Đọc truyện Cho tôi ngủ thêm chút nữa – Chương 3:
Edit: LazyGirl.
——————
Nghe vậy, ánh mắt Chu Lệnh Hành dần dần trở nên nghiêm túc, “Ý của anh là?”
Tôn Hòa cuối cùng cũng dừng động tác, nhìn chằm chằm Chu Lệnh Hành, “Hôm nay, anh nhìn thấy một cô gái chơi LOL trong quán cà phê Internet. Thao tác chưa tốt lắm, nhưng được cái chưa bao giờ bị chó xù bắt được.”
Dừng một chút, lại bổ sung: “Cô ấy chơi Zyra ở vị trí đường giữa. Chó xù đã cố gắng bắt lẻ cô ấy nhiều lần, nhưng cô luôn né được nhờ vào linh cảm. Cô ấy luôn đi qua được những đường có chó xù đứng canh giữ.”
Chu Lệnh Hành biết là Tôn Hòa không bao giờ nói dối trong phương diện này.
Nếu mà nói về mặt lý thuyết thì việc tránh một con chó xù 100% là có khả năng, nhưng để làm được điều đó thì cũng cần phải có một đôi mắt và khả năng rà quét thật tinh tế.
Suy nghĩ một lúc, Chu Lệnh Hành hỏi tiếp: “Anh có hỏi cách đối phó từ cô ấy không?”
Thà không nhắc tới thì không sao, chứ nhắc tới làm Tôn Hòa không khỏi cảm thấy đau đầu: “Cô ấy nói là do cái người chơi chó xù ngu quá.”
Chu Lệnh Hành tặng cho Tôn Hòa một ánh mắt không mấy là thiện cảm, và cảm thấy người này khá là thú vị.
Tôn Hòa rũ mi nói tiếp: “Lúc đó, cô ấy hơi vội nên kêu anh mai hãy tới tìm.”
Tôn Hòa quyết định giấu đi lí do thật sự là do Tô Hành phải đi ngủ nên mới kêu anh mãi hãy tới tìm.
Chu Lệnh Hành cũng không tìm hiểu quá sâu, đôi mắt thâm thúy khiến người ta khó mà nhìn ra được cảm xúc của anh, Chu Lệnh Hành không cảm xúc nói: “Đừng quên mai anh còn có trận đấu.”
Tôn Hòa gật đầu cho có lệ, mở giao diện đánh hạng ra bắt đầu chờ vô trận, “Đã hẹn rồi. Chúng ta cần phải tới đó lúc 3 giờ.”
Hi vọng là gặp được người, Tôn Hòa thầm nghĩ.
Vận khí không tồi, không tới 1 phút, Tôn Hòa đã được xếp đội.
Còn chưa kịp chọn tướng, giọng nói lạnh lùng của Chu Lệnh Hành lại vang lên: “Ngày mai đi nhớ kêu em.”
Tôn Hòa nhìn Chu Lệnh Hành một cách chế nhạo, nói: “Anh biết rồi.”
Sau khi nói xong ý định, Chu Lệnh Hành tiếp tục đi đánh hạng.
Anh cũng muốn nhìn xem cái người có thể tránh được những chiêu thức của chó xù chơi ra sao.
Khóe miệng khẽ cong nhẹ.
Ồ, lại là con gái à.
*
Trận đấu ngày hôm sau nhanh chóng kết thúc. GI bại trong tay những vị tướng lâu năm đầy kinh nghiệm của chiến đội FHL trong chiến trường LOL xuyên suốt 30 phút. Khổ không nói nổi.
Nhưng nếu tiếp tục truy đuổi lí do vì sao GI lại thua, thì phải kể đến một phần công lao của Thẩm Tư Niên, khi mà cậu ta không kịp thời đến chỗ giao tranh, bị rừng đối phương bắt lẻ và tóm gọn. Phải nói rằng, Liên Minh Huyền Thoại là một game lăn cầu tuyết đúng nghĩa. Đặc biệt là nếu chiếm được một đường ưu thế sẽ có thể trở nên mạnh hơn bao giờ hết.
Vì thế, sau một ván, cả Wave và Lão Ngư đã cảm nhận được sự mệt mỏi và kiệt sức về tinh thần lẫn thể chất, cũng như là sự tàn khốc của trò chơi này.
Trong khi đó, phía Tôn Hòa và Chu Lệnh Hành lại có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Họ đã đoán trước được kết quả của trận đấu.
Mặc dù kỹ năng của Chu Lệnh Hành không phải là quá xuất sắc, những cũng là hạt giống số một số hai trong nước; Wave là tuyển thủ Trung Quốc được huấn luyện viên đào được từ đội tuyển Hàn Quốc, kỹ năng cơ bản cùng tầm nhìn đại cục tốt là không thể bắt bẻ. Tôn Hòa là người chơi lớn tuổi nhất trong đội, cũng đã đúc kết ra được rất nhiều chiến lược phương pháp riêng nhờ vào kinh nghiệm thi đấu phong phú lâu năm.
