Chim Sẻ Ban Mai

Chương 71: Quyển 2


Đọc truyện Chim Sẻ Ban Mai – Chương 71: Quyển 2 –

Người này đầu óc ko có vấn đề chứ…………Sao lại kích động như vậy?!

“Đúng rồi!! nếu tôi đoán ko nhầm thì cô chính là Ma Thu Thu phải ko?!”

“Ách………..đúng………..đúng là tôi…………..”

A? Sao hắn lại biết tên tôi?!

“Hắc hắc!! Cô ko cần kinh ngạc!! Tôi đây rất sùng bái Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất thì làm sao lại ko biết cô gái may mắn được hai người bọn họ thích chứ?!” Hà Đồng mặt đầy vẻ đắc ý cười nói

Nghe hắn nói như vậy tôi ko biết nên cười hay nên khóc

“Đúng rồi! bạn học Ma Thu Thu!! Cô có thể cho tôi phỏng vấn được ko?!”

“Phỏng vấn?”

“Đúng!”Hà Đồng giơ cái DV nhắm ngay tôi “Xin hỏi, đồng thời được Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất, hai vị danh nhân vĩ đại nhất Hayakawa thích, cô có cảm tưởng gì?”

“………………” Tên này đang nghĩ bản thân mình phóng viên tạp chí lá cải sao?!

“A!! Đúng rồi!1 Gần đây cô cùng Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất có xảy ra sự việc con ruột, khiến cho nơi nơi đều huyên náo!! Xin hỏi sự thật rốt cuộc là như thế nào?”

“…………..sự thật ko có gì……………”

“Như vậy giữa hai siêu cấp hotboy Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất, rốt cuộc cô sẽ chọn ai?”

Tiểu tử này thật nhàm chán……………tâm tình tôi hôm nay ko được tốt, tôi ko có tâm tư cùng hắn chơi trò chơi phỏng vấn!!

“Tạm biệt………..” Tôi cười khổ hướng hắn phất phất tay chuẩn bị rời đi, nhưng một kẻ đã đi lên đụng vào người tôi, khiến cho đống sách trên tay tôi rơi cả xuống đất

“Ma Thu Thu, đúng là oan gia ngõ hẹp” Hoa chi khoanh tay lạnh lẽo cười nhìn tôi, con đường rộng lớn đã bị nàng chắn mất 1 nửa

“………………” Tôi hít vào 1 hơi thật sâu, cố gắng làm cho bản thân mình tỉnh táo

“A?Nhìn xem đâylà cái gì? Thật ko ngờ cô là bà mẹ vị thành niên nha?!” Ánh mắt của Hoa Chi chằm chằm nhín vào bụng tôi, cười đến đen tối

Mẹ vị thành niên?! Người này đang nói bây cái gì vậy? Tôi kì quái theo ánh mắt của Hoa Chi nhìn vào cuốn sách

Má ơi!! Đây………….đây là chuyện gì?!

Trong lúc mơ mơ màng màng ở thư viện trường tôi đã mượn ngay cuốn sach “kinh nghiệm làm mẹ vị thành niên”

Tiêu rồi!! Ma Thu Thu tôi cả đời này có nhảy xuống sông Hoàng hà cũng rửa ko sạch. Ngày hôm qua bị người ta hiểu lầm là mang con ruột đến trường, đến hôm nay lại bị nói là mẹ vị thành niên…………..tôi…tôi dùng cách nào cũng ko thoát được tin đồn hư hỏng từ miệng lưỡi người đời

Hơn nữa, hết lần này tới lần khác lại bị Hoa Chi nhìn thấy, nàng và Tử Lôi đang lo ko nắm được điểm yếu của tôi, tôi………tôi còn tự dâng mình đến cửa, các nàng chắc chỉ còn hận ko thể dùng hai chân đá tôi………..

1 đời trong sạch của Ma Thu Thu tôi đã bị 1 chuyện đồn nhảm hủy hoại!!

Tôi muốn………muốn tìm 1 cái lỗ để chui ngay xuống, cái lỗ đủ thấp để che được bụng mình, tôi thật hận ko thể lập tức té xỉu a……….

