Bạn đang đọc Chờ Ngày Băng Tan – Chương 34
.RENG RENG RENG
Tiếng chuông của Kevin vang lên phá tang bầu không khí im lặng đến chết người này
-truyện gì ?
“chiếc….máy…bay….chị …hai..đi..bị…” trong máy một giọng người con trai lắp bắp
-truyện gì ?nói mau
Kevin nóng lòng
“chiếc máy bay đả bị phát nổ….”
Bốp
chiếc điện thoại trên tay kevin rơi xuống khiến mọi người chú ý Nhanh chóng chạy đến phía tiếp tân truyên kênh tin tức trên ti vi với niềm hi vọng nhỏ nhoi nhưng
“thông báo chiếc máy bay WRS747 từ VN sang Mỹ đả phát nổ cách đây 30 phút , chúng tôi….”
Bốp
Kevin đấm mạnh tay vào tường đến nổi chảy máu khiến mọi người càng khó hiểu hơn .
-truyện gì vax anh hai? Jay lay tay kevin hỏi
-SHIN….Kevin lấp lửng
-SHIN làm sao? Cả bọn và pama nó đồng thanh
-shin củng có trên chiết máy bay đó
kevin nhắm mắt đau đớn chỉ vào ti vi nói
-cậu…nói…gì ? Mẹ nó lắp bắp hỏi lại
-ko…ko…thể nào tiểu nhi lắc đầu phủ nhận nước mắt chảy từng giọt thấm vào áo anh nó
-tất cả là do cậu và ả Hà Nhiên nhất định tôi ko bỏ qua đâu
Anh nó tuyên bố xong cùng mọi người ra xe để về để lại hắn với bao nổi ân hận không nói nên lời
Tình yêu….
Là liều thuốt công hiệu….
Chửa lành mọi vết thương….
Nhưng chín nó củng là loại thuốt độc….
Có thể giết chết con tim….
Khi yêu xin đừng mù quáng….
Hảy dùng con tim…
Nhưng đừng quên lí trí….
Để rồi mất nhau mới piết muộn màng….
Ngày nó mất mưa bay phất phới trên nền trời đen , mưa và nước mắt hoà vào nhau tạo thêm cảnh thê lương . Mọi người, thầy cô, bạn bè , người trong bang củng đến dự tan lể của nó. Hắn củng rất muốn nhưng lại bị anh nó ngăn cảng . Mẹ nó gần như không còn sức lực nào nửa chỉ piết pa nó làm điểm tựa để khóc cho đứa kon gái của mình , đứa con gái bà cất công sinh ra nhưng chưa nuôi nấng ngày nào. Trong khi mọi người đang khóc thì nó lại cười nụ cười đẹp hơn nắng mai khiến trong tim mọi người càng đau hơn . Trên tấm di ảnh của nó đả được anh nó khắc một dòng chử khiến người ta nhìn thấy chỉ có đau lòng “tại sao khi em sinh ra người ta cười em lại khóc . Để rồi khi em mất người ta khóc em lại cười ”
Đả được một năm không hơn không kém nó mất . Hắn hằng ngày vẩn ra mộ nó ngồi hàng tiếng đồng hồ , nhửng lần đầu cả bọn đều ngăn cản không cho hắn tới nhưng với sự quyết tâm và lòng hối lổi mọi người đành tha thứ cho hắn. Có lẻ đó chỉ là một phút nông nổ…
Pama nó sau một tuần nó mất thì sang định cư bên mỉ vì lí do ở đây có quá nhiều nổi đau . Trước khi papa nó đả đưa cho hắn bức thư mà nó gửi hắn”ngày em chết củng là ngày em sống lại với hình hài mới , con người mới. Nhưng trong cái quá khư đó em đả tìm được thứ đặc piệt cho riêng mình . Và điều em muốn nói em không hận anh vì nhửng gì anh đả làm vì người ta nói kàn hận lại càng yêu màk thôi ” bức thư nó gửj làm hắn đau lòng đến khó thở . Năm nay cả bọn đả lên lớp 12 , cả bọn đến trường chỉ biết quậy phá không la học hành khiến cả lớp chiệu chung số phận khi lớp đứng cuối trường
……………………
Ring ring
-con nghe papa
một cô gái xinh đẹp đang kòn mơ ngủ bắt điện thoại
“lần này kon phải giúp ta ” giọng một người đàn ông lớn tuổi có vẻ đang rất mệt mỏi
-công ty có chuyện ak
“ko ở bên vn anh kon quậy phá làm giáo viên chủ nhiệm ko ai dám dạy cả ”
-pa muốn kon về vn
“đả đến lúc kon nên đối diện với nó rồi. Giúp ta làm Gvcn lớp anh kon nhé pipi kon gái ” không để đứa kon gái bướng bỉnh của mình trả lời ông đả cúp máy. Đầu dây bên kia củng chỉ biết lắc đầu ngao ngán “có lẻ đả đến lúc trở về “