Đọc truyện Cho tôi ngủ thêm chút nữa – Chương 66:
Edit: LazyGirl.
——————
Chu Lệnh Hành hoàn toàn không xem trước tóm tắt nội dung bộ phim, chỉ quan sát những người xung quanh.
Trong phòng chiếu, anh nhìn khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của cô trong bóng tối, không cẩn thận vô tình đắm chìm trong đó.
Tô Hành thực sự không có một miếng hứng thú nào với những bộ phim tình cảm thế này, mắt nhắm mắt mở xem phim.
Sau đó, cô bắt gặp ánh mắt như sói đói của người đàn ông bên cạnh.
Cô nhìn một vòng xung quanh.
Sau đó dựa sát vào người đàn ông bên cạnh, nhỏ giọng nói, “Sao anh không xem phim đi, nhìn em làm gì?”
Chu Lệnh Hành cũng không che giấu ánh mắt của bản thân, “Nhìn em đẹp hơn.”
Tô Hành cứng họng, chậm rãi cong môi.
“Ừm, em cũng thấy vậy.”
Không ngờ anh lại đột nhiên hừ lạnh, chậm rãi đến gần cô, cúi đầu trầm giọng nói, “Biết rõ mà còn cố ý quyến rũ anh mỗi ngày?”
Hơi thở ấm áp của anh phả lên mặt cô, tim Tô Hành đập nhanh hơn.
Giống như một ván cờ.
Anh nhanh chóng công thành chiếm đất, cô lại muốn sống chết kháng cự.
Đầu lưỡi của Tô Hành áp vào hàm trên của anh, cố gắng kiềm chế anh lại.
Chu Lệnh Hành nhanh chóng nhìn thấu ý đồ của cô, cười nhẹ ra tiếng, thu hút ánh mắt của những người xung quanh.
Cho đến khi bộ phim kết thúc, Tô Hành mới nhẹ nhàng thở ra.
Sau khi bài hát cuối phim vang lên, anh đứng dậy, bước ra ngoài.
Ánh mắt của bạn trai quá trắng trợn, cô có chút ăn không tiêu.
Cũng may là trong lúc ăn, Chu Lệnh Hành đã thu liễm lại được một ít, nếu không thì chắc cô ăn không nổi mất.
Sau khi trở lại căn cứ không lâu, Chu Lệnh Hành nhận được cuộc gọi từ Thẩm Giai Niên.
Tô Hành nhướng mày khi nhìn thấy một cái tên quen thuộc trên màn hình điện thoại.
Có hơi muộn so với dự kiến của cô.
Chu Lệnh Hành dường như đã sớm có chuẩn bị, đi thẳng vào vấn đề: “Không phải anh nói không quan tâm sao?”
Tô Hành sửng sốt.
Không lẽ có chuyện gì mà cô không biết sao?
Thẩm Giai Niên cũng không hề nhún nhường, “Tôi đã nói sẽ không quản, nhưng cũng có nói là đừng làm lớn chuyện. Trên mạng đều đang nói Tô Hành là tiểu tam. Cậu công bố kiểu gì mà khiến Tô Hành bị gán mác tiểu tam vậy?”
Chu Lệnh Hành nhíu nhíu mày, lập tức ý thức được sự tình phát triển không đúng theo hướng mà anh mong muốn.
Sau đó để lại một câu “để em xem” rồi cúp máy.
Lướt một vòng bình luận, anh dễ dàng tìm ra được Weibo tung tin.
【 Đầu nổ mạnh: Hôm nay ở rạp chiếu phim đụng phải chị gái @GISleeping và @GILING đang đi xem phim với nhau!! Quá may mắn!!! (hình ảnh) 】
Rõ ràng đây đều là những lời nói thiện chí, bức ảnh chỉ có bóng lưng của hai người, thậm chí chủ bài đăng còn che giấu những tuyên bố chủ quyền mà Chu Lệnh Hành đã nói về mối quan hệ của hai người bọn họ.
Những bình luận bên dưới ban đầu đều rất bình thường.