Thượng đế ơi, ngài cho Ma Thu Thu con có 1 ngày Thái Bình cũng ko phải là chuyện quá khó khăn a, con cầu xin ngài giúp đỡ cũng ko nhiều, cũng ko thường xuyên quấy rầy ngài, nhưng mà sao ngài lại nhẫn tâm vứt bỏ con như thế a……………..

Trời ơi!! lần này ngàn lần vạn lần giết chết tôi đi

“Đúng là một con nhỏ ko biết xấu hổ, lần này là của ai? Kim Ánh Minh? Hay là Mông Thái Nhất? Hay là của một người mới khác?”Hoa Chi nhìn biểu tình kinh hoảng của tôi càng thêm đắc ý

……………………..

Tách tách tách!! Tách tách!

A? Cái gì thế này?!

“Ê!! Xú tiểu tử!! Chụp cái gì mà chụp a!!” Hoa Chi tức giận kêu lên

Hà Đồng cầm máy ảnh trong tay ra sức chụp ảnh bọn tôi!

Tách tách tách!! Tách tách tách!

“Ê!! Thằng nhóc!! Tao nói mày ko hiểu sao!! Tôi bảo mày đừng chụp!”

“A!! Được được được!! Tôi ko chụp!!” Hà Đồng thấy Hoa Chi đang sấn tới gần, liền vội vàng buông máy ảnh “Nhưng mà, vừa rồi tôi đã chụp được vài tấm ảnh rất đặc sắc a!! Ai!! ko biết nếu như Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất mà thấy hình Ma Thu Thu bị bắt nạt, họ sẽ phản ứng ra sao ta!?”

“Mày………….”

“Hắc hắc!! Tôi là người mới tới!! Tên Hà Đồng!! Mỹ nữ!! Về sau xin giúp đỡ nhiều hơn!” Hà Đồng nháy mắt 1 cái với Hoa Chi


“Hừ!!Cứ đợi đó!!” Hoa chi xoay người rời đi

“Cám ơn anh, Hà Đồng………..” Tôi thở dài nhẹ nhõm, cảm kích nói

“Hớ hớ!! Ko cân khách khí!! Cô là thần tượng trong lòng tôi! Bảo vệ cô cũng là nghĩa vụ của tôi!! nhưng mà………….”

Đột nhiên vẻ mặt của Hà Đồng trở nên nghiêm túc, hắn giơ cái DV lên tầm của tôi:

“Bạn học Ma Thu Thu!!Đứa con đầu của cô vẫn chưa biết được ba ruột của nó là Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất, nhưng hiện tại cô lại sắp sửa có thêm đứa bé thứ hai!! Xin cho hỏi cô có cảm tưởng gì?!”

“…………………..”

Ô ô ô, vừa rồi tôi còn cảm thấy hắn là người tốt a………….mặc kệ hắn nói ra sao, nhưng dù sao hắn cũng đã giúp tôi

“Thật vui khi quen biết anh, Hà Đồng! Hi vọng lần sau chúng ta có cơ hội tán gẫu…………..” Tôi cứng ngắc kéo kéo khóe miệng, sau đó vội vàng bỏ đi

“Tôi cũng vậy!! Ma Thu Thu, nhớ là lần sau phải để cho tôi phỏng vấn nha!”

Phía sau truyền đến câu nói kia, làm cho tôi ko khỏi lảo đảo 1 chút

Lảo đảo………….lảo đảo…………

Tôi mang theo tinh thần ngơ ngẩn, lẩm chẩm trở về nhà

Cả 1 ngày hôm nay ko thấy Kim Ánh Minh, Mông Thái Nhất cũng chỉ vội vàng lộ diện lại ngoảnh mặt đi, Bắc Nguyên Ái tỷ đột nhiên rời khỏi trường……………Hôm nay lại còn quen biết thêm 1 tên quái đản………Ai, chuyện này ko đề cập đến cũng được. Đầu óc tôi hiện tại lại trống rỗng, ngay cả 1 chút sức lực cũng ko có!! Cả người mềm nhũn

Tôi vừa đi vừa nghĩ ngợi, đột nhiên!! Một bàn tay bỗng xuất hiện từ phía sau tôi, bịt chặt lấy miệng của tôi!! “Hắn” dùng sức đem tôi kéo vào một con hẻm nhỏ ven đường!

