Bạn đang đọc Chinh Phạt – Chương 7: Bạch Đế
Sau khi lễ khai giảng kết thúc, Ngọc Văn và các tân binh năm nhất được một ông cụ mặc đạo bào dài tiên phong đạo cốt dẫn đi. 1000 gương mặt mới sau khi đi qua vài ngã rẽ đã tập trung trước một khoảng sân khá rộng, chung quanh là các dãy nhà nguy nga, tráng lệ, ông cụ phất tay áo ý bảo mọi người dừng lại, sau đó xoay người mỉm cười hòa ái nói:
-Ta tên Trương Tam Phong, là Tổng quản lí khu kí túc xá năm nhất kiêm thầy giáo bộ môn Quyền thuật, nơi đây là trang viên dành cho các thực tập sinh năm đầu tiên với diện tích 10 triệu Km2, có hết thảy 1000 căn phòng dành cho các con làm nơi sinh hoạt riêng, 90000 phòng học, mỗi phòng học sẽ có một thầy hoặc cô giáo kèm thêm 100 trợ lý dạy các con trên các lĩnh vực khác nhau, các con sẽ có chương trình đào tạo khác nhau phù hợp với mức đánh giá năng lực của mỗi người, sau đây ta sẽ phát lịch hoạt động của năm nhất, phía mặt sau có sơ đồ của trang viên, các con giữ cẩn thận. Được rồi, các con về với khu kí túc xá của mình đi thôi, các con có thể thấy những chữ từ I đến A trên mỗi cánh cửa, đó là kí túc xá tương ứng với đánh giá của từng người, riêng mười người dành được suất đặc biệt thì đi theo ta.
Sau khi nhận lấy tờ giấy làm bằng da bay ra từ tay áo của Trương Tam Phong, Ngọc Văn và chín người khác cất bước theo ông, đi thẳng vào đại sảnh của tòa nhà sau đó xuyên qua đại sảnh và ra sân sau, một hồ nước rất lớn hiện ra trong tầm mắt họ, bên trong hồ là chín ngôi biệt thự khổng lồ màu vàng thiết kế kì lạ và mĩ lệ vây quanh một tòa tháp màu bạch kim cao chọc trời. Trương Tam Phong chỉ vào chín ngôi biệt thự đó và nói:
-Đây là Cửu Hoàng cung nơi sinh hoạt và học tập của các con – tân cửu Hoàng, các con cũng sẽ là những người thống lĩnh các kí túc xá từ I đến A dựa theo bảng xếp hạng thành tích của các con vào cuối tháng. Các con đi vào trong đó sẽ có người hướng dẫn. Riêng con đi theo ta.
Ông nói và chỉ vào Ngọc Văn. Dưới cái nhìn ngây thơ và nghi hoặc của chín đứa trẻ còn lại cậu đi theo ông cụ. Nắm lấy tay Ngọc Văn, Trương Tam Phong biến mất. Đang lúc Ngọc Văn chìm đắm trong nhiều nghi vấn thì hai người đã xuất hiện tại một không gian màu trắng. Trương Tam Phong mỉm cười hòa ái nói:
-Chào mừng con đến với Đế tháp, đây sẽ là nơi con sinh hoạt và học tập cho đến hết năm học này nếu con luôn giữ vững thành tích như bây giờ, xét thấy các biểu hiện về đạo đức, trí tuệ, tâm tính và thực lực tập đoàn đã quyết định lập nên Đế tháp này, vốn dĩ từ xưa đến nay chỉ có kí túc xá siêu cấp dành cho suất đặc biệt nhưng năm nay vì thành tích của các con vô cùng ưu việt nên tập đoàn có một đặc ân cho các con . Và nhiệm vụ của con là bình ổn tất cả các xung đột trong năm nhất kể cả cửu Hoàng, dí nhiên con có thể áp dụng các biện pháp từ lời nói đến vũ lực trong phạm vi cho phép, con có thể đặt tên cho tòa tháp này để xác nhận chủ nhân.
Hơi suy nghĩ Ngọc Văn nói:
-Thưa thầy là Bạch Đế tháp.
Khi Ngọc Văn vừa dứt lời thì toàn bộ tòa tháp sáng lên sau đó trên đỉnh tháp hiện lên hai chữ sáng chói “ BẠCH ĐẾ “. Không gian màu trắng cũng biến mất thay vào đó là các căn phòng, đại sảnh, những món đồ gia dụng vô cùng cổ xưa, mĩ lệ hiện lên. Chính giữa đại sảnh rộng lớn một chiếc cầu thang bằng bạch kim thật lớn từ từ trồi lên, bước trên cầu thang Ngọc Văn thấy được một căn phòng khổng lồ có thể chứa được hàng vạn người. Xa xăm phía trong trong căn phòng này phát ra ánh sáng trắng bắt mắt.
