện thoại, Vân Mộng Dao ngay lập tức ném sự tình về Thẩm Quân Uyên ra sau đầu rồi nhanh chóng thay đồ.
Ngắm nhìn mình trong gương một lượt, Vân Mộng Dao hài lòng rồi xách túi đi ra ngoài.
Nhưng khi vừa đi đến cửa, cô chợt khựng lại rồi đi đến bàn trang điểm lấy sợi dây chuyền được chế tác tinh xảo đeo lên.
Nhìn mình trong gương lần cuối, Vân Mộng Dao mới xoay người đi ra ngoài.
Vừa xuống dưới lầu, Vân Ộng Dao liền dưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện không thấy bóng dáng của Thẩm Quân Uyên đâu cả.
Trong khi cô thầm cảm thán bản thân quá may mắn thì Dư quản gia đột nhuên xuất hiện bên cạnh cô, nói:
“Thiếu phu nhân, có phải cô chuẩn bị đi ra ngoài không? Để tôi giúp cô gọi tài xế.”
Vân Mộng Dao cũng không nghĩ nhiều mà nhanh chóng đồng ý, dù sao thì cô xũng không có nói muốn Đường Cẩm Hi cho xe qua đón mình.
“Vậy thì phải làm phiền chú một lát rồi, Dư quản gia.”
“Không có gì, đây là trách nhiệm của tôi mà.” Dư quản gia vẻ mặt từ ái gống như đang nhìn đứa trẻ nhà mình đáp lại.
Ông nhớ rõ khi Vân Mộng Dao vừa tròn ba tuổi, ba mẹ Vân đã đưa cô đến nhà chính Thẩm gia chơi.
Khi đó cô mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, đôi mắt to tròn ngậm nước ngơ ngác nhìn xung quanh, gương mặt bầu bĩnh nộn nộn trông rất đáng yêu khiến cho trái tim những người ở đó tan chảy.
Cô bé ấy tựa như có ma lực khiến cho ai thấy cô cũng yêu mến, ngay cả Dư quản gia cũng vậy.
Hiện tại, nhìn cô bé mà ông yêu thương bị thiếu gia nhà mình lạnh nhạt, Dư quản gia cũng rất đau lòng nhưng ông lại không thể làm gì để giúp cô cả.
Chỉ mong cô có thể sớm ngày buông bỏ mà đi tìm hạnh phúc của chính mình.
Vân Mộng Dao đi lên xe riêng một đường đi thẳng đến công ty giải trí Vân Thụy.
Trước kia, Vân Mộng Dao đã từng nói với ba mẹ Vân là cô sẽ kí hợp đồng với công ty giải trí Vân Dạ với điều kiện là không được công khái thân phận của cô với người trong giới, bới vì cô không muốn bản thân được ưu ái hơn chỉ vì thân phận của mình.
Ban đầu ba mẹ Vân không muốn làm như vậy, nhưng dưới sự nài nỉ của con gái, họ cũng đành buông tay đầu hàng.
Tuy ba mẹ Vân đã đồng ý sẽ giữ kín bí mật về thân phận của Vân Mộng Dao, nhưng họ lại ở trong tối âm thầm đem tài nguyên đến cho cô.
Vân Mộng Dao đương nhiên biết rõ bọn họ thể nào cũng làm như vậy nhưng cô lại nhắm mắt làm ngơ.
Dù sao thì cô cũng chỉ cần ba mẹ Vân đồng ý không công khai thân phận của cô là được.
Từ nhà của Vân Mộng Dao đi đến công ty giải trí Vân Thụy mất khoảng ba mười phút, đến khi Vân Mộng Dao đi vào phòng làm việc của Đường Cẩm Hi thì đúng lúc Đường Cẩm Hi đang họp trực tuyến với những người đại diện khác của công ty.
Trông thấy Vân Mộng Dao đẩy cửa đi vào, Đường Cẩm Hi chỉ gật đầu cười nhẹ rồi chỉ tay về phía bộ ghế sô pha nhỏ ý muốn Vân Mộng Dao qua đó chờ mình họp xong.
Vân Mộng Dao gật đầu rồi ngồi chờ Đường Cẩm Hi xong việc, trong lúc chờ đợi cô tiện tay lấy kịch bản được đặt ngay ngắn trên bàn đọc qua.
Khoảng mười năm phút sau, Đường Cẩm Hi tắt video call sau đó vui vẻ chạy tới chỗ của Vân Mộng Dao ôm cô mọt cái ròi cười nói:
“Bảo bối của chị, em chờ chị có lâu không?”.