Đọc truyện Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh – Chương 88: Ngoại Truyện Tống Tiểu Thư Và Từ Lục Khiêm Đã Thôi Mù Quáng
Anh phải đi quay ngoại cảnh tại thành phố G trong hai tháng à?
Thiên Nhất gật đầu xác nhận với Mỹ Lan.
Cô hỏi anh về phim đang quay, Thiên Nhất đọc tên bộ phim rồi giới thiệu sợ lược về nó.
Mỹ Lan gật gù nói:
– Nghe có vẻ hay đấy, khi phim ra mắt em sẽ rủ chị Nhược Lan đi xem.
Mỹ Lan nói xong rồi tìm kiếm thông tin trên mạng, cô nói:
– Diễn viên đóng chính là Trình Lam à?
Thiên Nhất lại gật đầu xác nhận.
Mỹ Lan nói:
– Có nhiều tin đồn cô diễn viên này hay cặp với các đạo diễn để được nâng đỡ lắm.
Anh làm việc với cô ta phải cẩn thận đấy.
Thiên Nhất cười nói:
– Ôi trời, không phải ghen đâu.
Cô ấy được đóng chính thông qua casting hẳn hoi.
Anh cũng không hiểu sao người có thực lực thế lại đi cặp đạo diễn làm gì, có thể là tin đồn thôi.
– Vừa có thực lực vừa được nâng đỡ vẫn hơn mà.
– Có lý.
Nhưng em yên tâm, cô ấy sao sánh với em được.
– Nói được thì phải làm được đấy nhé.
Đừng có như cái gã họ Từ kia.
Hôm sau, Mỹ Lan cùng mẹ của Thiên Nhất ra tiễn anh đi.
Cô nhìn thấy Trình Lam đang đổi chỗ với trợ lý đạo diễn trên xe buýt, Mỹ Lan nói:
– Đấy anh thấy chưa, cô ta đang tiếp cận anh.
Thiên Nhất trấn an Mỹ Lan:
– Đừng lo, mấy vụ này anh lo được.
Mẹ Thiên Nhất nói thêm:
– Cháu yên tâm đi, Thiên Nhất không dám làm gì sai đâu, nó vẫn còn muốn ở trong gia phả nhà họ Tạ mà.
Thiên Nhất chào hai người rồi bước lên xe.
Trình Lam nói:
– Tôi bị say xe nên đổi lên ghế đầu ngồi, đạo diễn không phiền chứ?
Thiên Nhất cười nói:
– Không sao, không sao.
Tôi sẽ xuống dưới với cậu trợ lý để bàn một số thứ một số thứ.
Cô cứ ngồi ghế đầu thoải mái.
Trình Lam tỏ vẻ hụt hẫng, Thiên Nhất dọn đồ ra ghế sau ngồi.
Xe bắt đầu lăn bánh, Thiên Nhất ngoảnh lại nháy mắt với Mỹ Lan, cô giơ ngón tay cái lên tỏ ý tán thưởng.
Một tháng trôi qua, Nhược Lan thông báo với Mỹ Lan:
– Ngày mai chị với Lục Khiêm sẽ đi chơi ở thành phố G trong bốn ngày, em có muốn chị mua quà lưu niệm gì không?
Mỹ Lan hỏi:
– Hai anh chị đi chơi nhân dịp gì thế?
Nhược Lan trả lời:
– Cũng chẳng phải dịp gì cả.
Tập đoàn Hoàng Hà có dự án bên thành phố G, Lục Khiêm sang đó để đánh giá nhân sự, sẵn tiện rủ chị đi du lịch luôn.
Anh ấy chỉ bận rộn hai ngày giữa thôi, ngày đầu và cuối sẽ cùng nhau tận hưởng chuyến du lịch.
Mỹ Lan tra cứu qua về thành phố G rồi chọn một món quà lưu niệm.
Cô nói thêm:
– Thiên Nhất cũng đang quay phim ở đó.
Trong lúc anh Lục Khiêm bận việc, chị ghé qua xem thử Thiên Nhất có làm gì không đứng đắn không hộ em nhé.
Nhược Lan tỏ vẻ ái ngại:
– Theo dõi à? Làm vậy có hơi quá.
Trông cậu ta có vẻ tử tế mà.
– Em cũng không nghĩ anh ấy làm gì sai đâu.
Nhưng thời cơ thuận tiện thế này thì cẩn thận vẫn hơn.
Cái cô Trình Lam này rất ghê gớm, lỡ anh ấy bị lừa thì sao?
Nhược Lan đành phải chịu thua, đồng ý đề nghị của Mỹ Lan.
Ngày đầu tiên, sau khi Lục Khiêm gặp mặt đối tác trong một giờ, Nhược Lan và Lục Khiêm đã có một chuyến đi chơi rất vui vẻ.
