Đọc truyện Cho Em Hạnh Phúc – Chương 34
Chập 3:
Mọi người cuối cùng cũng đến khách sạn Ocean Star – khách sạn bốn sao cao cấp nhất ở đây:
– Nhận phòng xong, mọi người tắm rửa nghỉ ngơi đến 11 giờ tất cả tập trung tại đại sảnh đi ăn trưa… Lyly! Em cũng gọi điện báo cho nhà em biết, mai lễ chúng ta sẽ ghé nhà thăm ba mẹ em “Anh Khoa”.
– Vâng ạ.
– Kim Lan, chúng ta đi thôi “Anh Khoa nắm tay Kim Lan bước đi”.
– Thanh Trúc, mình với cậu một phòng nha “Lyly”.
– Xin lỗi Lyly! Duy Minh đặt phòng cho mình cùng anh ấy rồi, cậu hỏi chị Vỹ My xem.
Cùng lúc Vỹ My và Quang Thắng đã nhận được phòng đang đi đến:
– Không cần hỏi, chị cùng Quang Thắng một phòng rồi, chắc không phải em muốn ở chung chứ! Nếu vậy chị cũng rất sẵn sàng nha!
– Lyly! Em ở chung với anh đi, anh không muốn cùng Quốc Đạt một phòng tí nào haha…
Tinh Quân cùng Quốc Đạt đi nhận phòng giờ mới về.
– Tinh Quân! Em…
– Đi thôi, anh đã đặt phòng cho chúng ta rồi.
Tinh Quân nắm tay Lyly bước đi thì Vỹ My nói với theo:
– Tinh Quân đồ em mua cho Lyly, nhớ kêu cô ấy mặc nha.
– Ừm.
– Lâm, chúng ta cũng về phòng thôi “Quốc Đạt giả giọng nữ”.
– Sao số tôi khổ thế này, ai mà nhìn vào tưởng tôi là gay thì con gái trên thế gian này để lại cho ai chứ huhu…
Mọi người ai về phòng nấy, Tinh Quân đưa đồ của Vỹ My mua cho Lyly để thay ra nghỉ ngơi cho thoải mái; vì Lyly đã từng ở chung với Tinh Quân một lần nên tâm trạng của cô cũng tốt hơn.
Ngượng ngùng cô bước ra khỏi nhà tắm với bộ đồ ngủ mỏng tăng đã vậy cái quần ngắn lên tới bắp đùi, vì không muốn làm cô khó xử nên Tinh Quân tỏ ra hết sức bình thường trước sự quyến rũ của cô.
– Em ngủ một giấc cho khỏe, anh đi tắm đây.
Lyly gật đầu đợi Tinh Quân vào nhà tắm cô thở phào rồi lên giường nằm xác mép, trùm chăn lại; vì mệt mỏi cô nhanh chóng đi vào ngủ say quên mất cả phòng bị mà cũng có thể vì cô tin tưởng anh nên mới ngủ ngon thế.
Lúc Tinh Quân bước ra khỏi phòng tắm, đến gần chiếc giường thấy cô đang ngủ một cách ngon lành; anh cũng nằm xuống cạnh cô kéo cô vào lòng “chỉ cần được ở cạnh em thế này, đối với anh cũng qúa đủ rồi. Lyly! Anh yêu em”.
Trưa 11 giờ như đã hẹn tất cả mọi người đều tập trung ở đại sảnh khách sạn, họ quyết định dùng cơm tại quán Cây Bàng chỗ Đá Ông Địa; bởi đây là một quán ăn ngon, có tiếng lại vừa ăn vừa có thể ngắm biển nên khách rất đông, nhất là vào những dịp lễ như thế này.
Take me to your heart.
Take me to your soul.
Give me…
– Em nghe.
– Lyly! chị em nói, mai em sẽ về nhà à.
– Vâng ạ! em gọi cho anh mà không được nên em gọi về nhà, chị hai bắt máy.
– Anh lại tưởng em không nhớ ông anh này, không thèm về nữa chứ!
– Ai nói em không nhớ anh, em nhớ đến cả tâm đều đau hết rồi nè.
– Thật không.
– Thật mà, anh không tin em sao?
– Anh tin, anh cũng rất nhớ em… à, anh và ba mẹ đã đọc báo sáng nay.
– Ừm… thế ba mẹ có nói gì không anh.
– Ba mẹ nói: em hạnh phúc là được rồi mà anh ta có về cùng em không?
– Dạ có.
– Tốt, anh cũng muốn gặp anh ta, dám tranh em gái với anh không dễ đâu.
– Em biết rồi, anh là nhất.
– Ừ! em gái anh cũng nhất, thôi bye em mai gặp.
– Dạ, mai gặp.
Lyly cúp máy nhưng trên môi vẫn nở một nụ cười hạnh phúc, nhìn sang mọi người; cô mới phát hiện mọi người cũng đang nhìn mình bằng ánh mắt lạ thường, chỉ có mình Thanh Trúc là bình thường bởi cô biết người gọi cho Lyly là ai.
– Mọi người đừng bất ngờ, Lyly nói chuyện với anh trai lúc nào cũng như thế cả.
– Anh trai, Lyly! chị còn tưởng em nói chuyện với người yêu chứ “Vỹ My”.
– Anh nghĩ em đang bắt cá hai tay haha… “Quốc Đạt”.
– Có ai lại đi nói với anh trai mình như thế, trời ơi em nhớ đến cả tâm đều đau hết rồi nè “Thành Lâm”.
– Lyly lần sau không cho em nói như vậy nữa “Tinh Quân”.
– Nhưng đó là anh hai em nha.
– Anh hai cũng kệ, em chỉ được phép nói nhớ với mình anh thôi.
– Không được, anh hai em sẽ rất buồn.
– Anh cũng sẽ rất buồn.
– Tinh Quân.
– Không cho phép.
– Mặc kệ anh.
– Em…
– Nào mọi người ăn đi, nhớ ăn nhiều một tí nha.
Ăn cơm xong họ tìm một quán ngồi uống cafe cho đến hai giờ, họ xuất phát đi: Bàu Trắng, Hòn Rơm, đi trượt đồi cát đến chiều tối mới về.
7 giờ tối họ bắt taxi đến bờ kè ăn tối vì ở đây có hải sản tươi các loại có thể chế biến tại chỗ, vừa ăn vừa hứng gió biển mát rượi; kết thúc bữa ăn họ nắm tay nhau đi bộ trên vỉa hè dưới ánh điện đường về đêm mờ mờ ảo ảo đã tạo nên một khung cảnh lãng mạn.