Nghi hoặc nhìn Trương Tam Phong và nhận được ánh mắt cổ vũ Ngọc Văn liền theo hướng ánh sáng tiến đến, bước trên tấm thảm đỏ trải rộng, đi ngang qua những cây cột bằng vàng to đến năm người ôm, phía cuối căn phòng Ngọc Văn thấy một chiếc vương tọa Bạch kim sáng chói. Trương Tam Phong xuất hiện bên cạnh cậu và nói:
-Là những thực tập sinh có tiềm năng được đánh giá là cao nhất trong lịch sử tập đoàn Grandown, con và các bạn năm nay sẽ dần phải tiếp xúc với thế giới lớn và phức tạp hơn những năm khác rất nhiều, đây là điều ban lãnh đạo tập đoàn đã thống nhất, năm nay được đặc cách sẽ bắt đầu thực hiện chế độ Quân chủ trong việc đào tạo, sự việc này rất bất đắc dĩ bởi phương châm vốn có của tập đoàn trong chế độ đối xử nhân viên là tự do, nhưng những Người bên trên đã phát hiện được rất nhiều các tín hiệu bất thường và đưa ra dự đoán là trong khoảng thời gian sắp tới, toàn bộ vùng không gian Vũ trụ sẽ lâm vào thời kì hỗn loạn, đen tối. Với tư cách là tổ chức mạnh nhất các vùng không gian chúng ta phải có sự thay đổi và chuẩn bị.
Nghe được Trương Tam Phong nói Ngọc Văn nhíu mày, cậu không ngờ khi mình vừa mới gia nhập tập đoàn thì tình hình lại chuyển biến như thế, nhưng cậu biết đây là việc mà thời điểm hiện tại không dính dáng tới cậu, việc cậu cần làm hiện tại là nhanh chóng nâng cao thực lực và xây dựng thế lực vững chắc ình ngay tại trường dựa trên các điều kiện thuận lợi mà tập đoàn đã cung cấp.
Chính ngay lúc này Trương Tam Phong cảm nhận được sự thay đổi trong tầm nhìn của Ngọc Văn, khí thế cậu bé thay đổi rõ rệt chỉ trong phút chốc, ông bị chấn động sâu sắc, trong mắt ông lúc này Ngọc Văn hiện lên phong thái của một vị tuyệt thế Đế Vương, ánh mắt vốn bừng bừng nhiệt huyết tuổi trẻ thay vào đó là cái nhìn sâu thẳm như thiên không. Gật đầu tán dương thật sâu Trương Tam Phong biến mất khỏi căn phòng để lại Ngọc Văn trong căn phòng rộng lớn, lúc này cậu bé đang ngước mắt mình vào trần nhà được biến thành mọt bầu trời đầy sao rộng lớn khôn cùng.
Vô số ý niệm luân chuyển trong đầu cậu, đôi mắt vốn non nớt dần trở nên vĩ ngạn, mênh mông. Bỗng thở dài một tiếng và nhắm mắt lại, khi mở mắt ra toàn thân Ngọc Văn đã nội liễm lúc này cậu lại trở thành Ngọc Văn bình thường, khí tức đế vương biến mất, đôi mắt khôi phục vẻ non nớt, sinh động và bừng cháy nhiệt huyết. Cậu xoay rời đi căn phòng và quay trở về phòng ngủ.
Trong căn phòng to lớn Ngọc Văn nhìn lịch Hoạt động năm nhất:
——
Lịch hoạt động quý I năm nhất
Tháng 1: Xác định thời gian và địa điểm của thế giới muốn đến lịch luyện, đi tra kiếm thông tin về thế giới đó, sau khi chuẩn bị tài liệu đầy đủ thì bắt đầu xuyên không gian, thời gian tiến hành lịch luyện, thời gian tối đa cho phép là 1 tuần. Sau khi trở về nộp bản báo cáo và ghi chép về quá trình lịch luyện để tiến hành tổng kết đánh giá, 3 tuần còn lại các thực tập sinh đăng kí các môn học, và tiến hành huấn luyện học tập tại trang viên, cuối tháng tổ chức đi tham quan và trao đổi với các thực tập sinh Học viện Nugise.
