Đọc truyện Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa II – Chương 19: Chiến thuật
– Thưa anh. Đây là hình ảnh từ hầm xe – Thắng mở màn hình rộng cho mọi người xem – Chúng có một chiếc SBA-60-K2 Bulat, hai chiếc Gurkha F5, một chiếc Boxer APC và một lượng xe môtô. Có tám tên luôn ở đó gác. Cửa hầm làm bằng thép dày 50cm. Chúng ta cần lượng lớn C4 để mở nó ra đấy ạ
– Chúng ta sẽ có sự hỗ trợ từ tổ chức một F-22 Raptor trang bị tên lửa AIM-120. Nó sẽ phá huỷ được ba chiếc cửa thép đó – Mình nói – Huyền, Thắng. Hai người phụ trách tấn công vào đây
– Rõ – Cả hai cùng lên tiếng
– Sau khi vào. Thắng có nhiệm vụ lắp đặt bom từ trường để vô hiệu hoá tín hiệu của trúng. Đồng thời đội của Đông Phong, Ozen, Rip,Sim theo sau tiếp tục tấn công mạnh vào bên trong
– Tụi em biết rồi – Tụi nó nói
– Natioka và Oven sau khi thấy lính gác ở cổng chính rút bớt vào trong sau 2 phút lập tức tấn công mạnh vào trong theo cổng chính. Sau đó, anh và Tubo sẽ theo ngay phía sau tấn công vào toà nhà chính. Natioka, Oven tiêu huỷ kho vũ khí của chúng
– Đã rõ
– Kiên. Cậu ở ngoài quan sát tình hình. Nếu thấy có tên nào quay về. Bắn hạ. Nếu thấy bên trong có pháo đỏ thì lập tức vào trong tiếp ứng
– Tôi biết rồi – Kiên nói
– Nhiệm vụ của chúng ta là tiêu diệt gọn bọn chúng. Anh em phải cố gắng hết sức và chuẩn bị chu đáo cho nhiệm vụ đầu tiên
– Rõ – Tất cả nói
– Sau khi tấn công hết vòng ngoài. Lập tức tấn công vào trong. Kiên. Tôi sẽ để lại cho cậu ba đội để cậu cố thủ vòng ngoài. Còn lại tấn cả tấn công vào nhà chính. Tiêu diệt Herry – Mình chốt lại công việc chuẩn bị
– Rõ – Tất cả đồng thanh
– Còn có ai có ý kiến gì không? –Mình hỏi lại lần nữa
– Còn về rút lui sau khi hoàn thành nhiệm vụ – Ozen nói
– Tubo sẽ lo chuyện đó – Mình trả lời
– Em biết rồi ạ – Tubo nói
– Từ giờ đến lúc hành động là thời gian cho chúng ta chuẩn bị. Thắng tiếp tục cập nhật thông tin. Nếu có gì lạ. Thông báo ngay lập tức – Mình nói
– Rõ – Thắng nói
– Mọi người chuẩn bị đi. Anh về căn cứ báo cáo. Tubo, chuẩn bị xe đi
– Vâng – Tubo trả lời
Cuộc họp kết thức nhanh chóng sau hai giờ thảo luận. Cuối cùng cũng đi đến được vấn đề cốt lõi. Giờ mình cần phải về biệt thự báo cáo tình hình và sự chỉ đạo của tổ chức
3h chiều, ngôi biệt thự hướng ra biển
“Cộc cộc”
– Vào đi – Giọng của Lão Đại
– Thưa ngài – Mình chào ông ta
– Đến rồi đấy à
– Vâng. Tôi đến để lấy chỉ đạo và các vật dụng cần thiết cho lần này
– Cậu chuyển qua cho tiến sĩ để lấy dụng cụ. Các đội được chỉ định sẽ đến khi bắt đầu thực hiện nhiệm vụ
– Rõ
– Cậu qua phòng giáo sư đi
– Vâng. Tôi đi ngay đây
Mình bước ra khỏi phòng. Đến giờ mình vẫn thắc mắc về khuôn mặt của I và Lão Đại. Họ chưa hề lộ mặt ra để nói chuyện với bất kỳ ai. Một điều bí ẩn mà mình chưa thể nghĩa ra. Lại còn Ảo Ảnh nữa. Cậu ta là ai? Sao còn biết được cả tên của mình nữa. Lại còn câu nói đó….
Phòng Tiến Sĩ
– Tiến sĩ – Mình gọi
– Hổ Vương à. Cậu đến đúng lúc lắm – Tiến Sĩ quay lại nhìn mình
– Tôi đến đưa danh sách dụng cụ – Mình nói
– Có quà cho cậu đây
– Đây là gì vậy ạ?
– Cứ.
.
.
.
.
.