Ai?! là ai?! Tôi sợ tới mức, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực!! Ko, Ko phải là một tên dê xồm, biến thái chứ?? Tôi ra sức vùng vẫy!!

“Sẻ con! là tôi!” Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai tôi

Tôi quay đầu lại liền thấy………….áo khoác, mũ, khăn quàng cổ, kính râm, khẩu trang…………Trời ạ!!Tên biến thái ăn mặc kì quặc này rốt cuộc là ai a?! Vừa rồi mới nghe thấy giọng nói của hắn………….chẳng lẽ hắn là Mông Thái Nhất?!

“Là tôi! Sẻ con! Tôi là Mông Thái Nhất!!”

Quả nhiên là tên Mông Thái Nhất ngu ngốc này!! Tên này sao cứ thích làm trò kỳ lạ a?!

“Mông Thái Nhất, anh ăn mặc như vậy để làm gì?!”

“Đừng hỏi nhiều! Suỵt………..” Mông Thái Nhất mất tự nhiên, đưa 1 ngón tay lên ra hiệu “nhỏ giọng”

Người này lại đang làm cái gì vậy?! Đúng là chịu ko nổi hắn

Mông Thái Nhất đột nhiên cảnh giác nhìn nhìn bốn phía, hạ giọng nói với tôi

“Sẻ con! Nhanh lên, tôi mang cô đến 1 chỗ!”

“Một chỗ? Chỗ nào? A…………” Tôi nói còn chưa xong, Mông Thái Nhất đã đột ngột một phát bắt lấy tay tôi bỏ chạy!

“Mông Thái Nhất!! Đợi chút! Anh muốn dẫn tôi đi đâu?!”

Hộc! hộc!hộc

“A! chính là chỗ này!”

Tôi theo ánh mắt của Mông Thái Nhất ngẩng đầu nhìn lên! A? Đây ko phải là quán karaoke lần trước tôi và hắn cùng đến sao?! Sao Mông Thái Nhất lại kéo tôi đến chỗ này?!

“Sẻ con! Mau vào!” Mông Thái Nhất nói xong liền vội vàng kéo tôi vào bên trong,ngồi xuống cái ghế

“A! Cuối cùng thì tôi cũng có thể cùng Sẻ con tận hưởng tự do! ha ha!” Mông Thái Nhất đột ngột xoay xoay ghế sô pha cười thật to!!

Cùng tôi tận hưởng tự do? Là có ý gì? Tôi hoang mang nhìn Mông Thái Nhất

“Sẻ con, hôm nay siêu sao mới nổi Mông Thái Nhất tôi sẽ vì cô hát một ca khúc” Nói xong, hắn liền say mê cầm lấy mic ro “Sẻ con, cô thích nghe bài gì? Ở đây có hệ thống chấm điểm tự động nha, chỉ có cô mới ko thể được điểm cao, còn tôi hát thì ko thể ko được điểm cao, ha ha ha!”

Đúng là 1 tên tự cao tự đại!

“Nhanh chút, cô nhanh chút a!” Mông Thái Nhất gấp rút hối thúc tôi

“Ừ………….Vậy thì anh hát…………..bài học tập tấm gương sáng Lôi Phong đi!” Tôi nói xong liền xì cười 1 tiếng

“Sẻ con, cô từ khi nào đã học được cách chọc người vậy! Gần đây tôi luôn bị kiểm soát chặt chẽ!! Làm cái gì cũng ko được!! Ông già kia đúng là càng ngày càng rắc rối! hừ!”


“………………..” Hôm nay hắn ăn mặc như vậy rủ tôi đến quán karaoke chẳng lẽ là vì né tránh nhà hắn

“Được rồi! Được rồi! Sẻ con!! Mặc kệ như thế nào!! Hôm nay chúng ta nhất định phải chơi thật vui!A……..” Mông Thái Nhất vừa nói xong, liền nâng mic rô mà hát!