【 Hâm mộ chết mất!!! Nói thật đi, cậu đã nhìn thấy chân dung thật của chị gái chưa? 】
【!!! Sao cậu không nhân cơ hội chụp hình chung với bọn họ? Có chữ ký không anh trai? Nếu có thì bán cho tôi 5 mao. 】
【 Mau nói mau nói, chị gái có xinh đẹp như những gì mà tôi tưởng tượng không? 】
Nhưng đến đây, những bình luận bắt đầu tương đối nặng nề hơn.
【 Tôi có nhìn lầm không vậy? Trong hình là Sleeping đang kéo tay của LING? 】
【 Hai người kia đánh lẻ đi xem phim? Xác định không có những đội viên khác? 】
【 Tôi khinh, mới lòi ra vụ bạn gái ngoài giới mà giờ hai người lại tay trong tay đi hẹn hò? Cmn bắt cá hai tay à?! 】
【 Trước giờ đều cảm thấy hai người có điểm không thích hợp, biết rõ LING đã có bạn gái mà còn bám theo người ta, công khai kéo tay? Đúng là tiểu tam không thể nghi ngờ mà. 】
【 Không cảm thấy mất mặt sao? Lúc trước cứ giả vờ ái muội với LING trong lúc phát sóng, bộ cho rằng không ai nhìn ra sao? Giờ lại trực tiếp chen chân vào? 】
【 Ha ha, cứ tưởng sau khi LING bị lộ chuyện tình cảm thì cô ta sẽ thu liễm lại bớt, không nghĩ đến lại còn làm rầm rộ hơn, quang minh chính đại làm tiểu tam. 】
Trong số những bình luận đó, cuối cùng cũng có người dám nói ra sự thật.
【 Tôi có một phỏng đoán táo bạo. Chị gái không lẽ chính là bạn gái ngoài vòng của LING? 】
Nhưng không một ai quan tâm đến bình luận này.
Cơ hồ như sự chú ý của mọi người đều bị thu hút bởi đề tài Sleeping là tiểu tam.
Đáy lòng Chu Lệnh Hành trầm xuống.
Nhìn là biết có người đang điều khiển nhịp độ của bài viết theo một hướng đi khác.
Những bình luận ngày càng gay gắt, Chu Lệnh Hành xoa xoa hai bên thái dương, tắt Weibo.
Vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt dò hỏi của Tô Hành.
Anh chậm rãi nói, “Solo?”
Tô Hành khó hiểu, nhưng cũng hợp tác gật đầu, “Có thể.”
“Yêu cầu của em là?”
“…”
Solo thôi mà, còn phải yêu cầu này yêu cầu nọ nữa hả?
Tô Hành chống cằm, suy nghĩ rồi nói, “Nếu em thắng, về sau mỗi khi đi đánh với nhau.”
Quả nhiên, mặt Chu Lệnh Hành biến sắc, cô nói thêm, “Anh đi rừng.”
Mặc dù yêu cầu này hơi vô lý nhưng anh vẫn đồng ý.
Dù sao thì anh cũng sẽ giành được chiến thắng trong trận solo này thôi.
Nghĩ nghĩ, anh lại hỏi, “Còn nếu anh thắng?”
“Tuỳ anh.” Cô không thèm để ý, liếc anh một cái, “Khi nào anh thắng được rồi tính.”
Chu Lệnh Hành cười nhạt, “OK.”
Sau màn thoả thuận ngầm này, cả hai tiến vào trò chơi.
Lão Ngư đảm đương vai trò của quần chúng ăn dưa, nhanh chóng rủ Tiểu Bản đến xem cùng.
Một bên còn lẩm bẩm, “Hai người này hôm nay hẹn hò bộ cãi nhau hay sao vậy? Sao mới trở về đã đòi solo?”
Tiểu Bản cắn hạt dưa, “Lúc trước tôi còn không biết hai người mặt liệt nếu cãi nhau sẽ trưng ra bộ mặt gì, hiện tại đã có đáp án. Cãi nhau cứ lôi ra solo, không có gì mà solo không giải quyết được.”
Lão Ngư nheo mắt cười cười, “Vậy là chúng ta sẽ thường xuyên thấy cảnh hai người họ solo?”
