Chính Năng Lượng Hệ Thống

Chương 67: Tiệc rượu Chu gia*


Đọc truyện Chính Năng Lượng Hệ Thống – Chương 67: Tiệc rượu Chu gia*

(*: Tớ đoán là Đồng gia, cơ mà đoạn sau nhiều chương cũng nhầm giữa Chu gia và Đồng gia cho nên tớ hơi hoang mang, thôi thì cứ để nguyên nhé, về sau mn tự hiểu ngầm.)

Edit: Koliz

Bệnh của Quý Trần Ai sau ngày Lưu phu nhân tới liền tốt rồi.

Cơn sốt này đến thật vội, không hề có điềm báo gì, bất quá may lúc khá hơn cũng rất nhanh, chỉ cần hai ngày, Quý Trần Ai đã nhảy nhót tưng bừng.

Sinh nhật ông của Chu Nghiêu Uẩn còn có hai ba ngày, thừa lúc hai, ba ngày này, Chu Nghiêu Uẩn lại mang Quý Trần Ai đi tới mấy nơi. Quý Trần Ai đã rất lâu chưa hề đi ra ngoài chút nào, chân không tốt, đi đâu cũng không tiện, coi như miễn cưỡng điều khiển gậy, cũng sẽ bị ánh mắt hiếu kỳ của người khác chú ý.

Tháng bảy chính là mùa hè, cây cối hoa lá đều sức sống tràn trề, dưới bóng râm mát mẻ của cây bên đường nhựa, Quý Trần Ai cầm một que kem, vừa đi vừa ăn.

Vốn là vì nguyên nhân ốm mới khá lên, Chu Nghiêu Uẩn không cho Quý Trần Ai ăn kem. Nhưng không chịu nổi Quý Trần Ai nhõng nhẽo đòi hỏi, Chu Nghiêu Uẩn cuối cùng đồng ý để Quý Trần Ai ăn một nửa. Quý Trần Ai thấy thái độ kiên quyết của Chu Nghiêu Uẩn, biết Chu Nghiêu Uẩn chắc sẽ không nhượng bộ nữa, vì vậy không thể làm gì khác hơn là đồng ý.


Một que kem, Quý Trần Ai ăn một nửa, một nửa còn lại kia Chu Nghiêu Uẩn động tác tự nhiên cầm lấy, bắt đầu tiếp tục ăn.

Nhìn thấy động tác của Chu Nghiêu Uẩn, Quý Trần Ai sửng sốt một chút, anh còn tưởng Chu Nghiêu Uẩn vứt que kem đó đi, không nghĩ tới cậu cư nhiên tự mình ăn.

Quý Trần Ai nói: “Em không chê nước miếng của anh?”

Chu Nghiêu Uẩn liền cắn một cái: “Cái gì của ca ca em đều không chê.”

Quý Trần Ai cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng lại không nói ra được không đúng chỗ nào, đến cuối cùng chỉ có thể nhìn Chu Nghiêu Uẩn từng chút ăn hết que kem.

Ngược lại Tiểu Thất vẫn luôn vây xem yếu ớt cho câu: “Em trai ngươi thật sự là quá đáng sợ.”

Quý Trần Ai nói: “Hả? Tại sao?”

Tiểu Thất nói: “Trên thế giới này đáng sợ nhất không phải là người làm việc xấu, mà là người làm việc xấu, còn cảm thấy bản thân không hề làm sai…”

Quý Trần Ai nói: “Tiểu Uẩn làm việc xấu?”

Tiểu Thất dùng một loại ngữ khí ngươi đã hết thuốc chữa nói: “Ta chỉ lấy ví dụ thôi, lấy ví dụ được chứ!” Nó trái lại có thể nhìn ra tâm tư của Chu Nghiêu Uẩn đối với Quý Trần Ai, nhưng tương lai là của Quý Trần Ai, nó không có quyền can thiệp cũng không có quyền thay Quý Trần Ai lựa chọn. Quý Trần Ai trong phương diện tình cảm, cũng thật là trì độn đến đáng sợ.


Thời tiết hai ngày gần đây cũng không tệ, cho nên hai người cũng đi dạo hết một vài địa điểm du lịch tương đối nổi danh, Quý Trần Ai lúc đang đi dạo phố thì nghĩ tới hỏi Chu Nghiêu Uẩn một câu có cần mang quà sinh nhật cho ông cậu hay không.

Chu Nghiêu Uẩn nói lễ vật thì mẹ cậu khẳng định đã chuẩn bị xong, lúc đó anh tay không đi đến là được, còn nói cho Quý Trần Ai, nếu có người nói gì với anh, không cần cho cậu mặt mũi, trực tiếp phản kháng lại.

Quý Trần Ai từ sau khi có Tiểu Thất, rất lâu không bị người tìm gây phiền toái, nghe Chu Nghiêu Uẩn nói xong có chút hiếu kì, nói: “Có người sẽ cố ý đến gây sự với anh?”

Chu Nghiêu Uẩn thoáng cười lạnh, cậu nói: “Chung quy có mấy người không có mắt, đối với người như thế, cũng không cần cho mặt mũi gì.”

Quý Trần Ai ồ một tiếng, xem ra bên trong gia tộc Chu Nghiêu Uẩn, cũng không phải tất cả mọi người đều hoan nghênh Chu Nghiêu Uẩn trở về.

Ngày sinh nhật ông của Chu Nghiêu Uẩn, sáng sớm mẹ Chu Nghiêu Uẩn liền phái xe tới đón Quý Trần Ai và Chu Nghiêu Uẩn.

Chu Nghiêu Uẩn cùng Quý Trần Ai lên xe, liền một đường xuất phát hướng về địa điểm cử hành tiệc sinh nhật.

Cha của Chu Nghiêu Uẩn họ Đồng gọi Đồng Thanh Quốc, Quý Trần Ai vừa nghe còn tưởng gọi là Đồng Khuynh Quốc*, nghĩ thầm không biết là ai đặt tên, Chu Nghiêu Uẩn thì lại đoán được Quý Trần Ai đang suy nghĩ gì, cậu than thở: “Em lúc đó nghe thấy tên này cũng nghĩ giống như anh vậy.”


Một người đàng ông to cao kêu Khuynh Quốc…

Quý Trần Ai nói: “Cho nên không phải gọi là Khuynh Quốc?”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Là khuynh quốc, chẳng qua là Thanh trong màu xanh, không phải Khuynh trong khuynh quốc.”* Tuy rằng như vậy, cái tên này vẫn để Đồng Thanh Quốc gặp nhiều xấu hổ.

(*: Thanh (青) và Khuynh(倾) đều phát âm là « qīng », mà khuynh quốc nghĩa là gì thì mọi người đều biết rồi đấy =.=)

Không biết thế nào, Quý Trần Ai lại đột nhiên nhớ lại bạn học nam gọi là “Phụ Viêm Khiết*”…

(*: 妇炎洁 – Phụ nữ + ngọn lửa/bốc cháy + thanh khiết → >v


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.