Tôi vừa uống đồ uống vừa nhìn Mông Thái Nhất vui suống đứng phía trước TV hoa tay múa chân. Thời gian qua thật nhanh a, tôi và Mông Thái Nhấ coi ra đã quen biết nhau hơn nữa năm rồi!

Lần đầu tiên tôi gặp Mông Thái Nhất

“Tôi tên là Mông Thái Nhất, cậu tên gì!”

“A…………tôi, tôi…………..nhất định phải biết sao?”

“Đúng!”

“Vậy, vậy được rồi, tôi họ Lôi, tên Lôi Phong!”

Lần đầu tiên chúng tôi đến quán karaoke này

“Tử Lôi………….”

“Tôi tôi tôi……………tôi ko phải……………”

“Tử Lôi, có nhớ qua thời điểm lần trước cô hôn tôi hay ko, tôi nói rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm……………..”

“Cái gì………….cái gì………………”

“Tôi……………tôi thật sự sẽ chịu trách nhiệm…………….Cô đừng thích tên công tử bột đó, hắn mỗi ngày đều có người bảo vệ, kẻ ko có tiền đồ nhất tứ đại gia tộc nhất chính là hắn…………….”

“…………………..”

“Ô………..tôi muốn ói……………..”

Khi tôi bị người bắt nạt_________

“Sẻ con, cô đừng làm tôi sợ, tôi đưa cô về nhà, được ko?”

“Về nhà………………”

“Về nhà ngủ một giấc, sáng mai mọi chuyện sẽ trở lại bình thường, hãy tin tôi!”

“Ừ, về nhà……………”

Cả……….cả lời nói đêm hôm đó

“Ma Thu Thu! Cô thích Kim Ánh Minh, phải ko?”

“…………………..”

“a ha, thật ra tôi đã sớm biết, cô xem, tôi thật thông minh……….Ha ha!”

“Tôi………..tôi………..”

“Từ khi nào thì bắt đầu? Được…….tôi giúp cô tính toán…………ọi người hiểu lầm cô, tôi giúp cô chỉnh đốn mọi chuyện? Lúc cô đi ra khỏi phòng thay đồ?…………..Hay là sớm hơn? Bắt đầu từ khi ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ? Hay là bắt đầu từ khi tôi và cô thành lập liên minh?………….”

“Mông Thái Nhất…………….”

“Sẻ con, cô có biết hay không, trước đó còn có một cô gái bối rối đưa cho tôi băng vệ sinh, cô gái thay tôi xách túi, cô gái bất lực để thấy quở trách, cô gái đem tôi về nhà còn trả tiền đầy đủ cho quán karaoke…………………..Còn có cái tật cà lăm của cô ấy, tính nhát gan, cả thói xấu ăn nói lắp bắp…………”

………………………………

Mặc dù ở trong khoảng thời gian này, tôi cũng vì Mông Thái Nhất mà chịu ko ít đau khổ, nhưng mỗi khi tôi gặp nạn, hắn đều là người ở bên cạnh tôi………………….

“Này! Sẻ con! Cô bần thần ngồi ở chỗ đó làm gì!! Nhanh cùng tôi hát đi!” Mông Thái Nhất thấy tôi ngồi sững trên sô pha ko nói lời nào, liền cầm mic rô kêu to

“Ha ha! Được!”Tôi nhìn Mông Thái Nhất, cũng vui vẻ nở nụ cười, từ trên sô pha đứng dậy, tôi đi đến bên cạnh hắn

Mông Thái Nhất sững sờ nhìn tôi

” Sẻ con…………..hôm nay cô có bị bệnh ko vậy? Sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn tôi?”


Tôi cười lắc lắc đầu “Tôi khỏe lắm!”

Mông Thái Nhất cau mày dùng ánh mắt hoài nghi cao thấp đánh giá tôi một lúc!! Đột nhiên!! Hắn tỏ ra minh bạch, liền nắm chặt lấy tay tôi!

“Có phải là bài thơ đó đã phát huy tác dụng rồi hay ko?”

