Đọc truyện Cho Bạc Hà Thêm Đường – Chương 27: Ngươi là của ta …
“Ta hy vọng các ngươi có thể chuyển qua ở chung nhà với chúng ta. Bạc Hà mấy năm nay không có các ngươi bên cạnh, vừa trở lại liền bị ta mang đi, thời gian ở bên nhị lão thật sự là quá ít. Nếu các ngươi có thể chuyển qua thì sẽ náo nhiệt hơn, Bạc Hà cũng không cảm thấy cô đơn buồn tẻ “ Gia Đường thông minh nói, vừa giúp Bạc Hà làm tròn hiếu đạo, vừa có thể thuận tiên ở chung với Bạc Hà …
Vành mắt Bạc Hà đã bắt đầu ướt đẫm, không nghĩ tới Gia Đường lại chu đáo như vậy, chẳng qua là nàng rất rõ ràng, cha mẹ là không thể nào đồng ý, bọn họ sống ở nơi này đã gần cả cuộc đời, có một tình cảm rất thâm hậu với nó
Thế nhưng những lời này cũng làm ấm áp hai vị phụ lão, “Nghe được những lời này từ ngươi là tốt rồi, ta và a di ngươi cũng đã quen ở nơi này rồi. Dù sao thì cũng có chút tình cảm, nếu các ngươi nhớ đến thì rảnh rỗi ghé qua ăn chén cơm …”
“Như vậy sao được a ? Sau này còn phải phiền nhị lão chăm sóc cháu ngoại nữa chứ”
“Chờ khi đó chúng ta sẽ đi qua, ha ha…” Con rể này quả thật là không tệ …
Bạc Hà đi đến bên cạnh Gia Đường, ” Tốt lắm, sau này rảnh rỗi sẽ ghe qua” Nàng phe phẩy cánh tay Gia Đường
“Vậy cũng tốt, thúc thúc, a di, ta và Bạc Hà sẽ tìm thời cơ đón các ngươi qua”
Người một nhà ngồi ở trên ghế sa lon hàn huyên thật lâu, vui vẻ hòa thuận…
“Mau trở về đi, thời gian không còn sớm nữa” Mụ mụ giúp Bạc Hà sửa sang lại quần áo, tay còn nhét thêm vào Bạc Hà một cái bìa có màu đỏ
“Hộ khẩu ? Mẹ, tại sao ngươi lại cho ta cái này ?”
“Đứa ngốc, đi đăng ký kết hôn làm sao thiếu hộ khẩu ? Đi đi”
Bạc Hà giả vờ giận dỗi, “Mẹ, ngươi tại sao lại cứ thích đuổi ta đi thế ?”
Nhị lão không nói gì, cái gì là bọn hắn đuổi a ? Có người đợi không được, dù sao cũng đã đến nhà người ta ở, còn không chịu đi đăng ký sớm một chút, cũng là trả ơn cho phụ mẫu. Làm là phụ mẫu bốn năm lo lắng, không phải nàng bạc hà có thể thể phải nhận được đâu?
Cha mẹ đưa mắt nhìn xe Gia Đường đi xa, thật ra thì từ ngày nàng trở về thì họ đã biết nhất định co một ngày rồi nàng sẽ phải kết hôn, dù sao …
***
Gia Đường một tay cầm quần áo Bạc Hà,một tay ôm vai của nàng, vòng qua trong lành xông vào mũi bạc hà, không che dấu được nội tâm của hắn vui sướng, hắn lên tiếng hét to một câu, “Ngươi rốt cuộc cũng là của ta” Sau đó kéo Bạc Hà vào phòng ngủ
Gia Đường cầm tờ hộ khẩu của Bạc Hà lên, cười cười nói, ” Tờ này rất nhanh sẽ đổi vị trí”
Bạc hà vẻ mặt thẹn thùng, không chịu ngẩng đầu, dần dần vẻ mặt nhưng đạm xuống, không thể không nói nàng giờ phút này rất kích động. Tuy nhiên nàng cảm thấy nó có vẻ hơi mơ hồ, về phần tại sao nàng không có rõ ràng. Bởi vì Gia Đường đối với nàng rất hảo, người nhà cũng không có ý kiến gì, theo như bọn họ thuyết pháp chính mình rất nhanh sẽ kết hôn, có kết quả hoàn mỹ, chỗ nào là chỗ nàng không muốn ?