“Chắc là không đâu,” Wave ở đâu xuất hiện, “Tôi đoán là hai người họ sẽ trực tiếp chia tay.”
Trong lúc bên này nói chuyện thì bên kia đã tiến vào giao diện chọn tướng.
Bởi vì đối thủ là Chu Lệnh Hành nên Tô Hành đã chọn Ahri mà không cần phải suy nghĩ nhiều.
Cô không có thuần thục những vị tướng MID, chỉ có thể chọn tướng nào có kỹ năng đơn giản chút.
Hơn nữa, Chu Lệnh Hành vốn hay chơi những vị tướng MID chuyên về sát thương, việc chọn Ahri di chuyển linh hoạt sẽ giúp cô có tỷ lệ thắng cao hơn.
Chỉ là cô không ngờ, Chu Lệnh Hành cư nhiên lại chọn ADC.
Sau khi nhìn thấy EZ xuất hiện cùng với một đàn lính, Tô Hành nhận ra cô đã bị anh lừa.
Sự khác biệt duy nhất giữa MID và ADC đó là MID dựa vào kỹ năng để gây sát thương, còn ADC dựa vào đánh thường.
Trong solo, ngay từ đầu, ADC đã chiếm ưu thế hơn. Chu Lệnh Hành còn quen thuộc với khu vực đường giữa, trực giác của Tô Hành cảm thấy không ổn.
Quả nhiên.
Sau khi đối đầu với nhau, Chu Lệnh Hành ỷ vào sải tay dài, cấu máu cô liên tục, lên cấp 3 trước, đánh Tô Hành phải về nhà một lần.
Wave nhìn chằm chằm thao tác của Chu Lệnh Hành, hai mắt sáng rực, ánh mắt sùng bái, “Lệnh ca đúng là Lệnh ca, chơi cái gì cũng 6.”
Lão Ngư ghét bỏ liếc Wave một cái, “Chị gái cũng đâu có kém, dùng tướng phép thuật mà còn có thể trụ lâu được như vậy, có thể nói là cũng mạnh không kém.”
Vừa dứt lời, chỉ thấy EZ E tới gần Ahri, vừa đi vừa A, thậm chí còn không quên tung chiêu W khiến lượng máu của Ahri trở nên báo động.
Tô Hành nghiến răng, thậm chí còn không có thời gian đánh trả, chỉ có thể W chạy đến gần tháp phòng thủ nhà mình.
EZ lập tức đuổi kịp, ấn A liên tục, lại bồi thêm chiêu Q, còn không quên dùng thiêu đốt lên người Ahri.
Một loạt thao tác như nước chảy mây trôi khiến người xem ở phía sau không khỏi trầm trồ, gần như không có một chút chần chờ nào, EZ đã hạ được Ahri.
Sau khi màn hình chuyển xám, Tô Hành không muốn chơi nữa.
Mặc dù quy định của solo là một mạng một tháp, nhưng sau khi bị Chu Lệnh Hành chèn ép liên tục, cô căn bản không có gì để phản kháng, tiếp tục chỉ lãng phí thêm thời gian.
Sau khi Tô Hành thoát khỏi trò chơi, quay sang nhìn Chu Lệnh Hành, “Anh gian lận.”
“Hửm?” Người đàn ông tựa lưng vào ghế một cách thoải mái, “Thế em nói cho anh biết là anh gian lận chỗ nào?”
Tô Hành liếc mắt nhìn anh, “Anh dùng ADC để đối đầu với vị tướng phép thuật của em, sao anh không nói trước khi trận đấu bắt đầu?”
“Anh cũng đâu có nói giới hạn tướng?” Chu Lệnh Hành thả lỏng tay, “Nếu như vừa rồi em chọn ADC, anh cũng sẽ không có ý kiến gì.”
Hừm.
Tô Hành bó tay.
Nhưng vẫn nói tiếp, “Vậy thì chơi lại đi, lần này cả hai đều dùng tướng phép thuật.”
Không ngờ Chu Lệnh Hành lại lắc đầu cười khẽ, “Vụ cá cược đã có hiệu lực, không đánh thêm nữa.”
Dáng vẻ cứ như “em thua còn muốn chơi xấu lại?” khiến Tô Hành chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng.
