Chính Là Nó

Chương 13


Bạn đang đọc Chính Là Nó: Chương 13


Một ngày mới lại bắt đầu.Nó vươn vai thức dậy có lẽ hơi sớm vào làm vệ sinh cá nhân xong nó tự thưởng ình cái bánh mì kẹp và phải nói ngon đến mức nó phát sặc.
Chuẩn bị đi học đâu đấy thì nó nghe thấy tiếng chuông cửa reo.Nguyên tự nhủ ai mà bấm chuông vào sáng sớm thế này chắc thằng Tuấn con hàng xóm bên cạnh lúc nào cũng phá đám nó mà.
-Này ku con dám bấm chuông nhà ta hả.Nguyên sững người khi đứng trước mặt nó lại là My.
-Sáng sớm đã có khí thế cãi nhau hả?-My cười nhìn nó.
-Sao cậu biết tớ ở đây.À-Nó tự mình trả lời luôn.
-Tớ tới rủ cậu đi học-My
-Theo tớ biết nhà cậu cách đây hơi bị xa mà sao tới đây được lại còn cái xe đạp này nữa là sao?-Nguyên.
-Tớ đạp xe tới đây đó phục không.hehe-My vỗ ngực tự đắc chí cười
-Tiểu thư như cậu không ngồi xe hơi cho sướng sao lại bày trò tự đày mình thế này-Nguyên
-Tớ thích thế ngồi xe nhiều cũng chán.Đi thôi-My thúc nó.
-Đợi tớ lấy cặp đã.Nó phóng ù vào nhà lấy cái cặp khóa cửa lại rồi leo lên xe phóng tới chỗ My.
Mình không hề thấy ánh mắt kênh kiệu nào từ cô ta, hiền lành, quan tâm bạn bè, một con người ấm áp khiến con người ta phải níu lòng-Nó nghĩ đến những gì mà mình cảm thấy từ My.
Tới trường rồi.
-Ôi tiểu thư nhà ta hôm nay vác xe cà tàn đi học hả? Bộ xe nhà cô bị vô trại thuần dưỡng hay sao?-Hạnh chạnh chọe khi nhìn thấy 2 đứa nó dắt xe vào bãi.
-Hứ ta đây không thèm chấp loại hèn hạ như cô-My cũng chẳng vừa ( mất đi bộ mặt của cô gái hiền lành dễ thương rồi sao ?)

Hạnh giơ tay lên định tát My thì nó chạy tới đỡ kết quả nó lãnh ngay một phát BỐP trên mặt.
-Lại là cô à.Tốt nhất cô không nên tham dự vào chuyện của bọn tôi.Không biết cô sẽ lãnh được gì đâu-hạnh nhìn nó chằm chằm.
-Sáng sớm giữ hòa khí thì hơn-Nó ngập ngừng rồi kéo My đi
-Cậu không sao chứ có vẻ cái tát đó hơi mạnh, có chịu nổi không xuống phòng y tế nhá?-My lo lắng hỏi nó
Cũng phải trong mắt mọi người bây giờ nó đâu có mạnh chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm.Nhưng
-Tớ không sao nhẹ thôi mà vào lớp đi khỏi trễ.-Nó thôi thúc My
Nguyên ngồi một mình bàn cuối cùng dãy trong nơi thuận lợi để nhìn thẳng xuống sân trung tâm khu ptth , hai bàn trên là
Khánh-Duy.
My-Luân.
Nguyên và My vào lớp cả 3 anh chàng kia đều quay ra nhìn phớt lờ những ánh mắt tình tứ của mấy cô nàng trong lớp, điều này cũng khiến cho Nguyên bị ganh ghét mới vào đã được ngồi gần như là cạnh mấy anh hotboy đã thế lại được coi như bạn bè thế kia.
Nó chả thèm đáp lại cái vẫy tay của bọn chúng tới thẳng chỗ.cả đêm qua nó còn trằn trọc làm sao để điều tra ra việc lớn đây tuy rằng nó học chung cùng đàn em thân thiết của Hoàng Nam hay đã gần như thành bạn thân trong mắt của Tiểu My kiêm người yêu anh ta thì vẫn còn nhiều điều phải suy nghĩ.Đã thế nó đâu biết mặt anh ta đâu mà nói chi đến kế hoạch nó đang vạch sẵn trong đầu.
-Nguyên này 2 tuần nữa thi đầu năm đó cậu biết chưa-Nguyên đang đăm chiêu suy nghĩ thì My quay phắt xuống đập tay lên vai nó.
-Thi..mà thi gì?-Nguyên ngơ ngác hỏi.
-Thi đầu năm kiểm tra chất lượng và cũng để hướng học tập cho học sinh ý mà-My giải thích
-Tại cô nhập học muộn 5 tuần sau lễ khai giảng rồi nên có vẻ bất ngờ đó-Khánh
-Cậu có cần tụi tui ôn kiến thức cho không, toàn bậc kì tài luôn đứng đầu bảng đó-Luân