“Phát huy tác dụng? Anh nói cái gì……………”

“Trương Khải Chấn có nói cho tôi biết, hắn đã đem bài thơ đó đọc cho cô gái hắn thầm mến, kết quả cô gái kia cảm động lập tức đồng ý cùng hắn giao du! Cho nên tôi mới ngâm bài thơ đó cho cô nghe…………..”

Khó trách tên ngu ngốc này lại nhiều lần đọc bài thơ đó cho tôi nghe như vậy, vậy mà tôi còn nghĩ đầu óc hắn bị hỏng chỗ nào nữa chứ, thì ra………..

“Ko…………”

“Ko phải?! Chẳng lẽ cô vẫn chưa bị cảm động sao? ô……….chẳng lẽ tên Trương Khải Chấn chết tiệt đó dám lừa tôi?!”

“A! Ko đúng, ko đúng!”

“Cũng ko phải?………..A! tôi biết rồi! nhất định là do tôi chưa đem bài thơ đó đọc hết!! Có phải hay ko?”

“……………………” Tên Mông Thái Nhất ngu ngốc này!! Rốt cuộc có chịu nghe lời tôi nói hay ko!

“Vậy được rồi! Nhân cơ hội hôm nay………..Sẻ con! Tôi quyết định sẽ vì cô đọc thật diễn cảm bài thơ đó!”

Đừng đọc diễn cảm……………..ô ô ô!! Buồn nôn gần chết!

“A! Khoảng cách xa nhất trên thế giới……………..”

“Mông Thái Nhất, đừng đọc nữa, được ko?” Tôi thật sự chịu ko nổi cái bài thơ vừa kì quái lại vừa buồn nôn kia, nếu nó thật sự được gọi là thơ

“Cô ko thích phương pháp bày tỏ của tôi, cô thích Kim Ánh Minh, phải ko?” Mông Thái Nhất bị tôi cắt lời, đột nhiên giống trái cà tím bị nướng,

hắn vẻ mặt bi thương nhìn tôi “Cô thích hắn hôn trán như vậy, cô thích hắn nói thẳng cô là của hắn, có đúng ko?”

…………………….

Tôi ngơ ngác nhìn Mông Thái NHất trước mặt, thì ra hắn thật sự đế ý tất cả mọi chuyện, nếu ko, hắn cũng sẽ ko thể nhớ kỹ như vậy, nhưng mà…………”

“Nhưng mà, Sẻ con, tôi vẫn cho rằng cô thích tôi, tuy rằng lần nào tôi cũng nói sẽ bảo vệ cô, nhưng thật ra, cô lại là người bảo vệ tôi! Cô thích tôi, có đúng ko?!”

“Tôi………….”

Nhìn vẻ mặt mong chờ của Mông Thái Nhất, tôi thật sự ko biết nên nói cái gì

“nhưng mà ko sao, sau này khi chúng ta có thời gian ở bên nhau. Cô sẽ ko thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Mông Thái Nhất này………..”

Đúng là một tên vô tư siêu cấp, vừa rồi vẻ mặt còn nghiêm trang như vậy, hiện tại đã bắt đầu mơ hảo rồi!

Nhưng mà ban nãy hắn có nói đến “thời gian ở bên nhau” sao? Chẳng lẽ hắn chuẩn bị chuyển đến nhà tôi?

Nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của tôi, Mông Thái Nhất càng thêm dũng cảm, hắn rung đùi đắc ý, tỏ ra là “người từng trải”

“Ha ha, tôi biết là cô ko biết mà, vậy tôi sẽ thay mặt nhà trường thông báo cho cô biết. Tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu ở nội trú, như vậy ko phải chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian ở bên nhau sao?!”

Thì ra tuần sau, trường học sẽ cho học sinh năm nhất chúng tôi bắt đầu khoảng thời gian nội trú, tin tức này lúc trước tôi đã từng nghe Bắc Nguyên Ái tỷ nói đến, nhưng mà ko ngờ nó lại đến nhanh như vậy!

Bíp bíp bip! Bíp bíp bíp!