Cuối cùng hừ lạnh một tiếng, tắt máy về phòng.
Tiếng đóng cửa bao to, y như hành vi của Chu Lệnh Hành hơn một tháng trước.
Đám người ăn dưa dứt khoát rời khỏi hiện trường, dưa đêm nay ăn no nê rồi.
Chu Lệnh Hành cũng không quan tâm, khoé môi của anh vẫn luôn cong lên kể từ khi solo thắng, nhàn nhã đi đánh hạng.
Thay vì cố gắng thuyết phục cô công khai, chi bằng solo để đổi lấy một yêu cầu.
Lần này cũng không lỗ lắm.
Anh để cho cô bình tĩnh lại một chút, ngày mai rồi nói yêu cầu cho cô cũng chưa muộn.
*
Sáng hôm sau, Tô Hành xuống lầu, nhìn thấy Chu Lệnh Hành vẫn đang chơi game.
Cô không thể nhịn được cười.
Ai nói thể thao điện tử không có khái niệm buổi sáng? Sự thật đã chứng minh, GI đã có một buổi sáng đúng nghĩa.
Trên tường, kim đồng hồ đang chỉ 9 giờ, một âm thanh bíp bíp phát ra nhưng vẫn không đánh thức được bất kì sâu ngủ nào trên lầu.
Ánh nắng ban mai chiếu vào cửa sổ, sau đó dừng lại trên người đàn ông khiến cô cảm thấy có chút mông lung.
Khi đến gần hơn, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy được những sợi lông tơ trên khuôn mặt của Chu Lệnh Hành dưới ánh mặt trời đang chiếu vào.
Nhịn không được thầm cảm thán, mỗi ngày đều thức khuya mà sao da của anh vẫn tốt như vậy.
Tiếng bước chân nhỏ nhẹ khiến động tác của người đàn ông dừng lại một giây, quay đầu liếc mắt nhìn người vừa tới với tốc độ cực nhanh, sau đó lập tức quay đầu trở lại chiến tiếp.
Anh mở miệng nói, “Anh đã rã đông bình sữa cho em, đặt ở bên ngoài, trước khi uống thì nhớ bỏ vô lò vi sóng hâm lại cho nóng.”
Mặc kệ anh có nhìn thấy hay không, Tô Hành gật đầu một cái rồi bước về phía phòng bếp.
Sau khi cô hâm nóng sữa rồi mới bước đến bàn máy tính, Chu Lệnh Hành vừa mới chơi game xong, trên màn hình còn hiện lên chữ Victory.
Tô Hành ngó ngó một cái, “Cả đêm không ngủ?”
“Ừm,” Chu Lệnh Hành gật đầu, giọng nói có chút âm u, “Hôm qua có hơi kích động nên không ngủ được.”
“Anh kích động cái gì?” Tô Hành ngồi xuống, nhìn người đàn ông bên cạnh.
Anh cong môi, “Hưng phấn vì hôm qua giành được quyền yêu cầu khi thắng em.”
Tô Hành trợn tròn mắt, “Đã gian lận còn muốn em tuân thủ lời hứa?”
Chu Lệnh Hành nghe vậy, sắc mặt trở nên nghiêm túc, giọng điệu cũng lộ ra một chút nguy hiểm.
“Như thế nào? Muốn quỵt nợ?”
Tô Hành nhướng mày nhìn anh, một bộ dáng như “anh nhắm anh làm gì được em”.
Cái biểu cảm này cô đã học được từ Chu Lệnh Hành, ít nhất cũng giống anh đến 80%.
Chu Lệnh Hành im lặng, nhưng trong chốc lát, anh duỗi chân dài ra kéo ghế cô lại.
Ghế cô đang ngồi đột nhiên bị anh kéo lại.
Tô Hành còn chưa kịp phản ứng, lòng bàn tay của anh đã vòng đến ôm lấy eo cô.
Nhiệt độ nóng rát được truyền đến từ lòng bàn tay của anh khiến Tô Hành không khỏi run rẩy.
Cô bất giác co người lại, nhưng lại bị sự ngang ngược của anh kéo lại gần.