Theo lý thuyết thì trong đội có những người như thế cũng không đến nổi không lọt vô được top 4 ở các mùa giải diễn ra mỗi năm, nhưng điểm yếu Thẩm Tư Niên trong đội luôn luôn được phe đối diện nhắm đến và chăm sóc. Thẩm Tư Niên đã quen với việc bị gank ① như vậy, nhưng điều khiến cậu ta không thể chấp nhận đó là ngày càng có nhiều đội chơi khác bắt đầu áp dụng chiến thuật chăm sóc chu đáo cho cậu ta mỗi khi cậu được lên sân.
Mặc dù các đồng đội chưa bao giờ oán trách Thẩm Tư Niên nhưng Thẩm Tư Niên luôn cho rằng anh đang bị hụt lại từ phía sau, và ngày càng trở nên mờ nhạt trong đội. Thậm chí cho đến thời điểm hiện tại, Thẩm Tư Niên luôn chạy đến những quá cà phê Internet để chơi game vì ngại tập luyện tại trụ sở và bắt đầu lạm dụng hành động này nhiều lần.
Lúc trở về căn cứ sau trận đấu cũng đã gần 3 giờ, Tôn Hòa tính toán đến quán cà phê tìm đáp án, đồng thời kéo luôn cả Chu Lệnh Hành theo.
Wave cùng Lão Ngư trố mắt nhìn nhau, hôm nay đấu thua, không tập họp sau trận đấu để kiểm điểm, sao hai người kia cứ thế bỏ đi vậy á?
Như cảm nhận được có ánh mắt nóng bỏng nào đó đang nhìn mình từ phía sau, Tôn Hòa tưởng chừng như đã rời đi, thì đột ngột ló đầu ra sau cánh cửa: “Chờ anh cùng Chu Lệnh Hành quay lại rồi họp. Mấy đứa cứ đi bổ sung giờ livestream trước đi. Nhớ rõ là không được đề cập đến thi đấu.”
Cả hai cùng gục xuống bàn, quả nhiên, cái thế giới này thật tàn khốc mà.
*
Khi Tôn Hòa và Chu Lệnh Hành đến quá cà phê, Tô Hành đang tám chuyện với quản trị viên mạng hôm qua.
Tôn Hòa nhìn thấy Tô Hành, trực tiếp ném Chu Lệnh Hành ra phía sau, sải bước về phía trước, “Xin chào cô Tô, hôm qua, tôi quá nóng lòng nên đã quên tự giới thiệu. Tôi là Tôn Hòa, đội trưởng của chiến đội LMHT GI.”
Tô Hành hướng Tôn Hòa gật đầu: “Tô Hành.” Nói xong liền nâng ngón tay chỉ vào quàn cà phê Internet, “Vào trong nói chuyện.”
Tôn Hòa và Chu Lệnh Hành nhìn nhau rồi cũng đi theo vào trong.
Trông cô có vẻ như hôm nay vẫn chưa ngủ ngon, ánh mắt vẫn còn mông lung mê mang.
Tô Hành thuần thục bật máy vi tính lên, click mở đăng nhập game. Đến phần chọn khu vực chơi, Tô Hành quay qua hỏi Tôn Hòa: “Anh ở khu vực nào?”
“Khu một.” Chợt nhớ tới người này có thể không hiểu, Tôn Hòa nói thêm: “Là Eonia.”
Sau khi chọn xong vùng chơi, lại đến giao diện đặt tên, suy nghĩ một chút, bắt đầu gõ.
Trong một không gian kín như vậy càng làm bật lên tiếng cạch cạch từ bàn phím. Tôn Hòa nghiêng người, vừa nhìn rõ chữ thì không khỏi bật cười.
Nickname của Tô Hành nằm trên cùng của giao diện game, sáu chữ cái rất bắt mắt — “Cho Tôi Ngủ Thêm Chút Nữa.”
Tô Hành lơ đi tiếng cười nhạo của anh, nhàn nhạt nói: “Anh chơi không? Chỉ hai người, tôi chơi tướng hôm qua, còn anh thì chơi chó xù.”
Tôn Hòa đang cười rất ư là vui vẻ, nghe vậy thì dừng lại, vội vàng mở máy đăng nhập game.
Còn chưa kịp mở máy thì Chu Lệnh Hành đột nhiên lên tiếng: “Chơi tài khoản của tôi đi, đừng chơi tài khoản mới.”
Chợt nghe thấy một giọng nam xa lạ, Tô Hành ngẩng đầu liếc nhìn cái người nãy giờ không có một tí cảm giác tồn tại nào.
Dù chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn ra được dáng người cao lớn tuấn tú của Chu Lệnh Hành.
Tô Hành liếm môi, cổ họng có chút khô khốc.
Chu Lệnh Hành tuy im lặng từ đầu đến đuôi, nhưng vẫn luôn âm thầm quan sát Tô Hành.
Thấy Tô Hành không có phản ứng, Chu Lệnh Hành trực tiếp đi tới máy vi tính, rút chuột từ cô rồi đăng xuất tài khoản. Đầu ngón tay của hai người khẽ va chạm nhẹ vào nhau trong nháy mắt.