“Ngươi làm sao vậy? Không cao hứng sao? Vẫn là…” Hắn chần chờ một chút, ngồi vào bên cạnh Bạc Hà, nhẹ nhàng nói đến, ” Vậy ngươi vẫn chưa chuẩn bị xong ?” (Chuẩn bị cái gì nhỉ ?)
Bạc Hà không nói, nàng cũng không biết nên nói cái gì, hai ngày này hắn cho mình cũng là động tâm cùng cảm động, phải thừa nhận, nàng so với trước kia càng yêu hắn hơn. Nhưng dường như trong lòng nàng vẫn sợ bị thương tổn, cho dù tích cực tranh thủ cũng không có hiệu quả, giờ phút này nàng vẫn còn sợ, sợ rằng sẽ có thêm một vết thương như bốn năm trước, trong khi vết thương cũ còn quá yếu, nàng sợ chính mình sẽ không thể chịu nổi. Một vết thương cần bốn năm, phải, vậy còn vết thương thứ 2, thứ 3 ? Nàng có bao nhiêu bốn năm để lãng phí chứ ?
“Không sao ! Lão công tuyệt đối sẽ không “khi dễ” ngươi …”
Bạc hà ngăn trở cái miệng của hắn, nước mắt bắt đầu rớt xuống, “Ta không phải là có ý tứ đó” Nói xong nàng gục đầu vào ngực Gia Đường khóc nức nở, trong lòng cảm thấy nếu không nói ra thì không biết đối mặt với Gia Đường như thế nào
Gia Đường ôn nhu lau hai má nàng, nâng cằm nàng lên đối diện với khuôn mặt của mình, “Nói cho ta biết, rốt cuộc tại sao? Có phải ta lại chọc ngươi thương tâm ? Ta thề nếu ngươi không vội thì ta cũng sẽ không hối thúc làm gì. Đơn thuần chỉ là ta không muốn nhìn thấy ngươi rời xa ta, nếu ngươi không muốn ở chung phòng với ta, buổi tối có thể ngủ phòng khác, đừng khổ sở như thế được không ? Ta đã nói là sẽ không làm khó ngươi a …”
Nhìn Bạc Hà khóc đến điềm đam đáng yêu, chân tay Gia Đường bỗng luống cuống lên, “ Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào ? Chỉ cần ngươi không rời ta đi, chuyện gì ta cũng làm theo, có được hay không?” Mặc dù cảm giác có gì không thích hợp nhưng nhìn bộ dạng nàng như vậy, hắn lại cảm thấy sợ, sợ nàng sẽ rời đi hắn lần nữa …
“Ngươi làm sao lại tốt với ta như vậy chứ ?” Nàng khóc nức nở, “Thật ra thì ta cũng không biết tại sao, chỉ là trong lòng cảm thấy bất an, ta sợ sẽ mất đi ngươi lần nữa” Nói xong nàng lại tựa đầu vào ngực hắn. Những lời này không phải là thường xuyên nói, thậm chí một câu cũng đủ làm nàng xấu hổ tận nửa năm …
Gia Đường thở phào nhẹ nhõm, nguyên lai là như vậy, làm hại mình lo lắng, hành động của nữ nhân này thật là khác người a !
Hắn kéo Bạc Hà từ trong ngực ra, gõ nhẹ nàng, “ Củi Nữu nhi, rốt cuộc là bên trong đầu ngươi chứa cái gì a ? Ngươi thật cho là ta có phản bội ngươi? Tình cảm nhiều năm như vậy, một chút tín nhiệm ngươi cũng không có sao ?”
“Thật xin lỗi, ta cũng không phải là cố ý…”
“Ta hiểu!” Vừa nói hắn vừa nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, hắn nên làm như thế nào? Cái nữ nhân hắn dùng cả tính mạng để yêu này, đối với tình cảm của bọn họ lại không cảm thấy an toàn, hắn ôm nàng thật chặt, hy vọng nàng có thể nghe thấy tim hắn nói : Bạc Hà, hãy nói cho ta biết, ta làm sao lại yêu ngươi ?