Tháng 2: tiếp tục lịch luyện tại thế giới khác trong một tuần vào bàn giao như đã nêu ở tháng 1, 3 tuần còn lại tham dự các lớp học và chuẩn bị cho Lễ hội trường sẽ được tổ chức tại trang viên trung tâm với sự tham gia của 3 năm và đông đảo nhân viên trong tập đoàn.
Tháng 3: tiếp tục lịch luyện tại thế giới khác trong một tuần vào bàn giao như đã nêu ở tháng 1, 3 tuần còn lại tham dự các lớp học và chuẩn bị cho hoạt động Thi đấu khu vực năm nhất để xếp hạng cá nhân và phân lại chức vụ trong trang viên
Các tháng sau sẽ có lịch thông báo mới.
—–
Cuộn lại tờ giấy da và bỏ vào sách lưu trữ Ngọc Văn vẽ ra trong đầu một kế hoạch xây dựng thế lực riêng ình trong ba tháng tới sau đó cậu bắt đầu tìm hiểu về trang viên năm nhất nhờ có dữ liệu đến từ chiếc khuyên tai.
Những người quản lý kí túc xá chỉ chịu trách nhiệm ngăn chặn nguy hiểm đến từ bên ngoài và các sự cố kí túc xá cũng như tất cả các công trình trong trang viên, tất cả còn lại đều do các thực tập sinh tự quản quyền lực cao nhất thuộc về tòa Đế tháp duy nhất, tiếp đó là 9 tòa Hoàng cung, còn bên dưới được gọi là các Vương điện có tổng thảy 990 tòa, quyền lợi cũng khác nhau như ở Đế tháp mỗi khi Ngọc Văn mua bán bất kì đều được ưu đãi 30% so với giá trung bình, các sân luyện tập, trường huấn luyện, phòng giả trí,… nhiều hoạt động và dịch vụ khác nhau trong trang viên năm nhất đều ưu tiên cao nhất cho cậu.
Ngoài ra cậu còn biết không chỉ có 1000 thực tập viên nơi đây mà còn có hơn 1000000 thực tập viên khác nhưng họ không học tại nơi này mà tại Học viện Nugise – một học viện nằm ngay tại phía dưới học viện Gype bên trong lòng đại dương. Ngọc Văn cũng khá chú ý tới cỗ lực lượng khổng lồ này và quyết định sẽ đi thăm học viện Nugise vào cuối tháng nhằm củng cố thế lực
Khép lại các trang hướng dẫn, Ngọc Văn thoát khỏi giao diện của chiếc khuyên tai, cậu bắt đầu buổi học với Angler và Agus sau khi quyết định ngày mai sẽ đi đến thư viện tìm hiểu về Akasai đại lục chuẩn bị cho chuyến khởi hành đến thế giới của Naruto.
Sáng sớm, một đàn chim phượng hoàng bay liệng trên mặt hồ và cất tiếng hót thánh thót đánh thức những người đang ngủ trong các kiến trúc giữa hồ, mở tung cửa sổ Ngọc Văn thất thần hồi lâu vì quang cảnh cực đẹp đang hiện ra trong mắt cậu, xoay người xuống lầu và thực hiện vệ sinh buổi sáng, sau khi dùng bữa sáng đã chuẩn bị sẵn Ngọc Văn bước ra cánh cửa đã mở sẵn bởi quản gia tòa tháp – Sebastian Michaelis ( trong bộ Hắc quản gia ). Hít một hơi thật sâu không khí trong lành buổi sáng sau đó cậu xoay người và nở nụ cười khá ôn hòa với chín người bạn cùng tuổi đang đứng trước mặt sau đó nói:
-Buổi sáng tốt lành.
-Chúc buổi sáng tốt lành.
Chín cô cậu bé khá miễn cưỡng hơi khom người là một động tác cúi chào của quý tộc, thấy thế Ngọc Văn lắc đầu:
-Bỏ những thứ đó đi, cứ xem ta là bạn của các cậu là được rồi, như thế gượng ép lắm, ta ắt hẳn những người quản lí ký túc xá đã nói về chế độ Quân chủ trong năm này, mọi người biết phần quyền lực của mỗi người trong trang viên là được, còn về phần lễ nghi là không cần thiết.
Một cậu bé tóc vàng rụt rè lên tiếng:
-Nhưng,… đây là do… người quản lí ký túc xá… yêu cầu,… làm sao….
Ngọc Văn không do dự cắt đứt:
-Ta không nhắc lại, lấy danh nghĩa Đế Vương ta ra lệnh: Chấp Hành.