Tô Hành bĩu môi, “Sao? Muốn dùng vũ lực để giải quyết?”
“Nếu được thì anh cũng đã dùng vũ lực để giải quyết rồi.” Chu Lệnh Hành nghiêm túc khiến Tô Hành không tìm ra được bất kì manh mối gì.
Một lúc sau, Tô Hành đành thỏa hiệp.
“Nói đi, yêu cầu gì?”
“Công khai đi.” Chu Lệnh Hành không chút do dự nói ra, động tác trên tay cũng không hề buông lỏng.
Tô Hành chớp mắt, “Công khai cái gì?”
“Công khai…” Anh nhếch môi tiến lại gần, “Em là bạn gái ngoài vòng của anh.”
Cô sửng sốt, “Nhưng huấn luyện viên…”
“Thẩm Giai Niên đã đồng ý.” Người đàn ông cười nói, biểu tình đắc ý vô cùng.
Ngay sau đó còn dụi dụi lên mặt cô nữa chứ.
Khoảng cách gần như vậy, Tô Hành thậm chí còn ngửi được mùi sữa tắm từ anh, khiến cô không khỏi ngây người, nhịp tim cũng nhanh hơn.
Sau một thời gian, cô mới tìm lại được giọng nói của chính mình.
“Được.”
Cứ tưởng sau khi đồng ý với yêu cầu của anh là sẽ được tự do, ai dè sau khi nói xong, thậm chí cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người đàn ông đè xuống hôn sâu.
Không hề có một chút kiềm chế hay kiên nhẫn nào, chỉ có những nụ hôn sâu như vũ bão.
Anh mạnh mẽ cạy môi cô ra, linh hoạt mở ra một vùng trời mới, ngạo nghễ càn quét khiến cô dần mất đi hô hấp.
Có thể là do ánh sáng mặt trời có chút phóng đại, nên cả người của cô đều cảm nhận được nỗi bất an không tên.
Không biết qua bao lâu, Chu Lệnh Hành cuối cùng cũng rời khỏi môi cô, khóe miệng cong lên thể hiện sự thỏa mãn.
Tô Hành lại nghe thấy giọng nam trầm thấp truyền đến, “Anh rất vui.”
Mặc dù chỉ là một câu thì thầm, nhưng lại khiến cô không khỏi rung động.
Sau đó, anh không chút lưu tình nhấc người cô lên, xoay người lấy điện thoại từ trong túi ra, ngón tay linh hoạt gõ gõ.
Tô Hành còn chưa kịp phản ứng, Chu Lệnh Hành đã đứng dậy, vỗ vỗ đầu cô, “Anh đi ngủ, buổi tối gọi anh ra ăn cơm.”
Nói xong rồi nghênh ngang rời đi, thậm chí còn không cho cô có cơ hội xen ngang.
Sau khi bóng lưng của người đàn ông biến mất ở lầu hai, Tô Hành mới nhớ đến một việc, lấy điện thoại ra.
Trong vòng 10 giây, cô đã tìm thấy chính xác bài đăng trên Weibo mà anh vừa đăng từ hai phút trước.
【GILING: Nghe nói em là bạn gái ngoài vòng của anh? Ngày hôm qua còn bị nói là tiểu tam? @GISleeping】
Bởi vì thời gian còn sớm nên chỉ mới có vài trăm bình luận.
Tô Hành cười ra tiếng.
Một phong cách rất ư là Chu Lệnh Hành.
Suy nghĩ một lát, cô cũng bắt đầu gõ.
【GISleeping: Tại sao mọi người cứ kiếm thêm kịch cho tôi diễn hoài vậy? Bạn gái chính thức bị hiểu lầm liên tục, bộ tôi không tuyệt vọng sao? @GILING】
Sau khi nhấn nút đăng, cũng không cần quan tâm đến âm báo ting ting liên tục, cô dứt khoát ném điện thoại sang một bên, bắt đầu một ngày mới.
Sau khi các cư dân mạng ngủ dậy cũng là lúc nghênh đón một ngày được ăn dưa ngập họng.
Mặc dù loại dưa này ăn không được vui vẻ gì cho lắm.