Đang thời điểm tôi ko biết nên trả lời thế nào, thì điện thoại cầm tay của Mông Thái Nhất đột nhiên vang lên!

“A lô! Tôi là Mông Thái Nhất………Ông nói cái gì?! Làm sao ông biết tôi ở chỗ nào?!…………..ông già thối!! Ko cho phép ông chạm vào 1 sợi lông của cô ấy………..biết rồi! Tôi lập tức sẽ trở về!”

A? Sao lại thế này? Mông Thái Nhất có vẻ tức giận

“Sẻ con, tôi có việc gấp phải đi trước!”

“A……………vậy……………”

Mông Thái Nhất nhìn tôi trầm ngâm

“Sẻ con, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô, ko để cô chịu bất kì thương tổn nào, hãy tin tôi!”

“Ừ……..ừ……………”

“Mông Thái Nhất………….rốt cuộc hắn làm sao vậy? Tại sao lại đột ngột nói với tôi những lời đó! Tại sao tôi lại có dự cảm ko tốt……….

“Mông Thái Nhất!”

“Làm sao vậy Sẻ con?” Mông Thái Nhất vừa chạy ra tới cửa liền quay đầu nhìn tôi

“A…………..ừ………….cẩn thận…………..” Tôi vẻ mặt đỏ bừng nhỏ giọng nói

Mông Thái Nhất vừa nghe xong lại như kẻ vừa trúng số độc đắc! Hắn thích thú đến nổi mặt đỏ bừng!

“Ô ô ô ô! Sẻ con! Tôi nói rồi mà, cô thích tôi, có đúng ko?Tôi nói ko sai! hớ hớ!”


Mông Thái Nhất vui vẻ đến mức quên hết tất cả, trong lúc vô ý quàng phải cánh cửa, thân thể ngã nghiêng, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống

“Ai nha, ko phải vừa rồi tôi đã bảo anh phải cẩn thận sao………………”

“Ha ha” Mông Thái Nhất hề hề cười ngố, rồi chạy vội ra bên ngoài

Mông Thái Nhất biến mất được chừng 5 giây thì quay trở lại, hắn bô bô mở miệng nói:”Sẻ con của tôi, quên nói cho cô biết, sau này ở kí túc xá thì chúng ta có thể sáng chiều ở chung rồi, dù cho cô muốn ở luôn trong phòng của tôi cũng ko sao, tôi có thể bảo đám người cùng phòng tất cả cút hết, chỉ còn lại mình tôi……………và cô. ha Ha!! Thật mong chờ thế giới hai người của Sẻ con và tôi…………..”

Đồ ngốc này!! Rốt cuộc đầu óc hắn đang suy nghĩ chuyện gì đây?!

“Được rồi! Mông Thái Nhất, anh có việc gấp nên đi thôi!”

“A! Đúng! Tôi có việc gấp mà, tôi đây đi trước, Sẻ con của tôi!! Có muốn một cái “goodbye kiss” hay ko…………” Mông Thái Nhất thấy tôi tức giận sắp bùng nổ liền cười hì hì trốn ra ngoài

Để lại mình tôi ở lại căn phòng, đang tưởng tượng ra những ngày tháng học nội trú của mình…………….

Mấy ngày kế tiếp, Mông Thái Nhất mỗi ngày vẫn xuất quỷ nhập thần, vừa đến thời điểm tan học, chưa có bóng người nào ra về, thì hắn đã ra về sớm hơn bất kì ai khác!! Còn Kim Ánh Minh vẫn bình thường như trước, gục mặt xuống bàn mà ngủ, chỉ có điều lời nói của hắn so với lúc trước càng lúc càng ít………….

Dựa theo quy chế của Hayakawa, học sinh năm nhất ở học kì thứ hai sẽ cùng nhau ở nội trú, nghe nói là vì để “dễ dàng quản lý”

Buổi tối chủ nhật, mẹ bắt đầu vội vàng giúp tôi thu dọn hành lý

“Mẹ, ‘kí túc xá’ là gì vậy?? Có thể ăn được ko?”

