Cho Bạc Hà Thêm Đường

Chương 16: Thụ sủng nhược kinh …


Đọc truyện Cho Bạc Hà Thêm Đường – Chương 16: Thụ sủng nhược kinh …

Bạc hà nín khóc mỉm cười, nàng tự giễu hành động vừa rồi của mình, còn có so sánh với nàng nữa ngu xuẩn nữ nhân sao? Ngay cả cười giỡn cũng khiến cho khẩn trương như thế, làm sao lại nghĩ hắn như thế, làm sao lại nghĩ hắn không thật lòng với mình trước ? Lần này trở về sau này, ở trước mặt hắn luôn là tự loạn trận cước, bạc hà vểnh miệng lên một chút, “Ngươi sẽ không giận ta sao?”, nói dứt lời cũng không dám nhìn hắn một cái, lần này chính nàng cũng ý thức được mình là thật là đáng trách … Thì ra là dù thế nào dạng cũng không có như vậy sợ hãi hắn thời điểm, thậm chí lớn lối rất, nhưng lần này …

Gia Đường nghiêng đầu nhìn nàng một cái, “Ngươi cứ nói đi ?” Ôm tay nàng nhưng thủy chung cũng không có buông ra, lúc mới bắt đầu hắn là thật rất tức giận, nhưng là cho đến khi nàng nói ra suy nghĩ trong lòng mình, hắn cũng không giận nữa, mặc dù ý tưởng của nàng thật cùng người bình thường không quá giống nhau, nhưng cuối cùng, vẫn là nàng còn để ý đến hắn …

“Đừng tức giận nha, ta cũng biết ta sai rồi, ” Bạc Hà vẻ mặt “đáng thương nhìn Gia Đường, thừa nhận sai lầm tình huống như thế ở mấy năm trước là tuyệt sẽ không phát sinh… Bởi vì nàng cho dù có làm chuyện kinh thiên động địa gì đi nữa, Gia Đường cũng sẽ không giận nàng, dĩ nhiên, khi đó bọn họ chưa bao giờ từng làm như thế …

“Ngươi sai chỗ nào chứ ?”

“Ta không nên để cho ngươi đối với ta kia cái gì…” Ở ý thức của nàng bên trong Gia Đường chủ yếu nhất sinh khí : tức giận nguyên nhân là nàng vì công việc thà rằng cùng hắn làm có chút chuyện…

Tống Gia Đường dở khóc dở cười, đây là nguyên nhân của nàng sao ? Ngươi nơi nào không nên để cho ta cái gì cái gì? Trên thực tế là sớm cũng nên được rồi, nếu như ngươi không chạy mở, chúng ta bây giờ hài tử có thể cũng sẽ gọi cha… Chỉ là vừa mới chịu cái gì kia chẳng hạn nguyên nhân không đúng lắm mà thôi…

“Còn gì nữa không ?”

“Còn nữa ? Nga … Lúc nãy đang thời điểm cao trào ta nên để cho ngươi hôn ta” Nàng cúi đầu, dù sao thì để cho một “nữ nhân tinh khiết” như Bạc Hà nói ra chuyện này cũng là rất thẹn thùng

“Ngươi là cố ý a? Những thứ này là lý do sao? Cho dù ngươi không biết sao! Ta bây giờ nói cho ngươi biết, ngươi nghe rõ đây :

– Thứ nhất : ngươi hoài nghi tình cảm của ta với ngươi


– Thứ hai : ngươi hoài nghi nhân phẩm của ta (bởi vì nàng mới biến hắn thành người xấu)

– Thứ ba : ta muốn ngươi làm chuyện gì cũng phải xuất phát là cam tâm tình nguyên, không phải vì lợi ích

– Thứ tư : ngươi sau này nên phân rõ chuyện nào là đùa giỡn, ta cũng sẽ không cố ý gây thương tổn cho ngươi nữa

Đây không phải là lần đầu tiên ta nói nhưng ta hy vọng là lần cuối cùng. Cô nãi nãi à, ngươi nhớ rõ mấy điều này có khó lắm không ?”

Bạc Hà bật cười, “Cháu trai ngoan, cô nãi nãi sẽ không làm như vậy nữa”

Gia Đường bay qua bạc hà, ở nàng trần trụi rất tròn nơi, bành bạch chính là hai cái, này hai cái tát cũng không phải là hôm nay tài: mới muốn đánh nhau, có thể là ngày hôm qua, có thể là năm ngoái, năm trước, cũng có thể sớm hơn …

Bạc hà mở ra miệng hồi lâu không có khép lại , nàng nhưng là một hai mươi bảy tuổi trưởng thành nữ nhân, bị như vậy phách hai cái thật mất mặt vứt xuống bà ngoại nhà đi, nàng rất hy vọng mình bây giờ có thể giống như QQ giống nhau, nghĩ ẩn thân tựu ẩn thân, không nên nữa làm cho nàng gặp người …