Bạc Hà ngẩng đầu, hôn hắn … Lần đầu tiên, nàng chủ động hôn hắn, hơn nữa lại ở tình cảnh này, gian phòng – tên khoa học gọi là phòng ngủ, nơi này chỉ có một phương tiên là một cái giường, là nơi để cho nam nữ “yêu nhau” , …
“Ngươi biết ngươi đang làm gì sao ?” Thanh âm trầm thấp mà khàn khàn vang lên, đối mắt với Bạc Hà, Gia Đường cố gắng dùng tia lý trí cuối cùng trấn an chính mình, hy vọng nàng sẽ đáp ứng
Bạc Hà gật đầu, khuôn mặt đỏ ửng, lần nữa hôn lên hắn, nhưng lần này lại hôn vào môi …
Nhận được đồng ý của nàng, Gia Đường tự nhiên không cần phải khống chế nữa, đổi khách làm chủ, đứng dậy đem nàng áp ở dưới thân, hai tay lúc lên lúc xuống triển khai thế công… Rất nhanh, mỏng, bạc hà nắm thật chặc quả đấm, mặc dù đã làm xong hết thảy chuẩn bị, giờ phút này cũng thực tại là dâng cao dục hỏa, nhất là đối với thân thể to lớn của Gia Đường, tình thế khẩn trương làm cho nàng cảm thấy thật khó thở, …
Gia Đường không có nữa hỏi ý kiến của nàng, chẳng qua là không được hôn nàng, vuốt ve… Một lần vừa một lần…
Hắn đem môi chuyển qua bên tai nàng, nhẹ nhàng nói, “ Bảo bối, ôm ta ..”
Bạc Hà chần chờ, Gia Đường nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, “Ta yêu ngươi”
Sau đó hắn tiến vào thân thể của nàng, sau mười một năm, cuối cùng bọn họ cũng hợp làm một …
“A…” Bạc hà hét thảm một tiếng, “Đừng, đau quá…”
Gia Đường không dám cử động nữa, nhìn mình đem đến thống khổ cho nàng, hắn thật hy vọng người đau chính là bản thân hắn. Nhưng là không thể được, ở thời khắc hắn tràn đầy khoái cảm này không thể cảm nhận được nỗi khổ của nàng. Hắn đành phải hôn lên môi, lên cổ, cố gắng dời đi lực chú ý của nàng, “ Thật xin lỗi, thật xin lỗi, …” Một lần nói bao nhiêu câu, hắn vẫn cảm thấy có lỗi …
Nhìn vẻ mặt Gia Đường có chút căng thẳng, nàng rất rõ ràng vì mình mà hắn kiên nhẫn, trấn an nói : “Không sao, tiếp tục đi”
Lần này Gia Đường rất nhẹ rất nhẹ, hắn sợ lại vì mình không cẩn thận mà làm cho nàng đau đớn. Cho đến khi nàng dần mở hai chân ra, trong miệng phát ra thanh âm lẩm bẩm. Hắn mới duỗi thẳng mình, tùy ý hành động trên cơ thể Bạc Hà, phóng thích nỗi nhớ suốt bốn năm về nàng
“Lão bà, ngươi rốt cuộc cũng là của ta” Gia Đường ôm Bạc Hà vào ngực nằm trên chiếc giường lớn. Hắn thậm chí không dám tin đây là sự thật
“Nửa người dưới suy tư động vật, trong lòng ta vẫn cũng cho là mình là của ngươi! Ngươi khen ngược, không cùng ngươi…” Nàng nghẹn một chút, không có không biết xấu hổ mở miệng đem sau hai chữ nói ra, “Ngươi sẽ đem ta làm người mình sao? Hoặc là, ngươi gọi xô-fa xảy ra quan hệ, nàng sẽ là của ngươi rồi?”
Gia Đường vòng tay ôm chặt nàng, “ Dạ, toàn bộ nghe lão bà dạy dỗ, ta biết sai rồi, Bất quá có một chút phải sửa đúng, ngươi cái kia ‘Hoặc là’ là đúng ngươi lão công vũ nhục, trừ ngươi ra ta sẽ không cùng bất luận kẻ nào phát sinh quan hệ, hiểu chưa?” Gõ đầu nàng một cái, “Xem ngươi còn quên hay không”
Bạc Hà xoay người tựa đầu vào ngực Gia Đường, bọn họ mong rằng giờ phút này hoàn toàn dừng lại, để cho bọn họ vĩnh viễn gần sát nhau …