-Có điều…thực ra Nguyên kém chúng ta 1 tuổi đó.Học vượt lớp -Duy xoay xoay máy tính trên tay.
-Cái gìiiiiiiiiii ? cả lũ hét lớn làm cả lớp quay lại nhìn chúng như vật thể lạ.Và cũng biết thêm được thông tin trong lớp có một đứa kém tuổi
-Có gì đáng ngạc nhiên sao ?
-Cô kém tuổi chúng tôi thật ư ? chúng không tin nổi vào tai mình nữa trừ Duy
Trường này từ trước không nhận thêm học sinh và không có trường hợp học sinh vượt lớp huống hồ là Nguyên chỉ học qua thầy dạy ở nhà
-Mà anh tài vậy điều tra tôi được tận đấy cơ à ? -Nguyên với lên hỏi Duy
-Gọi bằng anh xưng em.-Một lũ đồng thanh.
Nó ngơ ngác nhìn vẻ mặt của mấy chục đứa đang chĩa thẳng vào nó mà đến phì cười.
-Bộ óc thông minh cộng thêm vũ khí tiềm tàng -Duy tự đắc lại xoay cái laptop.
-Phục anh đó tôi đã..
-Đã bảo gọi bằng anh xưng em-cả lớp lại cùng lòng đồng thanh hơn nữa
-Bộ chuyện này quan trọng lắm sao?-Nó nhìn cả lớp
-Động chạm danh dự, bị một cô nhóc kém tuổi lên ngồi cùng lớp-Duy lắc đầu nhìn lũ bạn.
Chắc chắn rồi vừa có lời bái phục vừa có lời ganh ghét nó mà.
-Tôi bị mất kiến thức trong mấy tuần qua rồi ai có thể ôn giúp tôi hẻm?-nguyên chắp tay cầu xin 4 người kia.
-Tuần này tôi bận-Khánh

-Tôi cũng thế-Duy
-Hay Luân cậu giúp Nguyên đi-My bật tay.
-Ok.duyệt. Nói trước tôi không có nhẹ tay đâu.-Luân đập vai nó.
Reng…Reng…Reng
-Cô vào lớp rồi kìa-My
Suốt buổi học nó cứ có cảm giác như ai đó cứ liếc xéo mình thỉng thoảng nó nhìn một lượt cả lớp mà không phát hiện ra ai.và nó cũng để ý là hôm nay Hạnh không vào lớp.
Ra giờ nghỉ trưa nó từ chối đi ăn cùng My vì nó muốn một mình đi lòng vòng quanh trường xem sao.Hôm qua tới nó gặp đủ mọi chuyện chưa có dịp thăm quan.Cái ngôi trường này bề ngoài qua ư hoàn hảo trong mắt mọi người nhưng học sinh đúng là có vấn đề.Một người chưa từng bước chân vào học đường như nó cũng nhận thấy ngôi trường này có gì đó rất kì quặc.
Sau khi vào đây nó mới thấy một cơ hội tốt cho nó rèn luyện từ lúc ông đón nó về không còn biết gì khác là học tập mọi thứ như các cô tiểu thư khác, hay sau những buổi theo ông tập trong võ đường đến một ngày nó cứu Nam ra khỏi nguy hiểm nghiễm nhiên lại làm thủ lĩnh của Devil bang mọi thứ thật qua may mắn đối với nó sau cái qua khứ 10 năm bị dằn vặt.
Nguyên cứ đi cứ đi đến lúc dừng lại thì thấy một cánh cửa mạng nhện vướng trên đường sắt .Vặn nắm cửa nó bước vào trong thật đỗi ngạc nhiên trước mắt nó một kho tàng sách ( đối với nó sách là vật báu có thể hơn cả tiền ).
-Bên ngoài thì mạng nhện đầy mà sao bên trong lại sạch sẽ thế này.Nguyên tự độc thoại.
-mà lại sao chả có ai thế này bao nhiêu là sách bộ học sinh trường này bỏ quên thư viện sao?-bao nhiêu dấu hỏi chấm bay lửng lơ trên đầu nó.
Nguyên bước tới khu sách về Khoa học tự chọn lấy một quyển nó lách khỏi mấy chồng giá sách đi tới một cái bàn gần đó thì
Màn ngã đập đầu gối thứ hai của nó lần này nó biết mình vừa vấp vào chân ai đó.Nguyên quay hướng lại thì thấy một anh chàng đang dựa vào tường đánh một giấc.
-Bộ sách dẫn dắt con người vào cõi ngủ-nó tự cười chính mình khi phát biểu câu đó.
Xem nào một gương mặt hoàn hảo đó cũng tầm như mấy thằng cha ngồi trên mình ( hắt xì )
Người kia cựa mình tỉnh dậy.
-Tôi xin lỗi đã đánh thức anh-Nguyên
Anh ta ngước lên nhìn nó chợt vùng dậy ôm chầm lấy nó

-Kim-anh ta gọi tên ai đó
-Xin lỗi anh bỏ tay ra người tôi được chứ-nguyên gạt tay anh ta ra.
Hắn nhìn nó không rời mắt.đơ 3s
-Xin lỗi tại cô giống một người tôi quen-Tên kia nói giọng hối lỗi
-Không sao chỉ là hiểu lầm.Mà sao anh lại ngủ ở đây.Thư viện gì mà chán ngắt thế này.?-Nguyên hỏi hắn.
-Nó bị bỏ quên lâu rồi trường này không ai vào đây đâu
-Hoang phí cả mộ kho báu thế này-nó chậc lưỡi
-Cô thích sách khoa học sao.hắn nhìn cuốn sách trên tay nó.
-Đầy điều thú vị.-Nó mỉm cười.
-Mà anh nói tôi giống ai cơ?-tính tò mò của nó trỗi dậy
-Một người mà tôi vô cùng yêu mến nhưng cô ấy đã đi xa rồi.
Nó nghiêng đầu dường như thông cảm với hắn.
-Tôi mượn quyển này được chứ ?-Nguyên
-Cứ lấy đi dù sao ở đây không có ai quản lý đâu.
-Tôi tưởng anh là quản lý chứ lại còn ngủ ở đây nữa ?
-Tôi là….là học sinh ở đây-hắn ngập ngừng như không muốn nó biết mình là ai.
-Anh tốt thật đó .Vậy tôi đi đây. bye anh.Nói rồi Nguyên quay gót ra khỏi thư viện.
-Trong mắt cô tôi là người tốt sao?-hắn nhìn theo bóng nó nghĩ thầm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.