Đọc truyện Cho Bạc Hà Thêm Đường – Chương 38: Một hứa hẹn
“Ngươi là nói Chúc Hạo sao? Đó là đương nhiên, bất quá… Làm sao ngươi biết ?”
Lê Mặc Thân vươn tay chỉ ra phía sau, Bạc Hà theo hướng đó mà nhìn. Trời ạ ! Xe Chúc Hạo chạy đằng sau bọn họ, mặc dù khoảng cách khá xa nhưng cũng bị tính nhạy cảm của Lê Mặc Thân phát hiện được
Nhìn xe Chúc Hạo, trong lòng Bạc Hà kìm không được dâng lên một tia ấm áp, như vậy mới là bằng hữu thật sự a … Nếu đổi lại thành Trình Mông thì có lẽ giờ hắn đã sớm chạy đi cùng với Nguyễn Nguyệt, không có như Chúc Hạo “Hộ tống” nàng như vậy a …
“Hắn cũng rất thích ngươi.” Lời của Lê Mặc Thân vừa nói ra, ý nghĩ của Bạc Hà lập tức bị đánh chết. Thần kinh thính giác của nàng nhất định là có vấn đề, làm sao có thể được a ? Tuyệt đối không thể nào… Tuy nói thường xuyên bị theo đuổi, nhưng sau khi lòng nàng bị Gia Đường chiếm cứ, đối với người khác bản căn bản là không có tâm , đừng nói tới là bằng hữu thân nhất của nàng …
Hơn nữa, chủ yếu nhất chính là nàng tuyệt không tin Chúc Hạo sẽ thích nàng, mỗi lần nàng tố khổ, Chúc Hạo cũng sẽ nói Gia Đường đợi nàng như thế nào như thế nào tốt, làm cho nàng tin tưởng Gia Đường… Nói, nếu như thích không phải là hẳn là hao hết tâm tư, cho dù không tranh thủ giống như Đái Tình nhưng chẳng lẽ cũng phải khuyên nàng rời khỏi Gia Đường chứ, không phải sao ?
“Ngươi lại đang nói nhăng gì đó? Hắn nghĩ thế nào dĩ nhiên ta rõ hơn ngươi, huống chi cũng không cần đợi đến ngày hôm nay mới thích”
“Cách thích mỗi người mỗi khác, hắn hẳn là loại người muốn nhìn thấy ngươi hạnh phúc chứ không muốn chiếm đoạt ngươi”
Bạc hà không nhịn được cười một tiếng, “Ngươi vừa mới nhìn thấy hắn mà thôi, khiến cho thật giống như nhiều người am hiểu nhà giống nhau.”
“Không tin ? Đây chính là quan sát của một nam nhân a” Người bình thường cũng sẽ nhìn ra Chúc Hạo đối với nàng tốt bao nhiêu, chẳng qua là Tống Gia Đường làm như bạn trai của nàng, thế nhưng yên tâm làm cho nàng đi ra ngoài cùng hắn ở chung một chỗ, đoán chừng chỉ có hai loại khả năng, một là hắn không cần nàng, người chính là hắn vô cùng tin tưởng nàng ( hoặc là bọn họ )…
Bạc Hà lại lắc đầu, “Tuyệt đôi không thể, ta rất hiểu hắn”
Lê Mặc Thân cũng không nói tới chủ đề này nữa, “Vậy ngươi hiểu ta sao ? Nếu ta nói ta thích ngươi vậy ngươi có mấy phần tin tưởng ?”
“Kia… Kia càng không có thể, ngươi hẳn là phải thích nữ nhân cao quý xinh đẹp như Đái Tình, ta làm sao có thể hợp mắt của ngươi” Lần đầu tiên gặp hắn, nhìn thấy cách Gia Đường nói chuyện, thái độ của Đái Tình nàng cũng đoán chắc hắn không phải là người bình thường. Hơn nữa dung mạo của hắn cũng không kém Gia Đường là mấy, nếu nói hắn thích nàng hẳn là nói giỡn a …
Chẳng qua là hắn bất cẩu ngôn tiếu điểm này cùng Gia Đường cũng là một rất lớn tương phản, làm cho người ta hơn là một loại vô hình uy hiếp lực, nhưng này chỉ là hắn không lúc nói chuyện, mỗi lần cùng chính mình nói chuyện, hắn không lúc nói chuyện, mỗi lần cùng chính mình nói chuyện, hắn tựa như thay đổi người giống nhau, tản ra ôn nhu , cho nên hắn cũng căn bản không rõ ràng lắm người mới thật sự là hắn…
Hắn đột nhiên thắng xe lại, Bạc Hà cảm thấy hoảng sợ. Cũng may nàng có thói quen cài dây nịt lại, nếu không chắc chắn đã đâm đầu vào cái kiếng kia rồi …
“Nếu như ta nói là sự thật thì sao ?”