Nàng lập tức nắm chặc chăn, giống như mới vừa tràn đầy điện giống nhau nhảy đến đầu giường kháo bên trong trong góc, “Lưu manh, mau đi ra ngoài cho ta!” Nàng vừa bực mình vừa buồn cười, cái tên nam nhân này vừa hành hung nàng, vừa dụ dỗ nàng, vừa khi dễ nàng, Sở trường biến thành nam nhân… Đang suy nghĩ cái vấn đề này thời điểm nàng cũng chưa có thật tốt tỉnh lại một chút Gia Đường tại sao như vậy, còn không phải là bởi vì bạc hà đại tỷ ngài quá sở trường thay đổi sao? Một lát lại cùng oán phụ giống nhau nghi thần nghi quỷ… Người nam nhân trải qua ngươi hành hạ như thế còn có thể không một chút phản ứng, kia chỉ có một đáp án, hắn là thiếu não… Rất hiển nhiên, hai chữ này không dùng đến Gia Đường trên người

Gia Đường cười lớn, “Lúc này mới biết thẹn thùng sao ? Bằng không… chúng ta đem những gì mới nãy còn làm dang dở tiếp tục đi ?”

Bạc Hà đỏ mặt đỏ tai, trời ạ, mong là trong đời nàng đừng có cái tình huống như thế này nữa


“NGươi đồng ý sao ? TA chỉ là …” Thật ra hắn chỉ muốn trêu chọc nàng thôi. Gia Đường dĩ nhiên rất muốn nàng, chẳng qua là ban nãy thấy nàng như vậy, cho dù hắn có được nàng cũng sẽ thây không thoải mái trong lòng …

Bạc Hà đang vắt óc suy nghĩ phải làm sao, Gia Đường đã quẳng y phục trên ghế lên cho nàng, quay mặt bước ra ngoài …

Nàng lập tức mặc lại với tốc độ nhanh nhất, đêm thất tịch năm nay trôi qua thật là không tưởng tượng nổi, vẫn làm cho nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo thông minh, hôm nay hoàn toàn sẽ không dùng đến một chút, nếu như không phải là nàng rất thanh tĩnh, nhất định sẽ cho là mình là ở làm xuân thu đại mộng…

Nàng tiểu tâm dực dực tiêu sái ra phòng ngủ, bởi vì sợ bị mình tương đối sắc bén gót giầy, cạo sờn này so sánh với mặt của nàng hơn ngăn nắp sàn nhà…

Vừa ra cửa, đã bị Gia Đường ôm ngang đứng lên hướng phòng khách đi tới.

“Ngươi … Tại sao ? ” Bạc Hà mặc dù không giãy dụa nhưng cũng không nhịn được hỏi hắn, hôm nay không có lúc nào là bọn họ không thân mật cả, tuy là nàng thích nhưng mọi chuyện có chừng mực vẫn tốt hơn, giống như là ít thân mật hơn, nàng sẽ khống chế được tình cảm của chính mình

“Ta trong lòng đau thay cho sàn nhà, ngươi còn hỏi ta tại sao sao ?” Đây là kiểu nói chuyện mà bọn họ hay nói với nhau, không ngọt ngào quá trớn, đôi khi “chèn ép” đối phương một chút … Trên thực tế là hắn thấy nàng đi giày cao gót quá mệt mỏi nên mới giúp nàng một chút mà thôi

Bạc Hà hiểu ý cười một cái, nói cái khác thì nàng tin chứ nói cái này thì nàng làm sao tin được

Gia Đường hài lòng nhìn biểu hiện của nàng, từ nụ cười của nàng cho thấy là trong lòng nàng biết rõ hắn quan tâm nàng, cảm giác như vậy mới là Bạc Hà của hắn a ! Ai… Nữ nhân này qua bốn năm có phải là bái Tôn Ngộ Không làm đồ đệ rồi không ? Tuy rằng không có bảy mươi phép biến nhưng ba bốn cái chắc chắn là có …


Lúc lại yên tĩnh như con mèo nhỏ, lúc lại chạy nhảy loạn xạ như con thỏ, … Đúng là hành hạ người khác mà

Gia Đường cẩn thận vừa suy nghĩ một chút, thật ra thì nàng thật giống như chỉ có cùng mình ở chung một chỗ thời điểm mới như vậy tử, ngày hôm qua cùng Nguyễn Nguyệt bọn họ tụ hội thời điểm, nàng vẫn là thì ra là kia hỉ hả, nhốn nháo nói nhao nhao, hơn nữa sức sống bắn ra bốn phía bộ dạng a… Xem ra đây hết thảy cũng là nhằm vào hắn mới làm ra thay đổi… Hắn thật là không biết nên cao hứng, hay là nên tự trách…

“Ngươi muốn đi tham quan một chút hay là xem ti vi ?”