【?????? Tôi mẹ nó vừa nhìn thấy cái gì vậy, ý hai người này là sao?】
【 Mẹ kiếp, ý Sleeping là cô ấy là bạn gái ngoài vòng bị chụp lại ngày hôm đó?? 】
【!!!!! Lúc trước ai nói Sleeping chắc chắn không phải là bạn gái ngoài vòng!! Tôi đánh chết người đó!! 】
【 Hôm qua ai nói chị gái là tiểu tam ra đây mau!! Làm ơn trước khi nói thì tìm hiểu rõ sự thật giùm cái, cảm ơn. 】
【 Nói cách khác, trong một đêm, tôi thất tình hai lần liên tục?? 】
【 ha ha ha ha ha ha ha lầu trên thật không biết xấu hổ, cười chết mất, tôi cũng thất tình, tôi muốn ly hôn với chị gái!! 】
【 Oa, thật là khổ sở, thà rằng không biết gì hết!! Tại sao mấy người lại nháo trên Weibo làm gì!! Bây giờ biết được sự thật thì vừa lòng hả dạ mấy người chưa!! 】
【 Trước đây tôi đã nói bóng dáng của cô gái trong hình rất giống Sleeping mà mấy người không tin, đã vậy còn bị fans dỗi, kết quả rồi sao!!! 】
【 Mới sáng sớm mà mấy người cho tôi xem cái gì vậy nè! Làm sao mà tôi có thể sống sót vượt qua ngày hôm nay đây? 】
【 Có mình tôi nghĩ là hai người này vẫn luôn rất ngọt ngào sao? Ngẫm lại mấy ngày trước đi. 】
【 Để tôi phổ cập kiến thức sơ sơ cho những người không biết: phỏng vấn MVP: khen chị gái liên tục, chị gái phát sóng thì anh bế chị theo kiểu công chúa x2 lần, vì chị gái mà lên Weibo đăng bài ủng hộ, còn nói ai không phục thì solo, chị gái tiếp nhận phỏng vấn có nói hơi buồn ngủ thì anh lao lên sân khấu để bảo vệ ngay lập tức 233333】
【 Thức ăn cho chó này chất lượng quá, tôi vẫn ăn chưa đã thèm mà!! Cho thêm một tá nữa đi!! 】
Tin tức LING&Sleeping công khai tình cảm vẫn luôn là chủ đề nóng và được bàn tán sôi nổi trong một thời gian dài.
Mặc dù cuộc gặp gỡ giữa fans ngày hôm qua và tin đồn tiểu tam đã được giải quyết một cách hoàn hảo, nhưng nhờ đó mà đã thu hút được một lượng lớn sự chú ý đến từ cư dân mạng.
Trong bầu không khí náo nhiệt này, chỉ đúng duy nhất một người là không thể cười nổi.
Tô Mang nghiến răng nhìn Weibo tràn ngập những tin tức về Tô Hành.
Hôm qua, cô ta đã tìm được một thời cơ thích hợp và mua thủy quân để dẫn dắt dư luận nói Tô Hành là tiểu tam.
Chỉ trong một ngày, không ngờ lại bị bẻ ngược trở lại.
Cô sẽ không để cho Tô Hành cứ vậy quang minh suôn sẻ trong cái vòng này.
Cô phải nhanh chóng đột nhập vào nội bộ của FHL càng sớm càng tốt, đem FHL trở thành một công cụ cho mình.
Chỉ cần chị ta còn ở trong vòng này một ngày thì cô ta sẽ không để Tô hành có cơ hội tiến lên.
Mặc dù từ nhỏ đến giờ, cô ta chưa bao giờ hơn được chị gái, nhưng bây giờ, quyền lựa chọn lại nằm ở trên tay cô ta.
Cô muốn FHL phải đối chọi với Tô Hành, khiến Tô Hành mang danh xấu trong cái ngành này.
Đến lúc đó, liệu còn có ai dám cho Tô Hành lên sân thi đấu nữa?
Nghĩ đến đó, Tô Mang nở nụ cười.
Có trách thì chỉ có thể trách chính bản thân chị ta, sống an phận không muốn, cứ thích chạy đến vòng này nhảy nhót trước mặt cô ta làm gì.