“Trịnh Thái ngoan, kí túc xá là nơi mà rất nhiều bạn học trong trường ở cùng nhau!” Tôi mỉm cười vuốt đầu Trịnh Thái

Ách………..tôi có cảm giác như mình càng ngày càng giống mẹ nó…………….

“Mẹ! Vậy có phải nam nữ đều ở chung ko?”

“Đúng vậy a!! Đều ở chung!”

“Nam nữ ở chung, có phải sẽ sinh ra em bé?”

“…………………” Đứa bé này, khả năng học hỏi thật quá mạnh

“Khụ khụ!” Ba đúng lúc, cắt ngang câu hỏi của Trịnh Thái “Thu Thu này, đây là hộp cơm ba mua cho con, đem vào trường mà dùng”

“Cám ơn ba………….”

Oa! là hộp cơm mới!! Tôi cầm hộp cơm màu hồng trong tay mà cõi lòng kích động

Bởi vì tôi có hai ông anh, cho nên phần lớn đồ dùng của mình là tôi thừa kế từ các ông anh trai, ngay cả quần áo của tôi cũng là quần áo cũ của mẹ, tôi từ lâu đã muốn có được một thứ “đồ mới” như thế này

“Được rồi!! Mọi thứ đã thu xếp xong!” Mẹ, nâng túi hành lý của tôi lên “Thu Thu, về phần quần áo, mẹ đã giúp con mang theo hai túi, thời tiết hiện tại nóng lạnh bất thường!! A! Đúng rồi còn nữa!! Chăn bông đơn mẹ cũng giúp con chuẩn bị 1 tấm, nếu bị dơ thì mang về đây giặt!! Túi chùi nước nóng mẹ cũng giúp con mang theo! À………….Con thấy còn thiếu gì ko………………….”

“Mẹ………….cám ơn!” Tôi cảm động nhìn mẹ, bởi vì tôi đột nhiên phát hiện, thì ra mẹ rất quan tâm đến tôi

“Ma Thu Thu! Em phải nội trú trong trường học, thì cần phải thận trọng từ lời nói đến việc làm! Đừng làm mất mặt chúng ta!” anh ba đột nhiên xen vào ôn hòa nói

“Ma hạ sinh! em con sẽ vào kí túc xá! con bớt nói lại!” Mẹ ko kiên nhẫn gõ đầu anh ba

“A! Mẹ già! Đừng đánh con! Con chỉ muốn nói cho em gái biết!! Nếu có đứa nào dám bắt nạt nó, nó phải về nói tên đứa đó cho con! Con sẽ giúp nó trả thù!”

“Trả thù cái gì mà trả thù?! Con lại muốn ra ngoài đánh nhau sao?!” Mẹ nghe xong lại mãnh liệt vỗ xuống 1 chưỡng lên đầu anh ba

ha ha………..anh ba…………cảm ơn anh

“Đúng rồi Thu Thu! Nếu ở nội trú ko thấy thoải mái, thì về nhà cũng được!”

“Anh hai…………………”

Đại ca từ trước đến nay ko đoái hoài gì đến tôi cũng hướng tôi vuốt vuốt đầu

“Trong nhà ko có em thật đúng là rất lạnh lẽo!”

“ừ!” Tôi cười gật đầu thật mạnh tán thành

“Mẹ, mẹ! Con ko thích lạnh lẽo! Con muốn theo mẹ đến kí túc xá!” Trịnh Thái đột nhiên kéo tay tôi làm nũng

“Trịnh Thái ngoan! Mẹ mỗi tuần đều trở về thăm con!”

“Thật vậy sao?!”

“Ừ! Thật!”

“vậy, móc nghéo!”

“Ừ! Móc nghéo!!”

Bình thường ở trong nhà, nhìn mọi người cãi nhau, tôi lại thấy rất bình thường, nhưng hiện tại lại sắp sửa vào ở nội trú, tôi chợt có cảm giác lưu luyến người nhà ko muốn đi, trong lòng có chút buồn buồn, cùng lo nghĩ cho cuộc sống mới_________

Ko biết kí túc xá trông như thế nào?

Bạn cùng phòng của tôi là ai?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.