Tối về, Nhược Lan nhận được tin nhắn của Mỹ Lan: “Ngày mai Thiên Nhất sẽ quay phim ở phố G2, phố không to lắm, chị tìm đoàn phim chắc không khó đâu”
Hôm sau, Lục Khiêm phải làm việc từ sáng tới tận khuya.
Buổi sáng Nhược Lan đi dạo và vui chơi một mình, đến tối thì ghé phố G2 theo lời Mỹ Lan.
Khu phố này quả là không lớn giống lời Mỹ Lan, nhưng để tìm người ở đây quả không dễ.
Nhược Lan thầm nghĩ không biết nên bắt đầu từ đâu, nếu họ quay ở chỗ nào quá kín đáo thì cô cũng hết cách.
Đắn đo suy nghĩ nếu dò hỏi về đoàn phim trông có không tự nhiên không, Nhược Lan quyết định thuê một chiếc xe đạp tìm trên đường trước.
Chưa thấy đoàn phim đâu, nhưng Nhược Lan đã thấy Thiên Nhất và Trình Lam đang qua đường, có vẻ không thấy cô.
Nhược Lan nhìn theo hướng họ đi, đập vào mắt cô là khách sạn Xuân Hoa.
Chẳng lẽ Mỹ Lan nghi ngờ đúng? Nhược Lan hoang mang nghĩ, cô tìm nhanh một chỗ gửi xe rồi chạy đến đó.
Bước vào trong, Nhược Lan nhìn thấy một đoàn làm phim, cô mới vỡ lẽ là họ chỉ đến đây quay phim thôi.
Thiên Nhất nhìn thấy Nhược Lan liền chạy lại:
– Em cũng ở đây à? Mỹ Lan không nói gì về việc này cả.
Mà sao nhìn mặt em thẳng thốt vậy?
Một giây suy nghĩ, Thiên Nhất nói nhỏ với Nhược Lan:
– Chắc do thấy anh và Trình Lam vào đây hả? Đoàn làm phim có cảnh quay ở đây, cô ấy đi lạc nên anh dắt cô ta về thôi.
Nhược Lan trả lời:
– Em cũng thấy rồi.
Thật may quá, anh và Trình Lam không có chuyện gì xảy ra cả.
– Yên tâm, cô ấy vẫn cặp với đạo diễn cũ, do ông ta chưa có phim mới nên Trình Lam sang đây đóng.
Không biết ban đầu cô ấy có định đổi kèo không, nhưng giờ có vẻ hết rồi.
Mà em vừa nói may đấy à?
Tỏ vẻ ngạc nhiên, Nhược Lan hỏi:
– Thì anh không quen người khác, thế không phải là rất may à?
– Ra là em cũng nghĩ vậy, thế không phải đối với Lục Khiêm là không may còn gì?
Nhược Lan ấp úng, nói:
– Chuyện này thì…
Thiên Nhất ngắt lời Nhược Lan:
– Đừng biện hộ cho anh ta nữa, Mỹ Lan rất lo cho em đấy.
Cũng giống như vừa nãy em lo cho cô ấy vậy.
Nhược Lan bối rối suy nghĩ, quả đúng là nếu Mỹ Lan và Thiên Nhất cư xử như mình và Lục Khiêm, hẳn cô sẽ cho Thiên Nhất là kẻ tồi tệ.
Phải chăng quả thật cô bị tình yêu làm cho mù quáng rồi.
Thiên Nhất thấy cô có vẻ hoang mang nên liền đổi chủ đề:
– Dù sao cũng tới đây rồi, em có thể ngồi lại xem cảnh đoàn phim quay hình.
Nhược Lan nghĩ về cũng chỉ ở khách sạn một mình, cô đồng ý.
Trong lúc đoàn phim đang quay hình, bỗng Nhược Lan thấy hai người bước xuống quầy lễ tân.
Cô gái thì Nhược Lan không biết, còn chàng trai thì không xa lạ gì, là Từ Lục Khiêm.
Theo phản xạ, Lục Khiêm khẽ liếc nhìn đoàn làm phim, và anh nhìn thấy Nhược Lan.
Cô bước tới phía anh.
Một người trong đoàn thấy sắp có căng thẳng diễn ra giơ điện thoại lên định ghi hình lại, Thiên Nhất đánh nhẹ vào tay anh ta:
– Quay cái gì mà quay, quay phim đây này.
Lục Khiêm vội suy nghĩ lời thanh minh thì Nhược Lan giơ tay ra hiệu bảo anh đừng nói nữa.
Cô nhẹ nhàng nói:
– Chia tay đi.
Lục Khiêm tròn mắt ngạc nhiên vì thái độ cương quyết của cô.
Nhược Lan bỏ đi để lại Lục Khiêm phía sau.
Cuối cùng, lời chia tay cũng không đau lòng như cô đã nghĩ..