Khí thế uy nghiêm bao phủ chín người, những cô cậu bé nơi đây tinh thần hơi run lên, nhìn cậu bạn cùng tuổi này họ cảm thấy thán phục về khí chất của cậu, chín người đồng thời lên tiếng:
-Đã rõ.
Thu liễm khí thế, Ngọc Văn trở nên hòa đồng mỉm cười nói:
-Mọi người tự giới thiệu đi nào, mặc dù có thể tra được thông tin nhưng như thế ta cảm thấy máy móc và xa lạ lắm.
Một cậu bé khá gầy gương mặt thanh tú, nhưng sắc mặt sáng ngời nói:
-Mình tên Buby – Buby Gabriel ( con trai tổng thiên thần Gabriel ) đến từ Thánh vũ trụ.
-Mình tên Tần Mị, chúng ta đã gặp nhau, mình đến từ Hồng Mông Vũ trụ.
Khuất sau Buby một cậu bé rất thấp bé với gương mặt hiền lành đáng yêu khi nghe Tần Mị giới thiệu thì hơi run lên một cách hoảng sợ. Bị Tần Mị đá một cái cậu ta giật nảy mình tiến đến và lắp bắp nói:
-Mình… mình tên… Portgas D. Giny ( con trai Portgas D. Ace ) là… là dân bản địa.
Nghe cậu bé giới thiệu Ngọc Văn khá ngạc nhiên bởi muốn trúng tuyển vào trường phải đến từ các không gian Vũ trụ khác nhau, dân bản địa tuy tài năng và tiềm lực cực cao nhưng muốn vào tập đoàn lại có yêu cầu cực kì khắt khe, nhìn cậu bé kĩ hơn Ngọc Văn phát hiện nơi bàn tay trái có ẩn hiện ấn ký hình giọt nước màu xanh lam. Lúc này thì một cậu bé tóc đen, ánh mắt sắc bén cất giọng cắt ngang suy nghĩ của Ngọc Văn một cách lạnh lùng:
-Mình tên Diệp Kiếm đến từ Kiếm Vũ trụ.
Ngay khi Diệp Kiếm giới thiệu Ngọc Văn đã có tư kiệu đầy đủ về cậu ta
— Diệp Kiếm, 12 tuổi, Kiếm Vũ trụ, đánh giá năng lực S-, đánh giá tiềm lực…, cha là Diệp Trần chưởng khống giả Chân Linh đại lục – giám đốc bộ phận kinh doanh phân khu Kiếm Vũ trụ.—
•Diệp Trần trong bộ Kiếm đạo độc tôn,
Trong lúc Ngọc văn lướt sơ qua hồ sơ về Diệp Kiếm thì một cô bé đáng yêu như tinh linh, tóc màu đỏ hồng cột hai bím tật dài tiến đến nhìn thật kỹ Ngọc văn sau đó nói:
-Mình tên Rine – Rine Gus Lucifer ( con gái Lucifer ) đến từ Tà Vũ trụ, hân hạnh làm quen.
Nói xong cô bé đưa tay ra, Ngọc Văn không cảm thấy gì nên nắm lấy bàn tay cô bé nào ngờ ngay lập tức cậu cảm thấy có gì đó trói vào linh hồn cậu, mặt biến sắc cậu nắm chặt bàn tay cô bé đến nỗi khiến cô chảy nước mắt vì đau, vô cùng lạnh lùng cậu quát:
-Ngươi đã làm gì, NÓI!.
Sát khí và uy áp tỏa ra không hề kiên nể như hóa thành thực chất đâm thẳng xuống cô bé khiến nàng sợ hãi khóc òa lên vô cùng đáng thương. Đúng lúc này một cậu bé khác dáng vẻ chững chạc bước đến trước Rine thay cô bé tiếp lấy luồng sát khí và uy áp kinh khủng, ngay lúc cậu chạm vào luồng sát khí của Ngọc Văn sắc mặt cậu biến thành tái nhợt, thêm vào đó uy áp đè nặng khiến cậu ta muốn quỳ xuống. Thấy không ổn một cô bé dáng người phát triển trước tuổi, gương mặt ôn hòa bước tới đứng cạnh cậu bé chững chạc kia cùng tiếp lấy luồng sát khí gian nan mở miệng nói:
-Làm ơn bình tĩnh nghe mình nói đã,…
Ngọc Văn thu hồi sát khí và uy áp, lạnh lung nói:
-Nói đi.