Bạc Hà chần chờ một chút, “Xem ti vi sao ? Ta bây giờ thậm chí là quên mất cách điều khiển ti vi luôn rồi” Nói một câu khoa trương cũng để lộ chút vẻ bất đắc dĩ, Haizzz, nàng tự hỏi mình thật sự là người hiện đại sao ?

“Ngươi đi đâu vậy ?” Thanh âm ngày càng khẩn trương, Bạc Hà không thích Gia Đường ở xa mình ngay cả chính nàng cũng phát hiện, hai ngày này thời gian, nàng đối với cái này nam nhân không muốn xa rời muốn vượt qua từ trước bất kỳ lúc, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đó là sự thật, nàng so sánh với từ trước càng thêm không thể rời bỏ hắn…

Gia Đường cương một chút, nàng bây giờ lại như vậy lệ thuộc vào mình, hiện tượng tốt, hắn hài lòng cười một tiếng sau, lấy từ trong tủ ra một đôi dép nữ tính, cúi xuống giúp nàng cởi giày cao gót ra, lại đem dép bọc tại nàng trắng nõn trên chân, động tác của hắn làm cho một làn nước ấm chảy vào tim nàng .. Từ trước tới giờ, nàng cũng chưa từng được đối đãi như thế này

Tuy đôi môi nàng hé mở nhưng cũng không nói nửa lời, cho tới bây giờ cũng không ngờ hắn vì nàng mà làm như thế, ngay cả từng nàng một lần đem cái đuôi vểnh đến trên, đối với hắn không có sợ hãi thời điểm, cũng không có nghĩ qua…

“Nhìn cái gì ? Đây là vẻ mặt gì vậy ? mặt? Không phải là điểm này mà chi ma lớn chuyện nhỏ sẽ đem ngươi cảm động đến nghĩ lấy thân báo đáp đi? Ta đúng !”

“Sắc lang ! Đầu ngươi có thể có ý nghĩ đứng đắn một chút được không ?”

Bộ dạng Gia Đường giống như là vô tội, “Ngươi cả ngày đều nói ta là sắc lang, đó là từ ngữ nên nói với lão công của mình hay sao ? Nhưng mà ta sắc lang khi nào ? Vì ngươi mà giữ thân như ngọc đến ngày hôm nay, ngươi còn không biết cảm tạ ta ?”

“Ai biết … Nhìn ngươi động tác thuần thục như vậy, lỡ như ngươi thử luyện tập với ai thì sao .” Nói xong nét mặt của nàng trở nên có chút tối đạm, thật ra thì trong lòng của nàng thật không tin hắn bốn năm chưa từng chạm qua người khác, dù sao hắn cũng là một nam nhân ưu tú được nhiều cô gái thích như vậy, chẳng lẽ thật sự làm được sao? Hoặc là khi hắn tịch mịch thời điểm chủ động …


Nàng không dám nghĩ thêm nữa, tâm đau đớn như bị một con dao khoét sâu vào vậy …

Gia Đường gõ đầu nàng hai cái, sau lại giả vờ như không có gì

“Ngươi làm cái gì thế ?”

“Gần đây khí trời không tốt lắm, thường hay mưa, ta không biết nước mưa có chảy vào đầu ngươi không nữa ? Ta vừa mới nói thì ngươi đã quên hết rồi sao ?”

Nàng mân mê miệng, “Vốn chính là, còn không cho người ta nói, ngươi tước đoạt lời của ta quyền.”

” Ở ta ngươi muốn cái gì cũng được nhưng tuyệt đối không được hoài nghi ta” Nói xong hắn không chút khách khí nâng mặt nàng lên, “Xem ngươi có dám hoài nghi ta nữa không”

Nàng phấn khởi phản kháng, rõ ràng tựu là hắn không đúng, bây giờ còn tước đoạt nàng hoài nghi quyền lợi, dĩ nhiên không được, “Trừ phi ngươi cho ta giải thích rõ, nếu không ta chính là hoài nghi! Cũng không tin!”

“Thật muốn biết?” Hắn nhíu mày.

Bạc hà kiên định gật đầu, “Không phải là nghĩ, là phải!”

Hắn thở dài, “Vậy cũng được, hôm nay ta sẽ đem tất cả tôn nghiêm của nam nhân ném đi, nói chuyện thẳng thắn với ngươi một lần ! Có như vậy ta mới giúp ngươi “thấu tình đạt lý” nha !”

Trong nhà mặc dù không có người khác, hắn vẫn là đem miệng tiến tới bạc hà lỗ tai bên cạnh, hướng về phía nàng bàn luận xôn xao, nam bí mật của người a! Vì bác nàng bạc hà cười một tiếng, làm cho nàng tin tưởng mình, cứ như vậy cùng nàng thẳng thắn , chờ môi của hắn từ nàng bên tai lấy ra, mặt của nàng đã bày biện ra hôm nay thứ nhiều lần đỏ ửng…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.