Tô Hành lẳng lặng nhìn Chu Lệnh Hành một lúc, chủ động đẩy bàn phím qua cho anh.
Người đàn ông cũng thuận theo, đăng nhập vào game, nhấp vào tùy chỉnh, chọn tướng giùm cho Tô Hành, rồi mới đẩy chuột và bàn phím về lại cho cô.
Tô Hành lén liếc nhìn những khớp xương thon dài của ngón tay, rồi mím môi hướng Tôn Hòa nói: “Cấp 6 hãy đến cố gắng bắt tôi.”
Tôn Hòa bật cười, cố gắng bắt ư, khẩu khí lớn đó.
Tôn Hòa suy nghĩ một chút rồi mở miệng: “Trước khi vô trận thì tôi muốn nhắc nhở một chút. Tôi không phải là con chó xù đơn giản như người qua đường hôm qua. Nếu như cô chỉ đơn giản tránh né, thì sẽ không đối phó được tôi đâu.”
Vẻ mặt Tô Hành vẫn như cũ, không quan tâm nói: “Thử đi rồi biết.”
Tôn Hòa chỉ biết cười khi Tô Hành không đi quá sâu vào việc di chuyển.
Có bản lĩnh gì, vô game sẽ rõ.
Hết thời gian tán dóc, cả hai đồng thời tiến vào trận đấu.
Mặc dù đứng bên cạnh, nhưng Chu Lệnh Hành dường như không hề nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người. Chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm màn hình của Tô Hành.
Thao tác của Tô Hành đích thị là tay mơ. Cô không biết cách điều khiển tướng, thường xuyên tung chiêu sai cách, thấy trang bị gì hiện ra cũng mua.
Chu Lệnh Hành có chút thất vọng, biểu tình trên mặt cũng dần buông lỏng.
Chó xù của Tôn Hòa đã tới cấp 6, nhưng anh ta không có trực tiếp ra đường giữa gank Tô Hành, mà lựa chọn biến về để lên thêm một món trang bị.
Sau khi có được món trang bị, Tôn Hòa chậm rãi lẻn vô rừng, chuẩn bị đi vòng để tới đường giữa.
Khu vực rừng bên phía Tô Hành tối đến nỗi muốn nhìn bằng mắt thường cũng vô dụng.
Tô Hành dường như không ý thức được sự nguy hiểm đang gần kề, vẫn ung dung farm ② lính.
Tôn Hòa cũng không trì hoãn, nhanh chóng tiến đến khu vực đường giữa, bật chiêu thức tàng hình lên, di chuyển lao nhanh về phía Zyra.
Tại thời điểm Tôn Hòa ẩn thân, Tô Hành đã dừng hẳn động tác đánh lính, xoay người đi lên con sông ở ngay đường trên.
Tôn Hòa bên này cũng không có tầm nhìn, chỉ biết Tô Hành đang đi lên con sông đường trên, chứ không biết cô ở vị trí nào.
Tôn Hòa thử đuổi đến khu vực sông của đường trên nhưng không thấy. Vì không biết được Tô Hành ở đâu, nên Tôn Hòa tạm rút về khu vực rừng bên mình.
Chính Tô Hành cũng ý thức được rằng một người suy nghĩ nhiều như Tôn Hoà chắc chắn sẽ bọc từ dưới khiến mình trở nên bối rối.
Mà lúc này, Tô Hành đã quay trở lại khu vực nhà mình cùng với chiếc bùa xanh, ấn biến về.
Ánh mắt Chu Lệnh Hành tối sầm lại khi chứng kiến cảnh này.
Nếu nói Tô Hành vừa rồi là cố ý làm ngược lại, thì cô không những có ý thức tốt, mà còn rất hiểu ý và cách chơi của đối phương.
Có thể đợt vừa rồi là sai lầm của Tôn Hòa. Tôn Hòa đã đánh giá quá cao sự khôn khéo của Tô Hành nên đã bị phản dame ③ lại.
Sau khi lên trang bị xong, Tô Hành quay trở lại đường giữa, bình thản như không có chuyện gì vừa xảy ra, tiếp tục farm lính.
Khi Tô Hành bắt đầu farm lính, Tôn Hòa mới nhìn thấy được cô.
Mà lúc này, bởi vì vừa rồi Tôn Hòa truy sát thất bại, ưu thế đầu trận đã không còn. Zyra của Tô Hành cũng đã đạt cấp độ 6, trang bị hai bên là như nhau, không phân được cao thấp.
Vẻ mặt của Tôn Hòa dần trở nên nghiêm túc hơn, tình hình có vẻ khó giải quyết, trực giác của anh cảm thấy có chút không ổn.
——-
Chú thích:
1. gank: giao tranh mà có thêm đồng minh từ đường khác giúp đỡ, thường chỉ việc rừng xuất hiện bất ngờ hay các đường khác ra giúp một đường nào đó.
2. farm: hành động giết lính/quái rừng để kiếm vàng.
3. dame: sát thương.
Phản dame trong trường hợp này được hiểu là Tôn Hoà đấu trí với Tô Hành, nhưng không ngờ lại bị Tô Hành đấu trí ngược lại.