“Nói đùa gì vậy…”
“Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói đùa sao? Cái từ này đã rời đi ta rất nhiều năm…” Vừa nói vẻ mặt hắn càng nghiêm túc, giống hệt như công thức hoá mà Gia Đường đã nói với nàng khi ở nhà hàng …
Bạc Hà không dám nói thêm, đổi lại là nàng bốn năm trước, chắc chắn sẽ không chút do dự đổ máu chó lên đầu hắn, bởi vì nàng đã có Gia Đường, nhưng bây giờ đã già nhưng cũng có người biểu lộ trắng trợn như thế, nàng cảm thấy cũng có chút vui vẻ ..
“Lái xe đi, muộn rồi” Ở nhà còn đang có người đợi nàng a
Xe khởi động, hắn cũng cùng nhau mở miệng, “Nghĩ kỹ rồi hãy nói với ta”
“Chuyện ta và Gia Đường, hẳn ngươi cũng biết …” Nàng thiếu chút nữa đã nói …
“Chuyện này ta không ngại” Hắn không lộ vẻ gì, vẫn không nhúc nhích , nhưng là giọng nói cũng không dung người hoài nghi, trên thực tế hắn thật không ngần ngại, nhiều năm sống ở nước ngoài, hắn sớm đã có một quan niệm phóng khoáng về quan hệ nam nữ. Hai người ở chung một chỗ phát sinh tình cảm đối với hắn cũng rất bình thường như ăn cơm vậy. Cho nên về phương diện này hắn không có ngăn cách, chỉ đơn giản là thich nàng thôi … Thiện lương của nàng cho đến hôm nay hắn cũng không quên được. Mà hôm nay nàng lại càng “Đơn độc tinh khiết” (ý nói khí chất). Người hắn thích cũng chính là như vậy, một nữ nhân không mang hương vị phức tạp của hồng trần…
Bạc hà thiếu chút nữa mắt trợn trắng, “Không phải là ngươi ngần ngại hay không mà chính là ta để ý. Hơn nữa, ta cũng nói cho ngươi biết, ta yêu Gia Đường, vô luận như thế nào cũng sẽ không rời hắn đi … Chúng ta sắp đi kết hôn, ngươi vưa rồi là nói thật hay nói giỡn ?”
Lê Mặc Thân bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn thật không biết tại sao chính mình lại thua Gia Đường như thế. Trước kia Đái Tình thích Gia Đường cũng là vì hắn không làm cho người ta chú ý , nhưng hôm nay thân thế và địa vi của hắn có thể ngang bằng với Gia Đường, cớ sao người hắn yêu vẫn là yêu Gia Đường ? Mặc dù lúc còn trẻ và bây giờ rất khác nhau nhưng vẫn là ngoài dự tính của hắn …
Nhìn thấy bạc hà thật giống như rất mong đợi câu trả lời của hắn, hắn đành phải nói , “Ngươi thông minh hơn so với trí tưởng tượng của ta”
Một câu trả lời lập lờ, để cho bạc hà cũng khoan tâm rất nhiều, nàng bây giờ sợ nhất chính là có chướng ngại trong quan hệ của nàng và Gia Đường. Cho dù là nam nhân ưu tú đến mấy, nàng vẫn mãi mãi là Bạc Hà, người nàng yêu vĩnh viễn cũng chỉ có Gia Đường, điểm này nàng sẽ mãi mãi không thay đổi …
“Ta về đến nhà!”
Chiếc xe chậm rãi ngừng, nàng khẩn cấp mở cửa xe ra, muốn nhanh chóng ra ngoài nhưng tay lại bị hắn kéo lại, khoé miệng hắn giơ lên một nụ cười khó chịu, ” Tại sao vội vã trở về như vậy ?”
“Gia Đường đang đợi ta.”
“Được rồi, nhớ kĩ câu nói này, chỉ cần báo chí chưa đăng tin ta muốn kết hôn, lúc nào ngươi cũng có thể tìm đến ta, ta sẽ cho ngươi hết thảy hạnh phúc” Hắn nói rất chân thành nhưng Bạc Hà lại cảm thấy toát mồ hôi lạnh. Hắn nói như thế nghĩa là sao ?
Thật ra thì những lời này Lê Mặc Thân cũng không rõ vì sao chính mình lại nói ra, chỉ biết là, hắn cảm thấy tình cảm của chính mình có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Có lẽ có một ngày sẽ có một nữ nhân xuất hiện khiến cho tâm hăn lại động đậy, cho nên, hắn chỉ có thể cho nàng một cái … ước hẹn
Nàng không có trả lời, chỉ nhanh chóng chạy vào cửa lớn, mới vừa chạy vào nàng đã nhanh chóng ôm Gia Đường vào trong ngực.
“Củi Nữu nhi, trễ như thế còn chạy loạn, ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi lắm không ?”