Cho Em Hạnh Phúc

Chương 26: Cuộc gặp mặt giữa hai người đàn ông


Đọc truyện Cho Em Hạnh Phúc – Chương 26: Cuộc gặp mặt giữa hai người đàn ông

Chập 1:

10 giờ sáng tại tập đoàn thời trang Teren.

– Xin chào, tôi muốn gặp Teren Tinh Quân.

– Chào anh, tổng giám đốc của chúng tôi đang hợp, xin hỏi anh có hẹn trước không ạ.

– Đang hợp à, không sao tôi có thể đợi.

– Xin hỏi, anh có phải là Dương Quang Long của tập đoàn đá qúy Plus không?

– Cô biết tôi sao?

– Vâng tôi có thấy anh trên tạp chí.

– Tôi không biết mình lại nổi tiếng đến vậy?

– Anh không biết chứ, tất cả các báo đều ca ngợi anh còn nữa… “Quang Long cắt ngang”

– Tôi có thể vào đó ngồi đợi được không? “anh chỉ tay về phòng có dòng chữ phòng tiếp khách”.


– Vâng được ạ.

Cô thư kí cung kính gật đầu rồi đi trước mở cửa cho anh.

– Cảm ơn.

Nhận lời cảm ơn, cô thư kí cúi đầu chào mới khép cửa lại đi ra ngoài.

Tại phòng hợp:

– Vậy là tất cả đã chuẩn bị chu đáo như kế hoạch ban đầu không có gì thay đổi, tám người kí hợp đồng với chúng ta sẽ được đào tạo và thực hiện theo những yêu cầu qui định từ trước đến nay như đối với một nhân viên mới. Nếu đã không còn gì… “Tinh Quân định kết thúc cuộc hợp thì thấy cánh tay ông Fanshea giơ lên có ý kiến”.

– Ông Fanshea, ông có ý kiến gì sao? “mọi người đều nhìn ông”.

– À, cũng không có gì quan trọng, chỉ là chủ nhân của ánh sánh nhạt cô ấy có một yêu cầu nhỏ “ông Fanshea được đặc quyền nói chuyện không cần kính thưa với anh”.

– Ông thử nói yêu cầu nhỏ của cô ấy xem nào? “anh hơi mỉm cười”.

– Cô ấy là sinh viên trường đại học Kinh Tế ngành quản trị, qua điều tra tôi thấy cô ấy học giỏi rất được trường khen ngợi mặc dù chỉ là hệ cao đẳng; nếu được tôi mong cậu có thể nhận cô ấy vào thực tập.

– Cô ấy cũng học trường Kinh Tế sao? Cô ấy không theo ngành thời trang thật tiếc.

– Tôi có nói sẽ đào tạo cô ấy nhưng cô ấy không muốn đi theo con đường thời trang nhưng cô ấy nói khi nào có tác phẩm mới sẽ gửi cho chúng ta thẩm định.

– Nên ông đã đồng ý cho cô ấy vào tập đoàn chúng ta thực tập.

– Đúng vậy, tuy tôi mới tiếp xúc với cô ấy chưa đầy một tiếng đồng hồ nhưng tôi có khẳng định nhân phẩm cao qúy của cô ấy.

– Tôi thật thắc mắc cô ấy đã nói gì với ông mà ông đánh gía cô ấy cao như vậy?

– Cô ấy nói: “thiết kế thời trang đúng là ước mơ của tôi, dùng tâm huyết tạo ra một tác phẩm có hồn để người mặc nó bộc lộ tích cách và nét đẹp riêng của họ; tôi làm ra tác phẩm là để mọi người cảm nhận nó chứ không phải là để nổi tiếng”, cậu thấy đó một cô gái 21 tuổi lại suy nghĩ sâu như vậy? Đặc biệt tôi thấy cô ấy có một nét đẹp tự nhiên, đơn giã và bình dị nhưng có nghị lực lớn chứ không phấn son lòe loẹt như những cô gái khác chỉ là cái vỏ rỗng.

– Nghe ông nói, tôi cũng muốn biết cô ấy là ai, trong hồ sơ cô ấy có tên là Glint nhỉ.

– Glint chỉ là biệt danh của cô ấy thôi, cô ấy tên là Hoàng Ly Ly.


Tinh Quân bước ra khỏi phòng hợp nhưng trong đầu anh vẫn còn lởn vởn câu nói của ông Fanshea “Có phải là qúa trùng hợp không? Chẳng phải cô ấy đã nói cô ấy thích nghiên cứu món ăn, thích tiếng anh và thích thiết kế trang phục. Đúng là cô ấy sẽ không sai, người con gái anh yêu vĩ đại đến thế sao?”

– Thưa tổng giám đốc.

– Chuyện gì.

– Có anh Dương Quang Long bên tập đoàn đá qúy Plus đang đợi anh trong phòng tiếp khách ạ.

– Được rồi, chuẩn bị cafe cho tôi.

– Vâng ạ.

Tinh Quân không vào phòng mình nữa mà chuyển về phòng tiếp khách trong đầu luôn hỏi “không biết anh ta đến đây làm gì”.

Anh mở cửa bước vào, Quang Long đang đứng bên cửa sổ cũng quay người lại khi nghe tiếng mở cửa. Quang Long tựa người vào cửa sổ cười nói:

– Hợp xong rồi à.

Tinh Quân đến ghế sopha ngồi xuống, tựa lưng vào ghế bắt chéo chân mới nói:

– Anh đến đây có việc gì không?

– Phải có việc mới được đến sao?

– Ý tôi không phải vậy, chỉ là có chút bất ngờ thôi.


– Thật ra tôi đến đây hôm nay là nói cho cậu biết chuyện hơn hai năm trước, người Lưu Linh yêu là cậu, cô ấy chỉ là bị gia đình ép buộc nên mới quen tôi.

– Tôi biết, tôi đã nghe cô ấy nói rồi, dù sao tôi cũng cảm ơn anh.

– Vậy hai người dự định khi nào thì kết hôn cũng đã chia cách hai năm rồi, năm xưa là tôi đã vô tình làm tổn thương hai người nếu được tôi muốn chúc phúc cho hai người.

– Tôi nhận lời chúc phúc của anh nhưng rất tiếc là tôi đã thay lòng đổi dạ mất rồi.

– Là vì Hoàng Ly Ly.

Tinh Quân bật thẳng người dậy:

– Sao anh biết…

– Cậu đã xác định là cô ấy sao? Nếu cậu chỉ là thoáng qua tôi mong cậu có thể buông cô ấy ra càng sớm càng tốt.

– Tại sao?

– Tại vì tôi cũng muốn cô ấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.