Nhưng trước khi mọi chuyện xảy ra, cô ta sẽ cho chị gái thân yêu của mình có cơ hội tự nguyện rời đi.
Nếu Tô Hành thức thời, cô ta có thể sẽ để yên cho Giang Nguyên và GI.
Với một kế hoạch trong đầu, Tô Mang gửi tin nhắn đến một số điện thoại ở trong danh bạ.
【 Chị, có thời gian gặp mặt không? Đúng 7 giờ tối nay, quán cà phê bên cạnh cà phê Internet. 】
Không lâu sau, bên kia hồi đáp một cách ngắn gọn, 【 Được. 】
Tô Mang cau mày.
Cô ta ghét nhất cái bộ dáng thờ ơ, không quan tâm đến chuyện gì của Tô Hành.
Tô Hành bên này cũng cảm thấy hơi lạ.
Mặc dù cô biết bệnh của mình bị lan truyền trên mạng là do Tô Mang gây ra, nhưng cô thật sự không biết Tô Mang tìm cô có chuyện gì?
Cô cũng có chút kỳ vọng vào Tô Mang nên mới đồng ý gặp mặt.
Nếu em ấy chịu xin lỗi thì cô sẽ tha thứ, cô nghĩ vậy.
Buổi tối lúc 7 giờ, Tô Hành đúng giờ ngồi xuống bên cửa sở quán cà phê.
Mãi đến 7 giờ 15, Tô Mang mới chậm rãi xuất hiện.
Đầu hè, mặc dù thời tiết ban đêm vẫn còn mát mẻ, nhưng Tô Mang vẫn mặc một bộ đầm màu đỏ, thiết kế chiết eo khiến người ta phải dõi theo, nhìn là biết đây là một cô gái được cưng chiều.
Cô ta nhanh chóng nhìn thấy Tô Hành ngồi bên cửa sổ.
Khi người phục vụ nhìn thấy có khách vừa đến, anh ta vội vàng đưa thực đơn.
Tô Mang không nhận, chỉ nhàn nhạt nói, “Cho tôi một ly nước chanh, cảm ơn.”
Người phục vụ lịch sự gật đầu rồi xoay người rời đi.
Nhớ lại hai vị khách nữ ở bàn đó, không hiểu sao lại cảm thấy thái độ của cô gái đến sau rất lạnh lùng, khác với thái độ thờ ơ của cô gái đến trước, nhìn như thế nào cũng thấy không được tự nhiên cho lắm.
Cứ như thể, cô gái đến sau…. cố tình bắt chước biểu cảm của cô gái đến trước?
Sau khi nước chanh được đưa đến, Tô Mang uống một ngụm rồi nhìn Tô Hành.
Vẻ mặt của Tô Hành vẫn lãnh đạm, yên lặng nhìn cô ta.
Hừ, Tô Mang nhíu mày.
Cô ta thực sự rất chán ghét cái vẻ mặt này.
Nghĩ đến đó, Tô Mang cười, “Chị, dạo này chị khỏe không?”
Tô Hành gật đầu, “Khỏe.”
Cô cũng cảm thấy thái độ của mình có hơi lạnh nhạt rồi nói thêm, “Còn em thì sao?”
“Không tốt lắm,” Hai tay Tô Mang cầm ly nước, mí mắt rũ xuống.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Tô Mang nhướng mắt nhìn Tô Hành, khóe mắt có hơi ẩm ướt, “Chị, có phải chị cảm thấy rất vất vả đúng không?”
Tô Hành không hiểu, lại nghe Tô Mang nói tiếp, “Nếu không thì tại sao lại muốn thi đấu cùng với một đám đàn ông con trai như vậy?”
“Chị chỉ cảm thấy hứng thú với trò chơi này, đúng lúc bọn họ thiếu một người đi rừng nên tìm đến chị.” Tô Hành nhanh chóng lắc đầu, từ tốn kể lại những lần gặp gỡ giữa cô và GI.
Tô Mang trong lòng khinh thường, có lấy cớ thì cũng nên tìm cái cớ nào dễ nghe một chút, làm như đội GI dễ vào lắm vậy.