Cô bé kia thở ra một hơi nặng nhọc sau đó miễn cưỡng cười nói:
-Trước xin giới thiệu mình là Nana Figurus Satan, cứ gọi mình là Nana đến từ Ác Vũ trụ, còn người bên cạnh mình tên Tô Kinh Hà đến từ Ma Vũ trụ. Kinh Hà xem như anh kết nghĩa của Mình và Rine, vừa rồi Rine cũng không có gì ác ý chỉ là một trò đùa ở quê hương cô ấy thôi, mình xin hứa là cô ấy hoàn toàn không có ác ý, nhanh nói gì đi Rine.
Rine giờ này đã ngừng khóc, khi nghe Nana nói thì ngẩng người nước mắt bỗng dài ngắn lăn ra sau đó vừa chạy đi vừa nói:
-Người xấu … ô… ô … Rine không làm sai… ô… người xấu bắt nạt Rine… mẹ nói… ô… người xấu sẽ bắt nạt Rine …ô … nếu Rine làm như thế…
Nhìn Rine nước mắt tung bay mà chạy đi Ngọc Văn lạnh lùng xuy sét lại tình hình vừa rồi, sau đó lắc đầu có lẽ mình nên hỏi Angler vấn đề này, cậu tự diễu:
-Quả nhiên kiến thức thiếu hụt sẽ dẫn đến nhiều hành động sai lầm. Quay sang Nana và Kinh Hà cậu hơi áy náy nói:
-Xin lỗi vì vừa rồi đã thất thố, hai bạn không sao chứ.
-Không sao chỉ hơi chóng mặt xíu, quả là kinh khủng cũng may mình cũng đã quen với sát khí của ông nội mình Tô Minh, nhưng uy áp của cậu đáng nể thật, chắc hẳn cậu đã luyện tập rất kinh khủng mới được như thế ở tuổi này. Rất thán phục Ngọc Văn, Kinh Hà nói.
-Tô Minh?. Ngọc Văn lập tức xem tư liệu của Tô Kinh Hà thì bừng tỉnh, ra là chưởng không giả Ma Vũ trụ Tô Minh ( bộ Cầu Ma ). Bấy giờ cậu mới để ý hai người còn lại, đó là một cậu bé xinh trai có dáng vẻ lười biếng và một cô bé xinh đẹp như tiên nữ nhưng vô cùng lạnh lùng đang đánh giá cậu. Cô bé bước đến và nói:
Mình là Trương Lệ Băng, Đạo Vũ trụ, đây là em trai cùng cha khác mẹ của mình Trương Dị Quân đến từ Võ Vũ trụ,
Ngọc Văn tra thông tin từ chiếc khuyên tai về hai người:
— Trương Lệ Băng, 12 tuổi, Đạo Vũ trụ, đánh giá năng lực hiện tại S-, đánh giá tiềm năng…, Cha là Trương Tiểu Phàm chưởng khống giả Thần Châu đại lục – nhân viên cao cấp bộ phận đối ngoại cấp cao tại trụ sở chính, mẹ là Lục Tuyết Kỳ chưởng khống giả Tinh Băng đại lục – nhân viên đối ngoại cấp cao phân khu Đạo Vũ trụ.—
— Trương Dị Quân, 12 tuổi, Võ Vũ trụ, đánh giá năng lực hiện tại A+, đánh giá tiềm năng…, Cha là Trương Tiểu Phàm chưởng khống giả Thần Châu đại lục – nhân viên cao cấp bộ phận đối ngoại cấp cao tại trụ sở chính, mẹ là Bích Dao chưởng khống giả Asu thế giới – nhân viên đối ngoại cấp cao phân khu Võ Vũ trụ.—
Trong ánh mắt mong đợi của tám cô cậu bé đang đứng Ngọc Văn nhanh gọn nói:
-Ngọc Văn – Lê Ngọc Văn. Nguyên Vũ trụ. Một lần nữa làm quen với các bạn.
Mọi người cười ồ lên vui vẻ, tuy có thể tra tư liệu của Ngọc Văn nhưng nghe cậu giới thiệu mọi người biết đã được cậu công nhận là bạn, ngay cả lạnh lùng như Lệ Băng cũng nở nụ cười khiến cái cằm của Dị Quân muốn rơi xuống đất, đây là lần đầu tiên nó trông thấy bà chị khó tính này cười. Trong ánh nắng buổi sớm tuyệt đẹp Ngọc Văn dẫn mọi người tiến đến thư viện trên con đường ven hồ, tiếng trò chuyện, đùa giỡn vui vẻ của mọi người lan tỏa khắp mặt nước.