Nhưng mở miệng ra thì lại nói, “Chị, nếu chị với ba gặp chuyện, chị có thể nói cho em biết, sao chị lại đi đến cái vòng này để tranh giành như vậy?”
“Bọn chị thực sự đã có một khoảng thời gian vui vẻ…”
Còn chưa kịp nói xong đã bị Tô Mang cắt ngang, giọng điệu dồn dập, “Tại sao chị lại đến cái vòng này làm gì? Muốn thu hút sự chú ý của mẹ? Để mẹ biết đến sự hiện diện của chị? Hay là chị ghen tị với cuộc sống của em và mẹ nên muốn bước một chân vào?”
Tô Hành không nói gì, cũng không có ý định tiếp tục giải thích, chỉ yên lặng nhìn Tô Mang.
Tô Mang cho rằng Tô Hành đang cam chịu, “Chị, đừng nghĩ là cuộc sống của em và mẹ rất tốt. Trước khi cưới chú Đỗ, bọn em đã phải trải qua một khoảng thời gian rất khó khăn và đau khổ. Em cũng không thể nói được là cuộc sống hiện tại đã tốt hơn chưa, nhưng nếu chị muốn bước một chân vào, khiến những người khác biết được chuyện của nhà chúng ta thì sẽ ra sao đây? Chị có biết là rất nhiều người trong vòng này đang nhìn chằm chằm vào nhà chúng ta hay không?”
Sau khi nói ra những lời này, Tô Mang liền nhịn không được, lại nói tiếp.
“Chị, chị không thể làm vậy. Em biết chị hận mẹ vì mẹ đã không mang theo chị đi, nhưng trong hoàn cảnh đó, nếu dẫn theo chị thì làm sao một mình mẹ có đủ sức để nuôi nấng hai đứa trẻ được? Hơn nữa, chị cũng vì bệnh mà không thể đi học, mẹ cũng không thể nào ở nhà chăm sóc cho chị hoài được.”
Càng nghe, vẻ mặt của Tô Hành càng trầm xuống, một tia hi vọng cuối cùng sau khi nghe Tô Mang nói cũng đã biến mất.
Cuối cùng, Tô Mang còn hỏi, “Chị, chị nói đi, làm sao thì chị mới chịu tránh xa cuộc sống của em và mẹ. Nếu mà vì tiền thì mấy năm nay, em cũng để dành được mấy chục vạn, tất cả đều cho chị, chỉ cần chị hứa là sẽ không xuất hiện trước mặt em và mẹ là được.”
Không biết vì sao, Tô Hành cảm thấy hơi đau đầu, lửa giận trong lòng đang dâng trào.
Cô cười lạnh, “Mấy chục vạn? Em có biết lương hiện tại một năm của chị là bao nhiêu không?”
Tô Mang hiển nhiên không ngờ cô lại trả lời như vậy, trong lòng không khỏi sửng sốt.
“120 vạn,” Tô Hành lạnh giọng, “Em có biết một tháng ba có thể kiếm được bao nhiêu tiền không? Còn nhiều hơn lương một năm của chị.”
Tô Mang hơi kinh ngạc, “Ba chỉ mở có quán cà phê Internet thôi mà, sao mỗi tháng lại có thể kiếm được nhiều như vậy, chị nói dối thì cũng đừng có nói quá như vậy chứ, trước mặt em mà còn sĩ diện làm gì.”
“Tin hay không thì tùy.” Tô Hành mặc áo khoác vào, “Đừng có tự coi trọng bản thân như vậy. Chị làm tuyển thủ bởi vì đam mê, chả có một tí quan hệ gì với em, càng không liên quan gì đến bà ấy, cũng làm ơn đừng có đem chuyện của chị nói cho bà ấy nghe.”
Nói xong, cô đứng dậy rời đi.
Đi được nửa đường, dường như nghĩ đến điều gì đó, quay lại nói, “Về sau đừng tìm chị nữa, hơn nữa…”
Cô nhìn sắc mặc cứng đờ của Tô Mang.
“Đừng có làm ba cái chuyện nhảm nhí đó ở sau lưng rồi lại diễn kịch trước mặt chị. Bản thân em làm cái gì thì tự em biết rõ.”